Trong lúc cô còn đang thỏa sức tưởng tượng cuộc sống tương lai đầy hạnh phúc và tươi đẹp, bỗng phát hiện đám quỷ nhỏ dưới phòng khách đang từ từ bay vào phòng cô theo lối cửa sổ sát nền chỗ ban công.
Trì Vũ: …
“Đây là cô thiên kim thật đó hả?”
“Gầy quá chừng!”
“Nghe đồn thân thể cô ấy không được khoẻ.
”
“Cô ấy ở nhà họ Trì có sao không nhỉ?”
“Cái thân hình gầy gò này chẳng giống với cơ thể cao to, cường tráng của mấy người nhà họ Trì đó chút nào, nếu ngày nào cũng ở cùng chúng ta, e là không chịu được lâu đâu.
”
“Hay là chúng ta dọa cô ấy sợ bỏ chạy đi? Dù sao quan hệ giữa cô ấy và người nhà họ Trì cũng đâu thân thiết gì.
”
“Dọa kiểu gì giờ?”
Tính ra đám quỷ nhỏ này vẫn còn có lương tâm, biết cô ốm yếu, tiếp xúc với quỷ khí lâu sẽ mất mạng nên mới định đuổi cô đi, nhưng mấy người tự nhiên bày mưu tính kế như không ngay trước mặt người trong cuộc thế này thì có hơi quá đáng rồi đấy.
Thôi bỏ đi, đám quỷ này vẫn chưa dính máu người, tính tình cũng không tệ, tạm thời ngó lơ vậy.
Đúng lúc này, một con quỷ đột nhiên nói: “Tôi có thể thè lưỡi ra, giống như vầy nè!”
Con quỷ vừa lên tiếng là quỷ treo cổ, vừa dứt câu, nó lập tức vươn chiếc lưỡi thật dài của mình ra, đầu lưỡi dài dẹp lép vừa hay rơi xuống ga giường của cô.
Trì Vũ đang nằm trương thây: …
Đủ rồi nha!
Con người không thể khiến cô rời khỏi giường, nhưng quỷ thì có thể!
Cô bật người ngồi dậy, túm lấy ga giường, mở bung ra một cách thật ngầu, sau đó trùm thẳng lên đầu quỷ treo cổ, thuần thục cuốn lại như đang gói bánh tét, khiến con quỷ kia không nhúc nhích nổi.
Mấy con quỷ khác: !!!!
Cô quắc mắt lườm một phát, đám quỷ tức tốc chạy biến.
Đòn bánh tét trong tay ra sức giãy dụa, Trì Vũ thuận tay quẳng xuống gầm giường, sau đó bày trận, thế giới lập tức yên tĩnh trở lại.
Cô nằm trên giường, đầu nhưng nhức, biết giải thích thế nào về chuyện ga giường đây?
Quên đi, ngủ một giấc rồi tính tiếp.
Cũng may lúc sau, không có ai bước vào phòng Trì Vũ cả, chỉ duy nhất giờ cơm tối, Trì Vũ xuống lầu thì được bố mẹ Trì hỏi thăm ân cần thôi.
Đến tối, Trì Vũ đánh răng rửa mặt xong, nằm trên giường chơi điện thoại.
Vừa ngẩng đầu lên, cô chợt thấy ngoài ban công có mấy con quỷ đang bay lơ lửng, mỗi đứa cầm một lá cờ trắng tung bay trong gió, chẳng biết bọn nó đào đâu ra nữa.
Trì Vũ: …
Cô đặt điện thoại xuống, vẫy tay.
Đám quỷ nhanh chóng bay vào phòng, cung kính đứng thành một hàng: “Xin chào bề trên ạ.
”
“Sao mấy đứa lại ở đây?” Trì Vũ hỏi thẳng vào vấn đề.
“Thưa bề trên, bọn con cũng không muốn vậy đâu, nhưng tro cốt của bọn con bị người chôn trong sân, thế nên không rời khỏi biệt thự này được.
”
“Thưa bề trên, bọn con chưa từng làm ai bị thương cả.
”
“Đúng vậy, thỉnh thoảng bọn con còn giúp họ đuổi mấy thứ đồ dơ đồ bẩn mà họ vô tình mang từ ngoài về nữa kia.
”
Trì Vũ ngồi trên giường, khẽ gật đầu, tay chống ra sau, cảm giác có hơi khác lạ.
Cô nghĩ ngợi một lúc, sau đó vỗ tay, đòn bánh tét dưới gầm giường lập tức lăn lông lốc ra ngoài, bay lên không trung, rồi mở ra.
Quỷ treo cổ đã khôi phục tự do, lại chẳng dám làm gì hết, bởi nó biết cô gái trông có vẻ yếu ớt trước mặt nó đây chỉ cần giơ tay lên là đủ giết chết nó rồi, thế là nó ngoan ngoãn đứng yên một bên.
Trì Vũ chỉ ga giường rơi rụng trên đấy: “Mang ga giường đi giặt sạch, nhớ đừng quấy rầy tới những người khác.
”
Quỷ treo cổ không dám cãi lời, lủi thủi kéo ga giường ra ngoài ban công, sau đó nhẹ nhàng bay tới phòng giặt đồ đằng sau biệt thự.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin