Thiên Kim Thật Trọng Sinh Mới Là Đoàn Sủng Hào Môn


Diệp Dĩ Văn và Cố Tước đồng thời cả kinh.

Bạc Tư Hàn híp mắt: "Em yên tâm, chuyện mà người Nhà họ Cố bọn họ không giải quyết, anh sẽ giải quyết!"

Nói xong anh lập tức kéo cô vào trong phòng bệnh đóng cửa phòng bệnh lại.

Sau khi ngăn cách với ánh mắt bên ngoài, Bạc Tư Hàn nhìn gương mặt xinh đẹp của Cố Ôn Nghiên, anh đột nhiên nắm cằm của cô: "Ở bên ngoài anh đã cho em đủ mặt mũi, bây giờ đến lượt anh tính sổ với em rồi.

"

Làn da của cô gái trong suốt như cánh ve, trắng như tuyết trong suốt, bờ môi căng mọng hồng nhuận như trái cây trên cành, dụ dỗ người khác hái xuống.

Nhìn ở khoảng cách gần, càng có thể cảm nhận được sức hấp dẫn của khuôn mặt này của cô.

Bạc Tư Hàn nhìn chằm chằm Cố Ôn Nghiên, giọng điệu càng thêm thâm trầm không rõ: "Chủ động viết thư tình nói cho em thích anh, muốn gả cho anh, anh đồng ý thì em lại muốn đào hôn! "

"Đây là biện pháp em dùng để hấp dẫn sự chú ý của anh, hay là từ đầu tới đuôi em đều đùa giỡn anh?"

Giọng nói của người đàn ông rõ ràng không lớn, nhưng lại có cảm giác lạnh lẽo khắc vào trong xương cốt cô.

Trong lòng cô mắng Cố Miên Miên đến máu chó đầy đầu.

Chuyện này nói ra đều là thủ đoạn của Cố Miên Miên.

Tuy rằng nhà họ Bạc thế lớn, tài sản hùng hậu, địa vị cực cao, nhưng Bạc Tư Hàn vẫn gây thù vô số nhờ mấy thủ đoạn tàn nhẫn của mình.

Cố Miên Miên biết chắc chắn Cố Ôn Nghiên không chịu gả cho Bạc Tư Hàn, nên mới cố ý bắt chước bút tích của cô, viết thư tình, dùng giọng điệu của cô tỏ tình với Bạc Tư Hàn.

Còn chủ động đề xuất kết hôn với Bạc Tư Hàn.

Lại dụ Cố Ôn Nghiên chạy trốn trong hôn lễ, để tạo ra những chuyện ngoài ý muốn khiến cô gặp tai nạn bỏ mình, sau đó chiếm lấy vị trí thiên kim Nhà họ Cố này.

Cố Ôn Nghiên định giải thích: "Tư Hàn, em! "

Bạc Tư Hàn cúi người xuống, cách cô rất gần, hô hấp đan xen, khiến người sợ hãi: "Anh cảnh cáo em, trả lời cho tốt, nếu trả lời sai anh không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu.

"

Cơ thể Cố Ôn Nghiên run rẩy, lại nghĩ tới cảnh tượng mình nhìn thấy khi linh hồn bay lượn.

Anh trai nhỏ đã từng cứu cô, thật ra không phải Phương Tề Hành mà cô vẫn nghĩ lầm, mà là Bạc Tư Hàn!

"Tư Hàn, em xin lỗi, dù sao chuyện đào hôn này đã xảy ra rồi.

"

"Sau đó?" Trong con ngươi màu đen của Bạc Tư Hàn như có vòng xoáy đáng sợ, nhưng anh vẫn tạm thời đè nén cảm xúc xuống.

Cố Ôn Nghiên nhẹ nhàng dùng tay vuốt ve khuôn mặt của anh: "Nhưng mà anh cũng hiểu cho em một chút được không? Làm sao có thể nghĩ đến việc anh sẽ dễ dàng đồng ý kết hôn với em như vậy?"

Trước kia cô và Bạc Tư Hàn căn bản chưa từng tiếp xúc với nhau, cô cũng cảm thấy kỳ lạ, sao người đàn ông lạnh lùng không đến gần phụ nữ kia lại coi trọng mình.

"Cho nên em cũng sợ hãi, nhưng sau ngày hôm nay em sẽ không sợ nữa, em xác định rồi, em muốn kết hôn với anh, muốn sống với anh đến già.

"

Giọng nói hơi khàn khàn của Bạc Tư Hàn mang theo vài phần hoài nghi: "Đây cũng là mưu kế của em?"

"Không, đây là lời thật lòng của em.

"

Cánh tay mềm mại mảnh khảnh của cô gái bỗng nhiên chạm vào cổ Bạc Tư Hàn, sau đó cả người khẩn trương tiến lại gần.

Hàng mi rậm rạp của cô không chịu khống chế bắt đầu run rẩy, theo khoảng cách càng gần, hương thơm hoa hồng nhàn nhạt trên người Cố Ôn Nghiên cũng bắt đầu xâm nhập.

Đôi mắt Bạc Tư Hàn tối xuống, còn chưa có phản ứng, nụ hôn ngọt ngào của cô đã dừng trên môi anh.

Cố Ôn Nghiên ngượng ngùng nhắm mắt lại: "Như vậy coi như đây là lời hứa hẹn của en với anh, đóng dấu, được không?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui