Thiên Mệnh Hoàng Đạo

Thiên Mệnh
Chap 25 : Chuyện bức tranh tại phòng triển lãm.
Xử Nữ hẹn gặp Tiểu Dương ở trường, cô đến được 15 phút thì thấy xe Tiểu Dương dừng trước cổng. Cô liền chạy đến cười chào đón Tiểu Dương. Hôm nay, Tiểu Dương mặc bộ váy sơ mi sọc đỏ nhìn rất ra dáng thiếu nữ , đối lập với Xử Nữ lại chuộng theo phong cách cũ : Quần Jeans áo phông và áo khoác đem theo cầm ở đây. Đã sang hè, trời nắng, cô đưa theo đề phòng " cháy da". Nói thế thôi, nắng Mỹ đâu gay gắt như Việt Nam, theo thói quen, cứ sang hè lại sắm một chiếc áo khoác nắng theo phong trào.
Tiểu Dương quàng tay Xử Nữ, miệng ríu rít " Xử Nữ ! Tối qua cậu đẹp nhé!"
Xử Nữ biết Tiểu Dương bàn về buổi tiệc tối qua " Cậu cũng đi ?"
" Không ! " Tiểu Dương trả lời " Tớ thấy cậu trong ảnh chụp kỉ niệm trên website của trường ".
Xử Nữ gật đầu à một tiếng, cô cũng không bận tâm đến nó là bao.
" Xử Nữ ! Cậu hẹn tớ đến đây làm gì !" Tiểu Dương tò mò.
" Xem tranh !" XỬ NỮ cúi sang nói thầm với Tiểu Dương " Hôm qua tớ thấy một bức tranh rất kỳ lạ !"
" Tranh !?? " Tiểu Dương ngạc nhiên.
Xử Nữ gật đầu rồi kéo Tiểu Dương đi nhanh theo hướng tới phòng triển lãm tranh hôm qua.
Vào phòng triển lãm, Xử Nữ đến ngay chỗ treo bức tranh tối qua. Tiểu Dương nhìn ngó xung quanh với đống giấy cô xem là chán phèo đang treo trên tường. Tiểu Dương vốn không thích tranh , nhất là tranh triển lãm .
" Haiz ! Có gì hay ho đâu chứ Xử Nữ. Tớ thấy cái nào cũng giống cái nào ". Tiểu Dương mặt hiện rõ sự chán nản.
Xử Nữ đến xem tranh, ánh mắt háo hức chuyển sang thất vọng, cô cau mày " Cái gì đây ?"
Nghe giọng kì lạ của Xử Nữ, Tiểu Dương liền chạy đến " Sao vậy?"
Xử Nữ đăm chiêu " Tranh đã bị đổi . "
" Đổi ? Sao cậu biết !"
" Ánh mắt của người phụ nữ này rất khác. Rõ ràng tối hôm qua tớ xem, nó rất có hồn !" Xử Nữ biện minh, tiến đến sờ vào bức tranh.
Đúng vậy ! Bức tranh này tuy là cùng một hình ảnh vẽ về người phụ nữ nhưng nó thiếu một cái gì đó. Xử Nữ cảm giác như có điều gì đó giả tạo, không chân thật, đôi mắt rất " đơ" và còn không thấy dấu tác giả. Còn bức tranh tối qua, bức tranh mà cô bị ám ảnh bởi đôi mắt, nó rất thật, thật đến nỗi cô còn cảm thấy tim mình đau quằn quại , và vì lí do này, cô mới đến đây xem lần nữa . Bức tranh hôm qua tuy không đề tên ai vẽ, tưởng vô danh nhưng tác giả đã để lại dấu vân tay trên tranh, nó được xem là tranh có tác giả.
Xử Nữ sắc mặt bối rối khó chịu " Tớ phải đi thông báo tranh đã bị tráo đổi !"
Tiểu Dương liền ngăn lại " Không được ! Chúng ta không có bằng chứng !"
Xử Nữ liền nói " Tranh thật và giả khác nhau chính là ở dấu vân tay đỏ !"
"Cứ xem là thế đi ! Nhưng bây giờ không phải lúc. Nếu cậu đi thông báo, chúng ta là kẻ tình nghi đầu tiên. Sáng sớm không có ai đến phòng triển lãm mà chỉ có ta, ai mà chẳng nghi ngờ lí do đến đây .!"
Tiểu Dương giải thích, Xử Nữ khó chịu liền đi ra ngoài, mặt thất vọng.
" Ai đó đã đổi tranh ? Tại sao lại đổi ?"
Cô không ngừng suy nghĩ, suy đi nghĩ lại vẫn không hiểu được lí do. Thật sự cô rất tò mò lí do tại sao khi đó cô lại có cảm giác đau như vậy. Bức tranh vừa xem không cho cô được cảm giác như thế, nó chỉ là đồ giả.
Ra đến sân trường, Tiểu Dương liền dặn dò Xử Nữ " Cậu không được nói gì về bức tranh đâu đấy dù cậu biết sự thật. Chúng ta sẽ gặp rắc rối ! . Tranh triển lãm tuy nhàm chán nhưng rất nhiều tiền đấy, nhất là mấy tranh nghệ thuật ví dụ như cái cậu xem. Cậu sẽ không đủ tiền để trả đâu. Tốt nhất im lặng là vàng ".
Xử Nữ gật đầu, giọng nhẹ xuống " Tiểu Dương ! Đi lấy tài liệu về ôn tập !"
Hai cô nàng quay lưng hướng về dãy nhà A - nhà thư viện của trường đại học.
Trong khi đó, Rachel đến trường , cô ta đứng gần chỗ Xử Nữ và Tiểu Dương nói chuyện. Mọi chuyện đã lọt vào tai cô ta , Rachel quanh tay lên trước ngực, miệng cười chế giễu " Xử Nữ ! Đến lúc cho cô xuống mồ !".
Tầm trưa, nắng gắt hơn, Xử Nữ và Tiểu Dương rời thư viện trường để đi ăn vặt. Một là giải quyết " cái bực trong người của Xử Nữ về bức tranh", hai là nghe Tiểu Dương luyên thuyên về amh chàng bóng rổ đẹp trai cô vừa gặp sáng nay.
Hai người chọn quán Ice Cream bên vệ đường để giải " nắng". Xử Nữ một mực cho rằng tranh bị đổi, cô rất muốn biết lí do. Tiểu Dương một mực bảo Xử Nữ im lặng không được nói gì.
" Xử Nữ, quên chuyện đó đi, mà cậu nghĩ Ma Kết là người thế nào? Cậu quen Sư Tử đúng không thế cũng phải trò chuyện với ma kết rồi. Nào nói về ma kết." Tiểu Dương bỗng nhiên chuyển chủ đề .
" Tốt bụng , cái này cũng không rõ nữa, nhìn qua nói chuyện rất rõ ràng, thẳng thắn và vui vẻ. " Xử Nữ vừa ăn kem vừa nói.
" Thôi, chỉ cần đẹp trai là đủ rồi ! " Tiểu Dương hứng khởi " Mà cậu với anh Sư Tử, hai người sao rồi?"
Xử Nữ nghe đến đó liền giật thót, bỗng nhiên Tiểu Dương hỏi thế là ý gì, không phải cô không muốn cho Tiểu Dương biết mối quan hệ của mình với Sư Tử nhưng hiện giờ là thời điểm không thích hợp. Cô đang đi học tại trường Nam Thần học, nếu chuyện này lọt ra ngoài, cô sẽ chẳng yên ổn.
" À, sao sao là sao, tớ và anh ấy thì có gì chứ! Hờ hờ!" Xử Nữ cười trừ.
" Này, cậu giấu ai chứ khôngg giấu được tớ đâu ! Là cậu thích anh Sư Tử? À phải, anh ấy là Nam thần trong trường, đàn ông trên đời hiếm có người thứ 2 như thế, ai cũng thích cả ! Tớ cũng thích chứ nói gì cậu" Bạch Dương lại lẩm bẩm một mình
Một cuộc trò chuyện diễn ra chóng vánh, Tiểu Dương có hẹn đi đâu đó. Cô ấy là người của " hẹn hò" trái với Xử Nữ, hẹn hò là một khái niệm xa vời và ít thực.
Xử Nữ đang định bắt xe để về nhà thì chuông điện thoại cô reo lên , là số của Sư Tử. Cô nghe máy " Em nghe!"
" Em đang ở đâu?" Sư Tử nói bên đầu dây.
" À, gần trường, quán em Ice Cream !"
" Đợi anh !"
Ngắn gọn, hàm súc, đầy đủ và mệnh lệnh- châm ngôn nói chuyện điện thoại của Sư Tử. Một chiếc xe rẽ sang đường và đỗ ngay trước mặt cô, cửa kính xe mở ra, là Sư Tử . Hôm nay anh lái xe, vẫn thế, một vẻ điển trai ngời ngợi toát ra, giọng trầm cường" Vào đi!"
Xử Nữ còn chưa hết ngạc nhiên cứ thế mà đi vào. Cuộc nói chuyện kết thúc chưa đầy 5 phút.
" Anh ở gần đây sao?"
" Ừ !"
Xe bắt đầu lăn bánh, Sư Tử nhìn cô rồi bảo " Hôm nay, lại nhà anh .!"
Vẫn thế, anh tự quyết định và không bao giờ hỏi ý cô. Mà thôi mặc kệ đằng gì cô cũng tò mò nhà anh, đó là phúc mà, từ chối làm gì.
" Nhà anh. Được thôi! Em đang muốn thế" Xử Nữ mỉm cười.
Tại nhà Sư Tử, không phải nhà, nó chính xác là căn biệt thự rất rộng. Anh còn cho vệ sĩ đứng bên ngoài canh gác. Xử Nữ có chút ngượng ngập khi thấy vệ sĩ cứ cúi chào mình, chính xác là chào Sư Tử, anh là chủ nhà mà. Thấy Xử Nữ có vẻ không thoải mái, Sư Tử đoán được ý liền cho vệ sĩ rút hết mà không để cô biết.
Xử Nữ bước vào, một cảm giác quen thuộc ùa về, cảnh này, cô nhìn ở đâu rồi nhỉ. Đúng căn nhà này.! Đúng rồi! Ngày đó, ngày mà cô tỉnh dậy trên sân thượng, khi cô về cô đi qua đại sảnh này để ra cổng.
" Sư Tử, đây là nhà anh?" Xử Nữ bắt đầu nghĩ lại.
Anh gật đầu.
" Hôm đó, khi em tỉnh dậy, ban đêm, cũng chính là ngôi nhà này?"
Anh lại gật đầu.
" Em xem sân thượng được không ?"
Xử Nữ hỏi.
Thì ra cô đã đến nhà anh, hôm đó cái cô ấn tượng chỉ là khoảng không gian lạnh lẽo mênh mông , những dãy phòng lớn bằng kính trên sân thượng giáp trời. Cô tỉnh lại chân trần chạy xung quanh, anh còn hỏi cô là điệp viên?. Giờ cô lại đứng trên nó một lần nữa, nhưng lại là ban ngày. Giờ đang độ trời nắng nên toàn bộ phòng đều được kéo rèm, chỉ thấy mỗi một màu nâu.
Sư Tử đi sau Xử Nữ lặng ngắm dáng vẻ lúng túng, nửa hồi nửa tỉnh của cô y như vẻ thất thần trong đêm ấy. Một cô gái nhỏ bé tỉnh dậy giữa những căn phòng lạ .
" Sư Tử, hôm đó, anh nghi ngờ em !"
Xử Nữ nhớ lại cuộc trò chuyện giữa đêm ấy " Anh bảo em là điệp viên, đó là ý gì ?"
Sư Tử trầm mặc, thoái thác " Đừng bận tâm. Chỉ là hiểu nhầm !"
Đúng, có thể là hiểu nhầm. Con người ta trên đời, dù một chút hiểu nhầm thôi cũng đủ phá tan một mối quan hệ đang tốt đẹp nhưng với anh và cô, hiểu nhầm đã đưa hai người đến với nhau. Anh không biết nó sẽ kéo dài được bao lâu, sự thật vẫn mập mờ, người con gái trước mặt anh không nhớ anh là ai, cô là ai?
" Hiểu nhầm? Không thể nói sao?"
" Có thời gian, anh sẽ nói em nghe!"
Xử Nữ gật đầu, cô để ý đến một cánh cửa . Hôm ấy tỉnh dậy cô tưởng nó mà cửa ra đành chạy lại mở ai dè nó không phải.
" Cánh cửa đó!?" Xử Nữ chỉ tay về phía cửa, Sư Tử nhìn theo.
" Em muốn xem sao?"
Không đợi cô gật đầu, anh liền tiến đến nhấn nút tường được thiết kế ẩn dật trên một hình khắc. Nhìn qua tưởng nó chỉ là một hình gỗ điêu khắc nhưng ai ngờ.....
Cửa từ từ dịch chuyển xoay tròn, Xử Nữ hồi hộp đứng nhìn. Một khoảng tối hiện ra trước mắt, cái gì trong đó , mờ mờ ảo ảo. Cô tiến vào, Sư Tử cũng vậy. Anh chưa bao giờ cho ai xem căn phòng này nhưng Xử Nữ thì khác, anh cần xác nhận với cô ấy vài chuyện. Ánh đèn vừa được bật lên, một bức tranh khổ lớn chiếm hơn nửa bức tường ngang. Xung quanh là đều là tranh.
" Bức tranh này chẳng phải là.....?" Miệng Xử Nữ lắp bắp khi thấy tranh ở đây giống tranh ở triển lãm .
Xử Nữ đi tới gần đó để xem, đúng ánh mắt người phụ nữ ấy, quả nhiên hồn khí toát ra rõ rệt. Tranh cũng có dấu đỏ, mọi thứ đều giống,đều thật chỉ có bức tranh này lớn hơn.
Sư Tử im lặng đợi chờ phản ứng của Xử Nữ.
Xử Nữ trong lòng lại dấy lên cảm giác bất an, tim quặn đau đến nghẹt thở. Đúng rồi, cảm giác này, hôm ấy cô cũng xuất hiện cảm giác này và giờ nó mãnh liệt hơn.
" Tim mình như muốn nổ tung ra , thật khó thở, đây là gì, một cái gì đó, cảm giác như vừa trải qua những mất mát. "
Mồ hôi trên trán cô toát ra , tay run run đỡ vào tường " Tranh này sao có ở nhà Sư Tử? "
Xử Nữ, lòng nghi vấn, nhưng nỗi đau như lấn át hết mọi thứ, lần này nó trở nên thật chân thật. Một giọng nói vang lên xung quanh, không gian như quay cuồng, mặt đất dưới chân sụp đổ. Cô ngã xuống và bất tỉnh.
" Ha ha, nhìn xem này! Đây là tranh tớ vẽ !"
Một cô bé lấm lem màu nước khoe bức tranh mình vẽ với ai đó " Này, đây là mẹ tớ, tớ quyết định sẽ vẽ một bức tranh thật to và thật giống về mẹ!"
Xử Nữ trong cơn mê tỉnh thấy một cô bé cười nói giữa đống màu nước và cọ vẽ, cô bé đó , khuôn mặt đã bị màu nước làm bẩn không thấy rõ. Đó là ai, người cô bé đang nói chuyện là ai, sao không lên tiếng?.
Cô tỉnh dậy , Xử Nữ đang nằm trên giường, lại đúng chiếc giường mọi hôm cô tỉnh dậy, có thể nhìn ra ngoài trời. Đầu nặng trĩu, toàn thân mỏi nhừ, miệng trở nên đắng từ lúc nào. Cô loạng choạng bước chân đi tìm nước, chân khuỵa xuống, một cánh tay đưa ra ôm cô vào lòng, đỡ cô khỏi ngã xuống mặt đất. Miệng Xử Nữ thủ thỉ trong chút sức yếu " Sư... tử?"
" Em bị cảm . Nằm yên , đừng đi lung tung !" .
Anh bảo cô mới thấy người mình nóng ran lên, bên ngoài da thịt thì nóng như lửa nhưng bên trong lại lạnh thấu xương .
Anh bế phốc cô định đặt cô lên giường nhưng cô không muốn nằm, Xử Nữ lắc đầu " em không muốn nằm trên giường!"
Sư Tử nhìn vẻ mặt nhợt nhạt của Xử Nữ, lại bế cô đi ra, anh hỏi , giọng lãnh đạm " Em muốn ra ngoài đó!??"
Sư Tử thấy ánh mắt Xử Nữ nhìn ra ngoài sân thượng, ánh mắt mông lung, giao động. Sân thượng nhà Sư Tử không khác gì một gian phòng giữa trời, có bàn ghế vật chất thiết bịđầy đủ , vừa tận hưởng được gió trời vừa ngắm được cảnh đêm. Một khung cảnh lãng mạn giữa ánh đèn nến nổi trên nền trời đêm sao sáng.
Cả sư tử và xử nữ ngồi xuống giường dài nâng cao 30 độ, anh để cô nằm tựa vào người anh. Dáng người nhỏ bé của cô trở nên bé nhỏ hơn khi nằm trong lòng anh thế này, anh cảm giác như mình đang ôm lấy một dải ngân hà rộng lớn. Trời hôm nay có sao, giữa New York, Xử Nữ vẫn cảm nhận được một chút hương trời Việt. Một làn gió đủ lạnh thổi qua khiến người cô có chút run nhẹ, Sư Tử siết cánh tay mình ôm cô vào lòng chặt hơn.
Xử Nữ nép người mình vào anh tìm chút ấm áp, cô ngước nhìn anh. Khuôn mặt tuấn tú vẫn ngời sáng trong bóng đêm lạnh. Đôi mắt sâu ấy, cô rất thích nhìn thẳng vào đó, cô muốn chạm tới những thầm kín nơi tâm hồn anh. Sư Tử vuốt mái tóc bồng bềnh của cô, từng ngón tay chạm vào từng kẽ tóc mượt mà, man mát. Hai người cứ nhìn nhau mà không nói gì. Sư Tử vốn là người ưa làm hơn ưa nói còn Xử Nữ , cô vốn e sợ và rụt rè trong chuyện tình cảm.
" Bức tranh đó là thế nào!?" Cuối cùng không nhịn được, Xử Nữ mở lời trước " Em đã thấy một bức tranh y đúc như thế trong triển lãm của trường ! Nhưng sáng nay em đến nó liền bị đổi. Nó có liên quan đến bức tranh này không?"
Sư Tử nhìn cô, ánh mắt trầm lặng, khuôn mặt giá băng không cảm xúc, " Nó là bản còn lại của bộ tranh này !"
" Bản còn lại" Xử Nữ khó hiểu.
Sư Tử khẽ nhìn khuôn mặt dịu dàng của Xử Nữ, chút lo lắng lướt qua. Trước giờ anh chưa từng có cảm giác lo lắng khó chịu đến thế này, cảm giác này chỉ có Xử Nữ mới mang lại được cho anh. Giọng anh chậm rãi " Bộ tranh này gồm 3 bức, một bức do một cô bé vẽ, một bức do một cậu bé vẽ và một bức do ông bố vẽ !"
Xử Nữ ngạc nhiên nhổm người dậy thì liền bị cánh tay to lớn của Sư Tử kéo xuống, cô liền ngoan ngoãn nằm yên lắng nghe câu chuyện " Bản gốc là của một cô bé 8 tuổi, rất thích vẽ và vẽ rất đẹp. Bẩm sinh trời đã cho cô khả năng vẽ như thật. Bức tranh người phụ nữ ấy là do một cô bé 8 tuổi vẽ trong 5 tháng ròng. Một người bạn của mẹ cô bé đến, thấy nó đẹp liền chụp lại rồi đăng báo. Bất ngờ bức tranh trở nên nổi tiếng và cô bé cũng vậy. Một hôm, bức tranh biến mất. Cô bé rất buồn, cậu bé thấy vậy liền ra sức vẽ một bức giống thế để tặng cô "
" Phản ứng của cô bé ra sao?" Xử Nữ trở nên háo hức, vẻ hồn nhiên của cô làm Sư Tử hơi chạnh lòng, anh nói thầm với Xử Nữ nhưng chỉ là qua ánh mắt, chỉ mỗi anh hiểu " Xử Nữ, chẳng nhẽ em không nhớ ?" .
" Không, cậu bé không vẽ được giống như thế. Vốn dĩ cậu không có năng khiếu vẽ. Một ngày, cậu đi qua gian phòng của bố mình và thấy một bức tranh giống y đúc tranh tranh của cô bé chỉ khác là nó nhỏ hơn. Cậu bé đã lấy trộm bức tranh đó đến tặng cô bé . Đó là bức tranh thứ hai, do ông bố của cậu bé vẽ, ông ấy là một họa sĩ tài năng. Cô bé đã rất vui "
" Còn bức tranh thứ 3, bức tranh do cậu bé vẽ. Chẳng phải anh nói cậu bé không vẽ giống được sao?"
" Bức tranh không phải do cậu bé đó vẽ. Đó là bức tranh của một cậu bé khác vẽ. Nó được gửi đến nhà cậu bé sau khi cậu bé lấy tranh của bố để tặng cho cô bé. Cậu bé sợ bố đánh liền lấy tranh đó để vào. !"
" 3 bức đều có dấu đỏ ??. Dấu đỏ có phải là dấu văn tay của cô bé ?" Xử Nữ thông minh suy nghĩ ra.
" Đúng. Bức tranh đầu tiên là do cô bé tự in 2 lần dấu tay. Một dấu ở sau tranh đã bị đóng khung, một dấu ở trên tranh. Bức tranh ông bố vẽ không có dấu vân tay nhưng cô bé sau khi được tặng liền in dấu vấn tay mình lên đó. Tranh đó có 1 dấu vân tay. Có một điều mà cậu bé không biết là trên bức tranh thứ hai cũng có dấu ấn của ông bố. Bức tranh thứ 3 không có dấu vân tay, cũng không có dấu ấn và đôi mắt không có hồn ở lại trong phòng ông bố mãi mãi !"
" Dấu ấn? Nó ở đâu? Có ai biết chưa? Ông bố không phát hiện bức tranh trong phòng mình là giả ư" Lần này thì Xử Nữ ngồi bật dậy hẳn .
" Không ! Không ai biết dấu ấn đó ở chỗ nào. Cũng không biết ông bố có phát hiện hay không nhưng khi ông chuyển nhà, bức tranh đó cũng biến mất . !"
" Vậy thì bức tranh thứ 1 là ở nhà anh? Sao anh có nó ? Anh mua à ? Anh mua rồi người ta kể cho anh? Anh thích sưu tầm tranh à? À, em có quen một họa sĩ vẽ rất đẹp, anh muốn em giới thiệu không?" Xử Nữ chợt luyên thuyên ngoài đề tài.
Sư Tử cau mày, không nói gì, trong mắt ánh lên chút tức giận .
Xử Nữ lại quay về vẻ đăm chiêu sau khi nói ngớ ngẩn " Bức tranh thứ 2 chắc chắn ở triển lãm đã bị đánh mất. Còn bức tranh thứ 3 là bức tranh hiện giờ đang ở triển lãm. Bức tranh thứ 3 thì ai cũng vẽ được. Chỉ cần tìm được bức tranh thứ 2 là được !"
" Đó không phải bức tranh thứ 3, cái thứ 3 bản gốc phải để ý kĩ mới thấy được, trong mái tóc xoăn của người phụ nữ đó có 1 sợi tím đen hình thanh kiếm nhỏ." Sư Tử đưa tay lên đầu che đi đôi mắt mệt mỏi.
" Hình thanh kiếm ? Em không để ý điều đó không biết nó có không nhỉ? Bỗng nhiên em thấy có hứng thú với mấy cái này!" Xử Nữ nằm xuống bên cạnh Sư Tử . Còn anh không nói gì chỉ im lặng.
Xử Nữ lại chợt nói " Kì lạ lắm, mỗi khi nhìn mấy bức tranh em cảm giác như nó rút hết sức lực của mình. Em thích vẽ nhưng một khi cầm bút vẽ em lại thấy sợ, em chỉ vẽ ra ma quỷ với mấy cái gì gớm ghiếc. Thế thôi em không vẽ nữa. Haiz !"
Sư Tử chợt quay người sang Xử Nữ, ôn nhu nhìn cô, " Em thực không nhớ gì chuyện hồi nhỏ sao?"
Xử Nữ ngơ ngác lắc đầu " Em không muốn nghĩ đến ! Sao vậy?"
" Không có gì , em đói chưa? Anh đi lấy đồ ăn!" Sư Tử định ngồi dậy thì liền bị bàn tày nhỏ nhắn của cô túm lại.
" Em đi với ! Chúng ta xuống ăn luôn"
Cô đứng dậy, dường như nói chuyện với Sư Tử giúp cô lấy lại sức bớt phần nào. Người cũng không mệt nữa, chỉ hơi chóng mặt.
" Không sao?" Sư Tử hỏi lại nghĩ cô đang cảm.
Xử Nữ lắc đầu, đứng dậy đi sau Sư Tử xuống lầu. Ban đêm, nhà anh sáng một vực, nhưng không phải là ánh sáng quá chói mắt mà là ánh sáng nhẹ, dìu dịu trong đêm. Tông nhà đen trắng đem lại cảm giác mãnh liệt, cổ điển và chút cường bạo.
Xử Nữ còn thắc mắc sao không thấy tên vệ sĩ nào lúc chiều thấy nhiều quá trời, cả người làm quản gia cũng đi đâu không biết, chỉ mỗi một bà già khoảng 60 tuổi nấu ăn trong bếp. Hỏi sư tử thì anh lúng túng một chút , nhanh chóng lấy lại được uy nghiêm " À, họ có việc !"
" Có việc cả đoàn sao?" Xử Nữ ngồi xuống bàn ăn ngờ vực.
Sư Tử ngồi ghế chính, Xử Nữ ngồi bên cạnh, bàn ăn đã soạn thức ăn đầy đủ, bà lão bảo " Mời cậu chủ, cô chủ dùng bữa!"
" Ầy bà ơi, không phải cô chủ đâu ạ!" Xử Nữ xua tay hồn nhiên cười thì Sư Tử ném ột ánh mắt sắc lạnh, cô liền nói lại" Dạ vâng, cảm ơn bà !"
Bà lão rời đi, Xử Nữ mếu máo dùng bữa.
" Em chuyển đến đây ở đi!"
Xử Nữ vừa mới bỏ miệng một thìa cơm lớn chưa kịp nhai, nghe anh nói liền nuốt ực, mắc nghẹn, mặt tái mét, Sư Tử phải đưa nước cho cô uống.
" Gì chứ!" Xử Nữ nhăn mặt, vuốt ngực hú hồn một phe sắp được gặp anh Tử Thần đẹp trai .
" Em không cần lấy đồ hay chuyển đồ gì đâu. Chỉ cần đến ở là được. Sách vở thì em lấy của anh mà học, em cùng ngành với anh. Đồ áo ,đồ dùng chỉ cần mua là được . "
" Ý.... ý.... em là tại sao?" Xử Nữ lắp bắp trước sự quyết định chóng vánh của anh " Ở đó tốt mà. !"
" Em đi học luôn với anh cho tiện. Anh gặp em cho dễ khỏi phải người này đến nhà người khác !" Sư Tử không đếm xỉa đến lời nói của Xử Nữ.
" Em đang hỏi anh mà. Không phải anh bảo em đến chỉ để khỏi tốn công anh đi thăm em chứ !? Thế thôi anh khỏi cần, em sẽ đến nhà thăm anh ! Anh bận em không trách mà, việc gì phải đến nhà ở. !"
" Em cứ để phòng thế, khóa lại là được. Tiền phòng anh trả, thiếu gì anh mua, cần gì cứ bảo anh là được. Chỉ cần em đến ở nhà anh. Phòng em đã được chuẩn bị rồi !"
" Sư Tử !!!!! Sao anh cứ tự quyết định thế !"" Xử Nữ cuối cùng không chịu được liền lỡ lời hét lên, sau cùng là hối hận " Ít nhất anh cũng phải cho em biết lí do chứ ! Nếu không em không đến đâu. Ngộ nhỡ mẹ em đến thăm, bạn bè đến chơi , nghĩ sao em bảo họ " Mẹ, mọi người con đến nhà anh Sư Tử ở, có gì mọi người qua đó" . Anh bảo họ nghĩ em thế nào? Em là con gái, đến ở nhà đàn ông không kì sao?"
" Bạn bè em có mỗi Tiểu Dương, Tiểu Dương không sao, em cứ bảo cô ấy đến là được. Còn Song Tử, tốt nhất em đừng nên qua lại với cậu ta nhiều, em chưa biết gì về người đó, đừng thân mật quá mức. Còn mẹ em, em cứ bảo anh là bạn trai em, anh sẽ gặp ba mẹ em sau rồi thưa chuyện. Hết ! Còn gì nữa không, quyết định vậy đi ! Em ăn tiếp đi!"
Sư Tử đứng dậy rời bàn ăn đi ra, Xử Nữ cái mặt nhăn khó hiểu như mặt khỉ, "Đừng nói anh đang ghen nhé. Song tử với em chỉ là bạn thôi. Em phải là người ghen mới đúng, anh sợ gì chứ ! Anh thì đi đâu con gái chả theo, riêng trong trường cũng đủ mệt rồi, chị bên cạnh phòng em cũng mê anh chết mê chết mệt."
" Bớt sàm ngôn đi, từ ngày mai em sẽ ở nhà anh. Thực hiện cho đúng, nếu không đừng trách anh . Trước giờ anh không có khái niệm nhân nhượng với phụ nữ đâu ! Nhớ ăn xong uống thuốc ! " Sư Tử đi cảnh cáo Xử Nữ rồi đi khỏi đó.
" Đúng là ....!!" Xử Nữ cắn phăng miếng sườn còn lại, nhìn những viên thuốc bên cạnh, cô nuốt ực.
Sư Tử đi ra vườn dạo, đích thực là ra gọi cho Ma Kết .
" Sao rồi ? Đã tìm ra kẻ gửi bức ảnh ?" Giọng sư tử trở nên lạnh giá .
" Tên đó là một nhiếp ảnh nghiệp dư chuyên nhận hợp đồng qua mạng, không gặp trực tiếp khách hàng .Anh ta nói ai đó thuê anh ta đi theo dõi Xử Nữ bảo chụp cô ấy rồi gửi theo địa chỉ mail, họ chỉ đưa tiền và không nói gì thêm ! " Ma Kết bên kia đầu dây trả lời.
" Chết tiệt! Mail này chỉ dùng trong giới giang hồ. Chắc chắn người này cũng hoạt động trong giang hồ. " Sư Tử bực tức chửi thề.
"Cậu và Xử Nữ nên cẩn thận. Tốt nhất bảo cô ấy chuyển chỗ ở , cậu cho người bảo vệ cô ấy đi !"
Sư Tử quay người nhìn vào phòng ăn, thấy Xử Nữ vẫn đang nhìn mình đầy bực tức. Anh hạ giọng " Rồi, tôi bảo cô ấy đến ở nhà tôi rồi. Cái đó anh không cần lo. Lô hàng bọn chúng sao rồi, bắt bọn nó và giao cho cảnh sát đi. !"
" Rồi, bọn chúng vừa bị cảnh sát bắt xong. Sư Tử, lần này chắc giới giang hồ hận cậu lắm. Bỗng nhiên cậu quay sang giúp cảnh sát !"
" Phải thế thôi, lọc sạch bọn tép trong giới rồi đối chiến sau. Bọn chúng làm tốn thời gian quá , kẻ cầm đầu mấy vụ hỏa hoạn kia vẫn chưa xuất đầu lộ diện. Hơn nữa, bảo vệ cho Xử Nữ nữa, không thể để cô ấy bị bọn tép riu hỉ mũi chưa sạch động chạm đến!" Sư Tử nhếch khóe miệng, lời nói ra như dao đâm, dứt khoát, hùng bạo.
" À, ngày mai cậu có lịch học ôn thi ở trường đấy ! 7 giờ đến 9 giờ. Ca Lượng Giác !" Ma Kết nhắc lại lịch trình của Sư Tử.
" Sàm! Ông cụ vẫn chưa tha. Anh bảo sao tốt nghiệp thạc sĩ rồi vẫn phải vác mặt đi học với đám ngông cuồng xem trời bằng vung !" Sư Tử bực dọc, bỏ tay vào túi quần nhìn lên trời
" Ha ha , anh cũng phải vậy mà. Thôi, tốt nhất đừng làm trái lời ông cụ, hậu quả khôn lường. Đến trường giết tranh thủ nghĩ chiến lược dự án kinh doanh sắp tới đi ! Lát tôi gửi tài liệu hợp đồng với công ty du lịch SA cho cậu !".
Sư Tử đang nói chuyện bỗng nhiên một vòi nước từ dưới phun lên làm anh phải nhảy bật ra. Ai đã bật vòi nước phun tự động ở mấy bãi cỏ, thủ phạm chỉ có Xử Nữ, cô ấy đang cười nắc nẻ đằng sau khi lấy bộ dạng giật mình của Sư Tử. Xử Nữ nhận ra trong những ngày lạnh lùng của Sư Tử vẫn có những giây phút đáng yêu.
Ma kết nghe tiếng ồn , nhận ra giọng Xử Nữ , cả tiếng nước phun, tiếng của Sư Tử giật mình liền chọc cười " Thì ra, Xử Nữ đang ở cùng cậu . Hai người được đấy. Xử Nữ quả là của hiếm, dám trêu chọc Devil mà không sợ hậu quả. Ha3"
" Ngông cuồng !" Sư Tử cúp máy ngay sau đó, lấy điều khiển trên tủ vườn tắt vòi nước. Xử Nữ méo mặt, " Đang vui mà!"
Sư Tử nhìn cô tà mị, hừ lạnh một tiếng đến liền kéo cô vào nhà một cách khôgn thương tiếc " Em đang cảm đấy. Vào đánh răng rửa mặt rồi đi ngủ đi !"
" Đánh răng rồi, mới ngủ dậy mà !" Xử Nữ dáng người nhỏ nhắn thùng trong chiếc áo sơ mi trắng của Sư Tử đứng trước anh. Giờ anh mới để ý, cô đã thay đồ từ lúc nào, trên cổ vẫn còn một vài giọt nước , có lẽ cô vừa lau người, hương bạc hà tỏa ra từ người cô. Chính xác đây là mùi của anh. Áo của Sư Tử to quá cỡ như thành váy của Xử Nữ, tà áo gần đến được đầu gối. Sư Tử nhìn xuống, đôi chân trắng mịn, nhỏ nhắn của cô khép hở trên chiếc dép bông đi trong nhà.
Ánh mắt anh cong lên hình bán nguyệt, một tà khí từ trong người toát ra, một loạt suu nghĩ đen tối sượt qua đầu. Ngước đầu trở lên nhìn khuôn mặt đang cười của Xử Nữ, giọng cô vang vẳng bên tai " Sư Tử, coi phim đi !" . Anh cau mày, thở một hơi dài chỉ để mình nghe thấy, cầm tay kéo cô lên tầng đến một căn phòng " Gì vậy, Sư Tử?"
Phòng hai người vừa vào là phòng anh, Xử Nữ thấy phòng đẹp liền chạy vào .
" Ôi trời! Đẹp kinh khủng. !"
Phòng Sư Tử thiết kế đen trắng nền đen bên trong là những hình lục trắng, đứng ở cửa sổ phòng anh có thể nhìn hết cả một khu vườn rộng lớn . Một căn phòng cực kì rộng, phải gấp 2 lần phòng lúc nãy cô nằm, mặc dù phòng đó đã lớn hơn phòng cô rất nhiều . Phòng lớn nhưng thiết kế nội thất bên trong rất đơn giản, một chiếc giường rộng khoảng 2 mét, dài 3 mét, nó rất lớn, dĩ nhiên gam màu trắng nâu cổ điển. Trong phòng có một chiếc ti vi màn hình phẳng đối diện giường. Một cái tủ cao 4 mét, dài khoảng 4 mét, tủ kính gỗ nhiều ngăn vừa để đồ vừa để chải tóc, trang điểm, soạn sửa bề ngoài.Một chiếc bàn nhỏ đựng mấy đồ linh tinh. Mọi thứ sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Và một cánh cửa dẫn đến phòng tắm. Xử Nữ đang lăn quay trên chiếc giường êm thì Sư Tử ném cho cô một bộ đồ : Một chiếc quần dài , một cái áo phông của anh .
" Mặc vào đi !" Sư Tử bảo.
" Em vừa thay đồ xong !" Xử Nữ khó hiểu, khó hiểu vì hôm nay Sư Tử trở nên khó hiểu lạ thường. Anh dịu dàng hơn hẳn, ôn nhu hơn hẳn và nói nhiều hơn hẳn. Đôi khi cũng không biết đâu là con người thực của anh : Một chàng trai lạnh lùng giá băng như sát thủ hay một người bạn trai tốt bụng và ấm áp?
" Nếu không thay em hối hận đừng bảo anh không cảnh cáo trước. Em nên nhớ bản năng của một người đàn ông trước một người phụ nữ. Giờ em còn ăn mặc thế này !"
Xử Nữ nhìn lại mình, cô quên khuấy đi, đúng thật, giờ mình gợi cảm quá đáng. Cô vội bật dậy ôm đồ chạy ra khỏi đó như tia lửa điện. Xử Nữ nhớ lại, ánh mắt của Sư Tử khi nhìn mình từ trên xuống dưới : là ánh mắt của một con sói đang đói. Tốt nhất nên chạy đi trước khi con sói biến hình. Khi no nó sẽ rất hiền lành, từ tốn , khi đói nó sẽ trở nên hung tợn và làm mọi chuyện chỉ để sở hữu con mồi. Anh cũng vậy ! Anh cũng là đàn ông mà đàn ông thì ai cũng như sói cũng có ham muốn sở hữu . Xử Nữ chỉ còn cách chạy đi, chạy xong rồi lại quay lại hỏi " Sư Tử, phòng em đâu?"
Sư Tử chỉ tay về cánh cửa, đối diện phòng anh , Xử Nữ mỉm cười rồi phi như bay về phòng mình không chần chừ một phút giây nào.
Anh trở lại vẻ bình tĩnh lãnh đạm như lúc ban đầu, ngả mình lên giường khẽ nhắm mắt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui