Thiên Mệnh
Chap 35 : Người dưng
" Xử Nữ ! Cậu đến rồi !"
Bạch Dương chạy ra từ ngôi nhà nhỏ ra cổng đón Xử Nữ, cô đứng chống tay vào cổng mặt phụng phịu .
" Hơi muộn đấy !"
Xử Nữ nhảy phóc từ trong xe ra, tay cầm chiếc áo khoác ấm, chạy tới hôn lấy má Tiểu Dương, cố gắng vui vẻ .
" Xin lỗi Bạch Bà Bà nhá ! Phiền cậu rồi, tối nay xong xuôi chúng ta sẽ đánh chén. Ok, chứ ?"
" Hula Hura ! Thật chứ !", Bạch Dương ôm lấy cổ Xử Nữ, vặn vẹo mái tóc, " Thế thì nhanh thôi !".
" Mừng cậu đến nhà mới !"
Một tiếng nói nữa cất ra, một lát sau một người thanh niên đi ra với mái tóc vàng chói và nụ cười tỏa nắng với đôi mắt cười, không ai khác là Song Tử- chính anh mới có giọng nói thánh thót, chưa thấy người đã thấy giọng.
" Song Tử ? Sao lại ở đây ?" Xử Nữ cau mày bật cười ngạc nhiên, trông bộ dạng Song Tử thật khó đỡ, anh ấy còn quấn tạp dề đề dọn dẹp, mặt mày lấm lem nhưng vẫn rất đáng yêu.
Công nhận vừa thấy Song Tử đã thấy xung quanh nhộn nhịp với vui vẻ hẳn lên rồi.
" Tớ kêu cậu ta đến đấy !" Bạch Dương lên tiếng, cô chỉ đống đồ ngổn ngang ở sân " Một mình tớ không thể giúp cậu làm hết các đống này được, và nếu có cậu thì vẫn rất khó khăn. Tốt nhất nên có một người con trai chứ, hơn nữa, Song Tử còn hứng thú hơn cả tớ nữa !" Bạch dương nhìn về phía Xử Nữ " Cậu ta gọi cho tớ suốt đêm đấy !"
" Ây dà, nên cảm ơn hai người thế nào đây ! Chúng ta làm việc chứ ?"
Xử Nữ nhảy lên, một tay quàng cổ Bạch Dương, một tay kéo tay Song Tử, ba người bắt tay vào dọn dẹp.
Nơi ở mới của một Xử Nữ là một căn nhà nhỏ 4 gian, đây là nhà của một cặp vợ chồng già, họ vừa mới chuyển đến nhà con cái và cho thuê nó. Vì biết Xử Nữ đang là sinh viên nên họ cũng lấy giá rẻ. Căn nhà nhỏ nhưng thoáng đãng, mát mẻ, xung quanh cây cối cũng có nhiều, trước nhà còn có chiếc ghế đá dưới cây cổ thụ lớn bên đường. Đây cũng rất yên tĩnh , ở đường phố trong nên ít người đi xe cộ vào vì đường nhỏ, với lại nơi này thuộc khu vực xanh của thành phố nên cấm khí khói độc hại từ các phương tiện.
" Xử Nữ ! Cái này để ở đâu đây !" Bạch Dương ôm đống sách của Xử Nữ, " Cậu thích sách đến thế cơ à ? Tớ thấy sách còn nhiều hơn cả đồ áo của cậu nữa đấy !"
" Cái đó để trên bàn đi, lát họ chuyển giá vào, ta hãy xếp ! " Xử Nữ bật cười, cô vẫn cặm cụi lau chùi tủ " Có gì đâu, thói quen ấy mà, đi chơi thấy sách gì hay thì mua. Mua về có thời gian thì đọc, không thì lại để đó !"
" Để tôi lấy cho !" Song Tử lấy chiếc bình trên tủ cao cho Xử Nữ khi cô cứ nhón chân lấy hoài mà không được vì chiều cao có hạn.
" Cảm ơn !", Xử Nữ lúng túng đón lấy cái bình " Cái này chắc quăng thôi, nó sắp vỡ ra rồi !"
" Xử Nữ, chúng ta nên quay hướng chiếc giường lại, hướng đó không tốt !" Song Tử chỉ về phía chiếc giường, anh để giẻ lên vai.
" Như thế cũng được, tôi thích gần cửa sổ !" Xử Nữ đăm chiêu, " À, Tiểu Dương, cậu lại đây lau giúp tớ với, tớ ra xách đồ vào, họ đưa đến rồi!"
" Vậy để tớ lau nó cho !" Bạch Dương đi đến cầm giẻ lau thay cho Xử Nữ.
Xử Nữ đi ra ngoài, haiz , nhanh thật, trời đã tối òm, dọn dẹp cũng đã gần xong, lau chùi hết rồi, giờ chỉ cần sắp xếp cho thật ngăn nắp nữa.
Bạch Dương cúi xuống giặt giẻ, không ngờ lúc nãy Xử Nữ làm đổ nước ra nhà quên lau, Bạch Dương dẫm phải liền : Kít ......
" Á ....ối ! " Bạch Dương lạch bạch trên nền nhà, nền nhà trơn quá làm cô đứng không vữn, hai tay cứ nắm lấy khôn khí, chênh vênh cả người.
Suýt ngã thì Song Tử nhanh tay kéo tay Bạch Dương về phía mình, ôm chặt eo cô giữ thăng bằng. Phút ấy, tưởng chừng như Bạch Dương đã hôn vào má Song Tử, hai người ngại ngùng.
Tiểu Dương lúng túng, thẹn thùng, đưa tay lên che miệng, Song Tử cũng ấp úng, ngượng ngùng.
" Xin lỗi ! Tôi không cố ý ! "
Cả hai đồng thanh nói, không ai dám nhìn ai, mặt ai cũng đỏ ửng.
Xử Nữ trở lại thấy không khí im lặng lạ thường liền hỏi " Chuyện gì vậy?", nhìn Song Tử và Tiểu Dương, Xử Nữ khó hiểu " Hai người này làm sao vậy, mặt ai cũng đỏ ửng hết vậy ? Hai người lén tôi uống rượu hả?'
Xử Nữ hướng mắt về mấy chai rượu trên bàn nhưng nó vẫn chưa mở nắp " Chuyện gì thế ?"
" Không có gì !" .
Bạch Dương nói thì lập tức quay người đến hì hục lấy đồ trên tay Xử Nữ " Để tớ cất nó vào tủ cho !"
Còn SOng Tử cũng im lặng đến giường xoay nó sang một bên, Xử Nữ lắc đầu ngá ngẩm " Hai người này thật là !"
2 tiếng sau.
" Phù ! Cuối cùng cũng xong ! " Xử Nữ phủi tay, miệng thở hổn hển chẳng ra hơi, cái mặt nóng bừng lên vì mồ hôi.
" Như nhà mới chính hiệu luôn !" Tiểu Dương ngồi phịch xuống ghế.
" Thôi, mọi người rửa ráy đi, chúng ta đi ăn chứ ? Hay là ăn ở đây, tiện thể liên hoan luôn !'
Song Tử nói lên ý kiến của mình, anh xắn tay áo lên và cởi tạp dề.
" Chúng ta sẽ ăn ở đây !"
Nghe giọng nói, Xử Nữ quay phắt lại 180 độ, Bạch Dương tò mò đứng dậy, Song Tử cũng nhướng mày ra.
Thiên Yết giơ hai bao đồ ăn trên tay cười tủm tỉm, " Mọi người vất vả rồi . "
" Sao anh lại đến đây ?" Xử Nữ cau mày.
" Định đến giúp em nhưng hình như mọi chuyện đã xong rồi nhỉ ? " Thiên Yết nháy mắt, quay sang chào hỏi mọi người lễ phép " Xin chào, tôi là Thiên Yết, bạn của Xử Nữ!"
" Vâng, xin chào !", Tiểu Dương vội vã lau tay rồi bắt tay Thiên Yết, thấy trai đẹp là mắt sáng lên như thấy kim cương.
" Chào anh ! " Song Tử cũng bắt tay chào hỏi, ai cũng thân thiện hết sức.
" Xử Nữ, cậu lại một mình giấu trai đẹp thế là sao hả ?" Bạch Dương đá mông Xử Nữ.
" Sao em trông không hoan nghênh khi anh đến đây vậy ?" Thiên Yết trêu chọc Xử nữ.
" Gì cơ chứ, đâu có!" Xử Nữ cướp lấy đồ ăn trên tay Thiên Yết, cô đến bàn bếp, bật điện ngồi một mình, lau tay rồi bắt đầu ăn.
" Cậu ta luôn thế, luôn làm những việc khó hiểu !" Song Tử lắc đầu rồi lại ngồi vào bàn với Xử Nữ ' Tôi ăn được chứ !?"
" Tùy cậu, ăn nhiều thỏa thích !" Xử Nữ cả nhai gà, cả ăn, cả nói, hai cái má cứ phồng phồng lên trông đáng yêu hơn hẳn.
" Vậy chúng ta cũng lại ăn thôi !" Thiên Yết cười với Bạch Dương, Tiểu Dương bị trai đẹp hớp hồn, liền nhanh chóng đáp " Vâng !"
Một lúc sau, tại hộp đêm, Xử Nữ bịt tai cằn nhằn vị bị Tiểu Dương lôi đi như lôi rác.
" Xử Nữ, không sao đâu, cậu cứ vào đi, mọi người đã vào hết rồi !"
" Nhưng trong đó nhạc lớn quá !"
Sau khi ăn thì Xử Nữ bị hội đồng gồm Bạch Dương, Song Tử, Thiên Yết ép đi chơi và cuối cùng họ phê duyệt ý kiến đến hộp đêm của Bạch Dương. Thật là số quá nhọ !
Thiên Yết và Song Tử sau khi vào hộp đêm thì mất dạng, còn lại hai cô gái nữa.
" Ngồi xuống !"
Tiểu Dương nhấn vai cho Xử Nữ ngồi yên vị trên một chiếc ghế cao tại quầy rượu, cô liền ngồi xuống bên cạnh.
" Lấy cho tôi 2 chai rượu loại mạnh vừa vừa ý!"
" Cậu điên hả ? 2 chai? " Xử Nữ nói thầm với Bạch Dương, ánh mắt sợ hãi.
Rượu được rót ra cốc, Tiểu Dương đặt vào tay Xử Nữ, nói chuyện một cách rất nghiêm túc.
" Xử Nữ ! Cậu đang giấu tớ chuyện gì ?"
Xử Nữ nhìn Tiểu Dương, cô lắc đầu mỉm cười tự nhiên.
" Có chuyện gì đâu! Mọi chuyện vẫn ổn mà !"
" Vậy thì cậu uống ly rượu này đi, nhanh lên ! Cậu đang nói dối tớ !" Tiểu Dương ép Xử Nữ uống rượu, vì nếu như thế cô ấy mới dám nói thật.
Xử Nữ hơi ngại khi uống rượu, cô uống cận thận, từng tý một, cái mặt nhăn lại như mặt khỉ " Đắng quá !"
" Uống cho hết !" Tiểu Dương rất dứt khoát, đợi Xử Nữ uống hết, Tiểu Dương cũng uống ly rượu của cô và bắt đầu hỏi tiếp " Giờ thì có chuyện không? Thiên Yết đó là người như thế nào? "
" Cậu đang điều tra trai đẹp từ tớ à ?" Xử Nữ giật nảy lên.
" Uống đi rồi trả lời !" Tiểu Dương lại rót cho Xử Nữ.
" Ế, không phải chứ ! Uống nữa hả ?"
Cứ như thế, Xử Nữ uống đến ly thứ 5 thì bắt đầu trong người xuất hiện men say. Lúc này, Tiểu Dương mới nhẹ nhàng hỏi " Tớ hỏi thật nhé, tại sao cậu lại đột nhiên chuyện nhà ?"
" Ực, chỉ là tớ muốn thay đổi không khí .. ực.. sống thôi mà !"
" Cậu vẫn nói dối, ! Vậy thì phải ....!'
" Không cần nhắc đâu, tớ sẽ uống !" Ực ực . Xử Nữ lại uống thêm ly thứ 6.
" Xử Nữ, chẳng nhẽ cậu với Sư Tử xảy ra chuyện ? Hai người vẫn hạnh phúc đấy chứ ! Tớ biết là tớ quá đáng khi hỏi thế nhưng tớ lo....!"
Bạch Dương đang nói dở thì Xử Nữ bật khóc, mới cười lúc nãy xong, thế mà giờ này nước mắt lại chào chực nơi khóe mắt như thế.
" Bọn tớ chia tay rồi. Mọi chuyện đã kết thúc !"
" Chia tay? Sao.... sao... bỗng nhiê..." Tiểu Dương như cứng họng nhìn cô bạn nhỏ nhắn của mình gật gù trong đau đớn.
" Tiểu Dương !", Xử Nữ vừa nói vừa như nuốt nước mắt vào trong, cái giọng nghẹn ngào nơi cổ họng, " Tiểu Dương, tớ rất yêu anh ấy ! Tớ yêu anh ấy nhiều lắm ! Tớ phải làm sao đây !"
Xử Nữ cứ lấy tay đánh vào lồng ngực mình, cứ mỗi lần nhớ đến Sư Tử, trái tim ấy lại đau biết nhường nào, cô đã tỏ ra thật mạnh mẽ dứt khoát ra đi, và giờ đây cái cô còn lại chỉ là cô đơn và hão huyền.
' Dương, tớ không biết tại sao nữa. Dù ấy anh có tỏ ra lạnh nhạt với tớ, có thờ ờ với tớ nhưng tớ vẫn cứ một mực hi vọng, đến phút cuối anh ấy sẽ giữ tay tớ lại. Nhưng không,... !'', mỗi lời Xử Nữ cất liền người ta lại nghe thấy một tiếng nấc cùng nước mắt nơi đầu mi" Hức... thậm chí đến một cái nhìn từ biệt anh ấy cũng không. Tớ.... trái tim tớ..... đau lắm.... Làm ơn đi nói cho tớ biết tớ phải làm sao?"
Tiểu Dương ôm lấy Xử Nữ vào lòng, nước mắt cô bạn thấm vào chiếc áo mỏng của Tiểu Dương làm cô thấy tủi cho bạn mình.
" Xử Nữ, nếu khóc được , cậu hãy khóc đi, cậu đã phải kiềm chế cảm xúc lâu rồi."
" Tớ... phải sao đây... Lỡ yêu nhiều như thế rồi, đâu phải bỏ được...!", Xử Nữ cắn chặt lấy môi mình để ngăn không cho tiếng khóc phát lớn ra ngoài, đôi má đỏ nóng lên vì rượu " Ngay cả thở... tớ cũng thấy rất khó khăn, cười cũng thấy đau đớn, nhìn hai người họ tớ lại nhìn về tháng ngày bên anh ấy. Họ vui vẻ trước mặt tớ, cười nói bên tai tớ. Ở căn nhà đó thêm nữa, chắc tớ sẽ chết vì tổn thương thôi !"
Chưa bao giờ, cô thấy Xử Nữ đau khổ như thế này, bờ vai cô ấy run lẩy bẩy, hơi thở nóng bừng, những đợt khóc cứ trào đến.
" Đã thế, sao anh ấy còn tỏ ra yêu thương, chăm sóc, ghen tị chứ. Đã thế, sao còn hứa hẹn làm gì, đã biết là lợi dụng sao còn thể hiện ra nét mặt thật lòng như vậy. Cho tớ biết hạnh phúc là gì rồi ra đi để lại đau thương, cái đó chẳng phải là quá nhẫn tâm ư. Thà ngay từ đầu, tớ không nên cứu anh ấy làm gì ! Nếu ngày đó không xảy ra, chắc tớ đã chẳng rung động, chắc tớ đã chẳng yêu như điên, và chắc tớ sẽ không đau như giờ !"
Xử Nữ trong cơn say đã nói ra lòng mình, cái trong lòng lâu ngày cô giữ riêng ình, để dằn vặt bản thân. Cô đã cắn răng chịu đựng vết thương ấy một mình, giờ cô đã nói ra. Tiểu Dương đã giải phóng cái sầu muộn nơi con tim ấy giúp cô, thật nhẹ nhõm.
" tim đau thế này, thở cũng thật khó, anh biết không Sư Tử ! Anh đã khiến em đau đớn như thế, chắc giờ anh vui lắm !"
Xử Nữ khóc thiếp đi trên vai Tiểu Dương từ bao giờ, cô đã thấy mệt mỏi trong những ngày qua rồi. Không biết còn phải gượng đến bao giờ nữa, chỉ mong rằng đừng gặp lại anh trong thời gian này.
Sáng hôm sau.
" A !", Xử Nữ khẽ cau mày, cô đưa tay lên vuốt vầng thái dương, nó đau đến nỗi tưởng chừng như đầu cô đã bị vỡ ra làm hai.
" Cậu tỉnh rồi hả ? '
Tiểu Dương xuất hiện từ lúc nào, trên tay cô cầm tô cháo để trên bàn.
Xử Nữ nhìn xung quanh, tối qua còn ở hộp đêm uống rượu, về nhà từ bao giờ rồi.
" Hôm qua cậu say mèm . Thiên yết, song tử đã giúp tớ mang cậu về đây đây ! "
Nhớ lại hôm qua, Xử Nữ mới giật mình, trong khi say, cô đã kể hết cho Tiểu Dương.
" Cậu.... biết hết?" Xử Nữ nói ấp a ấp úng " Tớ... đã nói hết? Nói những gì ?"
Tiểu Dương chậc lưỡi, búng vào đầu Xử Nữ một cái rõ đau, Xử Nữ ngơ ngác nhăn nhúm " Con ngốc này, lần sau, mà còn giấu tớ để tự dằn vặt bản thân một mình như thế là liệu chừng đấy !"
" Tớ.... " Xử Nữ lại bắt đầu dạt dào cảm xúc vì cảm động, định nói thì liền bị Bạch Dương chặn họng.
" Thôi đi bà tướng. Ăn sáng đi, tớ đã đích thân nấu đấy !"
" Cậu nấu á? Ăn được không đấy !?' Xử Nữ trêu chọc mặc dù biết Tiểu Dương nấu ăn rất ngon.
" Im đi ! Lo mà ăn đi ! Bực mình hoài !" Tiểu Dương lại cốc đầu Xử Nữ nhưng Xử Nữ đã tránh được.
" Vâng, thưa nội !" Xử Nữ hí ha hí hửng bưng tô cháo ra bàn ăn, cô đang thấy cuộc sống của mình có niềm vui trở lại, mặc dù rất ít. Cô thầm cảm ơn Tiểu Dương, cô ấy thật tâm lý và tốt bụng, luôn giúp đỡ cô khi cô gặp khó khăn.
Xử Nữ ăn uống, đánh răng, rửa mặt xong thì lọc cọc đi ra, đầu tóc đã được Tiểu Dương giải quyết xong bằng cách thắt hai bên .
" Tối qua cậu không về à ?" Xử Nữ hỏi .
" Tớ về thì sáng nay cậu chết quăng xác rồi. Cậu trào trực cả đêm đấy !"
" Ơn cậu quá !" Xữ Nữ phi lại ôm eo Bạch Dương, Bạch Dương liền làm cái mặt ghê ghê " Tớ không yêu cậu đâu !"
Cả hai tụ tập mở tivi ra xem, vừa lúc có phim " Mùa đông năm ấy ".
" Eo, tớ thích phim này ! Nó cảm động chết mất ! " Xử Nữ nằng nặc đòi xem phim.
" Không, xem phim đó chỉ có tốn khăn giấy vì nước mắt thôi. Mở hài xem đi !"
Tiểu Dương mở đúng kênh có phim hài " Xem Mr Bean đi !"
" Ha3, Xử Nữ, cậu làm được cái mặt như ông ta không! Như thế này này ! Cái mắt nó ngược ngược lên trên, cái miệng chúm xuống ! " Bạch Dương làm theo mặt Mr Bean, hài không đỡ nỗi.
" Bố khỉ, cậu làm tớ nghẹn họng mất !", Xử Nữ lại ngồi gặm táo, không biết tại sao, mấy ngày này cô ăn liên tục.
Bỗng nhiên điện thoại di động reo lên , Tiểu Dương thấy tên trên danh bạ rồi nhấc máy, lát sau đưa cho Xử Nữ. Cô không hiểu sao lại đưa máy cho cô thì Bạch Dương nói " Ma Kết bảo muốn nói chuyện với cậu. Trông có vẻ gấp, mà cậu và anh ta thân nhau từ lúc nào thế nhỉ ?"
Xử Nữ lấy máy điện thoại ấn nghe, giọng Ma Kết gấp rút ' Xử Nữ, cô có thể đến nhà Sư Tử giùm tôi với được không. Người giúp việc gọi điện bảo Sư Tử đóng cửa phòng từ chiều qua đến giờ, họ bảo hôm qua cậu ta ăn gà, tôi sợ nó bị dị ứng. "
Xử Nữ vẫn im lặng lắng nghe điện thoại, cô đang có chút sợ hãi, Ma Kết lại nói tiếp.
" Cô biết nó bị dị ứng gà mà, tôi vừa nghe tin cô chuyển nhà, không biết hai người lục đục gì nhưng làm ơn. Nó ghét đi bệnh viện lắm, bác sĩ tư nhân của nó vừa mới xin nghỉ phép giờ ra nước ngoài rồi, nếu không có sự cho phép của nó thì không ai dám mở cửa phòng nó đâu. Tôi gọi điện nó cũng không trả lời, giờ tôi đang đi công tác, mất 2 tiếng mới về đến nơi, sợ có chuyện không hay xảy ra. Cô đến nhà nó xem tình hình thế nào được không? "
" Vậy, Thiên Bình đâu ?" Xử Nữ hỏi lại.
" Tôi không liên lạc được với cô ấy, có thể cô ấy đã đi lưu diễn rồi. Hợp đồng ca sĩ rất nghiêm ngặt. Xử Nữ, mong cô hãy làm phước, chỉ cần đến đó kiểm tra xem nó có sao không là được. Mọi chuyện nhờ cô. "
Nghe xong, Xử Nữ liền cúp máy, đầu óc cô giờ đang rất hỗn loạn, suy nghĩ lại bắt đầu hiện lên " Sư Tử ăn gà, bị dị ứng gà, ăn từ trưa hôm qua cho đến giờ thế thì nếu tái phát bệnh mà không đi bệnh viện kịp thời sẽ rất nguy hiểm. "
Xử Nữ bật dậy chạy vội vã vào phòng, lát sau quay ra với bộ đồ chỉnh tề. Bạch Dương ngạc nhiên " Ma Kết nói gì với cậu thế ? "
" Không có gì đâu ! Tớ đi đây chút đã, phiền cậu xem nhà giùm tớ với nhé !"
Thấy Xử Nữ vội vã thế Tiểu Dương cũng thấy kì kì, cô ngồi xuống ăn táo, vừa mở kênh giải trí thì có tin tức làm cô phải há hốc miệng vì kinh ngạc. Bản tin về ngôi sao quốc tế.
" Nữ ca sĩ Thiên Bình đã công khai bạn trai của mình. Anh ấy là giám đốc của công ty thương mại lớn trên thế giới, giám đốc Sư Tử. Sư Tử còn là cháu trai của chủ tịch công ty du lịch và chứng khoán. "
Bạch Dương nhìn ra lo lắng, " Đây là lí do 2 người đó chia tay ? Sư Tử là kẻ phản bội ư ?"
Xử Nữ vội vã chạy một mạch, yên vị trên taxi, hai tay cô run nắm chặt lấy gấu áo.
" Cầu mong anh ấy không sao".
Không biết tại sao nữa, có thể là vì cô còn yêu, nghe tin Sư Tử như thế, trong lòng cô đã rất lo và sợ hãi. Cô sợ anh xảy ra chuyện gì đó không hay, cô sợ những chuyện tồi tệ lại xảy ra và cô sợ anh lại rơi vào hôn mê như đợt đó. Loại dị ứng của Sư Tử rất tồi tệ, khi ấy biết anh bị bệnh dị ứng với gà, cô đã đi tìm sách và học về bệnh đó. Nếu không phát hiện kịp thời, sẽ dẫn đến ho suyễn, co giật, hôn mê và mất tiềm thức, nguy hiểm sẽ gây chết người.
Trên đường đi, cô chỉ còn cách cầu nguyện, chỉ cần anh không sao là tốt rồi, đến đó xác minh được anh không sao, cô sẽ về liền để anh khỏi bận tâm.
Đến được nhà, Xử Nữ đã đi vào nhà một cách nhanh chóng, cô chạy ngay đến phòng Sư Tử. Thấy bác quản gia đứng đó, Xử Nữ liền mở cửa, nhưng cửa đã khóa, " Bác ơi đưa cháu chìa khóa dự phòng !"
" Không tôi không cầm. Chìa khóa dự phòng cô Thiên Bình cầm một chiếc, còn một chiếc cậu Sư Tử cầm rồi !"
" Không ổn rồi, Không có thời gian gọi cho Thiên Bình đưa chìa khóa về !".
Xử Nữ liền đi tới đập cửa " Sư Tử, Sư Tử!", vẫn im ắng và không thấy Sư Tử trả lời. Chưa biết ra sao, làm thế nào thì bỗng nhiên từ phòng cô mọi hôm, Sư Tử mở cửa đi ra.
Cả người làm, quản gia và cả Xử Nữ đều trợn tròn mắt, quản gia lên tiếng vui mừng.
" Thiếu gia, cậu không sao chứ ? Sao cậu lại đi ra từ phòng đó?" Người quản gia thắc mắc.
Sư Tử thấy Xử Nữ thì cũng ngạc nhiên, tay ôm chặt gối " Sáng ra đã ồn ào, đều ở trong nhà tôi thì tôi ngủ chỗ nào chẳng được !"
Thấy Sư Tử nhìn chằm chằm mình, Xử Nữ chột dạ, sợ anh hiểu nhầm cô không quên được anh nền cô hỏi " Ma Kết gọi em đến vì sợ anh bị dị dứng gà, anh không sao chứ ? "
Sư Tử cau mày, ánh mắt lãnh khốc tiến đền gần Xử Nữ, " Xử Nữ, tôi đã bảo em rồi. Tôi và em, giờ, hai chúng ta không còn quan hệ gì nữa. Sao em có thể chỉ vì một cuộc điện thoại mà chạy tới ?"
" Chỉ là em thấy lo cho anh !" Xử Nữ cúi gầm mặt, hai tay nắm chặt lại.
" Nhà tôi, em không thể lúc nào thích đến thì đến, thích đi thì đi được. Em giờ không còn là gì với tôi nữa, nên xem như cũng không liên quan gì đến ngôi nhà này. Tôi nói lại lần nữa, từ nay về sau, dù có ai gọi đến, gặp mặt cầu xin hay đại loại bảo em đến gặp tôi này nọ thì phiền em đừng đến." Sư Tử tiến gần cô thêm một bước nữa, anh cúi người xuống nói sát tai cô " Tôi không cần thứ tình cảm lo lắng đó của em đâu. Thật tầm thường ! Dù em có nghe tin tôi sắp chết hoặc chết, thì tốt nhất cũng nên làm ngơ và sống cho tốt cuộc đời em đi. Tôi như thế nào cũng không cần em phải để tâm. Em càng tỏ ra quan tâm, lo lắng trước mặt tôi, tôi sẽ càng khinh bỉ em đấy, cô gái !".
Sư Tử đứng thẳng người dậy, chiếc gối nằm trọn trong cánh tay anh được anh để lên tay cô, " Mang cái này đi luôn ! Nó đang còn đọng lại mùi hương của em đấy, tôi không muốn một cái gì dính dáng đến em, dù là mùi hương thôi cũng đủ làm tôi thật mệt mỏi lắm rồi ! Nếu em hiểu thì hãy Đi đi ! Đừng để tôi tàn nhẫn , lúc ấy có trách thì cũng đã muộn".
Xử Nữ thật hơi thở mình trở nên nặng trĩu từ bao giờ, khuôn mặt nóng ran , tim bồi hồi như lửa đốt, hai chân cứ bủn rủn, cô cứ đứng đó đờ đờ mà không biết phải làm thế nào để đối diện với khuôn mặt lạnh nhạt của Sư Tử. Mỗi lời anh nói như kim đâm vào lồng ngực. Giờ cô và anh là người dưng : Chưa từng quen và Chưa từng xuất hiện trong đời nhau .
Đau đã đủ chưa ? .
Cánh cửa phòng anh lại đóng lại lần nữa, tấm lưng ấy lại khuất thêm lần nữa, và cô nhận ra hình như đó đã gầy đi chút nào rồi. Lại thêm một lần mù quáng, cô lại nhận về ình tổn thương mà thôi !