- Ông còn lưỡng lự điều gì nữa? Mau khởi động Dooms Day đi!
Điều đầu tiên Triệu Khuyết nói khi bước vào phòng, chính là câu này.
- Nhưng mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát. Nếu phá vỡ lịch trình, những đối tác của chúng ta ở phía bên kia sẽ không kịp chuẩn bị… - John Pan có hơi ngỡ ngàng với vị khách mà Triệu Khuyết mang theo, nhưng sau đó ông quay lại để trả lời hắn.
- Lịch trình? Những kẻ tấn công ông cần tới lịch trình sao? Mấy tên Chí Tôn kia cần tới lịch trình sao? Nếu ông còn chần chừ, rất nhiều người rồi sẽ phải đổ máu ở ngay trên mảnh đất của ông. Ông muốn vậy hay sao?!
John Pan cắn răng. Phía bên phải ông, từ 1 màn hình vọng ra những tiếng nổ. Trên màn hình có thể thấy những con robot của Liễu Thanh Chân đã tiến vào Quận 2 và giao chiến với đội Cảnh vệ.
Xung quanh màn hình ấy, xổ ra rất nhiều cửa sổ con, là những tin thoại của các thành viên trong Hội đồng, hoặc là đề nghị giải thích tình hình, hoặc là yêu cầu tăng quân viện trợ.
Cánh báo chí cũng đã dồn dập gửi tới những câu hỏi.
- Kích hoạt Dooms Day!
Nhận diện giọng nói của ông ta, toàn bộ căn phòng bắt đầu xoay chuyển. Từ trên trần nhà bắt đầu hiện ra 1 hình thiết bị hình cầu lớn, với nhiều vòng tròn đồng tâm hướng xuống phía dưới. Cả văn phòng làm việc của John Pan cũng đã biến thành 1 không gian tối với vô vàn những dòng mã lệnh xanh lè chạy ngược xuôi. Xổ ra khắp nơi là những màn hình viền xanh, những cửa sổ làm việc, những mô hình khó hiểu.
“Mã xác nhận?”
- Man’Noerr! - Chưa cần John Pan trả lời, Triệu Khuyết đã lên tiếng.98%… 99%…
Dữ liệu cứ từng chút từng chút được chuyển vào trong chiếc thẻ căn cước màu trắng. Tốc độ chậm như rùa này khiến Quang sốt ruột.
100…
Phập!!!!
Toàn bộ điện vụt tắt. Kết nối mạng cũng đứt nghẽn.
- Cái quái gì đấyyyyy???? Ê Hồng khách sạn làm ăn cái kiểu gì đấy???? Có muốn phá sản không????!!!!
Quang la toáng lên bất bình.
Nhưng kéo theo sự mất điện đột ngột, là 1 luồng năng lượng vô hình như có như không quét ngang qua người hắn, khiến hắn rùng mình.
Hắn nhanh chóng rút tấm thẻ khỏi đầu đọc, đút vào trong người, lao nhanh ra ngoài.
Ở quầy lễ tân, Hồng cũng ngơ ngác không rõ tình hình.
Ngoài đường, toàn bộ đèn điện của cả khu phố Óc Chó nhộn nhịp giờ cũng đã tắt ngúm. Thậm chí cả những nhà hàng chạy máy phát điện riêng cũng không thể lên đèn.
Phía bên trên, vòm trời đánh lẽ phải còn hơi chút ánh sáng của 1 buổi hoàng hôn, cũng đã trở nên tối đen mịt mù.
Lách nhanh qua dòng người nhốn nháo vì hoảng loạn, Quang rút điện thoại ra kiểm tra. Điện thoại không 1 vạch sóng.
Quang chưa hiểu rõ tình hình này là gì, nhưng bằng kĩ năng hòa nhập đám đông quá tốt của mình, hắn dần nghe ra vài loại phỏng đoán.
Phần nhiều đều nói rằng Dooms Day đã xảy ra.
Hắn vừa chạy, vừa gỡ nắp điện thoại, gỡ bỏ hết các loại sim rác ẩn danh mà hắn vẫn dùng. Sau đó, hắn truy cập vào 1 đường dây đặc biệt.
Đây là kênh liên hệ cuối cùng của hắn. Là kênh liên hệ không dựa trên bất kì một loại công nghệ vô tuyến nào. Kênh liên hệ này là mối liên hệ duy nhất giữa hắn với Vương triều Đại Nam, là minh chứng cho sự tồn tại của Ám Hành Sứ Giả.
O-A-T-H (Thệ ước).
Quang gõ vào điện thoại 4 chữ đó, vừa nhắm hướng về dòng Mẫu Hà mà chạy thẳng. Trên đường đi, tranh thủ lúc nhốn nháo, hắn chôm luôn 1 chiếc xe máy bên đường và phóng đi.Giữa không trung, Vương Vũ Hoành đột ngột lảo đảo vì bị 1 đợt sóng quét qua. Chí Tôn Hộ giáp lập tức phát ra những luồng Khí lực nhằm đánh tan đợt sóng này, nhưng lại bị nó nuốt chửng. Đợt sóng này vô thanh vô ảnh, nhưng lúc va chạm với Vương Vũ Hoành, lại dữ dội điên cuồng, như 1 lưỡi đao có độ sắc bén vừa đủ, nhưng lại cứng rắn không thể bị cắt đứt.
Áp lực này đè ép lên người hắn, như một luồng hồng hoang đại lực, không cách nào kháng cự.
Vương Vũ Hoành nghiến răng vung quyền. Quyền áp cuồn cuộn tưởng chừng có thể bài sơn đảo hải, rốt cuộc như đá cuội ném xuống biển sâu, chỉ gợn lên 1 gợn sóng nhỏ, rồi lại chìm ngập trong luồng năng lượng vô biên vô tận.
Khó nhọc xoay người giữa thứ áp lực đang bao trùm lên người hắn, Vũ Hoành rút từ sau lưng ra thanh kiếm Trảm Không. Hắn đưa thanh kiếm lên che trước ngực. Lưỡi kiếm giơ tới đâu, sóng năng lượng dạt ra tới đó. Tuy lực cản vẫn khủng khiếp không đổi, nhưng ít ra hắn vẫn có thể tiếp tục tiến lên phía trước.Luồng sóng ấy xuất phát từ Sa Li Khan, lan tỏa ra khắp 4 phương 8 hướng, quét qua Viễn Đông, rồi Cận Tây, Phú Sơn, Tân Lục Địa, Vùng đất Chết, và cả Rukth’Oarr cũng không ngoại lệ.
Trên khắp nơi nó đi qua, tất cả các thiết bị điện tử đều xuất hiện nhiễu nhẹ. Còn mọi người cũng sẽ cảm nhận thấy 1 chút giật giật nơi lỗ chân lông.
Kể cả 4 vị Chí Tôn cũng đều giật mình vì đợt sóng ấy, dù khi lan tới chỗ họ, nó đã chẳng còn lại bao nhiêu uy lực, và chỉ sau 30 giây, mọi thứ lại trở về như lúc đầu.Tập đoàn A.Com của John Pan, đơn vị đứng đầu về số lượng bit đen ở Quận 2, chỉ sau 30 giây ấy đã vĩnh viễn bỏ đi 1% số lượng bit đen nó sở hữu.
Nhân với số lượng, thì con số vừa bỏ ra là khổng lồ tới mức không thể nào hình dung. Ước chừng với số tiền ấy, có thể mua được cả 1 tiểu Vương quốc phồn vinh.
Nếu Vân biết được cả 1 gia tài tương đương 1 tiểu quốc và bốc hơi ngay trước mắt mình, hẳn cô sẽ phải nghiến răng luyến tiếc suốt cả tháng trời.
Còn với John Pan, người vừa mất đi gia tài ấy, lại chẳng mảy may xúc động.
Triệu Khuyết vẫn giữ 1 nụ cười nhẹ trên môi.
- Đợt sóng đầu tiên. - Hắn nói - Vẫn còn 99 đợt sóng nữa, cho tới khi thế giới này hoàn toàn thay đổi.