Thiên Mệnh Lâm Sinh Chí Tôn


Lâm Vũ vẫn chạy , vẫn chạy theo miếng ngọc bội ấy không ngừng nghỉ ấy.

Vì Lâm Vũ biết đó là di vật mà Diễm Nhi để lại , là cơ hội duy nhất mà Lâm Vũ vẫn có thể gặp lạiLâm Vũ chạy chạy như nhìn tương lai , ra ngoài thành rồi chạy về con đường mù mịt trong rừng sâu qua những con đường đầy sỏi đá , từng bầy dã thú nhìn về Lâm Vũ giống như con mồi ngon nhăm nhe chảy cả dãi muốn tiến tớiLâm Vũ cũng không quan tâm , miếng ngọc bội giống linh ứng cái gì đó càng phát sáng hơn tiến nhanh hơnLâm Vũ nhìn về càng sợ hãi nhìn miếng ngọc đó ánh mắt Vũ hiện lên khuôn mặt khả ái của Diễm Nhi cười tươi với mình mặc cho đôi chân đang mỏi mệt Lâm Vũ không quan tâmLâm Vũ điên cuồng gào hét khí tức bùng phát khắp người dốc hết sức mình có theo sau ngọc bội đi nhanh không điểm rừng" Cút ra cho ta , toái sư tử gầm " một đám bầy sói hoang từ bụi chạy ra chặn đường Lâm Vũ định tới ăn thịt đôi mắt hiện lên sự khát máu.

Mà cũng nhọ khi chúng đang gặp Lâm Vũ điên cuồng mất lý trí ngay lập tức quyền thế nện chúng người bay xa mấy chục mét không biết sinh tử.

Mấy bày thú yêu thấy vợ sợ hãi không thấy lập tức tìm chỗ chốn bọn chúng nhìn Lâm Vũ giờ giống thằng điên sẵn sàng đánh chết ai cản đườngĐiều gì đã làm Lâm Vũ điên cuồng đuổi theo ngọc bội như vậy , một người được gọi là nhân vật trẻ mạnh nhất đại lục đỉnh đỉnh trên vô số người.

Tại sao ? Tại sao lại mất lý trí như thế nàyLâm Vũ đã sợ khi nhìn hình ảnh Diễm Nhi dời xa mình .Nhưng đại lục thiếu gì mỹ nhân chứ , thiếu gì người đẹp hơn Diễm Nhi chứKiếp trước Lâm Vũ - Mệnh Chỉ khi còn trẻTại địa phương cao chót vót , vô số người bay lại trên đầu trời.


Tất cả đều khoan hỉ vì có tin vui đó là Diễm nhi công chúa sắp cưới chồng ,ai đó đề cập về tin tức này chỉ có một người không nghĩ vậyMệnh Chỉ khi 25 tuổiTại một căn nhà nhỏ trên một đỉnh núi , một chàng thanh niên tóc đen nhánh bộc ra đằng sau trên tay cầm mảnh giấy có ghi dòng chữ : " Diễm Nhi công chúa đã đính hôn "Chàng thanh niên đó đang cởi trần , binh khí trên tay rớt kêu tiếng keng toàn thân thanh niên đó gục ngã , Chỉ có tiếng thống khổ kêu với trời đất vang thấu trời xanh- KhôngggggggTại một căn phòngDiễm Nhi giờ đây mặc áo váy đỏ , ngồi thẫn thần bên ghế , khuôn mặt lúc này chả có linh hồn vậy im định một chỗ trên khoét mắt có chút đỏ ửng" Công chúa có chuyện không hay rồi " có tị nữ liền xông mạnh vào cửa tới mức ngã xuống đất , cố gượng nói :- Mệnh Chỉ sắp chết rồiTừng tiếng từng chữ lọt vào đôi tai của Diễm Nhi , người toàn run rẩy khác thường.

Tấm mạn che rơi khẽ xuống đất lập tức không nghĩ nhiều biến mắt tới chỗ của Mệnh ChỉTại một con sân rộng lớn có mấy chục người ăn mặc rất oai lãnh đang vây quanh chính là thanh niên vẫn gào hét vừa nữa , Lúc này trên tay cầm thanh côn đao liên tục xông vào , vô số khí tức lao tới liền bị đánh bậtRầm , có hai tên lập tức bay tan cả cửa Lâm Vũ ánh mắt đỏ rực.

Con mặt của sự căm phẫn từ từ bước vào qua cánh cửa nhìn mấy người trước mắt bao vây.

Từng tia ánh mắt lạnh nhìn chằm chằm vào Lâm VũLúc này khắp quảng trường sân rộng lớn có vô số người tập trung tại đây vô số người lắc đầu dù vậy ai cũng cảm nhận sự đau đớn đó , sự tuyệt vọng đó nhìn mà đau nhìn mà xót.

Xa xa chỉ có mấy bằng hữu gần nhà đó là những người năm sinh khi Mệnh Chỉ là phế vật họ cũng chả giúp gì được vì họ giúp chỉ có chết :- Mệnh Chỉ mau dừng lại đi nếu không huynh sẽ chết đấyTừng đạo ánh mắt của những người bao vậy gật đầu hai tay kết thủ ấn" Bát liệt hóa tù " hơn chục người đang ở trên trời kết thủ ấn.

Trận pháp có tám cảnh cửa dần hiện ra lơ lửng trên không mắc vào nhau một hình bát giác úp thẳng vào Mệnh Chỉ.


Khí tức nó giống như hủy diệt linh hồnMệnh Chỉ thấy vậy người vẫn không hoảng sợ khí tức bản thân bùng nổ hết sức tối đa.

Bát liệt hóa tù đập thẳng vào người Mệnh Chỉ" Bát liệt hóa tù đã nhốt ai chỉ có vô lực " Một tên vừa khởi động trận pháp nói đầy tự tin nhưng hắn liền sửng sốt muốn trọc vào mắt mìnhMệnh Chỉ vẫn đứng đỡ bát liệt hóa chỉ bằng hai tay trần.

Không chỉ tên đó mà nhiều người xung quanh thấy vậy liền không tin vào mắt - Mệnh Chỉ có thể đỡ được bát liệt hóa saoBát liệt hóa tù lúc này không khác hàng nghìn con voi đè xuống người Mệnh Chỉ áp lực khủng khiếp , trên người Mệnh Chỉ nổi gân xanh hết sức gợn người từng tia máu chảy raMệnh Chỉ dốc toàn sức đánh tan Bát liệt hóa tù hơn chục tên trận pháp thổ huyết nặngTự dưng trời tối lại từng đạo lôi quang cuộc cuồn vang vọng cả bầu trời đánh xuống hàng chục hàng chục đánh cho Mệnh Chỉ gục xuống không dậy nổi nữa từng đạo lôi quanh mà tan điKhông gian rung lắm , một thanh ảnh bạch tử chui ra từ lỗ hổng không gian ấy nhìn Mệnh Chỉ đầy vui sướng còn người khác thì thấy lắc đầu rốt cuộc đời Mệnh Chỉ đến đây là chấm hết rồi vì người kia là một thiên tài một vạn.

Bạch Thuần đội trưởng số 5 đội chấp phápMệnh Chỉ cố gắng tỉnh táo cảm giác người tê dại , chân đã gãy liền nhớ cảnh tưởng trước kiaChỉ thấy Diễm Nhi đang tựa gối vào lòng Mệnh Chỉ đưa cho một vòng cổ hình con thỏ đeo vào cổ Mệnh Chỉ.

Nhìn chiếc vòng đeo trên cổ Mệnh Chỉ ngạc nhiên :- Chiếc vòng này muội đeo cho ta có ý nghĩa gìDiễm Nhi đang tựa đầu vào ngực Mệnh Chỉ nhìn phía trời xa xa nhắm mắt nói :- Đó là mẫu thân muội khi muội tặng cho muội đó , mẫu thân chiếc vòng chỉ khi nào muội ai yêu đó thật sự mới được tặng đó là vật yêu thích nhất hôm nay tặng cho huynhMệnh Chỉ nhìn chiếc vòng cổ sau đó ngửi hương tóc thơm ngát , mùi thơm đến lạ kì :- Ái dà tặng cho ta à vậy thì ta đành mang về tối ngắm rồi hahaDiễm Nhi đỏ ửng lên cắn mạnh vào tay Mệnh Chỉ làm Mệnh Chỉ kêu á lên- Huynh giám trêu muội lần sau không tới chỗ huynh nữa.


Diễm Nhi tức giận nói nhưng vừa nói xong liền lại ôm vào ngực của Mệnh Chỉ" Ước gì ngày nào cũng như thế này tốt nhỉ " Diễm Nhi hạnh phúc nói , Mệnh Chỉ thấy vậy Diễm Nhi ngủ say trong lòng mình cũng cười : " Ừm,muội yên tâm ngày nào đó ta sẽ xứng đáng với muội "Trở lại hiện tại , Bạch Thuần tiến đến xung quanh người liên tục có những tia lôi nhỏ xẹt xẹt đứng trước Mệnh Chỉ đang toàn thương đầy mình :- Mệnh Chỉ tên phế vật nhà ngươi đừng tưởng có chút thực lực từ huyết mạnh tộc chúng ta rồi hơn tí bọn rẻ rách là cho rằng oai phong đừng tưởng ngươi là Tiêu Viêm trong bộ tiểu thuyết Đấu Phá Thương Khung số hưởng như thế nhé.

Ồ ngươi nhìn cái gì , bất lực sao cái loại phế vật ngươi làm sao đạt đến cảnh giới này ta thế mà còn đòi yêu công chúa , phì ta khinh nếu không có tiểu thư cầu xin ngươi đã bị giết lâu rồi hahaahaMệnh Chỉ dùng ánh mắt căm phẫn nhìn điên cuồng đứng dậy , nhích từng chút một chút một.

Hắn bị coi thường , bị khinh bỏ thế nào cũng không quan tâm bất quá ai nói gì hắn với Diễm Nhi hắn cũng sống chết không thôi" Đù , chó nhà tang muốn phát kháng hả vậy ta sẽ cho ngươi chết có trách đã đụng tới công chúa Lôi phán quyết " Bạch Thuần thấy Mệnh Chỉ cố đứng lên liền muốn giết Mệnh Chỉ trong lòng Bạch Thuần có chút ghen tỵ sâu sắcMột con lôi long từ không trung gầm thét sau đó lao thẳng tới hứng Lâm Vũ mà theo năng lượng khủng lồ nếu trúng người Lâm Vũ chắc chắn chết" Dừng tay " Không gian lúc này dường như đông cứng lại ngay cả con cự long cũng dần bị bóp méo rồi vỡ tan thành hư vôTrên bầu trời chỉ thấy một bóng nữ không ai là Diễm Nhi , Diễm Nhi vừa đáp đất nhìn Mệnh Chỉ thân tài ma dại lòng đau như cắt đứng trước Mệnh Chỉ thất vọng nhìn mìnhBạch Thuần thấy Diễm Nhi như vậy liền ghen tỵ có thể hiểu điên tới mức không chịu nổiMệnh Chỉ giờ này không hiểu trong lòng nghĩ : " Vì sao muội làm như vậy , vì sao đối xử với ta như vậy "Một tia truyền âm tới đầu Mệnh Chỉ : " Huynh đừng nói gì hết người khác nghe được sẽ giết huynh đó , muội có thể ra sao nhưng muội không muốn huynh xảy ra chuyện gì cả .Muội không muốn bị người ta giết vì vậy mong huynh hiểu cho muội , hức Mệnh Chỉ cảm ơn đã cho biết yêu là gì , muội xin lỗi xin lỗi huynh nhiều " ánh mặt Diễm Nhi đau đớn cay cay nhìn Mệnh Chỉ cố gắng nuốt vào bụng cười tươi nói :" Mệnh Chỉ thiếp yêu chàng , hãy cố gắng sống tốt " Diễm Nhi lau nước mắt đứng dậy nhìn một số đạo ứng bay nhảy đang tới liền hét to :- Mệnh Chỉ ta tuyên bố với nhà ngươi , ta với người từ giờ không nửa điểm quan hệ gì.

Hôm nay ngươi náo loạn nơi này lập tức đuổi khỏi gia tộc vĩnh viễn không được quay trở lại.

Còn Bạch Thuần ta nói lại cho ngươi biết phụ thân ta đã nói người này không ai được động vào một cọc tóc nữa , chắc các ngươi hiểu hậu quả hi phạm rồi chứBạch Thuần cười đểu nhìn Mệnh Chỉ : " Tuân lệnh công chúa , ta sẽ không tái phạm nữa "Mệnh Chỉ dần dần được người nhấc đi ra khỏi cánh cửa gia tộc Mệnh Chỉ đau đớn không nói được gì nhìn ánh mắt của Diễm Nhi nhìn chằm chằm mình" Mối thù này ta sẽ nhớ "Tiếc cho một cuộc tình đẹp đau đớn làm sao------------------------Lâm Vũ xuyên qua bụi râm rạp cuối cùng cũng dừng lại.

Miếng ngọc bội đứng giữa cánh đồng Bổ khí đan nơi Lâm Vũ từng phát hiệnLâm Vũ cũng rất bất ngờ đây không phải chỗ mình từng đến sao nhưng trước kia ngọc bội có phản ứng gì chỗ này đâu.


Nhiều câu hỏi đặt ra trong đầu Lâm Vũ sau rồi cũng từ từ bước tới cạnh miếng ngọc bội.

Nhìn xuống đất tay khẽ bớt ra , ánh mắt Lâm Vũ sáng rực đây là :- Hoàng hà lâm chi , không thể tin nổiHoàng hà lâm chi một là dược phẩm quý vô cùng hiếm hoi trên đại lục trong hàng triệu triệu cây bổ hà khí mới có 1 cây biến dị.

Hiếm như vậy công năng của nó cũng hiếm không kém tới mức cường giả đỉnh cao săn tìm.

Lâm Vũ liền nhổ lên mặt đất ngay sau đó rung chuyển dữ dội.

Chỗ Lâm Vũ tạo thành một cái hố sâuLâm Vũ rơi xuống đó ngay cả ngọc bộ cũng đi theoThời gian đã trôi qua bao lâu , Lâm Vũ tỉnh lại lắc lắc đầu có lẽ vụ vừa này rơi xuống khiến Lâm Vũ bất tỉnh nên hơi choángKhông gian xung quanh đen xì khắp nay" Đây là đây đâu " Lâm Vũ thắc mắc , chợt hiểu điều gì đó nhìn sang Ngọc bội đang phát sáng liền bay vút đi cách Lâm Vũ vài chục mét.

Đang muốn tiến tới có một thân đen mặt đỏ trong bóng tối mở dậy nói vang vọng to lớn" Nhân loại ngươi đáng chết ".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận