Thiên Quan Tứ Phúc Đồng Nhân
Song Huyền Đồng Nhân
<< Tư Huyền >> (3)
Tác giả: 水水不一样积极又向上 (Đã có sự cho phép của tác giả)
Note: Phần này là chút tưởng tượng của tác giả về 99 bức thư cuối cùng lúc Sư Thanh Huyền còn sống gửi cho Hạ Huyền.
—— Và phần trả lời sau đó.
-------------
51,
Sau này Hạ huynh ở trong mơ nói nhiều với ta một chút.
— Được.
52,
Nhạy cảm, hèn nhát, tầm thường... Hạ huynh, thì ra ta bình thường như vậy.
— Phong Sư đại nhân mới mười sáu tuổi, Phong Sư đại nhân dí dỏm hài hước, Phong Sư đại nhân tài trí ngút trời.
53,
Hạ huynh, kiếp sau chúng ta còn làm bạn chứ?
— Bây giờ ngươi đã nghĩ tới kiếp sau?
54,
Chúng ta ăn cơm cùng nhau.
— Được.
55,
Cùng nhau uống rượu.
— Được.
56,
Cùng nhau ngắm mặt trời mọc, mặt trời lặn.
— Được.
57,
Cùng nhau ngắm pháo hoa.
— Được.
58,
Cùng nhau leo múi.
— Được.
59,
Cùng nhau thả đèn Khổng Minh.
— Được.
60,
Cùng nhau ngắm trăng.
— Được.
61,
Ăn cơm ta nấu.
— Được.
62,
Cùng nhau giả nữ.
— Được.
63,
Kẻ lông mày cho ta.
— Được.
64,
Ta nói nói vớ vẩn gì vậy.
— Không có.
65,
Gần đây cứ phơi nắng là ngủ mất, lúc mở mắt ra trời đã tối rồi.
— Ngươi là heo à.
66,
Trí nhớ không ổn, hôm nay nhóc ăn mày nói gì với ta, chớp mắt ta đã quên mất.
— Trí nhớ của ngươi vốn cũng không tốt lắm.
67,
Ngươi ta đều là tranh thủ lúc rảnh rỗi, ta thì rảnh rỗi... rảnh rỗi...
— Ngươi ngủ đi.
68,
Hạ huynh, trí nhớ của ta càng ngày càng kém, nhỡ quên mất huynh thì phải làm sao?
— Không biết.
69,
Haiz, thật buồn chán.
— Đúng vậy, rất nhàm chán.
70,
Gần đây cực thích đánh cờ, muốn gọi Thái tử điện hạ tới chơi cùng ta nhưng điệu cười của Huyết Vũ Thám Hoa quá khủng bố rồi.
— Ta cùng ngươi.
71,
Đám nhóc choai choai bắt đầu gọi ta là Phong sư gia gia.
— Phong sư gia gia có khỏe không?
72,
Có phải ta sống quá lâu rồi không?
— Không lâu.
73,
Đám nhóc chưa mọc đủ lông đã hỏi ta sinh ly tử biệt đau khổ hay muôn trùng cách biệt đau khổ. Hạ huynh, huynh thấy sao?
— Đều đau khổ.
74,
Thanh xuân như người mù, cùng nhau hóa kẻ câm.
— Năm đó chúng ta huề nhau.
75,
Thật ra thì trên thế giới này có quá nhiều người yêu mà không được, nhưng việc khiến người ta đau khổ nhất là gì Hạ huynh có biết không?
— lần này lần khác đều có chúng ta.
[Còn nữa]