Thiên Quan Tứ Phúc Đồng Nhân

Phúc Đồng Nhân


Hoa Liên Đồng Nhân

Nếu Một Ngày Nào Đó Hoa Liên Cãi Nhau

Tác giả: #柯七啊
CP: Hoa Liên, Song Huyền,
Khác: Phong Tín, Mộ Tình

===============
Nhắc tới cũng quái, thái tử cùng thành chủ cả ngày ngọt ngào quấn quýt lại cãi nhau, nói ra không ai tin nổi.
Lý do hai bọn họ cãi nhau cũng quá ư ngây thơ: Nấu mì phải đun nước trước hay cho mì vào trước..?!?
Cho nên vị tiên nhân đồng nát nhà chúng ta đội nón rách bỏ nhà ra đi. Sau đó Quỷ vương áo đỏ cũng bỏ đi nốt????
Chúng quỷ bày tỏ đầu hơi đau.

[Tạ Liên]

"Rõ ràng là rót nước vào trước, Tam lang đúng là...". Tiên nhân đồng nát đội nón lá thủng chóp suy nghĩ nên đi đâu bây giờ.
"Lên thiên đình đi, lâu rồi không nói chuyện với Phong Tín bọn họ rồi".
Nghĩ vậy Tạ Liên chạy lên thiên đình. Hôm nay Thượng Thiên Đình vô cùng náo nhiệt, không có Quân Ngô mà là một vị phi thăng. Nghe nói tư chất của vị đó rất tốt, từ sau khi hắn tiếp quản Thượng Thiên Đình thì không xảy ra việc lớn gì nữa, yên ổn hơn nhiều.
Lâu lắm rồi không lên Thượng Thiên Đình, cảnh còn người mất, rất nhiều thứ đã thay đổi hình dáng, những điều này đều có công của Tam lang mà lại. Nghĩ vậy Tạ Liên đột nhiên thấy nhớ Hoa Thành, nhưng đi là đi rồi, phải chờ Tam lang tự mình tới dỗ ta mới được.

Tạ Liên đi đến điện Nam Dương, vừa bước vào cửa đã nghe tiếng cãi cọ bên trong, có thể cãi lộn với vị tướng quân này như vậy cũng chỉ có mình Mộ Tình.
"Cự Dương tướng quân!".
"Con mẹ nó ngươi gọi lại một lần nữa xem!".
"Gọi thì gọi, ai sợ ngươi hả Cự Dương tướng quân!".
"CMN, ta thật CMN mà!".
Vẫn là mấy câu nói đó, Tạ Liên cũng bó tay.
"Khụ khụ". Y cắt ngang lời bọn họ.
"Sao ngươi tới đây?". Mộ Tình kinh ngạc nhìn Tạ Liên, dường như nghĩ tới kỷ niệm nào đó không mấy tốt đẹp. Phong Tín tranh nói trước:
"Sao y không thể tới! Ta thấy ngươi đây là ...". Hắn còn chưa nói hết câu đã bị Tạ Liên chen ngang.
"Hôm nay ta ở đây ha".
"Con mợ nó? Có phải ngươi bị Huyết Vũ Thám Hoa kia đuổi ra ngoài không hả? Ta đi đánh hắn!". Mắt thấy "gà mẹ" Phong Tín sắp vác kiếm đi ra ngoài, Mộ Tình đã kéo hắn lại:
"Ngươi đừng có kích động thế được không, tình cảm hai người bọn họ rất tốt!". Nói xong liếc mắt.
"Vậy ngươi nói xem sao tự nhiên Huyết Vũ Thám Hoa không ở cạnh điện hạ nữa!?!. Phong Tín cũng học dáng vẻ của Mộ Tình liếc mắt.
"Haizzz, được rồi, hai người các ngươi đừng nghĩ bậy nữa. Ta với Tam lang thực sự không có việc gì". Tạ Liên sờ mũi nói.
"Vậy ngươi và cái tên phá hoa gì gì đó như nào rồi". Phong Tín ngồi xuống cạnh Tạ Liên hỏi.
"Ngươi đừng gọi Tam lang như vậy, thật sự không có việc gì".
"Thế thì chính xác là có gì rồi". Phong Tín cùng Mộ Tình ở cùng Tạ Liên rất lâu, y có nói dối hay không bọn họ đều biết rõ.
"Được rồi, chỉ là...".
Tạ Liên kể nguyên nhân vì sao y lại cãi nhau với Hoa Thành từ đầu chí cuối.
"CMN, hai người các ngươi nhàm chán quá vậy, thế cũng thành cãi nhau cho được". Phong Tín lại văng tục.
"Ngươi cùng Mộ Tình cũng thế mà". Tạ Liên nhỏ giọng phản bác.
"Này không giống! Dù sao ngươi cũng không thể ở đây...". Nếu không Huyết Vũ Thám Hoa sẽ giết ta mất. Nam Dương tướng quân cảm thấy cuộc sống của thần cũng rất đáng lo mà...


[Hoa Thành]


Hắn rời khỏi nhà đi trên đường. Đi đâu được nhỉ? Ừm, đi tới nhà Hắc Thủy vậy, lần trước hắn còn nợ tiền ta chưa trả, nghĩ xong lập tức mở Rút Đất Ngàn Dặm tới chỗ của Hạ Huyền.

"Hạ huynh, nữ trang này nhìn được không?". Trong điện truyền ra giọng nói thẹn thùng của Sư Thanh Huyền.
"...."
"Ừ".
Huyết Vũ Thám Hoa bước vào trong điện lập tức sững sờ. Chỉ thấy người mặc áo xanh đang ngồi trong lòng người mặc đồ đen nhìn gương hí hoáy với bộ quần áo trên người. Người áo đen cưng chiều nhìn y.

"...". Làm như không thấy gì, "Hắc thủy trả tiền". Hoa Thành tàn nhẫn cắt ngang bọn họ.
"Bây giờ không có tiền!". Hạ Huyền rất là khó chịu với hành động nào đó.
"Tăng lãi".
"?!?".

Sao hai người bọn họ lại ở cùng nhau, nói ra cũng dài lắm. Từ sau chuyện của Quân Ngô, Sư Thanh Huyền biến thành ăn mày, y là người nhiệt tình lại rất có năng lực thế là trở thành Bang chủ Cái Bang. ( =))) ) Sau đó chẳng biết thế nào lại phi thăng lần nữa. Mà Hạ Huyền ngoài mặt thì ghét nhưng trong lòng lúc nào cũng [Thanh Huyền sống có tốt không? Ăn có no không?]; [Gần đây trời trở lạnh, không biết có người sưởi ấm cho y không].
Bên trái một Thanh Huyền, bên phải cũng một Thanh Huyền, cuối cùng quyết định lên Thượng Thiên Đình tóm người. Sau đó dây dưa thế nào cũng không biết, chỉ biết là hai người hiểu ra tâm ý của nhau cứ vậy ở cùng một chỗ, cảm giác tim hồng bay phấp phới khắp nơi.

"Huyết Vũ Thám Hoa, cho mượn thêm ít tiền đi?". Hạ Huyền gọi Hoa Thành sắp đi lại.
"Trả tiền trước". Huyết Vũ Thám Hoa đi thẳng khỏi đại điện.
Nhìn dáng vẻ ngọt sắc dính lấy nhau của song Huyền, ừm, nhớ ca ca, phải đi tìm ca ca thôi.

Hoa nào đó Rút Đất Ngàn Dặm lên Thượng Thiên Đình. Vừa lên đã thấy hai người Phong Tín Mộ Tình đang cấu véo, quý nhân cành vàng lá ngọc của hắn thì một một bên chơi với dây đỏ trên tay.

"Ca ca". Hoa Thành ôm Tạ Liên vào lòng.
"Um, chào Tam lang ~". Liên Liên ngây thơ vùi đầu vào ngực Hoa Thành hít một hơi thật sâu.

"Ca ca, đã lâu không gặp".

Hoa Thành chụt một tiếng lên môi Tạ Liên trước khuôn mặt mắt chữ A miệng chữ O của Phong Tín và Mộ Tình.

"Ưm...". Tạ Liên xấu hổ đỏ bừng cả mặt.

"Ca ca chúng ta về nhà".

"Được, chúng ta về nhà thôi.

Phong Tín, Mộ Tình: "???".
==================

Cãi nhau cái gì!!!! Show ân ái gì đó
cực đáng ghét !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

[Hoàn]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận