Vạn Thái Thái tạm biệt cha mẹ, tràn đầy hứng khởi lên máy bay. Trước khi
tắt máy, cô nhắn một tin thần bí cho Đoàn Vũ Xuyên: A Xuyên, tặng anh
một bất ngờ nè. Đoàn Vũ Xuyên xem tin nhắn, lúc gọi lại cho cô thì cô đã tắt máy. Anh hơi suy nghĩ một chút liền hiểu ra, lập tức mở điện thoại
kiểm tra chuyến bay từ thành phố Z đến thành phố N, quả nhiên hiện đang
có một chuyến đã cất cánh. Đoàn Vũ Xuyên mừng rỡ như điên, tiểu yêu tinh này cuối cùng cũng chịu về rồi!
Anh cầm chìa khóa xe chạy ra ngoài, trước khi đi anh nói với đồng nghiệp chung khoa:
- Trực giúp mình nhé, mình có việc gấp phải ra ngoài một chuyến, cám ơn nha ~~
Đồng nghiệp ngơ ngác nhìn nhau, đây là tình huống gì? Cúp việc? Đoàn Vũ Xuyên mà cúp việc? Hôm nay mặt trời mọc hướng tây à?
Đoàn Vũ Xuyên lái xe đến phi trường, chuyến bay của cô vẫn chưa hạ cánh, anh vào một quán cà phê ngồi ở vị trí có tầm nhìn tốt về phía cổng ra. Anh
chợt hơi căng thẳng, xem đồng hồ thì thấy còn hai mươi phút nữa. Anh dán mắt vào màn hình lớn, nhìn mã số chuyến bay không ngừng thay đổi, cà
phê trong tay chưa hề uống ngụm nào. Đột nhiên, anh thấy cô gái của anh
xuất hiện nơi cổng ra. Lúc cô bước đi, va li thì to mà dáng người thì
nhỏ, suốt kỳ nghỉ đông không biết cô chăm sóc thế nào mà cũng không mập
lên, cô đội mũ lông và đeo khăn quàng cổ, mặc đồ lông đỏ thẫm, rất
ngoan, biết mặc ấm áp thế này.
Anh thấy cô lấy điện thoại ra, chắc là đang mở máy rồi sau đó sẽ gọi cho
anh. Quả nhiên, không đến một phút sau, màn hình di động của anh hiện
lên tín hiệu gọi tới của “Thái Thái”, anh không kiềm được nở nụ cười.
Anh hắng hắng giọng rồi bắt máy:
- A lô.
Vạn Thái Thái cố ý kiềm chế tâm trạng:
- A Xuyên, anh đang ở đâu vậy?
Đoàn Vũ Xuyên nhìn cô, giả vờ nghiêm túc trả lời:
- Ờ, trực ở bệnh viện.
Giọng Vạn Thái Thái vui vẻ:
- Đoán xem em đang ở đâu nè?
Đoàn Vũ Xuyên nghe được cả tiếng loa phát thanh của phi trường, tưởng anh ngốc à:
- Ờ, không phải đang ở nhà sao?
Vạn Thái Thái cố ý nghiêm mặt:
- Đoàn Vũ Xuyên, em đã nhắn tin cho anh, nói là sẽ tặng anh một bất ngờ rồi mà?
Anh giả vờ nghiêm túc:
- Ừ, bất ngờ gì đây?
- Hừ, Đoàn Vũ Xuyên, em đang ở phi trường! Anh mau tới đón em đi!
Vạn Thái Thái cao giọng, anh thấy nụ cười giảo hoạt của cô khi thực hiện được gian kế.
Đoàn Vũ Xuyên muốn cười nhưng cố nén:
- Hả? Bây giờ không được, bây giờ anh không rảnh, có ca phẫu thuật.
Vạn Thái Thái cố ý làm nũng:
- Hừ, Đoàn Vũ Xuyên, anh có yêu em không? Nếu hôm nay anh không tới đón em, em sẽ lập tức lên máy bay quay lại!
- Hôm nay thật sự không được, em tự về nhé. Tan ca anh sẽ về nhà.
Anh nhìn dáng vẻ của cô, đúng là rất đáng yêu.
Vạn Thái Thái giậm giậm chân:
- Đoàn Vũ Xuyên, hôm nay anh mà không đến thì đừng hòng vào cửa nhà em!
- Còn nếu anh đến thì sao?
Đoàn Vũ Xuyên hỏi ngược lại.
- Nếu anh đến thì em… tùy anh muốn sao cũng được.
Vạn Thái Thái không thèm đếm xỉa, dù sao anh cũng không đến được. Hừ, nhóc
con, anh đừng hòng bước vào cửa nhà em. Cứ đứng canh giữ ở bên ngoài đi. Ha ha ha. Cô thực sự nhịn rất cực khổ mới không cười ra tiếng.
Đoàn Vũ Xuyên cười:
- Nói lời giữ lời?
Vạn Thái Thái dương dương tự đắc tìm một chỗ ngồi xuống:
- Chắc chắn! Có bản lĩnh thì xuất hiện trong vòng ba phút, bằng không đừng hòng bước vào cửa nhà em.
- Nếu anh đến kịp thì em dọn qua ở chung với anh nhé.
Đoàn Vũ Xuyên đã muốn ở chung với cô từ lâu, đây là một cơ hội tốt. Vạn Thái Thái là một cô gái bảo thủ, kiên quyết không đồng ý sống chung, bất kể
anh làm nũng quấy rầy kiểu nào cũng không được.
Cô cò kè mặc cả:
- …Được. Nếu anh không đến kịp thì cút về nhà anh. Được chứ?
- Một lời đã định!
Đoàn Vũ Xuyên bước ra khỏi quán cà phê:
- Quay đầu lại!
Vạn Thái Thái vẫn không phản ứng, ngây ngốc quay đầu lại thì thấy nụ cười
xảo trá của Đoàn Vũ Xuyên, cô chợt cảm thấy mình bị đùa bỡn! Anh chỉ
cười, cô giận, kéo va li bỏ đi, khốn!
Thấy cô thẹn quá hóa giận bỏ đi, anh vội đuổi theo, kéo va li, nhân tiện nắm tay cô. Vạn Thái Thái muốn vung tay anh ra:
- Anh chọc em! Vui không?
Đoàn Vũ Xuyên nắm chặt lấy tay cô, cười:
- Không phải em tặng anh bất ngờ sao? Anh tới tìm bất ngờ của anh mà.
Vạn Thái Thái thấy vung không được thì không vung nữa. Cô nghiến răng nghiến lợi phỉ nhổ anh:
- Hừ! Gian trá!
Đoàn Vũ Xuyên mỉm cười nhìn vào mắt cô, nghiêm túc nói:
- Em phải tuân thủ lời hứa chứ, em Vạn.
- Hừ! Xảo quyệt chết đi được!
Vạn Thái Thái không thèm để ý đến anh, cô cứ thế bị lừa rồi. Cô cực kỳ tức
giận! Rõ ràng mọi thứ đều kín kẽ, tại sao anh có thể nhìn thấu chứ!
Đột nhiên anh nghiêm túc nói:
- Ha ha ha, em Vạn, mừng em trở về!
- Sao anh đoán được?
Vạn Thái Thái nghĩ thế nào cũng không hiểu làm sao anh đoán được.
Đoàn Vũ Xuyên bỏ va li của cô vào cốp sau:
- Em nói với anh mà?
Vạn Thái Thái không hiểu:
- Em nói với anh hồi nào?
Đoàn Vũ Xuyên cười:
- Không phải em nói tặng anh bất ngờ sao? Bất ngờ lớn nhất không phải là
em về à, anh vừa khéo có năng lực tư duy của người bình thường, em Vạn,
em không thích hợp đi lừa gạt người ta đâu.
Vạn Thái Thái ỉu xìu:
- Đáng ghét, không vui gì hết.
Đoàn Vũ Xuyên thông minh đổi đề tài:
- Ha ha ha, Thái Thái, cuối cùng em cũng về rồi, anh nhớ em nhiều lắm.
Vạn Thái Thái không kiềm được nụ cười:
- Hứ, lời ngon tiếng ngọt.
Đoàn Vũ Xuyên thề son sắt:
- Trời đất chứng giám, cao xanh tỏ tường!
Vạn Thái Thái cười:
- Ngốc.
Đoàn Vũ Xuyên không giận nhìn cô:
- Có em mới ngốc ấy!
Vạn Thái Thái hỏi:
- Hôm nay anh không đi làm à?
Đoàn Vũ Xuyên nói như lẽ đương nhiên:
- Đi chứ, nhưng anh có chuyện quan trọng hơn nên cúp việc.
Vạn Thái Thái cố tình hỏi:
- Chuyện gì?
- Chuyện em chứ chuyện gì. Cô gái của anh cuối cùng cũng về rồi, chuyện quan trọng biết mấy.
Giọng nói nghiêm túc của anh khiến trái tim cô mềm nhũn:
- Lời ngon tiếng ngọt.
Đoàn Vũ Xuyên nhanh chóng tiếp lời:
- Lời ngon tiếng ngọt chỉ nói cho một mình em nghe thôi.
Vạn Thái Thái ngạc nhiên nhìn người đàn ông bên cạnh, ban nãy là anh nói lời ân ái sao?
- Xí, bây giờ miệng lưỡi anh như bôi mật ấy, càng lúc càng lợi hại. Học được hồi nào thế?
- Gần mực thì đen gần đèn thì sáng, Vạn Thái Thái, em phải hoàn toàn chịu trách nhiệm.
Đoàn Vũ Xuyên bây giờ trở thành thế này đều nhờ người nào đó ban tặng.
Vạn Thái Thái lập tức phủ nhận:
- Tội này em không gánh! Ai thích thì người đó gánh!
Đoàn Vũ Xuyên nhìn đường:
- Ha ha ha, không gánh thì không gánh, dù sao bà xã cũng tới tay rồi.
Vạn Thái Thái hơi mơ hồ:
- Có ý gì?
Đoàn Vũ Xuyên không để cô trốn tránh:
- Hồi nãy ai đó đã hứa gì với anh? Dọn qua sống chung với anh, đúng không?
- Anh! Gian trá, không có lòng tốt.
Vạn Thái Thái không phải rất bài xích việc ở chung, cô chỉ bài xích việc
mình ở chung mà thôi. Cô sợ càng gần nhau sẽ càng dễ xa nhau.
Đoàn Vũ Xuyên đột nhiên nghiêm túc khiến Thái Thái không biết phải làm sao:
- Thái Thái, qua ở cùng anh nhé. Anh muốn cùng sống với em. Xem như là anh ích kỷ có được không?
Thái Thái nhìn vào mắt anh, đôi mắt ấy chân thành nóng bỏng đến vậy, cô gật
đầu. Đoàn Vũ Xuyên chợt cúi xuống hôn cô. Cô dùng sức đẩy anh ra:
- Lái xe kìa! Không muốn sống nữa hả?
Tuy đang là đèn đỏ nhưng cũng nguy hiểm lắm chứ bộ. Đoàn Vũ Xuyên xoa xoa đầu cô đầy yêu thương, mỉm cười, gật đầu.
Kết quả là, bằng cách thức gian trá, Đoàn Vũ Xuyên đã lừa gạt được Vạn Thái Thái về ở chung nhà. Anh rất thỏa mãn. Còn cô rất bất mãn, người nào đó lấy lý do đã lâu không ăn thịt mà hung hăng yêu cầu cô bồi thường. Hơn
nữa, cô còn dám chạy đi xem mắt! Hừ! Thù mới hận cũ gom lại cùng tính
sổ! Vạn Thái Thái mệt rã rời, người đàn ông này đúng là quá hung tàn!
Gian trá! Xảo quyệt!