Thiên Sơn Vạn Thủy

Năm nọ về nhà Vạn Thái Thái ăn Tết, cả nhà trên đường đi mua sắm Tết thì
gặp phải Trương Duy. Hai bên hiển nhiên đều bất ngờ, chào hỏi nhau thân
thiết. Năm xưa em họ của Trương Duy không thể vào học trường của Vạn
Thái Thái, sau đó họ không còn liên lạc nữa.

Trương Duy từ lâu đã nghe mẹ nói cô kết hôn rồi, giọng bà rất tiếc nuối và bất mãn với con trai. Trương Duy chỉ có thể cười khổ. Hôm đám cưới, anh có
thấy cô, hôm đó anh lái xe đi ngang con phố ấy, đội ngũ đón dâu thật dài trên phố khiến bất kỳ ai cũng phải ngừng chân quan sát. Thời tiết hôm
đó cũng đẹp như hôm nay vậy, cô đẹp đến mức khiến lòng người mê say, còn người đàn ông kia cũng quả thực rất đẹp. Nhìn cô cười lúm đồng tiền như hoa, anh thua tâm phục khẩu phục.

- Hi, thật trùng hợp.

- Đúng là rất trùng hợp.


Nơi này chỉ lớn chừng đấy mà thôi.

- Mọi người mua sắm Tết?

- Ừ, giới thiệu với cậu, đây là ông xã mình, còn đây là con trai mình.

- Xin chào, Đoàn Vũ Xuyên.

- Trương Duy, bạn tiểu học của Vạn Thái Thái.

- Ừ, không quấy rầy cậu mua đồ nữa, bọn mình có việc đi trước.

- Được, Vạn Thái Thái, có thời gian thì tụ tập nhé.


- Ừ.

Vạn Thái Thái thản nhiên, sau đó cô bị người đàn ông nào đó ôm đi. Chỉ còn
lại Trương Duy lòng hơi đắng chát, anh nghĩ có lẽ mình thực sự cần một
bến đỗ bình yên rồi.

Sau đó suốt dọc đường cậu bé Đoàn to xác bắt đầu dỗi hờn (lên cơn). Vạn
Thái Thái trực tiếp phớt lờ, cậu bé Đoàn to xác lại càng hờn dỗi, sau đó liền bị vợ đuổi ra phòng khách ngủ.

Nửa đêm, Vạn Thái Thái ngủ mơ mơ màng màng thì cảm giác có người chui vào chăn, hung dữ gặm gặm tai mình.

- Tiểu yêu tinh, xem anh trừng trị em thế nào này!

Vạn Thái Thái mím môi cười, anh Đoàn à, anh thật ấu trĩ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận