Thiên Tài Bảo Bảo, Mẫu Thân Thần Y

Thiên Tú Vi si ngốc nhìn Lam Tử Thiên, Thành Nhi xem nhẹ câu trong miệng Niên Bình Sùng kia.

Hỉ Nhi nhìn công chúa nhà mình cứ như thế mà thất thố nhìn người đàn ông đối diện kia, nhanh chóng đụng Thiên Tú Vi một cái.

“ Công chúa…”

“A!” Thiên Tú Vi biết chính mình thất thố, xấu hổ cúi đầu che dấu tốt cảm xúc của mình, mất tự nhiên dùng khăn lụa che miệng, trên mặt xinh đẹp hiện lên mây đỏ.

Niên Bình Sùng nhìn Thiên Tú Vi biểu cảm, trong lòng cười lạnh, lại là một nữ nhân mắc vào si mê, thấy dáng dấp của đàn ông, bước chân liền đứng bất động, quả nhiên hắn vẫn còn là nam nhân đẹp, mỹ nam đẹp ở trước mắt nàng, trong mắt tuyệt đối chỉ có thưởng thức, không thèm nhìn về thứ nữ nhân như vậy, hận không được lập tức dán lên người, ân! Nhìn xem Thiên Tú Vi vừa mới có biểu tình kia, ghê tởm chết người.

“ Vi Thành công chúa, tại hạ là cửu cửu của Thành Nhi, đa tạ công chúa khang khải, Thành Nhi, nếu công chúa khách khí như vậy, chúng ta cũng không thể cứ như vậy nhận mười vạn lượng bạc của công chúa, mau đưa đan dưỡng nhan cho công chúa một viên, để công chúa gìn giữ thanh xuân thật lâu, luôn xinh đẹp.” Lam Tử Thiên ôn hòa nhìn Lam Thành Thành nói, hắn biết hôm nay mà không nể mặt Ngàn Vi Thành công chúa, hôm nay sẽ lớn chuyện, cấp cho Thiên Tú Vi một viên đan dược, thì bực bội trong lòng Thiên Tú Vi, hiện tại cũng sẽ không phát tác, đành âm thầm chịu đựng thiệt thòi, nàng cũng chỉ đành cắn răng nuốt vào bụng.

Lam Thành Thành biết ý cậu, tay nhỏ vung lên, một hộp đan dược nhỏ xinh đẹp xuất hiện trên tay nhỏ của hắn, nhẹ nhàng vung lên, chính mình đem hộp đan dược đi tới trước mặt Thiên Tú Vi. Thiên Tú Vi nhìn hộp đan dược trước mắt, trong lòng kinh hãi, tiểu hài tử này thật sự là kim cấp tu vi, khó trách hắn sẽ trấn tĩnh như vậy, nguyên lai hắn căn bản cũng không đem nàng coi ra gì, lại làm hại nàng tốn thất một mười vạn lượng bạc, thật là đáng hận, hôm nay chẳng những có thù không báo, ngược lại trôm gà bất thành, mà còn mất nắm gạo.

Thiên Tú Vi không tình nguyện nhận lấy hộp đan dược trước mắt, mười vạn lượng, chỉ mua được một viên đan dược, xem ra, hôm nay người thua thiệt ăn chắc là nàng rồi, có khổ không nói ra được.

“ Công chúa, đây là đan dược cao gấp ba lần, thiên hạ khó có, bàn về giá trị, cũng không chỉ mười vạn lượng bạc, về sau công chúa ăn liền sẽ biết.” Lam Tử Thiên tốt bụng lên tiếng giải thích, Duyệt Nhi luyện chế đan dược, đều là cực phẩm, có viên đan dược này, Thiên Tú Vi có thể một nấc đi lên, hắn biết Duyệt Nhi trong lòng không sợ người này, nhưng mà hắn không hi vọng Duyệt Nhi cùng các nàng gây thù chuốc oán quá nhiều, để tránh gây phiền toái về sau, người mệt chỉ là Duyệt Nhi.

Thiên Tú Vi nghe Lam Tử Thiên nói xong, trong lòng vẫn tức giận ngút trời, nàng đã rất đẹp, muốn dùng đan dưỡng nhan có lợi ích gì, nàng mong muốn chính là tinh nguyệt thần mã, nhưng bây giờ lấy được một viên đan dược gấp ba lần rồi, nàng cũng coi như có chút mặt mũi, nếu như mười vạn lượng bạc kia uổng công cho không tên tiểu tử thúi nay, vậy Thiên Tú Vi nhất định sẽ bị người trong thiên hạ nhạo báng, “ Hỉ Nhi, chúng ta đi.” Thiên Tú Vi nhìn Niên Bình Sùng một chút, hắn cùng bọn họ cá mè một lứa, khó trách sẽ giúp tên tiểu tử thúi này, Niên Bình Sùng, món nợ này Bổn công chúa ghi nhớ, sau này sẽ chậm rãi tìm ngươi mà tính sổ.

“ Dạ, công chúa.” Hỉ Nhi oán hận trừng mắt liếc nhìn Lam Thành Thành cùng Niên Bình Sùng một cái, mới đuổi kịp Thiên Tú Vi, công chúa hôm nay cứ như vậy thua thiệt lớn, mười vạn lượng bạc liền như vậy không còn, chuyện một hồi cứ như vậy, thật là tức chết nàng, nàng đau lòng đến chết, mười vạn lượng bạc đấy?

Ngồi trong xe ngựa, Mộc Thành Phượng cười lạnh nhìn Thiên Tú Vi phẫn nộ cùng sắc mặt không cam lòng, trong lòng hơi dễ chịu một ít, Thiên Tú Vi cũng có ngày ngươi có nổi khổ không nói nên lời, ngày đó trường hợp Bổn công chúa cũng là như vậy, ngươi cứ như vậy lĩnh hội một chút tâm tình ngày đó của Bổn công chúa đi!

“ Thành Nhi…”

“ Cữu cữu, người cái gì cũng đều không cần nói, việc hôm nay, Thành Nhi không có sai.”  Lam Thành Thành dừng Lam Tử Thiên lại nói, hắn đương nhiên biết cậu trong lòng đang suy nghĩ cái gì cũng biết hắn muốn nói gì.

“ Được! Thành Nhi, Cữu cữu đã biết, cữu cữu biết ngươi làm việc luôn luôn có chừng mực.” Lam Tử Thiên ôn nhu cười nói, hắn tin tưởng Thành Nhi làm như vậy đều có đạo lí của hắn.

“ Được, Tử Thiên, Thành Nhi không có gì sai, Thiên Tú Vi kia đáng đời, không cần lo lắng nữa, Tử Thiên, Thành Nhi làm việc gì luôn nắm chắc, hơn nữa có chừng mực, ta rất là hiểu Thành Nhi mà.” Niên Bình Sùng vỗ vai Lam Tử Thiên cà lơ phất phơ nói, bộ dạng một người anh tốt.

“ Ân!” Lam Tử Thiên cười gật đầu, không có nói gì nữa, hắn biết năng lực của Thành Nhi.

“ Thành Nhi, hôm nay là ngày Dịch Nhi tình lại, hiện tại đã qua tới buổi chiều, không bằng qua ăn một chút gì đi, chờ mẫu thân cùng Dịch Nhi ngươi đi ra.” Lam Tử Thiên biết Thành Nhi trong lòng hắn lo lắng mẫu thân cùng đệ đệ của hắn, mấy ngày nay đều ăn rất ít.

“ Dạ, cữu cữu, Huyền gia gia, chúng ta đi qua bên kia đi!” Lam Thành Thành cũng đồng ý lời cữu cữu nói, hắn hi vọng thật nhanh nhìn thấy mẫu thân cùng đệ đệ, không có các nàng ở bên người, hắn thực rất không quen.

“ Được, tôt, ngủ một giấc vừa dậy, bụng lão nhân ta cũng có chút đói, đi thôi! Đi thôi! Sao sao đi ăn cái gì.”

“ Đại ca, người nói xem Thiên Tú Vi như thế nào còn chưa chết tâm a? Luôn nhớ đến tinh nguyệt thần mã, hơn nữa lần này, Thiên Tú Vi kia trong lòng càng oán hận sâu hơn, nhất định sẽ tìm Thành Nhi báo thù.” Long Thiên Ngâm trong lòng cũng cảm thấy Thiên Tú Vi bị xứng đáng, nhưng hắn lo lắng Thiên Tú Vi sẽ chơi thủ đoạn ngầm a!

“ Không sao, nhiều lắm thêm mình nàng.” Long Thiên Tuyệt thản nhiên nói, nhìn giờ một chút, Dịch Nhi bọn họ cũng nên ra rồi, trong lòng hắn nghĩ những cái khác, chỉ hi vọng con trai hắn có thể bình an, tung tăng nhảy nhót liền tốt.

Mà trong cửu chuyển tinh hồn không gian giới, Lam Tử Duyệt đôi mắt đều không chớp nhìn Dịch Nhi trên giường băng một chút, long gan thảo độc dược quá mạnh, Dịch Nhi ăn đan dược thánh cấp năm, cũng phải chờ đến sáu ngày sau mới có thể tỉnh lại, những ngày qua, Lam Tử Duyệt nửa bước cũng không rời khỏi Lam Dịch Dịch, nhìn Lam Dịch Dịch sắc mặt ngày một hồng hào hơn, Lam Tử Duyệt tâm cũng không có sốt ruột như mấy ngày hôm trước.

Lúc này, Lam Dịch Dịch trên băng tháp lông mi như cây quạt nhỏ nhẹ nhàng lay động.

Thấy tình hình như vậy, Lam Tử Duyệt vô cùng kích động:” Dịch Nhi, Dịch Nhi, có thể nghe mẹ nói chuyện không? A!” Lam Tử Duyệt kích động hô, trong lòng vui sướng không nói nên lời, Dịch Nhi của nàng đã tỉnh.

Lam Dịch Dịch từ từ mở mắt ra, cảm thấy cả người đều ở trên băng, vô cùng lạnh.

Nghiêng đầu một chút nhìn về phía mẫu thân đang sốt ruột, trong lòng hiện lên đau lòng, hắn lại để cho mẹ lo lắng, Lam Dịch Dịch mở miệng nhỏ giọng nói: “ Mẹ, Dịch Nhi lạnh quá, cảm giác giống như đang ở trong hầm băng vậy.”

“ Nga! Dịch Nhi, đợi một lát liền không lạnh a! Mẹ liền ôm ngươi đi ra ngoài phơi nắng ấm áp đễ chịu a.” Lam Tử Duyệt cao hứng nói, đem Lam Dịch Dịch từ tháp băng ngàn năm bế lên, chạy thật nhanh ra ngoài, Dịch Nhi của nàng hiện tại vừa lạnh lại vừa đói, nàng phải làm ấm nhanh lên một chút để cho Dịch Nhi ăn một chút gì đó lót dạ.

Lam Tử Duyệt ôm Lam Dịch Dịch xuất hiện ở trong xe ngựa, phát hiện xe ngựa dừng lại, nhưng lại không thấy Thành Nhi, bất quá vừa vặn hợp ý nàng, Lam Tử Duyệt ôm Lam Dịch Dịch xuống xe ngựa, nhìn trời quang vạn dặm, Lam Tử Duyệt trong lòng đều cảm thấy thật ấm áp, căn bản không rảnh bận tâm những người khác, chỉ muốn để cho Dịch Nhi của nàng ấm áp dễ chịu, không còn lạnh nữa, đói nữa.

“ Dịch Nhi, bây giờ phơi nắng có thấy ấm áp dễ chịu, còn cảm thấy lạnh không?” Lam Tử Duyệt ngồi dưới đất, tận lực để cho mặt trời chiếu lên người Lam Dịch Dịch.

Mọi người nhìn thấy Lam Tử Duyệt cùng Lam Dịch Dịch cùng xuất hiện, đều cao hứng quay quanh.

Long Thiên Tuyệt cùng Long Thiên Ngâm cũng xuống xe ngựa, chạy thảng đến bên người Lam Tử Duyệt.

Mộc Thành Phong nhìn Lam Tử Duyệt cách hắn không xa, nhíu mày một cái, Lam Mân Côi này đúng thật là không phải chỉ hư danh, thời gian sáu ngày đem Lam Dịch Dịch thật sự giải cực độc, không hổ là độc y song tuyệt, nhìn mọi người đều đi đến bên Lam Tử Duyệt, Mộc Thành Phong cũng xuống xe ngựa đi theo.

“ Mẹ, Dịch Nhi.” Cao hứng nhất chính là Lam Thành Thành, lấy tốc độ thật nhanh chạy đến bên người Lam Tử Duyệt.

“ Thành Nhi…” Vừa thấy con trai lớn của mình đến, Lam Tử Duyệt kinh ngạc vui mừng hô, trên mặt hiện lên đầy nhớ nhung, hai đứa con trai nàng đều không bỏ được, ai cũng không yên lòng.

“ Mẹ, Dịch Nhi thế nào rồi?” Lam Thành Thành vội vàng hỏi, trong mắt không che dấu được lo lắng, đôi mắt nhìn Lam Dịch Dịch không rời.

“ Ca ca, không nên gấp gáp, người nhìn bộ dạng Dịch Nhi bây giờ, lại mạnh như rồng như cọp, hơn nữa hiện tại cảm thấy trên người ấm áp vô cùng, toàn thân lười biếng, thoải mái cực kỳ, chỉ là cảm thấy bụng có chút đói.” Lam Dịch Dịch xoa xoa bụng, cười híp mắt, nhìn thấy ca ca lo lắng cho hắn, trong lòng hắn thật là cao hứng a! Hắn rất khó mới thấy được biểu tình lo lắng kia. Ca ca một năm bốn mùa đều chính là một chữ, lạnh.

“ Không có việc gì liền tốt?” Lam Thành Thành gật đầu cười, trong lòng cũng nhẹ đi rất nhiều, mấy ngyaf nay hắn ăn không ngon, ngủ không tốt, chỉ lo lắng Dịch Nhi mãi chưa tỉnh lại, tuy rằng mẫu thân có thể giải được độc trên người Dịch Nhi, nhưng chính hắn trong lòng vẫn không nhịn được mà lo lắng.

“ Oa! Tiểu Dịch Nhi, ngươi có đói bụng hay không a? Niên thúc chuẩn bị cho ngươi rất nhiều đùi gà, nhất định đủ để cho ngươi ăn.” Niên Bình Sùng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn cười của Lam Dịch Dịch, trong lòng cũng vui sướng theo, mẹ con bọn họ ba người đã trở thành một phần trong cuộc sống của hắn, hắn đem các nàng coi thành người nhà, bất kể bọn họ ba người ai xảy ra chuyện, trong lòng hắn thật rất lo lắng.

“ Oa! Vẫn là Niên thúc thúc đối với Dịch Nhi tốt nhất, bất quá Niên thúc thúc, đùi gà ăn làm sao mà hết đây? Người ta là đói bụng ăn vội vàng không nghỉ, Dịch Nhi cũng không có đói đến mức hâp tấp ăn đùi gà nha.” Lam Dịch Dịch biểu tình hoạt bát sinh động, rất là đáng yêu, chọc cho mọi người cười ha hả.

Long Thiên Tuyệt trên mặt tuyệt đẹp cũng cười, Dịch Nhi lại có thể tung tăng nhảy nhót, thật tốt.

Long Thiên Ngâm nhìn đại ca trên mặt cười, hắn cũng biết gặp được mẹ con Lam Tử Duyệt các nàng mọi thứ đều bắt đầu tốt, bây giờ đại ca cũng đã cười, hơn nữa mỉm cười phát ra từ nội tâm hắn nhất định phải nghĩ biện pháp để cho đại ca cùng ba mẹ con các nàng sớm nhận nhau một chút, như vậy đại ca cũng sẽ không còn cô đơn nữa, đại ca hắn từ nhỏ đã cô đơn, chính hắn là tiểu đệ cũng rất khó đi vào lòng hắn được, ở trong lòng đại ca hắn vĩnh viễn đều là đứa trẻ chưa trưởng thành.

Lam Tử Thiên đứng ở một bên, cái gì cũng đều không nói, mỉm cười nhìn các nàng, Dịch Nhi không có chuyện gì, Duyệt Nhi cũng không còn phiền lòng nữa.

“ Chúc mừng Lam Mân Côi, bệnh của lệnh công tử đã lành, thật là đáng mừng a!” Mộc Thành Phong chắp tay nói, về sau phải cẩn thận gấp đôi, Lam Mân Côi này cũng là một kiểu người nhanh nhẹn hoạt bát, tuy rằng ngày thường nhìn nàng tùy tiện, tâm tư lại rất kín đáo, nhanh như vậy có thể giải long gan thảo chi độc, năng lực như thế cũng không thể làm cho người ta khinh thường.

“ Đa tạ Duật Thành thiếu chủ lo lắng, tiểu nhi tử đã không có việc gì, không cần lo lắng.” Cái gọi là đưa tay không đánh người mặt tươi cười, người ta lại ở ngay trước mặt mọi người nói tốt, cũng không thể không nể mặt người ta.

“ Đúng vậy, Lam Mân Côi, Dịch Nhi tốt, dọc theo đường đi chúng ta cũng sẽ không cảm thấy tiếc, có Dịch Nhi ở đây, dọc theo con đường này mới có tiếng cười mà?” Long Thiên Ngâm cũng đứng ra, cao hứng nói, Dịch Nhi không có việc gì, bây giờ mọi người đều có thể yên tâm.

“ Đa tạ Long công tử quan tâm, tiểu nhi tử nghịch ngợm gây sự, hi vọng không mang đến phiền toái cho mọi người thì tốt.” Lam Tử Duyệt nhìn Long Thiên Ngâm lãnh đạm nói, trong lòng thật không muốn cùng bọn họ có quá nhiều liên lụy, nhìn thấy bọn họ, trong lòng nàng liền cảm thấy bất an, loại cảm giác này trong lòng nàng đặc biệt hoảng loạn, nhưng lại không biết được trọng điểm.

“ Ha ha, Lam Mân Côi nói đùa, Dịch Nhi chạy nhảy khả ái, làm sao sẽ gây phiền toái cho chúng ta chứ? Chúng ta thực sự thích chính là Dịch Nhi cùng Thành Nhi.” Long Thiên Ngâm cười hì hì nói, hắn tự nhiên cảm nhận được Lam Tử Duyệt không muốn cùng bọn họ có thân quen, nhưng hắn chính là muốn có thân quen a! Chẳng những muốn thân quen cùng các nàng, mà còn phải đem ba mẹ con nàng nhanh trở về Ma Huyễn Thành, đây mới là việc hắn muốn, a a!

“ Long công tử như vậy liền không so đo.” Lam Tử Duyệt cười nói, liền nhìn những người xung quanh nàng: “ Tốt lắm, tốt lắm, mọi người đều lui ra một ít, đừng ngăn cản Dịch Nhi phơi nắng, Dịch Nhi vừa mới từ giường băng đi ra đấy? Rất lạnh đấy? Lam Tử Duyệt giống như đuổi ruồi, phủi phủi trái phải đuổi đi.

Mọi người cũng tự giác lui về sau một bước, tận lực không che hết ánh nắng.

“ Tiểu đích tôn, ngươi xem đây là cái gì?” Huyền Cơ Tử người không thấy, chỉ thấy tiếng trước, đẩy người đang vây quanh Lam Dịch Dịch ra, cười mỉm bước chậm tới, vừa đi vừa nói, trong tay bưng một cái chén sứ, bên trong chính là năm cái đùi gà nóng hổi a.

Lam Dịch Dịch liền ngửi thấy mùi đùi gà từ gà, cao hứng từ trong ngực Lam Tử Duyệt ngẩng đầu bật dậy, há miệng nhìn chỗ âm thanh phát ra, mọi người thấy bộ dạng thèm ăn của Lam Dịch Dịch, cũng không nhịn nổi bật cười.

“ Oa! Tiểu đích tôn a! Mau xem, đây là đùi gà yêu thích nhất của ngươi Huyền gia gia chuẩn bị cho đấy, ngươi nhất định rất đói bụng.” Huyền Cơ Tử bưng đùi gà tới ngồi xổm trước mặt Lam Dịch Dịch, đem đùi gà quay một vòng trước mũi của Lam Dịch Dịch, dùng sức hít, chỉ nghĩ mau đến ăn đùi gà.

“ Mẹ, Dịch Nhi có thể ăn đùi gà không?” Lam Dịch Dịch ngẩng đầu, tội nghiệp nhìn mẫu thân mình, bộ dạng kia làm cho người khác không đành lòng cự tuyệt, không có được sự cho phép của mẫu thân, bệnh nặng mới khỏi, chính là không thể ăn quá nhiều đồ mặn, mẫu thân xem bệnh cho ta thời điểm này đều có dặn dò, hắn phải hỏi mẫu thân mới được.

“ Dịch Nhi, có thể ăn, mặc dù bây giờ bụng con trống không, không quá thích hợp ăn nhiều đồ mặn, nhưng mà mẹ cho ngươi ăn điều chỉnh đan dược trong dạ dày, chính là ăn đùi gà, cũng sẽ không cảm thấy không thoải mái, đói bụng liền ăn, dĩ nhiên a! Mẹ không cấm ngươi ăn đùi gà, ngươi muốn ăn mấy cái liền ăn.” Lam Tử Duyệt gật gật chạm vào cái mũi nhỏ của Lam Dịch Dịch nói, Dịch Nhi luôn thích nhất chính là ăn đùi gà, nàng không thể ngay cả cái này cũng quản Dịch Nhi, hắn có thể ăn càng tốt, thân thể cao lớn mới là quan trọng.

Nghe có thể ăn được, Lam Dịch Dịch cao hứng đến nổi cười híp cả mắt: “ Ân! Ân! Mẹ tốt nhất, mẹ, Dịch Nhi cảm thấy không còn lạnh nữa, không bằng chúng ta cùng Huyền gia gia trở về trong xe ngựa đi!” Lam Dịch Dịch nhìn chằm chằm đùi gà trong tay Huyền Cơ Tử, lại nhìn một chút người vây quanh hắn xem, đột nhiên hắn cảm thấy áp lực, nhiều người như vậy nhìn chằm chằm một mình hắn ăn, hắn sẽ ngượng ngùng, rất khó xử a!

“ Được, đều nghe Dịch Nhi.” Lam Tử Duyệt ôm Lam Dịch Dịch đứng lên, vừa vặn cùng ánh mắt của Long Thiên Tuyệt không hẹn mà gặp, Lam Tử Duyệt trong lòng cảm giác một cổ khác thường xẹt qua, gần đây hắn giống như thật sự quan tâm chuyện của ba mẹ con các nàng, Lam Tử Duyệt ngăn cản cảm giác ở chính mình, nàng không muốn đem chuyện này làm phức tạp, hiện tại bây giờ câc nàng đều tốt.

Ngược lại, Long Thiên Tuyệt cùng ánh mắt Lam Tử Duyệt không hẹn mà gặp, trong lòng hắn có quá nhiều khẩn trương, thời điểm một mình đối mặt với nàng, hắn liền khẩn trương nên không biết nói gì, chỉ biết bình tĩnh nhìn nàng.

“ Đa tạ tất cả mọi người đã quan tâm đến Dịch Nhi, Dịch Nhi đã không có việc gì, tất cả mọi người cũng nên trở về chuẩn bị lên đường! Cách đại hội luyện đan không còn mấy ngày, mọi người đi đường cẩn trọng” Lam Tử Duyệt hướng mọi người gật đầu một cái, xoay người ôm Lam Dịch Dịch hướng xe ngựa đi tới.

“ Huyền gia gia, nhanh lên, đi nhanh lên.” Lam Dịch Dịch hướng Huyền Cơ Tử vẫy tay, hắn thật sự rất đói bụng.

Lam Thành Thành đi theo sau bọn họ, lắc đầu bật cười, trong mắt người ta đều là tiền, còn Dịch Nhi trong mắt đều là đùi gà.

“ A a! Cũng biết ngươi đói, liền tới đây, nhìn xem ngươi thèm đến bộ dạng gì rồi.” Huyền Cơ Tử bưng đùi gà đi chậm theo phía sau bọn họ.

Mọi người nhìn bọn họ lên xe sau, mới giải tán, từng người đều trở về chính xe ngựa của mình, chuẩn bị lên đường.

Mà Thiên Tú Vi các nàng ở xe ngựa bên kia đem chuyện bên ngoài nhìn rõ ràng.

“ Công chúa, Lam Mân côi kia xuất hiện, không nghĩ tới mọi người đều quan tâm ba mẹ con các nàng, nghe đồn, Lam Mân Côi là chưa chồng mà có con, hài tử căn bản không có cha, khó trách đem toàn bộ mặt mũi che kín, nàng đây là không còn mặt mũi để gặp người.” Hỉ Nhi bĩu môi oán hận nói, nhìn thấy nhiều mĩ nam vây quanh một nữ nhân đã có hài tử, nàng trong lòng thật ganh tỵ, những mĩ nam này ánh mắt đều mù hay sao? Một nữ nhân có hài tử làm thế nào lại được hoang nghênh.

“ Ân! Bổn công chúa sẽ không để cho các nàng tốt, Hỉ Nhi truyền tin cho Phần Cơ, để nàng lập tức tới gặp Bổn công chúa.” Thiên Tú Vi mặt âm trầm nói, từ nhỏ đến lớn, nàng còn chưa từng bị thua thiệt như vậy? Lần này thù lớn không báo, nàng tuyệt không cam tâm.

“ Dạ, công chúa, hẳn là công chúa mang theo Phần Cơ tới, có Phần Cơ ở đây, mọi việc đều làm tốt.” Hỉ Nhi mặt mày hớn hở nói, Phần Cơ có bản lĩnh ngự xà, thiên hạ xà tất cả đều thuộc về nàng quản, lại thông minh, là trợ thụ đắc lực của công chúa, thường xuyên bày mưu tính kế cho công chúa.

“ Hỉ Nhi, Bổn công chúa để cho Phần Cơ đi Xích Kinh hỏi thăm một ít tin tức, hai ngày này hẳn nàng sẽ cùng chúng ta đi, ngươi tận lực lấy liên hệ với nàng, nhất định phải ở nơi này trong vòng hai ngày chúng ta sẽ cùng gặp mặt.” Lam Mân Côi, có thể hay không đi đến đại hội luyện đan, vậy phải xem vận khí của ngươi, Thiên Tú Vi vẻ mặt âm hiểm cười, trong mắt đều là ác độc, không có người nào chọc đến nàng mà có thể trở về an toàn, thân phận của nàng cùng tôn nghiêm không cho phép nàng như vậy.

“ Dạ, công chúa, Hỉ Nhi sẽ mau chóng liên lạc với Phần Cơ.”

“ Ừ! Đi thôi! Vẫn luôn đi theo bọn họ.”

“ Dạ, tuân lệnh, công chúa” Hỉ Nhi cười vui vẻ nói.

Thiên Tú Vi ngồi trong xe ngựa xong, nàng vừa mới nhìn thấy một nam tử tuấn mỹ bất phàm, khí thế lãnh khốc thế kia, làm cho nàng thực mê muội, lần này là đại hội luyện đan, thập thành chủ cùng thiếu chủ đều trở về, muốn chọn lang quân như ý, liền dựa vào lúc này đây, bất quá họ Xích nước Quốc cũng không tồi, lần này đi, nàng nhất định phải chính mình chọn được lang quân như ý, đây cũng là nguyên nhân nàng chạy từ xa tới Xích Kinh.

Lúc Lam Dịch Dịch hướng về ăn đùi gà, Lam Thành Thành đem sự việc mười vạn lượng bạc nói cho Lam Tử Duyệt, cũng đem sự việc phát sinh lúc trước nói cho Lam Tử Duyệt.

Lam Tử Duyệt sau khi nghe xong, xoa tóc Lam Thành Thành, nàng cũng cảm thấy con trai mình không có gì sai, là do Thiên Tú Vi kia chính mình gieo gió gặc bão, bất quá? Ba mẹ con các nàng lại nhiều thêm một tên địch, nhưng lần này cũng không quan hệ, hành tẩu giang hồ, không phải bằng hữu cũng là kẻ địch, cái này cũng không có gì kì quái, một viên đan dược, mười vạn lượng bạc, đáng giá.

Lam Thành Thành cũng cười thực vui vẻ, không bị mẹ hiểu lầm hắn tham tiền, thật tốt, Lam Thành Thành đem đầu dựa vào lồng ngực của Lam Tử Duyệt, cảm thụ tình thương ấm áp từ mẹ, cũng chỉ có luc này, hắn mới có thể hiện ra bộ mặt của một hài tử.

Lam Dịch Dịch cũng đem đầu dựa vào trong ngực Lam Tử Duyệt, hai huynh đệ hắn mỗi người một bên, cảm thụ ấm áp.

Huyền Cơ Tử nhìn một màn ấm áp mẹ con ba người trước mặt này, trong mắt có chút ướt át, đã bao lâu, hắn mới không có nhìn thấy một màn thật lòng này.

Đêm từ từ tối xuống, đêm nay, Lam Tử Duyệt các nàng vẫn cần phải qua đêm bên ngoài, đêm khuya, Lma Tử Duyệt bởi vì lời của Thành Nhi nói, như thế nào cũng không ngủ được, nhìn  trời đầy sao sáng bên ngoài xe ngựa một chút, Lam Tử Duyệt quyết định ra ngoài một chút.

Lam Tử Duyệt nhìn hai hài tử đang ngủ say ngon lành, nhẹ nhàng đắp chăn lại, mới xuống xe ngựa, lần này nàng không dám khinh thường, sau khi xuống xe ngựa, đặc biệt bày pháp trận xung quanh xe ngựa, xong mới đi tới chỗ cây xa.

Về sau đi vào cái thế giới này, bởi vì tu luyện liên quan Ngự Lực, chính là ban đêm, nên mắt có thể nhìn thấy hết thảy, làm cho việc nàng sợ bóng tối cũng không còn quen dần với việc hành tẩu ban đêm.

Lam Tử Duyệt vừa đi, vừa nhìn chung quanh có hay không một ít cây lớn, tính toán lên cây ngắm sao, thời điểm tâm tình không tốt, nàng liền thích đi lên trên cây đại thụ, gió thồi, nhìn ánh sao rực rỡ trên trời, điều này có thể giúp nàng giảm bớt phiền não trong lòng.

Long Thiên Tuyệt vẫn không có ngủ, nhìn Lam Tử Duyệt xuống xe ngựa đi vào rừng cây, trong lòng hắn vì lo lắng cho nàng, cũng xuống xe ngựa đi theo phía sau Lam Tử Duyệt.

Đi cách chừng một đoạn nhỏ, Lam Tử Duyệt rốt cuộc cũng phát hiện một đại thụ có thể nhìn, Lam Tử Duyệt ngẩng đầu nhìn, thật tốt, cây đại thụ đủ to, nàng có thể nằm ở trên cây nhìn ngắm sao, Lam Tử Duyệt dang hai tay ra, phi thân lên trên cây, tìm một chỗ thích hợp tự mình nằm xuống, Lam Tử Duyệt đem mặt nạ màu xanh trên mặt gỡ xuống, nháy mắt, một gương mặt tuyệt mỹ lộ ra dưới bầu trời đêm.

Long Thiên Tuyệt nhìn dung nhan tuyệt đẹp của Lam Tử Duyệt, cảm thấy trong lòng hít thở không thông, người này dung nhan tuyệt mỹ đến kinh người, hắn cả đời đều nhớ không quên dung nhan này, ngàn sợi tóc đen tùy ý khoát ở sau ót, không có bất kỳ trang sức gì, xinh đẹp tự nhiên làm cho người nghẹt thở, trán trắng đặn, mày như mực vẽ, một đôi mắt phượng to kéo dài, đường cong nhu mỹ, mũi cao thanh tú, đôi môi kiều diễm ướt át, một cái nhăn mày cũng động đến lòng người, yên tĩnh trong như nước, hành động mà uyển chuyển đoan trang thanh tao lịch sự, đặc biệt giữa đôi mày của nàng là một bông hoa lan màu xanh, làm cho nàng đẹp đến mê hoặc lòng người, ướt át mà không thô tục, xứng vơi một thân tơ lụa  màu xanh đen, bên trong da thịt nàng lại trắng nõn như tuyết, thiên kiều bá mị, không gì sánh kịp, hắn Long Thiên Tuyệt lần đầu trên đời gặp qua nữ nhân xinh đẹp động lòng người, trong lúc nhất thời, Long Thiên Tuyệt xem đến ngây người.

Lam Tử Duyệt trong lòng có chuyện, cũng không cảm nhận hết thảy xung quanh, nàng cũng không có phát hiện Long Thiên Tuyệt cách nàng không xa, ở trong mắt đem nàng nhìn hết thảy, tay nàng gác dưới đầu, chẳng qua chỉ ngơ ngác nhìn sao rực rỡ trên không.

“ Vân mẫu bình phong ánh nến sâu, trường hà tiệm lạc hiểu tinh trầm. Thường Nga hối hận chấp nhận trộm linh dược, trời nước một màu hằng đêm tương tư, Thường Nga, hận ngươi ban đầu phá hỏng thuốc ăn không chết, như thế nào trời nước hằng đêm đau lòng, mà ta Lam Tử Duyệt ban đầu cũng hối hận khi tới thế giới này, nhưng ta hiện tại, trong lòng không có hối hận hướng về phía ánh sao rực rỡ, ta cho tới bây giờ cũng không hối hận khi sinh ra hai đứa nhỏ, hiện tại ta, chỉ muốn cùng hai tiểu bảo bối có thể bình an, may mắn hạnh phúc sống ở thế giới này, những thứ khác, ta không cầu, nhưng chính là một cái hi vọng nhỏ nhoi lại trở thành hi vọng xa vời.” Lam Tử Duyệt nhìn bầu trời đêm, lầm bầm lầu bầu ưu thương nói, đôi mắt ưu thương làm người khác nhìn không kìm được đau lòng.

Nhìn Lam Tử Duyệt ưu thương như vậy, Long Thiên Tuyệt trong lòng cũng cảm thấy rất đau, nguyên lai, đây chính là cảm giác đau lòng sao? Trước kia, hắn chưa từng có cảm nhận được, đau lòng là cảm giác như thế nào, cho tới hôm nay, hắn mới có cảm nhận được cảm giác đau lòng, loại cảm giác này làm cho người ta phát điên, đau lòng người ngay trước mắt, nhưng lại cảm thấy cách nhau ngàn dặm, lòng hai người, không cách nào chạm tới một chỗ, loại khoảng cách trông mong này, cũng giống như hi vọng xa vời, Long Thiên Tuyệt che phần tim lại, si ngốc nhìn Lam Tử Duyệt, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được trái tim này vì nàng mà đau, Duyệt Nhi, ngươi thật sự không hối hận khi gặp phải ta, ngươi thật sự không hối hận khi sinh hài tử cho ta sao? Nếu như ngươi thật sự chưa từng hối hận, ta thật sự cảm ơn ngươi, nghe được chính Lam Tử Duyệt nói chưa từng hối hận, Long Thiên Tuyệt trong lòng vô cùng vui sướng.

Đột nhiên trong không khí truyền đến một cổ cường đại Ngự Lực dao động, Lam Tử Duyệt nháy mắt đem mặt nạ đeo lại, nhanh chóng bay xuống tán cây, cau mày cảnh giác nhìn chung quanh, đã trễ thế này, làm sao còn có người tới, hơn nữa còn biết nàng ở chỗ này?

Đang lúc Lam Tử Duyệt nghi ngờ, một cây kiếm sắc bén thẳng tắp hướng về phía Lam Tử Duyệt mà đâm.

Lam Tử Duyệt nhanh chóng di chuyển bước chân, kiếm thẳng tắp lần lượt hướng ngực nàng đâm tới, một sợi tóc đen rơi trên đất, Lam Tử Duyệt trong lòng thất kinh, người này tu vi ở cao trên nàng, lúc này thân kiếm lại kéo trở về, đang lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lam Tử Duyệt nhanh chóng xoay người một cái, đứng ở trên thân kiếm.

Rũ mắt nhìn một cái, mắt liền đột biến, sát ý nghiêm nghị, lại là một nam nhân hắc nhân mang theo mặt nạ quỷ, Lam Tử Duyệt không thể không liên tưởng đến nam nhân đã bắt cóc Dịch Nhi đến Hưu Linh cốc cùng một dạng, tùy tiện hạ tay cũng không một chút khách khí, mỗi lần ra tay đều mang theo cường lực sát ý, dám bắt giữ con trai bảo bối của nàng, dám hạ độc vào con trai bảo bối của nàng, chính là chết ở trước mặt nàng mười lần cũng không giải hết hận.

Có thể đối mặt đầy sát ý Lam Tử Duyệt, quần áo nam tử hắc y cũng không phải tùy tiện, rõ ràng chính là tu vi cao so với Lam Tử Duyệt.

Long Thiên Tuyệt đang muốn đi ra ngoài hỗ trợ, đột nhiên, trong cơ thể Phệ Hồn rục rịch, ý định khai giải phong ấn, giữa mày Long Thiên Tuyệt hiện lên hông quang.

“ A…!” Long Thiên Tuyệt kêu lên một tiếng, trong lòng thầm hô không tốt, giờ phút này hắn sẽ ảnh hưởng đến Duyệt Nhi, Long Thiên Tuyệt nhanh chóng ngồi xuống đất, bắt đầu phong ấn Phệ Hồn lại lần nữa.

“ Long Thiên Tuyệt, ngươi phong ấn không được ta, ngươi đã bắt đầu động tình, ngươi chính là không thắng nổi ta.” Long Thiên Tuyệt trong đầu truyền đến âm thanh cuồng ngạo của Phệ Hồn.

Long Thiên Tuyệt thống khổ lắc đầu, ở trong lòng nói với Phệ Hồn: “ Phệ Hồn, ngươi đừng vọng tưởng lao ra khỏi phong ấn, bằng năng lực của ngươi, ngươi còn không có đủ năng lực chiếm đoạt ta, dù ta dộng tình, cũng có khả năng khống chế ngươi được, một ngày nào đó, ta sẽ đem sức mạnh của ngươi chiếm đoạt, biến tất cả thành của ta, ta vĩnh viễn muốn ngươi không có cách nào nhìn thấy mặt trời.”

“ Hừ! Long Thiên Tuyệt, ngươi cứ việc ngông cuồng đi! Muốn đem sức mạnh của ta chiếm đoạt tất cả, ngươi nằm mơ đi.”

Đang cùng với nam nhân hắc y giao chiến Lam Tử duyệt đột nhiên cảm thấy chỗ ngực đau lên, liền ngưng tụ Ngự Lực sức mạnh đều không có, thiếu chút nữa bị nam nhân hắc y đâm tới.

“ A!” Lam Tử Duyệt đau kêu một tiếng, người cũng ngã trên đất, trên ngực đột nhiên truyền đến đau đớn, làm cho nàng thiếu chút nữa bị kiếm đâm tới.

Nghe được Lam Tử Duyệt kêu đau, Long Thiên Tuyệt trong lòng hối hận lại vừa ngăn cản thanh âm Phệ Hồn, vạn niệm đắm chìm, tâm niệm duy nhất, muốn tâm tĩnh lại, đối với Long Thiên Tuyệt mà nói không khó, nhưng ở trước mặt hắn là Lam Tử Duyệt, trong lòng hắn phi thường sốt ruột, sợ Lam tử Duyệt bị thương, tốc độ phong ấn cũng chậm lại.

Nam nhân hắc y che mặt khó hiểu nhìn hành động Lam Tử Duyệt, hắn cảm thấy đây là thời cơ tốt để giết Lam Tử Duyệt, mũi kiếm lần nữa đâm về phía Lam Tử Duyệt, nhìn kiếm hướng mình đâm tới, đồng tử Lam Tử Duyệt co dãn mãnh liệt, trong lúc mình đang đau không tránh khỏi, Long Thiên Tuyệt nhanh chóng ra tay, sức mạnh Ngự Lực trong nháy mắt đem kiếm văng ra, hắc y nhìn Long Thiên Tuyệt xuất hiện, vô cùng kinh ngạc, nhìn tròng mắt đõ thẫm đày sát ý của Long Thiên Tuyệt, nam nhân hắc y cả kinh, nhanh chóng phi thân rời đi, nhìn nam tử hắc y rời đi, Long Thiên Tuyệt lập tức xoay người đưa lưng về phía Lam Tử Duyệt, rất sợ Lam Tử Duyệt nhìn ra sự khác thường của hắn mà xa cách hắn, hăn muốn thật nhanh chóng chế trụ Phế Hồn.

Lam Tử Duyệt nhìn bóng lưng Long Thiên Tuyệt, trong lòng rất cảm động, chung quy ở thời điểm mình nguy hiểm hắn lại xuất hiện, rất kì quái, trong cơ thể nàng đau cũng chậm rãi biến mất.

“ Cái đó, Long công tử, ngươi, người không sao chứ!” Lam Tử Duyệt tay run rẩy vỗ vai Long Thiên Tuyệt, nhìn hắn rất thống khổ.

Long Thiên Tuyệt tĩnh tâm lại, dùng hết một tia sức lực cuối cùng đem Phệ Hồn áp chế xuống, nhưng là Phệ Hồn quá lợi hại, luôn ở trong tác quái, làm trong thân thể hắn không cách nào bình phục, lần phong ấn trước mãi mới dừng được hắn.

Lam Tử Duyệt nhìn Long Thiên Tuyệt không trả lời nàng, chỉ thấy trên đỉnh đầu của hắn, Ngự Lực mọc tràn lan, vừa nhìn thấy là biết Ngự Lực trong thân thể hắn tán loạn, bộ dạng hắn giống như không khống chế được.

Lam Tử Duyệt cau mày, suy nghĩ, nhanh chóng lấy ra một viên đan dược, đi tới trước mặt Long Thiên Tuyệt, bịt chặt hai mắt Long Thiên Tuyệt đem đan dược ăn vào.

Đan dược đi vào, Long Thiên Tuyệ cảm thấy trong miệng có một cổ nhàn nhạt mùi hoa sen, đan dược ấm áp, đau đớn cũng giảm đi nhiều.

Lam Tử Duyệt nhanh chóng đưa hai tay mình, đặt ở trước ngực Long Thiên Tuyệt, chậm rãi truyền vào Ngự Lực chính mình cho Long Thiên Tuyệt.

Ngự Lực thuần khiết vừa vào đến trong cơ thể Long Thiên Tuyệt, Long Thiên Tuyệt chỉ cảm thất thân thể một cổ ấm áp, kinh mạch của hắn liền hòa hợp, Phệ Hồn vừa muốn giải phong ấn giờ lại phải chìm vào phong ấn.

Long Thiên Tuyệt đột nhiên mở to mắt, có chút không thể tin nhìn Lam Tử Duyệt, Ngự Lực của nàng lại có thể cùng hắn dung hợp, hơn nữa còn có thể làm cho Phệ Hồn trong thân thể hắn không dám lỗ mãng.

“ Chớ phân tâm, Ngự Lực bên trong cơ thể ngươi tán loạn, ngươi sẽ nguy hiểm, nhanh vận khí đem chúng nó bình ổn lại.” Lam Tử Duyệt nhìn Long Thiên Tuyệt phân tâm, lập tức lên tiensg nhắc nhở hắn.

Long Thiên Tuyệt ôn nhu cười một tiếng, nụ cười tuyệt đẹp làm say lòng người, Long Thiên Tuyệt nghe lời chậm rãi nhắm mắt, bắt đầu bình ổn lại Ngự Lực đang tán loạn.

Thời gian qua một nén hương, hai người chậm rãi mở mắt, nhìn đối phương.

“ Ngươi…”

“ Ngươi..” Hai người rất ăn ý đồng thời lên tiếng.

“ Ngươi nói trước…”

“ Ngươi nói trước…” Lại rất ăn ý lên tiếng lần nữa.

“ Ha ha!” Lam Tử Duyệt che miệng cười.

Nghe thấy Lam Tử Duyệt cười, Long Thiên Tuyệt lại cúi đầu, trên mặt có chút ửng đỏ, nhìn một cái liền biết xấu hổ, trừ lần đó trở đi, hắn cho tới bây giờ chưa có cùng nữ nhân nào ở cự ly gần như vậy, mùi thơm cơ thể tự nhiên nhàn nhạt kia làm cho hắn muốn ngừng cũng không được.

“ Long công tử, ngươi không có việc gì chứ.” Cuối cùng, Lam Tử Duyệt lựa chọn mở miệng trước.

“ Không có gì đáng ngại.” Long Thiên Tuyệt mất tự nhiên nói, hắn cúi đầu từ đầu đến cuối, trên khuôn mặt tuấn tú ửng đỏ khẩn trương không che giấu được, ai lại sẽ nghĩ đến, đường đường là Ma Huyễn Thành chủ, Long Thiên Tuyệt làm người nghe sợ vỡ mật, giờ phút này lại ngây thơ tựa như một tiểu nam sinh, thật không biết làm sao.

“ Bât quá Long công tử ngươi như thế nào lại ở chỗ này vậy, chẳng lẽ Long công tử buổi tối không ngủ được ra đây hóng mát sao?” Lam Tử Duyệt tuy rằng hỏi như vậy, nhưng trong lòng lại không cho là vậy.

“ Ta…” Long Thiên Tuyệt đột nhiên cảm thấy nói không nên lời, hắn không thể nói hắn cố ý đi theo dõi nàng a! Hăn trong lòng chẳng qua là lo lắng cho nàng.

Nhìn khuôn mặt tuấn tú của Long Thiên Tuyệt ửng đỏ, Lam Tử Duyệt che miệng cười, không nghĩ tới một người bình thường lạnh lùng, cư nhiên sẽ đỏ mặt, “ Tốt lắm, chúng ta trở về đi thôi! Đã trễ lắm rồi.” Lam Tử Duyệt đưa tay đỡ Long Thiên Tuyệt lên, ít nhất, trong lòng nàng không có bài xích hắn, nguyên nhân bởi vì đã ba lần hắn cứu nàng.

Long Thiên Tuyệt chậm rãi từ mặt đất đứng lên, nhìn đôi tay trắng đẹp đỡ mình, trong lòng lại cảm thấy yên bình, lại mềm mại, hai người cứ như vậy, một trước một sau đi về phía xe ngựa, một cái cũng đều không mở miệng nói chuyện, một mực trầm mặc đi về phía trước.

“ Oa! Các ngươi, các ngươi đây là ….” Niên Bình Sùng chỉ Lam Tử Duyệt cùng Long Thiên Tuyệt, nhất thời không nói ra lời, nửa đêm hắn đi tiểu, nhìn Lam Tử Duyệt cùng Long Thiên Tuyệt một trước một sau trở về, trong lòng khẩn trương buồn rầu, Long công tử này như thế nào nửa đêm canh ba cùng nữ nhân ta ở bên nhau, bọn họ là đi nơi nào chứ?

“ Các ngươi cái gì,? Các ngươi, nửa đêm ngươi không ngủ, làm gì đây?” Lam Tử Duyệt trợn mắt nhìn Niên Bình Sùng, không vui nói, Niên Bình Sùng này, đây là đang thẩm vấn nàng sao? Các nàng có thể có việc gì a!

“ Uy! Nữ nhân của ta, như thế nào gọi là Bổn thiếu chủ nửa đêm không ngủ, Bổn thiếu chủ đã ngủ được hơn hai canh giờ, hơn nữa chính các người nữa đêm mới không ngủ mới đúng, các người cô nam quả nữ, hơn nửa đêm không ngủ, đã làm gì?” Niên Bình Sùng hai tay chống nạnh, dùng hai mắt hoài nghi nhìn Lam Tử Duyệt cùng Long Thiên Tuyệt.

“ Ai cần ngươi quản, còn chưa cút về ngủ đi.” Lam Tử Duyệt trầm thấp giọng hét, tận lực không đánh thức người trong xe ngựa xung quanh.

“ Ta nói nữ nhân của ta, nên trở về chính là ngươi, nửa đêm như này, dễ thấy nhiều a!” Niên Bình Sùng vừa nói, một bên lôi Lam Tử Duyệt đi về phía xe ngựa, lại quay đầu nhìn lại, hung hăng trợn mắt nhìn Long Thiên Tuyệt.

“ Uy! Niên Bình Sùng, ngươi túm ta làm gì a! Ngươi buông ta ra.” Long Thiên Tuyệt luống cuống cứ như vậy nhìn Lam Tử Duyệt bị Niên Bình Sùng kéo đi, không biết vì sao, nhìn nam nhân khác lôi nàng, trong lòng hắn liền phi thường khó chịu, nhưng hắn lại không biết nên làm cái gì.

“ Uy! Đại ca, ngươi ngốc a! Ngươi cứ như vậy nhìn chị dâu tương lại của ta bị người khác kéo đi sao?” Long Thiên Ngâm đem sự việc vừa rồi xem hết thảy, nhìn Lam Tử Duyệt các nàng rời đi, hắn mới đi tới, tình địch đại ca, Nam Cung Thành Huân không là vấn đề, vấn đề lớn nhất chính là Niên Bình Sùng kia, lại là niềm vui của Dịch Nhi cùng Thành Nhi, cùng Lam Tử Duyệt quan tâm không hết, đay mới là chướng ngại lớn nhát của đại ca.

“ Xen vào việc của người khác, trở về ngủ, ngươi không mệt hả?” Long Thiên Tuyệt lạnh giọng nói, xoay người hướng về xe ngựa mình đi tới, nếu như giữa bọn họ có chuyện gì, thì sớm đã xảy ra, ngược lại cái này hắn không cần phải lo lắng, nhưng có một số việc hiện tại không thể để cho Long Thiên Ngâm biết được, Hắc Y quái quỷ kia mãi không tra được thân phận, trong lòng hắn rất nóng nảy, hai cái người Hắc Y kia tuyệt đối là không cùng một người, cái này hắn có thể khẳng định.

Long Thiên Ngâm buồn bực nhìn bóng lưng của Long Thiên Tuyệt, trong lòng thực buồn rầu, hắn làm gì mà xem vào việc của người khác chứ? Hắn cũng vì hắn suy nghĩ một chút có được hay không! Bọn họ có thể sớm đoàn viên thành một nhà sớm, đại ca cũng có thể sớm cảm nhận được hạnh phúc a! Làm sao lại trở thành xen vào việc của người khác chứ? Long Thiên Tuyệt buồn bực sờ sờ cái mũi, hướng xe ngựa đi tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui