Thiên Tài Bảo Bảo, Mẫu Thân Thần Y

“Ca ca, ngươi còn chưa tin Dịch Dịch sao? Mẫu thân đã nói có thể ra ngoài chơi rồi, liền chứng minh ở Liên Hoa trấn này không có nguy hiểm quá to lớn, chúng ta đi ra ngoài chơi một chút đi! Ca ca.” Lam Dịch Dịch chu miệng nhỏ, lôi kéo tay áo Lam Thành Thành, làm nũng, hắn biết đến cuối cùng ca ca vẫn sẽ đồng ý ra ngoài chơi với hắn.

“Mẫu thân cũng không có nói Liên Hoa trấn này không có nguy hiểm, ra ngoài chơi là có thể, nhưng ngươi phải nghe lời ca ca nói, không cho chạy loạn, miễn cho mẫu thân lo lắng.” Lam Thành Thành nghiêm túc nói, mẫu thân đã đủ cực khổ rồi, hắn không muốn mẫu thân vì hai anh em bọn họ mà bận tâm.

“Vâng! Vâng! Ca ca, Dịch Dịch bảo đảm, sẽ không chạy loạn để ca ca lo lắng.” Biết ca ca đáp ứng rồi, Lam Dịch Dịch cười đến mắt nhỏ híp lại.

“Đi thôi!” Lam Thành Thành cuối cùng vẫn đáp ứng, mặc dù tâm mình lạnh, nhưng đối với chính mình đệ đệ, hắn chỉ muốn cho hắn sủng nịnh vô tận.

“Ừ! Quá tốt rồi, ca ca chúng ta đi thôi! Mẫu thân nói rồi, cái tuổi này của chúng ta nên thật vui vẻ không buồn không lo, mẫu thân nói cái này là gì, nha! Đúng rồi, gọi là tuổi ấu thơ, nha!” Lam Dịch Dịch sôi nổi nói tíu tít.

Lam Thành Thành khẽ cười, theo Lam Dịch Dịch một trước một sau ra khách sạn.

Liên Hoa Trấn, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, vào lúc chợ đêm vô cùng phồn hoa náo nhiệt, lại thêm vào lần này mọi người đi đại hội luyện đan, càng phi thường náo nhiệt, dùng phiến đá trải hai bên đường đi, bày các loại bữa ăn khuya, có bánh trôi, sủi cảo, mì sợi, rực rỡ muôn màu, khiến người ta đáp ứng không xuể.

“Oa! Ca ca, thật náo nhiệt a! Ca ca, ngươi xem, bên kia có nặn mặt người, nha! Ca ca có xiếc ảo thuật, oa! Oa! Ca ca, còn có bán thịt nướng, ca ca, Dịch Dịch muốn ăn thịt nướng.” Dọc theo đường đi, Lam Dịch Dịch đều vô cùng hưng phấn, réo lên không ngừng.

Mà Lam Thành Thành đối với những thứ đồ này đều không có hứng thú, hắn chỉ quan tâm đệ đệ có an toàn hay không.

“Ca ca, chúng ta đi ăn thịt nướng đi! Vừa rồi Dịch Dịch chưa ăn no,  giữ lại cái bụng để ăn thịt nướng.”

“Ca ca không ăn, Dịch Dịch muốn ăn thì đi mua đi!”

“Ồ, ca ca, làm sao ngươi không thích ăn thịt nướng, một mình Dịch Dịch ăn, rất không thú vị!” Lam Dịch Dịch nghĩ, ca ca chính là một khối băng, không thích chơi, không thích ăn, mỗi ngày đều chỉ biết tu luyện, tu luyện, tu luyện thật là khô khan, sao ca ca  lại ưa thích những việc đó như vậy?

“Ta không muốn ăn.” Lam Thành Thành nói lại một lần, giọng nói có chút không kiên nhẫn, hắn ghét nhất phải nói lại hai lần, hơn nữa, những thứ đồ này đối với hắn mà nói, vĩnh viễn không sạch sẽ thơm ngon như mẫu thân làm.

Lam Dịch Dịch chép miệng, nếu như hắn gọi ca ca ăn, ca ca nhất định xoay người trở về, được rồi! Ca ca không hiểu được hưởng thụ tuổi ấu thơ, vậy thì hắn hưởng thụ nhiều một chút vậy!

“Cái kia ca ca cùng Dịch Dịch đi mua đi!”

“Được!” Lam Thành Thành mặt không thay đổi đáp, chưa hề để chính mình hòa vào bên trong sự phồn hoa tại đây.

“Hì hì! Ca ca tốt nhất.” Trong nháy mắt Lam Dịch Dịch lại vui mừng, cùng ca ca đi  về phía quán thịt nướng.

“Ồ! Nha! Đại ca, nơi đó làm sao lại có hai người, lại có điểm giống huynh vậy.”

Trên đường cái, một xe ngựa vô cùng xa hoa lại rộng lớn, bên trong có một công tử tuấn mỹ đại khái hai mươi bốn, hai mươi lăm tuổi tò mò vén rèm xe lên, nhìn phố lớn náo nhiệt, đột nhiên chỉ về phía trước có hai hài tử giống nhau y như đúc, kinh ngạc nói.

Trong xe ngựa, một nam tử mặc bào cẩm màu đen viền vàng đang  nhắm mắt, chỉ thấy ngũ quan nam tử tuấn mỹ tuyệt hảo hơn cả điêu khắc, trên người tản ra một loại khí tức vương giả uy chấn thiên hạ, nghe được đệ đệ  hắn nói ngũ quan hai tiểu hài tử kia có đến năm phần tượng tự hắn, hắn mở con ngươi thâm thúy sắc bén, khiến cho người ta có một loại cảm giác ngột ngạt, lạnh lùng nói: “Nói mò gì vậy?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui