Thiên Tai Buông Xuống Dựa Vào Chục Tỷ Vật Tư Thành Đại Lão


Văn Hâm lấy một khẩu súng từ trong không gian ra, dễ dàng giải quyết năm con lợn rừng, cô thu bốn con vào không gian.

Quan sát xung quanh, cô phát hiện đây là một vị trí lý tưởng để vứt xác, thế là cô chuyển hai xác chết từ trong không gian ra ném vào một cái hố.

Làm xong tất cả mọi chuyện, Văn Hâm vỗ tay, sau đó kéo một con lợn rừng quay về.

Trở lại bên bờ ao nhỏ, Văn Dục Phong và Văn Quân Mộ đã lưới được mấy thùng cá, thấy Văn Hâm dễ dàng kéo một con lợn rừng nặng hai ba trăm cân về, hai anh em đều kinh ngạc.

Đây thực sự là cô em gái yếu đuối đáng yêu, tay trói gà không chặt của họ sao?
"Anh cả, xử lý con lợn rừng này rồi hãy mang về.

" Văn Hâm kéo con lợn rừng đến bên bờ ao nhỏ.

"Em gái, em giết con lợn rừng này bằng cách nào, không bị thương chứ?" Văn Quân Mộ lo lắng hỏi.

Văn Hâm lắc đầu, chỉ vào lỗ máu trên đầu lợn rừng: "Em mang súng ra.

"
Văn Dục Phong cười nhận lấy con lợn rừng, Văn Quân Mộ lấy dao từ trong túi ra, dừng lại một chút, Văn Quân Mộ lại nói: "Cảnh tượng hơi đẫm máu, em có muốn tránh đi không?"
"Không cần.

"
Văn Hâm ngồi xổm bên bờ rửa tay, nhìn họ bận rộn.


Văn Dục Phong và Văn Quân Mộ đều không có kinh nghiệm giết lợn, chỉ có thể dựa vào những video đã xem để cắt con lợn rừng thành từng miếng.

Đợi họ xử lý xong con lợn rừng này đã là hai giờ sau, lúc này đã tám giờ, mặt trời đã lên.

"Không còn sớm nữa, về thôi.

" Văn Dục Phong bất lực nói.

Một ngày không dài, theo thời gian trước đây, tám giờ chính là lúc đi làm, bắt đầu bận rộn, còn bây giờ lại là "Không còn sớm nữa.

"
Văn Quân Mộ rửa sạch dao, đứng dậy đầy mồ hôi: "Nhanh lên, chuyển thịt lợn rừng và cá lên xe.

"
Văn Hâm cũng đi giúp, cô một tay xách hai thùng cá, còn Văn Quân Mộ và Văn Dục Phong chịu trách nhiệm chuyển thịt lợn rừng.

Chạy hai chuyến mới chuyển hết toàn bộ đồ lên xe, Văn Hâm ngồi vào ghế lái: "Để em lái xe.

"
Văn Quân Mộ xót xa: "Để anh lái đi.

"
Văn Hâm liếc nhìn đôi tay hắn run rẩy vì dùng sức quá lâu và căng thẳng, nhẹ nhàng lắc đầu: "Em không yên tâm.

"

Văn Dục Phong: "Anh cũng không yên tâm.

"
Văn Quân Mộ: "! "
Trở về dưới căn hộ đã là chín giờ rưỡi sáng, lúc này nhiệt độ không chênh lệch bao nhiêu so với buổi trưa, nhiệt độ khoảng bốn mươi ba độ.

Văn Dục Phong gọi điện cho Văn Hách, hai vợ chồng vội vàng xuống giúp.

Thịt lợn rừng không để được lâu, Liễu Đan Như lập tức cho vào tủ lạnh đông lạnh, những con cá còn sống được thả vào bể cá lớn trong nhà, do tủ lạnh không còn chỗ nên làm thành cá khô.

Văn Hách và Liễu Đan Như cũng là lần đầu tiên làm những công việc này, chỉ có thể vừa xem video vừa xử lý.

Vội vàng bận rộn cả buổi, mới xử lý xong số cá còn lại.

!
Bảy giờ tối, toàn bộ khu chung cư đột nhiên mất nước.

Mất nước đến bất ngờ, trong nhóm liên tục có tiếng phàn nàn, mỗi tòa nhà đều có người chửi bới.

"Chết tiệt, sao lại mất nước vào lúc này, tôi mới tắm được một nửa.

"
"Cái ban quản lý tệ hại, mất nước cũng không báo trước một tiếng, ít nhất cũng phải gửi thông báo để chúng ta chuẩn bị chứ.

"
"Có ai biết mất nước bao lâu không, nhà tôi không dự trữ nước.

"
"Trời nóng như thế này mà không có nước thì sống thế nào, cầu xin mau có nước đi!"
Văn Hâm vừa tắm xong thì phát hiện mất nước, nhà đã dự trữ nước trước, tiết kiệm một chút thì vẫn có thể dùng được một thời gian.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận