Thiên Tài Đọa Lạc

Từ bộ dáng hồ ly chuyển biến thành hồ nữ, Hồ Nguyệt Thiền có thể duy trì thời gian một đồng hồ cát, nói cách khác, từ bây giờ vẻn vẹn chỉ có thời gian một đồng hồ cát triển khai hành động. Thời gian cấp bách, Hồ Nguyệt Thiền có vẻ rất lưu loát ngay khi Phó Thư Bảo còn đang lén nhìn cảnh xuân của nàng, nàng cực nhanh từ bọc nhỏ lấy ra hai cái khăn mặt khác, một cái đặt trên ngực, một cái đặt trên lưng, cố gắng che khuất bộ phận không lên bại lộ.

Lúc này Phó Thư Bảo mới lưu luyến không rời mắt rụt đầu lại, giả vờ hỏi:

- Nguyệt Thiền cô nương đã xong chưa?

- Được rồi, ngươi có thể đi ra.

Hồ Nguyệt Thiền liếc mắt nhìn khối đá kia, xác định Phó Thư Bảo không nhìn lén nàng mới thở phào một hơi.

Phó Thư Bảo đi ra, tầm mắt hắn không kiềm chế được muốn nhìn thân thể mỹ nữ hồ tộc. Mặc dù có hai chiếc khăn mặt che khuất hai bộ vị trọng yếu trên thân thể, nhưng không hoàn toàn che lấp, tại phần ngực có rãnh khe sâu tuyết trắng lộ ra ngoài, chiều sâu đủ dìm chết người, còn có một phần cặp bồ đào tuyết trắng hiển lộ ngoài không khí, những điểm này dụ người tới cực điểm. Phần dưới dường như càng không thể chịu nổi, dùng khăn mặt che lấp khu vực nhạy cảm kia chỉ là hành động bất đắc dĩ, bởi vì nàng lấy khăn mặt buộc chặt vốn có chỗ thiếu hụt rất lớn, vì vậy bụng dưới một mảnh trắng mịn hoàn toàn lộ ra ngoài, cái này cũng chưa tính, một mảnh đồng cỏ màu đen rất nghịch ngợm từ phía dưới khăn mặt chui ra, chúng rất mềm mại, dán sát trên da, trắng đen đan xen rất nổi bật rất rõ ràng làm mắt người lu mờ. Mặt sau, bởi vì buộc chặt, một chiếc khăn mặt không thể che lấp cặp mông trắng như tuyết, cho nên hầu như toàn bộ cặp mông trắng đều bại lộ, vô cùng khêu gợi nhân tâm.

Kỳ thực, Hồ Nguyệt Thiền có khăn mặt che lấp cũng giống như Hồ Nguyệt Thiền lõa thể, bởi mị lực trên thân thể nàng không chút nào giảm sút, chỉ là mị hoặc trực tiếp chuyển biến thành vẻ đẹp mông lung bán che đậy.

- Nhìn cái gì? Lúc này ngươi phân tâm, cũng đồng nghĩa với chúng ta thất bại, nói không chừng có thể vì vậy mất mạng.

Hồ Nguyệt Thiền nghiêm mặt nói.

- Ai bảo ngươi dụ dỗ người khác như vậy?

Phó Thư Bảo trêu đùa nói.

- Ngươi... không nói với ngươi, chúng ta bắt đầu đi.


Hồ Nguyệt Thiền không thể làm gì khác, đành thở dài một hơi.

Phó Thư Bảo nói:

- Ngươi còn chưa nói cần dùng cách gì để cầm Viêm Hỏa Linh Tham.

Hồ Nguyệt Thiền nói:

- Bất luận sợi dây nào tới gần Viêm Hỏa Linh Tham đều sẽ bị thiêu đốt, bất luận Luyện Lực Sĩ đẳng cấp như thế nào một khi sử dụng lực lượng cũng lập tức bị nó phát hiện, ngược lại lọt vào công kích, cho nên, chỉ lông nách và lông “chỗ đó” của nữ tử hồ tộc mới có thể tránh những tình huống này phát sinh, chiếm được Viêm Hỏa Linh Tham.

- Chờ chút...

Phó Thư Bảo khẽ kinh ngạc nói:

- Nguyệt Thiền cô nương vừa nói cái lông gì?

- Ta không nói lung tung, lông nách và lông “chỗ đó” của hồ nữ hồ tộc chúng ta mang theo tính âm nhất trong thiên địa, gọi là âm ti hồ nữ chính là khắc tinh đối với nguyên tố hỏa, ngay cả Viêm Hỏa Linh Tham là nguyên tố hỏa cực đoan cũng không thể thiêu đốt chúng, cho nên tài liệu này chính là tài liệu duy nhất có thể lấy được Viêm Hỏa Linh Tham... Hiểu chưa? Bởi vậy, ta đã nhổ lông, ngươi gom chúng kết thành sợi dây, nối thành sợi dây bằng lông đủ lớn.

Nói ra như vậy, tuy nữ tử hồ tộc sở trường về mị hoặc, nhưng trên đôi má lúm đồng tiền của Hồ Nguyệt Thiền cũng hiện lên một mảnh ngượng ngùng đỏ ửng.

Phó Thư Bảo cuối cùng đã hiểu.

Hồ Nguyệt Thiền quả thực xoay người đi chỗ khác, nhổ từng sợi từng lông nách sau đó đưa cho Phó Thư Bảo.

Một mảnh lông nách mềm mại đưa tới tay, Phó Thư Bảo kiên trì nối chúng lại với nhau thành một sợi dây dài. Nói đến cũng là chuyện vô cùng kỳ lạ, Phó Thư Bảo hoài nghi độ bền và dài của sợi dây lông nách, sau khi kết thành sợi dây dài một thước hắn liền dùng tay kéo căng một chút, kết quả, sợi dây lông nách khong hề bị đứt, thể hiện độ bền và tính dai vô cùng kinh nhân.

- Âm ti hồ nữ thực kỳ quái, vậy lông nách nam tử hồ tộc lẽ nào gọi là dương ti hồ nam sao? Đây là đùa giỡn gì chứ...

Trong lòng Phó Thư Bảo đột nhiên xuất hiện cảm giác thật hoang đường.

Lông nách trên hai nách rất nhanh bị lấy hết, Phó Thư Bảo cũng kết thành sợi dây dài ba thước.

- Tiếp đến ta bắt đầu dùng bí thuật hồ tộc chúng ta tạo ảo giác dụ hoặc Viêm Hỏa Linh Tham kia, theo bản năng nó sẽ công kích ảo giác của ta, ngươi hãy đi xuống khối Hỏa Kim Thạch, chú ý, thời gian trước đó nghìn vạn lần không được sử dụng lực lượng Nguyên Tố Lực, phải chờ tới khi Viêm Hỏa Linh Tham công kích ảo giác của ta, nhanh chóng phân giải Hỏa Kim Thạch, tiếp đến sử dụng sợi dây lông mao buộc chắc vào Viêm Hỏa Linh Tham, sau đó rời đi.

Hồ Nguyệt Thiền căn dặn nói.

Phó Thư Bảo lắc đầu:


- Không thích hợp, chiều dài sợi dây rõ ràng thiếu, không sử dụng lực lượng Nguyên Tố Lực, ta chỉ mang theo sợi dây tơ màu bạc, nhưng sợi dây này không dài tới trăm thước, nối liền lại tối đa cũng chỉ dài tám mươi thước, cộng thêm sợi dây nông lách. Đến lúc đó khoảng cách từ ta đến khối Hỏa Kim Thạch kia còn gần hai mươi thước, tùy ý nhảy xuống, không được vận dụng lực lượng Nguyên Tố Lực ta không thể bảo trì cân bằng, rớt xuống dòng nham thạch nóng chảy như vậy thật không ổn.

- Vậy, ngươi muốn thế nào?

Hồ Nguyệt Thiền khẩn trương nói.

Phó Thư Bảo chằm chằm nhìn chiếc khăn mặt nhỏ che bên hông hồ nữ, lại nhìn chằm chằm sợi lông hắc sắc từ khăn mặt chui ra, nghiêm túc nói:

- Nguyệt Thiền cô nương, nàng hãy tăng thêm chiều dài sợi dây đi.

- Ngươi...

Khuôn mặt xinh đẹp nhất thời biến thành màu đỏ sẫm, từ trước tới giờ, chỉ có hồ nữ hồ tộc đùa giỡn nam tử, nhưng ngày hôm nay lại xảy ra trường hợp ngoại lệ, biến thành bị người khác đùa giỡn, thế nhưng hồ nữ lại không thể phản bác, vậy nên làm gì bây giờ?

- Nguyệt Thiền cô nương, ta rất nghiêm túc, đoạt được Viêm Hỏa Linh Tham sẽ đạt được chỗ tốt của nó, bây giờ ngươi phấn đấu sẽ rất có lợi.

Hướng dẫn từng bước, Phó Thư Bảo tại thời điểm mấu chốt biểu hiện đủ cố chấp và kiên trì.

- Được!

Hồ Nguyệt Thiền cắn răng, xoay người, luồn đôi tay mềm mại vào trong khăn mặt bắt đầu nhổ lông...

Phó Thư Bảo thân thiết nói:

- Nguyệt Thiền cô nương, nếu như ngươi không hạ thủ được ta có thể giúp ngươi.

- Hỗn đản! Câm miệng lại, nối dây đi!


Hồ Nguyệt Thiền xấu hổ vung tay ngược lại phía sau, trong lòng bàn tay rõ ràng là một sợi lông cong cong.

- Ách, xem ra nàng không cần ta hỗ trợ, ta sẽ nối dây.

Trong lòng Phó Thư Bảo dâng lên một chút cảm giác thất vọng.

Rất nhanh, sợi dây lông mao dài ba thước biến thành sợi dây dài bảy thước, mặt khác, hắn còn lén giấu một sợi trong lòng bàn tay. Nói cách khác, toàn bộ nối liền với nhau, sợi dây lông mao chỉnh thể dài khoảng chừng tám thước!

- Được rồi? Chúng ta bắt đầu đi.

- Ngươi xác định ngươi đã nhổ toàn bộ rồi sao?

- Đáng ghét, lẽ nào ngươi còn muốn kiểm tra?

- Nếu như ngươi để ta làm như vậy, ta cũng không ngại.

Phó Thư Bảo vừa cười vừa nói.

Hồ Nguyệt Thiền đã không có cách nào đối phó lại nam nhân trước mắt.

- Đủ rồi, chúng ta bắt dầu đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận