Thiên Tài Đọa Lạc

Toàn bộ thế giới chỉ có một Hồ Tộc, có một Hồ Nguyệt Thiền hầu như chỉ Đế Vương mới dám suy nghĩ chuyện xa xỉ nắm giữ nữ nhân hồ ly tinh, huống hồ là loại vưu vật cực phẩm như Hồ Nguyệt Thiền nghìn dặm mới tìm được một?

Nhưng ngay khi Trư Hoàng đang chăm chú đếm, đột nhiên một đạo thanh âm từ phía xa xa truyền tới.

- Đầu heo, chính ta giúp người đếm, mười!

Thanh âm từ hư không truyền đến, kình phong quét ngang, có một chút hiện tượng tán loạn và rung động. Khi âm phù đầu tiên xuất hiện, người nói chuyện còn đang ở rất xa, mắt thường không thể nhìn thấy, nhưng khi âm phù sau cùng “ Mười” dừng lại, người này đã lướt qua hư không xuất hiện bên cạnh Hồ Nguyệt Thiền.

Tốc độ như vậy, cho dù đôi cách rực lửa của Trư Hoàng cũng không cách nào đạt được.

Trên thế giới này chỉ có một người nắm giữ tốc độ quỷ dị và kinh khủng như vậy, đó chính là Phó Thư Bảo.

Sau nhất khắc Phó Thư Bảo xuất hiện, Tiểu Thanh cũng từ phía sau lao tới. Sau lưng Tiểu Thanh, chính là mười thị vệ Luyện Lực Sĩ cưỡi linh thú Thải Vân Báo. Thực lực như vậy, cho dù là vua sát thủ Trư Hoàng cũng không chiếm được bất cứ chỗ tốt nào.

- Không ngờ ngươi giả bộ thụ thương?

Trư Hoàng nhìn Phó Thư Bảo, khuôn mặt béo phì liên tục biến ảo. Không thể có ai bị trong thương có thể khôi phục trong khoảng thời gian ngắn như vậy, cho nên Phó Thư Bảo đột nhiên xuất hiện tại chỗ này, trừ phi lúc trước hắn giả bộ thụ thương, không thể nào, tuyệt đối không thể. Đây là trong lòng hắn cảm thụ và phán đoán.

- Giả bộ thụ thương? Ôi, ngươi nghĩ lão tử là diễn viên?

Trong giọng nói của Phó Thư Bảo không có khách khí nửa điểm:

- Đếm đến mười kết thúc, ngươi muốn thế nào?

Nắm giữ áo giáp nguyên tố kim, chính mình sở hữu lực phòng thủ cực mạnh, cái này không chỉ phòng thủ thân thể, còn phòng thủ linh hồn. Đây chính là nguyên nhân vì sao trong khoảng thời gian ngắn như vậy hắn có thể khôi phục lại. Trong cuộc diễn tập quân sự bị ám sát, hắn khẳng định lúc này có đồng bọn. Sau khi khôi phục lại, hắn liền dẫn theo Tiểu Thanh và đám thị vệ Luyện Lực Sĩ Tây Hoa Dung tìm kiếm tung tích dư đảng. Không ngờ, vừa vặn phát hiện Hồ Nguyệt Thiền và đại nhân vật siêu cấp Trư Hoàng.

Xem ra, Hậu Thổ Thành ngày hôm nay thực sự náo nhiệt.

Đối mặt với Phó Thư Bảo quần là áo lụa khí thế kiêu ngọa gây sự, Trư Hoàng không ngờ không có tức giận nửa điểm, ha ha cười nói:

- Đừng tưởng rằng chỉ có mình người có trợ thủ, ta cũng có trợ thủ giúp đỡ, ra đi!

Một thanh âm hời hợt vang lên, lợn rừng Linh Vương đứng trên mặt đất nhìn Lạc Dương hôn mê bất tỉnh đột nhiên ngửa mặt lên trời rít gào. Rầm rầm, trên mặt đất nhất thời xuất hiện mười hai sa thổ trụ. Những cột sa thổ trụ này đột nhiên bốc lên, từng cột từng cột đều to lớn sừng sững, cao 35 trượng. Trình tự như vậy, cần phải nắm giữ lượng lượng nguyên tố thổ tới mức đột cùng.

Hai nhánh nguyên tố thổ biến hóa đó là Độn Hòa Giải, Tối Thiện Trường Phân Giải và ẩn tàng, đây cũng chính là tính chất đặc biệt thích hợp nhất đối với sát thủ, cho nên, rất nhiều lực sĩ sát thủ đều nắm giữ lực lượng nguyên tố thổ. Kỳ thực, rất nhiều lực sĩ chuyện tâm tu luyện nắm giữ một loại lực lượng nguyên tố, trong khi chiến đấu, tuyệt đối không thua Luyện Lực Sĩ nắm giữ năm loại lực lượng nguyên tố giỏi biến hóa.


Bịch bịch, mười hai đạo âm hưởng chấn thiên liệt địa. Mười hai đạo nhân ảnh trong sa thổ trụ phóng lên cao. Toàn bộ đều sở hữu đôi cánh lực lượng màu đất!

Nắm giữ đôi cánh lực lượng, chính là tượng trung cho tu vi lực lượng đạt tới cấp Vĩnh Hằng Lực.

Mười hai lực sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực, là cái khái niệm gì?

Mười hai sát thủ hệ thổ cấp Vĩnh Hằng Lực bay lên không, lập tức tụ tập phía sau Trư Hoàng. Trên người bọn họ đều mặc y phục màu nâu, trên khuôn mặt có đều có nhan sắc mông khăn mông trụ. Không ai nói gì, cũng không chút hành động bừa bãi, động tác chỉnh tề, khí tức sát phạt, tạo thành đám sát thủ chỉnh thể khiến người ta không thể chê vào đâu được, cảm giác không thể nào chiến thắng!

- Bọn họ là mười hai sát ảnh vệ của ta, chưa bao giờ đứng cách ta năm trăm bước, ngươi tự đánh giá ngươi có thể đối phó được ta sao?

Trư Hoàng nhàn nhạt nói, trong ngôn ngử có một cổ khí tức uy nghiêm của Vương giả.

Vua sát thủ, vương giả thế giới lãnh khốc, cũng chỉ có nhân vật siêu nhiên như vậy, mới dám không để ý tới cấm kỵ của hoàng thất, tự xưng là Trư Hoàng. Tên như vậy đối với hoàng thất Tú Quốc, đối với nữ hoàng Tú Ngọc hiện nay, vốn mang theo thái độ khinh miệt và trào phúng.

Trong lòng Phó Thư Bảo rất nhanh có thể phán đoán được phần lớn, Tiểu Thanh chiến đấu với Trư Hoàng này chắc chắn rơi vào thế hạ phong, nhưng, nếu như hắn xuất thủ, sẽ chiếm được thế thượng phong. Nhưng mười hai sát ảnh vệ theo sau Trư Hoàng rất khó đối phó, đám thị vệ Luyện Lực Sĩ Tây Hoa Dung cưỡi Thải Vân Báo có thể ngang bằng dựng cục diện giằng co, khổ chiến, nhất định tạo lên kết quả lưỡng bại câu thương. Phiền phức lớn như vậy, đó chính là con lợn rừng Linh Vương to lớn trên mặt đất, nếu như để Hồ Nguyệt Thiền đối phó với nó, một thân ảo thuật tuyệt với của nàng đối với con lợn rừng Linh Vương này không có chút tác dụng nào.

- Ngươi đã biết rõ nội tình, khẳng định muốn đánh một trận, chẳng qua, ngươi cũng có thể biết kết quả, ngươi và mười hai sát ảnh vệ rất có thể vĩnh viễn lưu lại chỗ này, ta tin rằng, tại vương quốc sát thủ của ngươi, khẳng định có người mong muốn ngươi gặp chuyện không may, có lẽ là chết...Hắn thuận lợi ngồi trên vị trí của ngươi.

Không vội vàng động thủ, khí đó Phó Thư Bảo phân tích tình thế kéo dài thời gian.

Lúc này, từ phía Hậu Thổ Thành cát bụi bay khắp trời, tiếng bước chân ầm ầm như vạn mã phi nhanh. Chính là quân đội Hắc Thạch Thành Bảo nghe thấy động tĩnh bên này, chạy vội tới.

Chỉ cần đội thị vệ nữ tử hồng giáp của Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã qua đây, một trăm Lực Luyện Khí Nỏ, cho dù là mười hai sát ảnh vệ cũng chỉ có thể biến thành con nhím!

- Aizzz, không ngờ, trước đây muốn giết đây quả thực chỉ cần dùng ngón tay đơn giản động thủ, hiện tại trở nên phức tạp như vậy.

Trư Hoàng thở dài một hơi.

- Ngày hôm nay dừng tại đây, lần sau có cơ hội, ta sẽ quay lại giết ngươi, đầu của ngươi, tạm thời gửi lại trên thân thể ngươi.

Phó Thư Bảo cười lạnh nói:

- Đầu của ngươi, ta cũng tạm cũng để nó lại trên cổ của ngươi, lần sau có cơ hội, ta sẽ động thủ chặt bỏ nó.


- Nhất ngôn cửu đỉnh, ha ha, được rồi, lão bà của ngươi thực sự không tệ, thật hâm mộ ngươi có diễm phúc như vậy.

Trư Hoàng chuyển ánh mắt nhìn về phía thân thể Hồ Nguyệt Thiền, trong mắt khong thể che giấu được vẻ tham lam và thèm khát.

- Dung mạo và đức hạnh của ngươi, e là một nữ tử thông cô tư sắc bình thường không hẳn có thể coi trong ngươi?

- Ngươi...

Sắc mặt Trư Hoàng thực sự có chút thay đổi, nhưng bỗng nhiên toát lên vẻ tươi cười:

- Ngươi rất thú vị, người có thể khiến ta nổi giận thực sự không nhiều lắm, người là người ta hi vọng và khẩn cầu cơ hội giao thủ với ngươi, lần này, dừng lại tại đây.

Từ trên trời giáng xuống, thân thể Trư Hoàng béo tốt rơi xuống trên người lợn rừng Linh vương. Tay hắn vừa động, nhất thời Lạc Dương đang hôn mê bị hắn bắt lấy trong tay. Bốn vó chớp động, tốc độ của lợn rừng Linh Vương nhanh như gió, trong nháy mắt biến mất. Tốc độ của mười hai sát ảnh vệ cũng cực nhanh, đuổi theo phương hướng Trư Hoàng thoáng chốc biến mất.

Theo như lời Trư Hoàng khoe khoang, mười hai sát vệ ảnh này, bất luận khi nào, bất cứ nơi đâu, thủy chung đều không cách hắn quá năm trăm bước. Đội quân như vậy, so với Hoàng Kim Vệ Hoàng Kim Thành uy phong không hề thua kém. Không xuất thủ thì thôi, nhưng vừa xuất thủ, ngay cả quân vương một nước cũng có thể giết chết.

Đáng tiếc, lúc này đây, bọn họ không thể đụng tới cọng lông trên thân thể Phó Thư Bảo.

Trong cuộc đời vua sát thủ Trư Hoàng này, đây cũng là lần đầu tiên thất thủ, tay không trở về.

- Người này, thực sự phiền toái, ẩn nấp tại nơi bí ẩn gần đó, bất cứ lúc nào cũng phóng ra một đao hại người.

Nhìn về phía bóng dáng Trư Hoàng tiêu thất, Phó Thư Bảo cười khổ nói.

- Ta rời đi trước, ta không muốn gặp mặt hai người các nàng.

Hồ Nguyệt Thiền nhìn cát bụi càng lúc càng gần nói.

- Ngày hôm nay e rằng không được, nàng không thấy mười hai sát ảnh bên cạnh Trư Hoàng sao? Đều là lực sĩ thổ hệ cấp Vĩnh Hằng Lực vô cùng cường đại, am hiểm truy tung và ẩn nấp, nàng tùy ý quay về một mình, một khi bị phát hiện, sẽ rất nguy hiểm.

Phó Thư Bảo nói.


Quả thực, nắm giữ mười hai sát ảnh vệ như vậy, cho dù mục tiêu ẩn sâu trong lòng đất cũng có thể đơn giản tìm ta, lúc này quay về một mình thực sự rất nguy hiểm.

- Vậy...Ta thay đổi hình dáng một chút.

Hồ Nguyệt Thiên linh cơ khẽ động.

- Cải biến hình dạng?

Phs Thư Bảo khẽ sững sốt.

Hồ Nguyệt Thiền từ túi nhỏ của nàng lấy ra một chiếc mặt nạ da người nhìn thoáng qua vô cùng đơn giản, mặt nạ da người khẽ động, trong nháy mắt mỹ nữ như hoa như ngọc liền biến thành thiếu niên tuấn tú. Chẳng qua, mặt nạ chỉ có thể cải biến hình dạng bộ mặt, không thể cải biến vóc dáng chọc người tới cực điểm. Khuôn mặt thiếu niên nam tính, vóc dáng mỹ nữ tuyệt thế, hỗn hợp cùng một chỗ, nhất thời trở thành một người nam không ra nam nữ không ra nữ.

Loại biến hóa này, khiến Phó Thư Bảo ngây ngốc nửa ngày mới khôi phục tình thần.

- Loại biến hóa này, tin tưởng hai nữ nhân không nhận thấy chúng ta có quan hệ gì đặc biệt chứ?

Rất tinh xảo, lúc này, thanh âm của Hồ Nguyệt Thiền cũng khàn khàn trầm thấp, không hề khác giọng nói của nam tử.

Mặt nạ này, hơn phân nửa là bảo vật đoạt được từ bảo khố tại Kim Nguyệt Vương Triều.

- Loại biến đổi này, chúng ta có quan hệ gì đó mới là lạ.

Phó Thư Bảo cười khổ nói, gay, tại thế giới này không hề tồn tại, không ngờ, Hồ Nguyệt Thiền không ngờ dùng mặt nạ da người biến thành hình dạng này, thực sự rất thú vị.

Quân đội Hắc Thạch Thành Bảo rất nhanh chạy tới, đã biết chuyện đã qua, Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã âm thầm toát mồ hôi lạnh, vô cùng lo lắng.

Chuyện diễn tập quân sự lần này đã kết thúc, chẳng qua, dường như cũng chưa hoàn toàn kết thúc.

- Lão công, gã Hồ Tộc kỳ quái này chính là bằng hữu của ngươi sao? Chính là hắn và ngươi liên thủ đạt được linh tài cực phẩm Viêm Hỏa Linh Tham sao?

Dư quang trên khóe mắt từ từ luu chảy trên thân thể Hồ Nguyệt Thiền từ trên xuống dưới, sau lưng Độc Âm Nhi đã ngầm nổi lên một tầng da gà.

- Hắn? Ha ha, đúng vậy đúng vậy, lần này cố ý muốn tham gia lễ mừng, sau đó quay lại trước mặt ta muốn giới thiệu với các biết một chút.

Phó Thư Bảo cười nói.

- Giới thiệu chúng ta biết? Ta thấy không cần, tướng mạo nửa nam nửa nữ, trong lòng thích hay ghét ta còn không nhận ra.

Trên lưng Độc Âm Nhi càng lúc càng nổi nhiều da gà.


- Không nhận rõ, vậy rất tốt.

Trong lòng Phó Thư Bảo nghĩ như vậy, mới giảm đi chút phiền toái trong đầu, nhưng ngoài miệng hắn lại nghiêm túc nói:

- Người Hồ Tộc có một số nơi có chút kỳ quái, ha ha, đến tận bây giờ, kỳ thực ta còn không rõ ràng lắm, hắn rốt cục là nam nhân hay nữ nhân.

Trắng trợn nói dối, không biết hồ ly tinh này là nam hay nữ, nhưng hắn lên giường với hồ ly tinh này không biết bao nhiêu lần, khong biết làm bao nhiêu chuyện hồ đồ, e là ngay cả trên người hồ ly tinh này có bao nhiêu sợi lông đều biết rõ.

- Aizzz...Mánh khóe bịp người, thiên hạ đệ nhất a.

Trong lòng Tiểu Thanh ầm thầm toát lên một câu.

Kỳ thực, trong quan hệ nam nữ phức tạp sử dụng cái này hoàn toàn phù hợp, xử lý hoàn hảo, thiên mã hành không...Cái này, mới là kỹ thuật độc bộ thiên hạ.

Thi thể của Cách Lại Mỗ được đặt tại phòng khách. Thân thể hắn bị tiễn bắn trúng vừa vặn một trăm tiễn, từng tiễn từng tiễn đều được lấy ra. Trăm tiễn lúc này đã tạo thành gần hai trăm lỗ thủng lưu lại trên thân thể hắn. Nếu như không phải hăn có năng lực phòng ngự cường đại, e là sau khi bị tiễn bắn đã trở thành khối thịt nát.

- Thiếu gia, từ trên người hắn tìm được một thứ.

Một chiến sĩ Độc Lang Tộc dò xét trên thân thể Cách Lại mỗ, phát hiện một quyển trục da thú ánh vàng liền mang tới trước mặt Phó Thư Bảo.

Quyển trục này rất kỳ lạ, dựa vào màu sắc và sự hao mòn bên ngoài quyển trục da thú nhìn nhận, không thể nào phán được nó đến từ thời kỳ nào, duy nhất chỉ có thể khẳng định nó đã tồn tại từ rất xa xưa.

- Ta xem chút.

Trong lòng Phó Thư Bảo khẽ động, nhận lấy.

Cầm quyển trục da thú phai nhạt, chỉ thấy trên quyển trục da thú cổ xưa có một chiếc bánh xe hắc sắc, còn có một loại văn tự hắn chưa từng gặp qua. Không biết rõ nội dung, nhưng bánh xe hắc sắc này đã từng gặp qua, đó chính là chiếc Khu Ma Luân Phó Thư Bảo tùy ý dùng sức nghiền nát. Nhìn đồ hình Khu Ma Luân này, kết hớp với những gì chính mình vừa nghĩ, không khó phán đoán, văn tự hiếm gặp kia chính là văn tự miêu tả về Khu Ma Luân.

Thứ đến từ thời cổ đại này có thể đơn giản phá hủy linh hồn của một người, hoặc là giải trừ cấm trế trong linh hồn của Tiểu Thanh, không thể không nói nó vô cùng cường đại.

Phó Thư Bảo dùng dư quang trên khóe mắt liếc mắt nhìn Tiểu Thanh phía xa xa, trong lòng toát lên một mảnh cảm xúc khó có thể dùng ngôn ngữ miêu tả.

Trước kia, Tiểu Thanh chính là tông chủ Thanh Thủy Tông, một thân khí tức tà ác, không ngờ muốn luyện hóa hắn thành nhân đan. Hàng năm nàng thường thường thu thập thanh niên tài tuấn có tài hoa và năng lực để luyện hóa nhân đan, giúp nàng duy trì lực lượng tu vi và thanh xuân của nàng. Khi đó dùng từ ác ma để hình dung nàng tuyệt đối không quá.

Sự sống và cái chết ngay trước mắt, nhờ vào cơ duyên xảo hợp hắn đã dùng thủ đoạn hạ lưu khống chế Tiểu Thanh, khiến nàng biến thành Tiểu Thanh hiện tại. Hồi tưởng lại chuyện cũ, cảm giác quan hệ nhân sinh bất đồng, thật quá phiền phức.

- Thứ này tuy uy lực cực lớn, nhưng khó đảm bảo không ai nhòm ngó, nếu như tiết lộ ra người, đối phó với ta chỉ là việc nhỏ, nhưng dùng đối phó với Tiểu Thanh vậy rất không ổn. Nó tuy rằng rất mạnh, nhưng lão tử không thích, đúng rồi, lúc này hủy diệt nó, trên thế giới này sẽ không ai có thể luyện chế Khu Ma Luân.

Sau khi trong lòng Phó Thư Bảo tự suy xét, bỗng nhiên hắn liền cầm quyển trục da thú cổ đại dựng đứng lên, một chút nguyên tố hỏa bốc khởi, nhất thời đốt quyển trục da thú cổ đại thành một mảnh tro bụi hắc sắc. Bí mật về Khu Ma Luân lúc đó tiêu tan thành mây khói, không còn tồn tại nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận