Thiên Tài Đọa Lạc

Sau khi tiến nhập thần miếu, không dám vận dụng lực lượng lực tràng tra xét, lại chỉ dựa vào mắt thường của lực lượng phân thân, Phó Thư Bảo liền thấy không dưới năm mươi chiến sĩ Thập Tự quân tinh nhuệ thủ vệ thần miếu đang tuần tra và canh phòng nghiêm ngặt. Những chiến sĩ Thập Tự quân tinh nhuệ này, lực lượng tu vi thấp nhất đều đạt cảnh giới Nguyên Tố Lực, thậm chí còn có Lực Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực. Phỏng chừng, người kia chính là đội trưởng đội Thập Tự quân tinh nhuệ.

Rất nhanh Phó Thư Bảo liền có phán đoán tổng thể, một trăm chiến sĩ Thập Tự quân thủ vệ thần miếu khẳng định chia làm hai nhóm, luân phiên nhau trấn thủ. Bây giờ trong thần miếu có năm mươi chiến sĩ Thập Tự quân tinh nhuệ đang làm nhiệm vụ tuần tra, năm mươi chiến sĩ khác đang nghỉ ngơi. Thánh Thập Tự Sơn là thánh địa hiếm có, lại có vương lệnh cấm nhập, người bình thường không dám tùy tiện tiến nhập, cho nên thủ vệ nơi này không cần quá nghiêm mật... Nhưng mặc dù một tháng không có ngoại nhân tới đây, những chiến sĩ Thập Tự quân vẫn như trước làm hết phận sự, cẩn thận chấp hành sứ mệnh, ngày nào cũng vậy. Có thể tưởng tượng, đậy là lực lượng quân sự tinh nhuệ tới cỡ nào. Đội ngũ như vậy, nhân số tương đối, nếu như đối chiến với chiến đội trăm người Hồ Tộc, chiến đội Hồ Tộc nếu như không được trang bị vũ trang lực luyện khí từ đầu tới chân, muốn đánh thắng đội ngũ như vậy, sẽ phi thường gian nan, thậm chí không có khả năng.

Lực lượng trấn thủ thần miếu càng mạnh, phiền phức đối với Phó Thư Bảo càng lớn, phát hiện như vậy khiến tâm tình hắn ngưng đọng.

- Không biết thần miếu thờ phụng thần linh nào?

Dạo quanh thần miếu, đối với vị trí và quy luật tuần tra của Thập Tự quân thủ vệ phần lớn đều có thể lý giải, Phó Thư Bảo rất nhanh chuyển lực chú ý tới nơi khác.

Thần miếu Thánh Đóa Lan Quốc, được vương thất Thánh Đóa Lan Quốc coi là thánh địa, nếu như không cung phụng thần linh, hiển nhiên không hợp đạo lý. Vấn đề này, Phó Thư Bảo trước kia đã hỏi Chi Ni Nhã, nhưng là công chúa Thánh Đóa Lan Quốc, Chi Ni Nhã không ngờ không rõ ràng lắm, chỉ nói với hắn, nơi này thờ phục Quân Vương và nhân vật trọng yếu các triều đại Thánh Đóa Lan Quốc.


Chưa tới thần miếu, Phó Thư Bảo không nghĩ tìm hiểu sâu về vấn đề này, nhưng tới đây rồi, lại thấy lực lượng thủ vệ tinh nhuệ, kiến trúc thần miếu huy hoàng hùng vĩ, còn có một loại cảm giác thần bí không tầm thường, những điều này hội tụ cùng một chỗ, khiến hắn nhất thời phát sinh cảm giác muốn điều tra tỉ mỉ một chút.

Rất nhanh, như một đoàn không khí vô hình hoặc một con ruồi mà con người không thể nhìn thấy, Phó Thư Bảo một đường thông suốt không trở ngại thâm nhập chỗ sâu nhất trong thần miếu. Thần miếu Thánh Thập Tự Sơn so với Thánh Lan Cung còn nhỏ hơn rất nhiều, nhưng Thánh Lan Cung có vạn gian phòng, ở đây lại chỉ có một gian, so sánh với nhau, khiến người ta cảm giác thần miếu hùng vĩ đồ sộ hơn rất nhiều.

Ngay tại nơi sâu nhất, một hồ nước đen xuất hiện trong tầm mắt lực lượng phân thân, cũng xuất hiện trong thức hải Phó Thư Bảo.

Diện tích hồ nước hình vuông vượt lên trên một mẫu, sâu không thấy đáy. Mỗi bờ đều có một pho tượng đá đứng sừng sững. Những pho tượng này, mỗi pho tượng đều cao mười thước, hùng vĩ đồ sộ. Bọn họ thân mặc chiến giáp, bờ vai nghiêng nghiêng cắm hai thanh đại kiếm, hai mắt hằm hằm, thần thái, khí thế kia, giống như sát thần cuồng bạo đến từ thời kỳ viễn cổ. Pho tượng hung ác như vậy, nếu là người thật, thực sự kinh khủng tới mức độ nào, e là, cho dù nhân vật tuyệt đỉnh như Trư Hoàng cũng không thể chiến thắng!

Chẳng qua, khiến người ta cảm thấy phi thường kỳ quái chính là, hai mắt bốn pho tượng kia đều nhắm chặt. Nhưng tuyệt đối không phải loại cảm giác ngủ say hoặc nghỉ ngơi, mà là loại cảm giác cuồng bạo, coi khinh vạn vật thế gian!

- Bốn pho tượng giống như tiên sống, không hề đơn giản, nhưng nhìn tư thế bọn họ đứng thẳng, bọn họ tựa hồ đang thủ vệ vật gì đó, vật có thể khiến bốn sát thần thủ vệ sẽ là cái gì?


Thoáng chốc, trong lòng Phó Thư Bảo một mảnh kinh hãi, một mảnh tưởng tượng.

Tầm mắt lực lượng phân thân lại rơi vào hồ nước đen đậm lần nữa.

Một số hộ gia đình giàu có tại Tú Quốc từng xây dựng hồ bơi trong nhà, quý tộc và một số kẻ có tiền tại Thánh Đóa Lan Quốc cũng có thói quen xây dựng hồ bơi trong nhà. Bản thân Phó Thư Bảo tại cố hương Hổ Thành, cũng có một hồ bơi trong nhà, có thời gian, hắn thậm chí ép các nàng Đông Mai xuống hồ bơi dùng rượu pha vào nước. Chẳng qua bây giờ, hắn không cho rằng hồ nước trước mắt chỉ dùng để tắm rửa.

Một hồ nước xây dựng trong thần miếu thiêng liêng, nước hồ đen như mực, nếu như không có điều kỳ hoặc, đây mới là chuyện không bình thường.

Tâm niệm khẽ động, lực lượng phân thân đột nhiên lặng yên không tiếng động thâm nhập dòng nước đen như mực. Trong nháy mắt tiến nhập dịch thủy, một cảnh tượng tượng trong suốt đột nhiên tiến nhập tầm mắt lực lượng phân thân. Thân thể uyển chuyển đường cong mê người, làn da trắng nõn trơn bóng không tỳ vết, dung mạo tuyệt mỹ giống như thần phủ tạo hình, còn có một đoàn quang hoa bao quanh người khiến nữ nhân kia hít thở không thông!


Vẻ đẹp của nàng, tràn ngập ý vị thánh khiết, cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy, Phó Thư Bảo thực sự cho rằng hắn thấy nữ thần. Nữ nhân như vậy, thân thể mỹ lệ không thua kém Hồ Nguyệt Thiền nửa điểm, khí chất của nàng tuyệt nhiên đối lập với Hồ Nguyệt Thiền, một người thánh khiết, một người...

- Kỳ quái, nữ nhân giống như nữ thần kia rốt cuộc là ai? Trong hồ nước đen như mực, nàng không chút dấu hiệu còn sống, nhưng khiến người ta cảm giác nàng đang trong giấc ngủ bình yên, chẳng lẽ ...Nàng là một lão bà, cái hồ nước kia là phần mộ của nàng, nàng không phải chết thực sự, mà đang hôn mê?

Trong lòng Phó Thư Bảo bỗng nhiên khẽ động, nghĩ tới điểm này.

Thần miếu, Thập Tự quân tinh nhuệ nhất thủ vệ, còn có bốn bức tượng sát thần đến từ thời đại viễn cổ, hồ nước thần bí đen như mực, tất cả những thứ này nói rõ một vấn đề, nữ nhân nằm trong hồ nước tuyệt đối không phải nữ nhân đơn giản, thậm chí, thân thể nàng so với Thánh Lan Vương bây giờ còn quan trọng hơn, còn tôn quý hơn!

Ầm! Một chút chấn động nhỏ, Phó Thư Bảo hành động tựa hồ đụng tới bộ phận then chốt nào đó, khiến nước trong hồ dao động. Trong nháy mắt, trong thần miếu liền truyền đến âm hưởng báo động vang dội, sau cái chớp mắt, tiếng bước chân dày đặc từ các nơi hội tụ mà đến.

- Không ổn.

Phó Thư Bảo vội vàng từ hồ nước xông ra, phiêu đãng trong hư không, nhưng vẫn không nhúc nhích.


Tròn một trăm Thập Tự quân tinh nhuệ thủ vệ rất nhanh hội tụ bên bờ hồ nước. Không có tiếng động lớn xôn xao, không hoảng hốt, chỉ dùng nhãn thần sắc bén nhìn quay bốn phía.

Ánh mắt lực lượng phân thân chuyển đến trên người tráng hán đầu bốn mươi, lực lượng tu vi của hắn cao nhất trong một trăm chiến sĩ Thánh Thập Tự quân,...Ít nhất đã đạt tới cảnh giới Vĩnh Hằng Lực tầng thứ ba, thuộc về loại tùy thời có thể đột phá bình cảnh, trở thành cường giả Đại Vô Vũ Trụ Lực.

Tóc ngắn kim sắc, giáp trụ lực luyện khí lấp lánh, đôi mắt xanh lam, còn có thân thể rắn chắc như sắt, tráng hán trung niên này khiến người ta có cảm giác khó có thể đánh bại, cộng thêm khí chất quân nhân vĩnh viễn không khuất phục. Không cần bàn cãi, hắn chính là đại đội trưởng thống lĩnh chiến đội Thập Tự quân tinh nhuệ.

- Đội trưởng Bột Lãng, kỳ quái, không ai xông vào đây, vì sao phát sinh phản ứng như vậy?

Một chiến sĩ Thập Tự quân nói, đánh vỡ bầu không khí trầm mặc khiến người ta hít thở không thông.

Hóa ra, đội trưởng thống lĩnh chiến đội trăm người tinh nhuệ gọi là Bột Lãng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận