Không tổn hao lực lượng, không hôn mê, cho nên, tinh thần Phó Thư Bảo
rất tốt, toàn thân hắn ngay cả cái rắm cũng không có. Thế nhưng, hắn lúc này nằm trên giường, trên trán đắp khăn nóng, bộ dáng bệnh nặng trong
người, hữu khí vô lực.
Hồ ly tinh ngây ngẩn nhìn Phó Thư Bảo giả
bệnh, vừa bực mình vừa buồn cười, nhưng đều kìm nén trong lòng không
biểu lộ ra mặt. Chẳng qua, khi nàng đắp khăn mặt cho Phó Tư Bảo, nàng cố ý dùng nước cực nóng, giống như đồ tể thịt heo phải dùng nước sôi nóng
hổi cạo lông heo.
Phó Thư Bảo không phải heo, cho dù là heo, cũng là heo thông minh tuyệt đỉnh.
Nhìn đống thuốc bổ trên đầu giường, trong đó còn có linh tài giá trị xa xỉ,
đây đều là Quốc Vương Thánh Đóa Lan Quốc đích thân phái người đưa tới,
vì vậy tâm tình của hắn cực kỳ tốt. Bởi nhạc phụ phái thuộc hạ thân tín
tới thăm hỏi, đó chính là thừa nhận hắn làm con rể. Phó Thư Bảo dù là
con rể hay không phải con rể kỳ thực hắn không quan tâm, hắn chỉ quan
tâm tới bảo bối của hắn Chi Ni Nhã.
- Mọi người đã đi, người đừng giả bộ nữa.
Hồ Nguyệt Thiền tức giận nhìn Phó Thư Bảo.
- Đều đi rồi sao?
Phó Thư Bảo tra xét một chút, xác định không còn ai trong phòng, liền vứt khăn mặt trên trán xuống, trở mình bò dậy.
- Nếu như công chúa kia khổ tâm vì ngươi vậy cũng được, chỉ sợ ngươi diễn vất vả mà người ta không cảm kích.
Hồ Nguyệt Thiền ê ẩm nói. Bởi nàng kỳ thực rất muốn Phó Thư Bảo vì nàng diễn tuồng đặc sắc như thế.
- Mọi người chúng ta chuẩn bị tốt chưa?
Phó Thư Bảo chuyển trọng tâm câu chuyện.
Hồ Nguyệt Thiền nói:
- Mọi người chúng ta đã sớm chuẩn bị tốt, chỉ chờ ngươi bắt cóc công chúa, được rồi, chừng nào ngươi hạ thủ?
Dừng lại một chút nàng còn nói thêm:
- Theo ta thấy, nhạc phụ ngươi tuy đối với ngươi có chút thay đổi, nhưng
ngươi muốn dẫn nữ nhi bảo bối của hắn đi, hắn khẳng định không muốn.
Phó Thư Bảo trầm ngâm nói:
- Điểm ấy ta còn không biết sao, dù sao mọi thứ đã tới tay chúng ta, ở
lại Thánh Đóa Lan Quốc chỉ chuốc lấy tai họa, ta đêm nay động thủ, cho
Chi Ni Nhã uống mê dược, cất nàng vào Sinh Trữ Vật Không Gian, sau đó
chuồn đi.
Lúc này Chi Ni Nhã ở trước mặt Cơ Ni Tạp nói lời phải, không biết nghe vậy, Cơ Ni Tạp sẽ phản ứng thế nào.
- Ta biết ngươi sẽ như vậy.
Có lẽ hồ ly tinh đã quá hiểu rõ nam nhân trước mắt nàng nhất.
Sau khi nói thêm chuyện chuẩn bị hạ thuốc mê công chúa, lúc này Phó Thư Bảo lại đặt hồ ly tinh trong chăn tùy tiện chỉnh đốn một hồi. Quang ảnh như thế trôi qua nửa ngày.
Sau giờ ngọ, lại có người chuyển lời, để Phó Thư Bảo một mình tới gặp Thánh Lan Vương.
Hồ Nguyệt Thiền lại cùng Phó Thư Bảo phân công hành động, một người chuẩn
bị dược liệu đánh mê Chi Ni Nhã, một người tập kết chiến đội trăm người
Hồ Tộc, hỏa tốc khởi hành.
Kế hoạch như vậy, nếu như không có
chuyện ngoài ý muốn, đêm nay, Phó Thư Bảo và Chi Ni Nhã có thể trên
đường trở về Tú Quốc. Thời gian đó, cho dù Thánh Lan Vương dốc sức cũng
không thể đuổi theo kẻ phiến tử bỏ trốn.
- Phò mã gia, mời vào đi thôi.
Thị vệ thủ vệ rất cung kinh nói một câu.
Phó Thư Bảo khẽ sửng sốt, trong lòng nói:
- Ngay cả thị vệ đều gọi như vậy, vậy Thánh Lan Vương và Vương Hậu Cơ Ni
Nạp khẳng định thừa nhận thân phận của ta, ha ha, coi như bọn họ biết
điều.
Ngữ khí tôn kính và cách xưng hô của gã thị vệ khiến hắn cảm giác rất vui.
Vào cửa, trong đại điện rộng lớn tráng lệ không chỉ có một mình Thánh Lan
Vương, còn có Vương Hậu Cơ Ni Tạp, Quốc Sư Tư Thản Sâm. Sau cùng, Phó
Thư Bảo còn thấy một người hắn rất không muốn gặp, đó là Tư Thản Sâm
công tước. Ánh mắt đảo qua mọi nơi, tâm tư hắn theo đó trầm xuống, trong đại điện này, duy chỉ có Chi Ni Nhã công chúa người mà hắn muốn gặp
nhất lại không xuất hiện.
Trường hợp này, người chính không muốn
gặp nhất thì xuất hiện, còn nữ nhân của chính mình lại không thấy, trong lòng Phó Thư Bảo đã trở nên ngưng đọng, âm thầm mắng:
- Mẹ kiếp, gã này nói không giữ lời, ta phi, hắn có đức hạnh như vậy cư nhiên có thể làm Quốc Vương Thánh Đóa Lan Quốc!
Nhưng trên mặt hắn vẫn không đổi thanh sắc, rất khiêm tốn thi lễ nói:
- Bái kiến Bệ Hạ, Vương Hậu.
Ánh mắt Tư Thản Sâm chằm chằm nhìn Phó Thư Bảo, trong đôi mắt không chút
che giấu sát khí lạnh thấu xương. Nếu như ở đây không có Thánh Lan Vương và Thác Nạp Sâm, hắn khẳng định đã động thủ giết người. Hắn nhìn nhận,
với lực lượng tu vi và thủ đoạn thông thiên của chính mình, muốn giết
chết Phó Thư Bảo là chuyện dễ như trở bàn tay. Không có chiến đội trăm
người trang bị vũ trang Lực Luyện Khí và thị vệ Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô
Vũ Trụ Lực đi theo, Phó Thư Bảo chẳng khác nào con cọp gãy hết răng,
không khác con mèo là bao.
Tư Thản Sâm không biết, ý nghĩ này của hắn cực kỳ sai lệch.
- Ngươi chính là Phó Thư Bảo?
Vương Hậu Cơ Ni Tạp dùng ánh mắt nhạc mẫu nương nhìn thật kỹ Phó Thư Bảo:
- Chi Ni Nhã đã nói rất nhiều chuyện về ngươi, ta biết, cơ thể ta nhờ
ngươi mới có thể tỉnh lại, ngươi thực là một thiếu niên có tài ah.
Phó Thư Bảo thản nhiên cười cười, rất phong cách nói:
- Vương Hậu quá khen.
Trong lòng lại thầm nghĩ:
- Ta không chỉ giúp thân thể nàng tỉnh lại, còn nhìn thấu toàn bộ, chỉ là nàng không biết mà thôi.
Phiến tử siêu cấp, có tâm tư bắt cóc nữ hài mà tới, lúc này lại phát hiện mục tiêu đã rời đi. Như vậy có thể hiểu được hắn có tâm tính trả thù như
vậy, cũng là chuyện thường tình.
- Mau ngồi xuống, ta muốn nhìn ngươi thật kỹ, nói với ngươi thật nhiều.
Thái độ Vương Hậu Cơ Ni Tạp rất nhiệt tình, xem ra nàng rất vui vẻ thừa nhận Phó Thư Bảo này là con rể.
Thánh Lan Vương ngắt lời nói:
- Vương Hậu, thân thể nàng vừa mới chuyển biến tốt đẹp, chưa có khôi
phục, ngươi nghỉ ngơi một chút, ta và Tiểu Phó cần nói một số chuyện
quan trọng, sau đó ta để hắn tới gặp nàng, các người từ từ nói chuyện.
- Được rồi, cứ như vậy đi.
Ngữ khí Cơ Ni Tạp có chút thất vọng, chẳng qua rời khỏi đại điện.
Quốc Vương muốn nói chính là chuyện quốc gia đại sự, nữ nhân Thánh Đóa Lan
Quốc không thể tham gia chính trị, điểm ấy Thánh Đóa Lan Quốc và Tú Quốc rất tương đồng. Tại Tú Quốc, bởi vì di chiếu có thể để Tú Ngọc ngồi
trên vị trí nữ hoàng, mà ở Thánh Đóa Lan Quốc, tuyệt đối không được.
Trong đại điện còn lại bốn nam nhân, trong lòng bọn họ không có ý tốt, cho
nên bầu không khí thoáng chốc có vẻ ngột ngạt hơn nhiều.
- Bệ Hạ, Chi Ni Nhã công chúa đâu?
Phó Thư Bảo biết rõ Chi Ni Nhã đã bị dấu đi, nhưng vẫn muốn hỏi một chút.
Bởi đứng như vậy, buồn bực khó chịu, tâm tư bọn họ tự suy đoán lẫn nhau, đó là chuyện cực kỳ khổ cực.
- Chi Ni Nhã...
Thánh Lan Vương úp úp mở mở, lúc này mới nói:
- Diệt Luân Lý Sự Luyện Lực Sĩ đế quốc hội mời Ni Nhã tới làm khách, Ni
Nhã tạm thời không ở Thánh Lan Cung, cho nên, ngươi muốn dẫn Ni Nhã đi,
tạm thời còn chưa thể.
- Diệt Luân Lý Sự Luyện Lực Sĩ đế quốc hội?
Phó Thư Bảo sử dụng dư quang trên khóe mắt liếc nhìn Tư Thản Sâm, hắn rất
nhanh chụp được thần quang quỷ dị trong đôi mắt gã kia chợt lóe.
Tư Thản Sâm và Luyện Lực Sĩ đế quốc hội có quan hệ sâu sắc, Diệt Luân Lý
Sự đột nhiên mời Chi Ni Nhã tới làm khách, không liên quan tới Tư Thản
Sâm mới là chuyện lạ.
- Ta cũng là một trong Tứ Đại Lý Sự của Luyện Lực Sĩ đế quốc hội.
Thác Nạp Sâm nói:
- Việc này ta biết, Diệt Luân Lý Sự cũng mời ta tới làm khách, chẳng qua Phó công tử không cần lo lắng, khoảng chừng
đến tối công chúa sẽ trở về.
Phó Thư Bảo lâm vào trầm tư, Luyện
Lực Sĩ đế quốc hội liên tiếp xuất hiện hành động không bình thường, đây
là dấu hiệu gì? Vốn biết Tư Thản Sâm và Luyện Lực Sĩ đế quốc hội có quan hệ sâu sắc, nếu như Luyện Lực Sĩ đế quốc hội vì Tư Thản Sâm xuất đầu lộ diện, xen vào chuyện của Chi Ni Nhã, vậy nên làm gì bây giờ?
Tư Thản Sâm dường như nhìn thấu tâm tư Phó Thư Bảo, trêu tức nói:
- Phó công tử, nơi Chi Ni Nhã công chúa đến cũng không xa, Thánh Lực Sĩ
Bảo gần ngay Thánh Lan Thành, nếu như ngươi lo lắng có thể tới nhìn.
Dừng lại một chút, hắn vừa cười vừa nói:
- Chẳng qua, ta hoài nghi ngươi không có can đảm như vậy.
Lúc này, Phó Thư Bảo thấy Thác Nạp Sâm liếc mắt nhìn hắn, khẽ lắc đầu ra hiệu hắn không nên đi.
Phó Thư Bảo thầm nghĩ:
- Quốc Sư Thác Nạp Sâm được coi là bán phụ thân của Chi Ni Nhã, Chi Ni
Nhã yêu ta, hắn tự nhiên không muốn thấy Chi Ni Nhã đau lòng, ý tứ này
ám chỉ chính là không muốn Chi Ni Nhã sống quả phụ mà rơi vào tay Tư
Thản Sâm, chuyện liên tiếp phát sinh, nàng không thể theo loại người có
đức hạnh như Tư Thản Sâm. Hắn liên tiếp gây khó dễ với ta, muốn cướp
đoạt nữ nhân của ta vui đùa một chút, hừ, chúng ta chờ xem, xem ai đùa
ai!
Xem ra, kế hoạch tối nay rời khỏi Thánh Lan Thành không thể
thực hiện. Hồ Nguyệt Thiền mang theo chiến đội Hồ Tộc, Tiểu Thanh tập
hợp cùng một chỗ, chỉ cần gõ chuông báo hiệu là có thể triệu hồi tới,
chuyện này hắn không quá lo lắng, không quá tập trung. Nhưng thực sự lần này tới gặp Thánh Lan Vương, lẽ nào chỉ vì nói rõ chuyện này sao?
- Bệ Hạ, muốn ta đến đây, chính là nói rõ cho ta biết Chi Ni Nhã không ở Thánh Lan Cung sao?
Phó Thư Bảo hỏi.
Thánh Lan Vương nói:
- Đúng vậy, tiện thể còn có một chuyện quan trọng, Luyện Lực Sĩ đế quốc
hội bắt đầu mở đại hội Luyện Lực Sĩ thế giới ba năm một lần, toàn bộ
Luyện Lực Sĩ ưu tú đều tham gia, đại hội lần này vì một số nguyên nhân
đặc thù đã mở sớm hơn thường lệ, ngươi cũng là một Luyện Lực Sĩ ưu tú,
không biết ngươi có nguyện ý tham gia hay không?
Phó Thư Bảo đã
sớm nghe hội trưởng Long Điền lý giải một chút tình hình về đại hội
Luyện Lực Sĩ thế giới. Nguyên nhân lần này đột nhiên mở sớm là vì tổng
hội trưởng Luyện Lực Sĩ đế quốc có hành động lớn mà xuất quan sớm. Hắn
đã đáp ứng với Long Điền, lấy thân phận phân hội kinh đô Tú Quốc tham
gia đại hội.
Bây giờ, lại muốn thay mặt Vương Thất Thánh Đóa Lan Quốc tham gia đại hội Luyện Lực Sĩ thế giới sao?
Phó Thư Bảo không có mở miệng, chỉ nhìn Thánh Lan Vương, quan sát sắc mặt hắn.
Thánh Lan Vương còn nói thêm:
- Ngươi đã là hôn phu của Chi Ni Nhã, cũng là thành viên vương thất Thánh Đóa Lan Quốc chúng ta, đại hội Luyện Lực Sĩ thế giới lần này, ngươi lấy thân phận thành viên vương thất chúng ta tham gia đại hội, haizzz,
quyết định như vậy đi.
Trong lòng Phó Thư Bảo âm thầm mắng:
- Mẹ
kiếp, không hỏi lão tử có đồng ý hay không? Nếu như không phải coi ngươi là bề trên của Chi Ni Nhã, lão tử đã sớm trở mặt với kẻ thay đổi thất
thường như ngươi.
Thác Nạp Sâm cười nói:
- Nói như vậy,
phiền Phó công tử chuẩn bị một kiện đồ Lực Luyện Khí, đây là quy tắc của đại hội Luyện Lực Sĩ thế giới, phàm là Luyện Lực Sĩ tham gia đại hội
Luyện Lực Sĩ đều phải đưa ra một kiện Lực Luyện Khí, thông qua ưu khuyết điểm của Lực Luyện Khí mà bình chọn, sau đó sàng lọc, cho tới sau cùng
tổng hội trưởng tuyển chọn ra Luyện Lực Sĩ ưu tú nhất xuất sắc nhất.
- Ta sẽ cung cấp cho người tất cả linh tài cần thiết.
Thánh Lan Vương còn nói thêm.
Dễ dàng nhận thấy, hai lão nam nhân này đã sớm thương lượng chuyện này,
căn bản dự định không để hắn rời khỏi Thánh Đóa Lan Quốc. Chuyện này,
nếu như hắn không đồng ý, có thể vĩnh viễn không gặp được lại Chi Ni
Nhã.
- Được rồi, ta tham gia.
Phó Thư Bảo rốt cuộc gật đầu.
Tư Thản Sâm nói:
- Phó công tử, như vậy chúng ta gặp lại tại Thánh Lực Sĩ Bảo.
Phó Thư Bảo cười cười lắc đầu:
- Ta còn chưa nói xong.
- Ngươi còn muốn nói gì? Nếu như ngươi muốn khoác lác, ngươi nhất định có đủ trình độ giành thắng lợi tại đại hội Luyện Lực Sĩ thế giới, ta nghĩ
ngươi nên từ bỏ đi, đại hội Luyện Lực Sĩ thế giới, toàn bộ đều là Luyện
Lực Sĩ ưu tú đến từ các nơi trên thế giới, Luyện Lực Sĩ cấp Vĩnh Hằng
Lực như ngươi nhiều không đếm hết.
Tư Thản Sâm coi thường cười cười nói.
Phó Thư Bảo lắc đầu:
- Không đúng, chuyện ta muốn nói không liên quan với ngươi, ngươi nghĩ thế nào, ta mặc kệ ngươi.
- Ngươi...
Nhất thời khuôn mặt tuất dật phi phàm của Tư Thản Sâm tức giận chau lại,
nhưng trước mặt Thánh Lan Vương và Tư Thản Sâm hắn không dám phát tác.
- Bệ hạ muốn ta lấy thân phận thành viên vương thất Thánh Đóa Lan Quốc
tham gia đại hội Luyện Lực Sĩ thế giới cũng không sao, chỉ có điều, ta
muốn Chi Ni Nhã công chúa là trợ thủ của ta, Thánh Lực Sĩ Bảo gì đó ta
chẳng muôn tới, ngươi phái người mang công chúa trở về đi, đây chính là
điều ta muốn nói.
Phó Thư Bảo nói. Biết rõ nơi kia chính là bẩy
rập muốn lấy tính mệnh chính mình, nếu như hắn vẫn muốn đi tới, vậy thực sự ngu ngốc không thuốc chữa.
- Được rồi, Quốc Sư, phiền ngươi tự mình đi một chuyến mang Chi Ni Nhã trở về.
Thánh Lan Vương đáp ứng nói.
Thác Nạp Sâm đứng dậy nói:
- Ta lập tức lên đường đuổi theo công chúa, công chúa vừa rời đi không lâu chắc hẳn nàng còn chưa tới Thánh Lực Sĩ Bảo.
- Cái gì? Chẳng phải nói đã sớm tới rồi sao?
Tư Thản Sâm cảm thấy kỳ quái, nhất thời sắc mặt hắn đại biến.
Ba nam nhân này trong mắt Phó Thư Bảo đều biến đổi.
- Hóa ra Thánh Lan Vương và Thác Nạp Sâm chỉ diễn tuồng đối phó với Tư
Thản Sâm và thế lực Luyện Lực Sĩ đế quốc hội, nói như vậy vừa nãy ta
không đồng ý, Chi Ni Nhã không hẳn sẽ tới Thánh Lực Sĩ Bảo gì đó, mà là
Thánh Lan Vương mang nàng đến nơi an toàn khác, hắn chỉ là muốn áp chế,
muốn ta bán mạng vì hắn mà thôi, ha ha, Tư Thản Sâm ngốc nghếch này,
thực sự cho rằng Thánh Lan Vương đứng về phía hắn.
Trong lòng Phó Thư Bảo cười lạnh nói.
Người âm hiểm giảo hoạt nhất thế giới này, người nội tâm phức tạp nhất thế
giới này chính là người nắm giữ quyền lực tối cao, không cần bàn cãi
Thánh Lan Vương là một trong số đó.
- Được rồi được rồi, lần này nói đến đây, Tiểu Phó, ngươi đi gặp Vương Hậu một chút, Vương Hậu có rất nhiều điều muốn hỏi ngươi.
Thánh Lan Vương không muốn giải thích gì với Tư Thản Sâm.
- Được, được.
Trong lòng tức giận tận trời, nhưng Tư Thản Sâm lại cố nhẫn nhịn, Thánh Lan
Vương lừa hắn, hắn muốn trả thù, Phó Thư Bảo coi khinh hắn, hắn cũng
muốn trả thù. Muốn trả thù Thánh Lan Vương không phải chuyện đơn giản,
nhưng trong mắt hắn, trả thù Phó Thư Bảo là chuyện dễ như trở bàn tay,
vậy sẽ bắt đầu từ Phó Thư Bảo!
Ánh mắt di chuyển về phía Phó Thư Bảo, đôi mắt Tư Thản Sâm hiện lên thần quang hung tàn giống như dã thú.
Ánh mắt khiêu khích và công kích như vậy, Phó Thư Bảo không chút tránh né,
trực tiếp nhìn Tư Thản Sâm, chỉ là ánh mắt hắn không chút chấn động, mà
vô cùng bình tĩnh.
Cẩu không cắn người không gọi là cẩu, độc xà giết người luôn luôn ẩn nấp tại nơi bí mật nào đó.
Một lần gặp mặt buồn bã chia tay.
Dưới sự dẫn dắt của một nữ nô, Phó Thư Bảo đi về nơi Vương Hậu Cơ Ni Tạp ở.
- Chờ chút, ngươi xuống dưới đi.
Khi sắp tiến nhập nơi Cơ Ti Nạp ở, một thị vệ tóc vàng gọi nữ nô kia lại chuẩn bị đẩy cửa.
Nữ nô kia dường như biết thị vệ tóc vàng này, không nói gì thêm, rất khiêm tốn lui xuống.