Thiên Tài Đọa Lạc

Tư Thản Sâm công tước tại Thánh Đóa Lan Quốc nắm giữ quyền thế cực cao, thậm chí, bởi vì quan hệ sâu sắc với Luyện Lực Sĩ đế quốc hội, ngay cả Quốc Vương hắn cũng không đáng nhìn. Tại dân gian, lại có thuyết pháp nói Tiểu Quốc Vương. Ý tứ thuyết pháp kia rất rõ ràng, nói cách khác, tại Thánh Đóa Lan Quốc có hai Quốc Vương, một người là hắn, một người là Tư Thản Sâm công tước.

Hơn nữa, Tư Thản Sâm nắm chiến đoàn Thiên Không kỵ sĩ trong tay, có hơn năm vạn người, toàn bộ bộ đều là chiến sĩ tinh nhuệ trong quân đội tinh nhuệ, trong đội ngũ Thiên Không kỵ sĩ có hơn năm trăm chiến sĩ nắm giữ linh thú chi ưng. Mỗi lần tác chiến, lực lượng khống chế không trung và đại địa, quân đoàn năm vạn người đạt được vô số chiến tích vĩ đại khiến người ta sợ hãi. Về lĩnh vực quân sự tại Thánh Đóa Lan Quốc, Thiên Không kỵ sĩ quả thực chính là thần thoại bất khả chiến bại.

Tiểu Quốc Vương là nhân vật tuyệt đỉnh như vậy, ngay cả Quốc Vương cũng không đáng nhìn, ngay đêm qua, thế nhưng, ngay đêm qua, tòa thành của hắn lại bị san phẳng, loại chuyện này, đừng nói hắn không thể tin, ngay cả tại Thánh Đóa Lan Quốc, nào ai dám tin?

- Bệ Hạ.

Quốc Sư Thác Nạp Sâm báo tin cười khổ nói:

- Ta không thể tin được, thế nhưng, ta cũng đi ngang qua Tư Thản Sâm Bảo mà đến, bây giờ mảnh phế tích này vẫn còn ở đó, đổ nát thê lượng vô cùng thảm liệt, nếu như Bệ Hạ không tin, có thể đích thân tới xem.

- Không cần, ta thực khó tin mà thôi, được rồi, có điều tra được là ai làm hay không?

Thánh Lan Vương có chút suy nghĩ nói.

Tư Thản Sâm cười nói:

- Bệ Hạ thực sự giả hồ đồ thăm dò ah, chuyện như, khẳng định là nhân tài có thâm cừu với Tư Thản Sâm làm, ta nghĩ tới nghĩ lui, tại Thánh Đóa Lan Quốc người có thâm cừu với Tư Thản Sâm, lại có can đảm làm như vậy, e là chỉ có một mình Phó công tử mà thôi.

- Phó Thư Bảo?

Trong lòng Thánh Lan Vương kỳ thực cũng đoán là hắn, chỉ là hắn vạn lần không ngờ Phó Thư Bảo lại có gan lớn như vậy, cư nhiên tại Thánh Đóa Lan Quốc gây lên chuyện kinh thiên động địa.

Thác Nạp Sâm nói:

- Tư Thản Sâm Bảo bị phá hủy, không biết Phó công tử dùng thủ pháp gì, thủ pháp này vô cùng kỳ lạ, uy lực lại cực lớn, ta phá đầu tỉ mỉ suy nghĩ cũng không nghĩ ra chuyện gì, xem ra chỉ có gọi Phó công tử tới, để Bệ Hạ đích thân hỏi hắn.

- Hắn là tên giảo hoạt, ta không chắc chắn hắn có thể thề thốt phủ nhận chuyện này là hắn làm hay không?

- Bệ hạ, vậy để Chi Ni Nhã viết cho hắn một phong thư an ủi hắn, lấy việc này làm điều kiện chúng ta không lo hắn không nói rõ chân tướng, hơn nữa, hắn là một người vô cùng thông minh, ta tin hắn nhận ra được, chúng ta là người cùng trận doanh, mà Tư Thản Sâm và Luyện Lực Sĩ đế quốc hội mới là kẻ địch của chúng ta.

Thác Nạp Sâm nói.

Nói như vậy, chính là từ miệng một người thân là Tứ Đại Lý Sự Chi Nhất Luyện Lực Sĩ đế quốc hội nói ra, quả thực là chuyện rất kỳ quái. Từ những lời này, có thể suy đoán được, vì sao cao tầng Luyện Lực Sĩ đế quốc hội muốn tìm cách để Tư Thản Sâm tiếp nhận vị trí Thác Nạp Sâm.

Nơi có người thì có lễ, có lễ thì có ân oán, có ân oán lại có cừu hận, có cừu hận sẽ có trận doanh và thủ đoạn.

Một khi con người còn sống sẽ phải đối mặt với rất nhiều lựa chọn, Thác Nạp Sâm lựa chọn đó là rời khỏi Luyện Lực Sĩ đế quốc hội, phò tá Thánh Lan Vương. Nguyên nhân chuyện này, mức độ phức tạp có thể viết thành bộ sách có nhiều truyền kỳ sặc sỡ, thế nhưng, chuyện này rơi vào trên người Thác Nạp Sâm lại chỉ có một quyết định, quyết định hắn cho là chính xác.


- Được rồi, người đâu, mau mời Phó Thư Bảo tới nói chuyện.

Thánh Lan Vương cao giọng nói. Lập tức có thị vệ rời đi truyền lời, qua nơi ở của Phó Thư Bảo gọi người.

Trầm mặc sau khoảng thời gian ngắn, Thác Nạp Sâm còn nói thêm:

- Bệ hạ, khi Phó công tử tới, chúng ta phải báo cho hắn một chút, phía sau Tư Thản Sâm còn có Luyện Lực Sĩ đế quốc hội, để hắn thu liễm hành động lỗ mãng, bằng không, chúng ta còn chưa an bài xong, mọi chuyện có thể vì hắn dính vào mà phá hỏng.

Thánh Lan Vương gật đầu:

- Quả thực phải báo cho hắn một chút, ta không hy vọng nữ nhi của ta gã cho một gã liều mạng, thậm chí, phải sống quả phụ.

Bầu không khí trò chuyện có chút ngưng đọng.

Chẳng qua, Thánh Lan Vương và Thác Nạp Sâm tuy đoán được chuyện Tư Thản Sâm Bảo bị phá hủy, phía sau chính là Phó Thư Bảo hạ độc thủ, thế nhưng không thể nào đoán được, Phó Thư Bảo so với bọn họ tưởng tượng cường đại gấp trăm nghìn lần, bởi vì, trước khi san bằng Tư Thản Sâm Bảo, lực lượng phân thân biến thành hình dạng Thánh Lan Vương tiến nhập tòa thành, có ý định khiến nhạc phụ hắn Thánh Lan Vương chịu oan ức ngập trời này!

Thị vệ truyền lời rất nhanh phản hồi lại, nhưng tin tức nằm ngoài dự liệu, Phó Thư Bảo cư nhiên không ở Thánh Lan Cung.

- Tiểu tử này...

Thánh Lan Vương bỗng nhiên cả giận nói:

- Hắn cư nhiên bỏ trốn tại thời gian chúng ta cần hắn nhất! Hơn nữa, cũng là thời gian nữ nhi của ta cần hắn nhất!

- Phó công tử sẽ đi đâu?

Thác Nạp Sâm ngàn vạn lần không ngờ, xảy ra tình huống ngoài ý muốn như vậy.

Thánh Lan Vương cười khổ nói:

- Trời mới biết hắn đi đâu có thể, lúc này hắn đã các đây ngoài nghìn dặm? Để lại cục diện rối rắm và Chi Ni Nhã...Hừ! Ta thực sự nhìn lầm người!

Thác Nạp Sâm trầm trọng thở dài, nếu thực sự như lời Thánh Lan Vương nói, hắn cũng nhìn lầm người.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền tới thanh âm tranh cãi.

- Tư Thản Sâm công tước, không có mệnh lệnh của Bệ Hạ, chúng ta không thể để ngươi đi vào.

Người nói chính là gã đội trưởng đám thị vệ.


Thanh âm Tư Thản Sâm truyền tới:

- Cút sang một bên, ta có chuyện quan trọng muốn tìm Bệ Hạ, nếu không tránh ra, đừng trách ta không khách khí!

Tại Thánh Lan Cung uy hiếp đội trưởng đám thị vệ, tâm lang hiển lộ rất rõ ràng, không chút coi trọng Thánh Lan Vương.

Thánh Lan Vương khẽ chau mày:

- Để hắn vào đi.

Thị vệ trước cửa liền mở cửa.

Tư Thản Sâm nổi giận đùng đùng xông vào, không có chút lễ phép, hằm hằm nói:

- Bệ Hạ, nói vậy người đã biết chuyện xảy ra đêm qua?

- Chuyện gì?

Thánh Lan Vương giả bộ.

- Hừ! Tư Thản Sâm Bảo của ta bị bạo tạc.

- Oạch? Cư nhiên có chuyện này, là ai lớm mật như vậy?

Thánh Lan Vương nói.

- Đây là nguyên nhân ta tìm tới Bệ Hạ, đêm qua, ít nhất có năm trăm người nhìn thấy Bệ Hạ tiến nhập Tư Thản Sâm Bảo, sau đó bạo dẫn vật gì đó, khiến tòa thành của ta bị san thành đất bằng, khiến hơn trăm người tử vong, hơn hai trăm người thụ thương!

Tư Thản Sâm phẩn nộ tới cực điểm.

- Vô liêm sĩ.

Thánh Lan Vương bỗng nhiên giận dữ, vỗ mạnh xuống bàn:

- Tư Thản Sâm ngươi có ý gì? Lẽ nào ngươi cho rằng Bản Vương đêm hôm khuya khoắt chạy đến phá hủy tòa thành của ngươi sao? Nói cho ngươi hay, nếu như Bản Vương đối phó với ngươi, không cần đích thân xuất thủ, ngươi tuy có chút quan hệ với Luyện Lực Sĩ đế quốc hội, nhưng Bản Vương không đáng để vào mắt! Ngươi vừa phải thôi!


Cho dù tâm cơ thâm sâu, năng lực ẩn nhẫn cường đại, nhưng là một Vương giả, đối độ này của Tư Thản Sâm khiến hắn không dễ dàng tha thứ. Không giận dữ thì thôi, nếu như giận dữ nhất định tức sùi bọt mép! Một mệnh lệnh, trong nháy mắt có thể lấy tính mệnh người khác!

Tư Thản Sâm thấy Thánh Lan Vương phẫn nộ, dáng vẻ bệ vệ nhất thời thu liễm rất nhiều. Hắn biết, trong Thánh Lan Cung, cho dù lực lượng tu vi của hắn không thua Thánh Lan Vương và Quốc Sư Thác Nạp Sâm, nhưng có nghìn nghìn vạn vạn thị vệ nắm giữ lực lượng tu vi cường hẵn, còn có thực lực bí ẩn ẩn nấp trong vương thất, những người này hợp cùng một chỗ, muốn lấy mạng hắn thực sự dễ như trở bàn tay.

- Vi thần đương nhiên không dám nói Bệ Hạ gây nên.

Tư Thản Sâm nói:

- Nhưng có một người khẳng định có liên quan.

Quốc Sư Thác Nạp Sâm nhàn nhạt nói:

- Tư Thản Sâm công tước, ngươi nói người kia là ai?

Tư Thản Sâm oán hận nói:

- Còn có thể là ai, đương nhiên là Phó Thư Bảo đến từ Tú Quốc! Tiểu tử này một thân tà khí, thủ đoạn âm ngoan quỷ dị, việc này khẳng định có liên quan tới hắn, bây giờ xem ra, lá gan của hắn thực sự lớn đến mức không thể vô thiên, không chỉ ban đêm tiến nhập tòa thành của ta, còn giả mạo Bệ Hạ, mê hoặc thủ hạ của ta, sau đó nhân cơ hội người của ta không tập trung, không biến hắn bạo dẫn Lực Luyện Khí gì đó, gây lên thương vong nghiêm trọng!

Thánh Lan Vương và Thác Nạp Sâm liếc mắt nhìn nhau, quả thực trong lòng hai người rất rõ ràng.

Thánh Lan Vương cảm giác cực kỳ chấn động và phức tạp, hắn xác định phía sau màn độc thủ này chính là Phó Thư Bảo, nhưng hắn vạn lần không ngờ, tiểu tử kia cư nhiên dám giả mạo diện mạo chính mình, khiến hắn chịu oan ức như vậy!

Để nhạc phụ mang tiếng xấu thay người khác đã rất không nên, có thể nói là đại nghịch bất đạo, huống hồ để nhạc phụ thân là vua một nước phải chịu oan ức như vậy!

Phó Thư Bảo a Phó Thư Bảo, ngươi rốt cục muốn làm gì?

- Bệ Hạ, hắn tuy là vị hôn phu của công chúa Chi Ni Nhã, nhưng sự tình trọng đại, hãy mời hắn đi ra, ta muốn đối chất với hắn, nếu như việc này là hắn làm, ta muốn liều mạng đòi lại công đạo!

Tư Thản Sâm thay đổi một loại ngữ khí không kiêu ngạo không siểm nịnh. Lúc này đắc tội đối với Thánh Lan Vương chẳng qua chỉ có ý nghĩa tranh đoạt, không trợ giúp chút gì đối với chuyện chính sự.

- Thánh Lan Vương thản nhiên nói:

- Bản Vương vừa nãy tìm hắn, nhưng hắn không còn trong Thánh Lan Cung.

Tư Thản Sâm nhất thời sửng sốt, ánh mắt liếc nhìn sắc mặt Thánh Lan Vương và Quốc Sư Thác Nạp Sâm, liền mỉm cười nói:

- Được rồi, nếu như hắn không ở Thánh Lan Cung, ta sẽ không phiền Bệ Hạ gọi hắn đến đối chứng, ta sẽ tìm ra, thời gian đó...Hừ! Ta muốn hắn phải hối hận bởi tất cả chuyện hắn làm!

Lưu lại một câu ngoạn ý, Tư Thản Sâm thở hổn hển rời đi. Hắn không có quyền lục soát tìm người tại Thánh Đóa Lan Cung, Thánh Lan Vương cũng không dễ dàng để hắn làm như vậy. Nhưng bên ngoài, chính là thiên hạ của hắn.

- Ta nắm giữ vô số cơ sở ngầm, nếu như tiểu tử Phó Thư Bảo kia vẫn trong Thánh Lan Cung, ta không tin hắn có thể ở trong đó cả đời! Nếu như hắn thực sự không ở trong Thánh Lan Cung, vậy rất tốt, cho dù hắn trốn về Tú Quốc, ta cũng giết chết hắn! Hơn nữa Thánh Lan Vương, ta xem ngươi có thể ngồi trên ghế Quốc Vương Thánh Đóa Lan Quốc bao lâu, khi sư phụ xuất quan, chính là lúc ngươi xuống đài! Ta không chỉ tìm ngươi trả thù, còn muốn nữ nhi Chi Ni Nhã của ngươi trở thành đồ chơi của ta!

Trên đường rời cung, trong lòng Tư Thản Sâm oán hận nói.

Từ khi xuất hiện Phó Thư Bảo, hắn cảm thấy, chính mình trước kia phóng thoáng đã biến mất, chỉ còn lại cừu hận, cừu hận ngập trời. Cừu hận khiến người ta điên cuồng, hắn bây giờ vô tri vô giác, hắn thự sự đã rơi vào trạng thái như vậy.


Bầu không khí trong thư phòng càng lúc càng trầm trọng.

- Bệ Hạ, chuyện này khẳng định là Phó Thư Bảo làm, hắn nắm giữ nguyên tố hỏa ngũ sắc, đôi cách lực lượng ngũ sắc, đó là liên quan tới thủ đoạn của kỳ nhân Tú Quốc nghìn năm trước Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong lưu lại và Luyện Thiên Thần Quyển thời đại khởi nguyên. Hắn luyện chế ra Lực Luyện Khí có thể bạo tạc cực lớn, phá hủy Tư Thản Sâm Bảo không phải chuyện không thể.

Lúc này, Thác Nạp Sâm nháy động tư duy, liên tưởng đến nhiều phương diện.

- Thế nhưng, tiểu tử kia đã bỏ trón, để lại cục diện rối rắm như vậy, chúng ta cho dù nghi hoặc thế nào đi nữa, cũng không thể chứng thực.

Thở dài một hơi, Thánh Lan Vương lại nói:

- Ngày hôm nay rốt cuộc trở mặt với Tư Thản Sâm, phía sau hắn là Luyện Lực Sĩ đế quốc hội dã tâm bừng bừng, thực sự không biết nên ứng phó thế nào?

- Nếu như Thiên Không nữ thần tỉnh lại thì tốt rồi, nói vậy chúng ta sẽ không e ngại Luyện Lực Sĩ đế quốc hội, đáng tiếc, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không thể như ý nguyện.

Thác Nạp Sâm thở dài một hơi.

- Quốc Sư, gia tộc người và Thiên Không nữ thần có quan hệ rất sâu sắc, bất luận thế nào, Thiên Không nữ thần tỉnh lại sứ mệnh của ngươi sẽ được hoàn thành, việc này phát sinh trong đời ngươi, rốt cuộc là vinh quang vô thượng.

Thác Nạp Sâm gật đầu, không nói gì thêm.

Hắn từ trận doanh Luyện Lực Sĩ đế quốc hội được tuyển chọn tới trận doanh Thánh Lan Vương, Thiên Không nữ thần chính là nguyên nhân chủ yếu. Gia tộc hắn và Thiên Không nữ thần có quan hệ rất sâu sắc.

Đúng lúc này, một gã thị vệ chạy tới:

- Khởi bẩm bệ hạ, tùy tùng của Phó công tử nhờ ta đưa tới một phong thư.

Bức thư rất nhanh đưa đến tay Thánh Lan Vương, vừa mở thư ra xem, chỉ thấy trên thư viết một câu ngắn gọn:

- Phụ Vương Bệ Hạ, ta đi ra ngoài du ngoạn vài ngày rất nhanh sẽ trở về, chiến đội trăm người của ta vẫn giữ trong thành, cho nên không có chuyện bỏ trốn, Bệ Hạ người đừng hao tâm tổn trí tìm kiếm, cuối cùng, nhân thể thay ta vấn an nhạc mẫu đại nhân.

Thánh Lan Vương khôn khóe mà vĩ đại nửa ngày cũng không khôi phục lại tinh thần.

o0o

Một ngày một đêm luyện hóa một tia nguyên tố thổ tinh túy, tốc độ luyện hóa và hấp thu kinh khủng này không phải Phó Thư Bảo không thể nắm giữ nguyên tố hỏa ngũ sắc. Dựa theo luyện hóa và hấp thụ nguyên tố thổ tinh túy càng lúc càng nhiều, nguyên tố hỏa ngũ sắc càng lúc càng trở nên tinh thuần, càng lúc càng cường đại. Hoàng nâu thuộc về nguyên tố thổ từ từ tiêu thất, rất nhanh biến thành sợi dây nhỏ.

Mỗi lần luyện hóa, Phó Thư Bảo đều cảm giác được, lực lượng tu vi của hắn được đề thăng trở nên càng thêm tinh thuần.

Mỗi ngày luyện hóa một tia nguyên tố thổ tinh túy, Phó Thư Bảo dựa theo kinh nghiệm trước đây đạt được, sử dụng phương thức nguyên thủy tu luyện, tiêu hóa linh năng dư thừa. Mỗi ngày vào thời gian sẩm tối, hắn rời khỏi Sinh Trữ Vật Không Gian, hỏi Hồ Giang Phong tình hình bên ngoài.

Tố nhân phường không có chi nhánh chạy tới đại lục Tây Châu xa xôi, tình báo đắc lực nhất Quan Phương Tín cũng không có bên người, cho nên, Hồ Giang Phong tạm thời thay thế vị trí Phương Tín, sưu tập tin tình báo bên ngoài.

Các loại tin tình báo qua tay Hồ Giang Phong đều truyền tới Phó Thư Bảo, hắn tuy phần lớn thời gian trốn trong Sinh Trữ Vật Không Gian luyện hóa nguyên tố thổ tinh túy, nhưng đối với tình huống bên ngoài vẫn rõ như trở bàn tay.

Chiến đội trăm người Hồ Tộc là mục tiêu rất lớn, tại Thánh Lan Thành tuyệt đối không thể tách rời cơ sở ngầm của Thánh Lan Vương, cũng không thể tách rời cơ sở ngầm của Tư Thản Sâm. Như vậy, trước hết nói rõ với Thánh Lan Vương, đội quân trăm người Hồ Tộc vẫn ở lại Thánh Lan Thành để hắn xua tan lo lắng trong lòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận