Thiên Tài Đọa Lạc

- Được rồi, chẳng qua quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa chỉ có năm nghìn người, vậy cũng dùng sao?

Hồ Nguyệt Thiền lo lắng hỏi về vấn đề số lượng chiến sĩ.

Phó Thư Bảo cười nói:

- Ta muốn dùng một số quân đoàn làm bộ khung, ở nơi này, ta nắm giữu danh vọng cực cao, đến lúc đó chiêu mộ binh sĩ không được sao, chúng ta để hơn năm nghìn quân đội qua đây, thời gian quay về nói không chừng có thể là mười vạn, hai mươi vạn.

Với danh hiệu vua hào phóng, phát tiền giống như Trường Giang và Hoàng Hà cuộn chảy, Phó Thư Bảo muốn chiêu binh mãi mã tại Thánh Đóa Lan Quốc, quả thực người có khát vọng phát tài, người có mộng tưởng tuyệt đối chen chúc tới.

- Như vậy ta sẽ lên đường.

Trong lòng Hồ Nguyệt Thiền mỉm cười nói. Hiện nay tuy rằng vẫn đang trong hoàn cảnh cực xấu, nhưng dường như đều nằm trong tầm kiểm soát của Phó Thư Bảo, điều này khiến nàng cảm thấy rất vui mừng. Nàng nghĩ, dường như bất cứ chuyện khó khăn tới đâu xuất hiện trước mặt Phó Thư Bảo, đều trở nên vô cùng dễ dàng.

- Đừng vội, lần này trở về sẽ có nguy hiểm nhất định, ta muốn Tiểu Thanh bảo vệ nàng, nàng cẩn thận một chút, đừng để Tiểu Thanh mang theo miếng bạch ngọc thạch, nàng tuy rằng là luyện nô của ta, nhưng vẫn có điểm bất ổn nhất định, nàng hiểu ý của ta chứ?

Phó Thư Bảo nói.

Hồ Nguyệt Thiền gật đầu:

- Ta hiểu, tất cả hành động dựa theo kế hoạch của ngươi.

Việc này thương lượng như vậy là đủ rồi, sau đó Phó Thư Bảo gọi Tiểu Thanh tới, bảo nàng hộ tống Hồ Nguyệt Thiền quay về Hậu Thổ Thành dẫn theo nhiều người qua đây. Tiểu Thanh tự nhiên tuân mệnh.

Khiến Hồ Nguyệt Thiền đề phòng Tiểu Thanh, ngược lại không phải Phó Thư Bảo không tin luyện nô rất trung thành một đường bảo hộ hắn, chính là vì thể hiện tâm tư kín đáo, làm bất cứ chuyện gì, các loại chuyện phiêu lưu mạo hiểm đều phải dự phòng, suy trước tính sau.

Cẩn thận tới đâu nhưng nếu như có sơ suất nhỏ sẽ thất bại trong gang tấc, đạo lý này Phó Thư Bảo hiểu rất rõ ràng.

Liên tiếp an bàn, cùng lúc hành động. Phó Thư Bảo đã bắt đầu luyện chế Lực Luyện Khí.

Ngày hôm sau Thánh Lan Vương liền đón Chi Ni Nhã trở về, để nàng về bên cạnh Phó Thư Bảo.

Bên cạnh Phó Thư Bảo chưa bao giới thiếu nữ nhân ưu tú nhất thế giới này, hồ ly tinh Hồ Tộc vừa bước chân đi, Chi Ni Nhã liền trở về, làm bạn bên cạnh hắn. Phúc khí như vậy, thực sự rất nhiều Quốc Vương và Hoàng Đế đều không bằng được.

Chẳng qua, Phó Thư Bảo bây giờ phải đối mặt với mọt vấn đề, chính là tham gia đại hội Luyện Lực Sĩ thế giới, đại hội này mang tính chất thế giới, rất nhiều Luyện Lực Sĩ ưu tú tham gia sẽ lấy ra kiện phẩm tốt nhất của chính mình, áo giáp vũ khí các loại, thậm chí các loại tu luyện, có thể nói là nhiều vô kể. Tất cả mọi người đều lấy ra vật phẩm, như vậy cạnh tranh trở nên cực kỳ kịch liệt, nếu như muốn trở hết tài năng tại đó, kỳ thực nói thì dễ nhưng làm mới khó?


Như vậy, luyện chế Lực Luyện Khí cái gì?

o0o

Thời gian ba ngày, Phó Thư Bảo trực tiếp giam chính mình trong không gian khép kín luyện chế Lực Luyện Khí của Thánh Lan Vương. Ăn uống đều là Chi Ni Nhã đích thân từ bên ngoài mang vào cho hắn. Mỗi ngày, lúc đêm khuya yên tĩnh, Dật Hương công chúa Thánh Đóa Lan Quốc cũng len lén tiến nhập nơi này, điên cuồng tiếp Phó Thư Bảo một hồi, sau đó tới hửng sáng ngày hôm sau lại quay về nơi ở của nàng.

Chi Ni Nhã cho rằng việc nàng làm thiên y vô phùng, nhưng hành vi của nàng làm sao có thể giấu được Thánh Lan Vương nắm được trong tay tất cả tình hình tại Thánh Lan Cung. Chẳng qua, làm Quốc Vương, biết rõ nữ nhi của chính mình ban đêm làm chuyện mất mắt gì đó, nhưng hắn chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt, quan sát chuyện xảy ra. Ai bảo con rể hắn Phó Thư Bảo là người như vậy?

( Thiên y vô phùng: Có nghĩa là khâu áo không để lại vết chỉ, hoặc là làm việc không để lại giấu vết)

Chuyện với công chúa chẳng qua chỉ là liều thuốc bôi trơn điều tiết một chút tâm tình, phần lớn thời gian Phó Thư Bảo đều muốn tập trung tinh lực luyện chế Lực Luyện Khí mới. Tham gia đại hội Lực Luyện Sĩ thế giới, đây hẳn là chuyện hắn coi trọng nhất, cũng là chuyện hắn cần phải trổ hết tài năng, cho nên phải thận trọng làm việc.

Ngày đầu tiên Phó Thư Bảo muốn luyện chế kiện vũ khí lợi hại, cũng vẽ ra bản vẽ sơ bộ tương quan, nhưng cuối cùng lại vứt bỏ. Luyện chế vũ khí Lực Luyện Khí, đại đội Lực Luyện Sĩ thế giới lần này không biết có bao nhiêu Luyện Lực Sĩ phải làm như vậy, khó có thể từ góc độ lớn đổi mới hoàn thành luyện chế. Mặt khác, sau khi giao thủ với Diệt Luân Lý Sự, hắn tự xét với năng lực của chính mình hiện nay hoàn toàn không thể luyện chế vũ khí Lực Luyện Khí uy lực như vậy. Đã như vậy, nhân tố tồn tại chứa rất nhiều bất lợi, vì sao còn phải kiên trì làm chuyện chính mình không mong muốn?

Ngày thứ hai, Phó Thư Bảo muốn luyện chế kiện áo giáp Lực Luyện Khí hoặc là Lực Luyện Khí tổng hợp lại các loại Lực Luyện Khí, như vậy có lẽ có một điểm mới mẻ, nhưng nghĩ tới nghĩ lui hắn lại vứt bỏ. Lối suy nghĩ như vậy, có thể khẳng định chính là, vẫn có rất nhiều Lực Luyện Sĩ ưu tú nghĩ đến cách hoán đổi như vậy. Luyện chế thành, kết quả vẫn khó bảo toàn biểu hiện xuất sắc.

Ngày thứ ba, Phó Thư Bảo lâm vào một mảnh tình cảnh khó xử. Hắn đã đáp ứng với Thánh Lan Vương và Quốc Sư Thác Nạp Sâm, trong thời gian ba ngày sẽ giao cho bọn họ sơ đồ phác thảo. Bây giờ đã là ngày thứ ba, nhưng trong đầu hắn vẫn một mảnh mịt mờ, không có đầu mối.

- Mẹ kiếp, như vậy không được, như kia cũng không được, nếu như không giao thủ với Diệt Luân, không biết kiện Luyện Hỏa Cuồng Thần Đao, ý nghĩ của ta sẽ không bị ảnh hưởng, áp lực đến từ Diệt Luân Lý Sự, không thể luyện chế ra Lực Luyện Khí như vậy, ta căn bản không thể nào hạ thủ.

Nghĩ tới vấn đề này, tâm tình quấn bện, Phó Thư Bảo khẽ nhíu mày lại.

Tiếng bước chân rất nhỏ truyền đến, Chi Ni Nhã bưng một hồ trà nóng tới, bộ dáng rất dè chừng, sợ quấy rối Phó Thư Bảo đang suy nghĩ. Nhìn những bản vẽ rất tốt rơi lả tả trên mặt đất, còn có khuôn mặt Phó Thư Bảo thập phần buồn bực, tâm tình Chi Ni Nhã không khỏi có chút phiền muộn.

- Bên ngoài lại có tình huống gì sao?

Phó Thư Bảo ngắt quãng suy nghĩ hỏi.

Chi Ni Nhã nhẹ giọng nói:

- Không có tình huống gì đặc biệt, Tiểu Thanh và Hồ Nguyệt Thiền không có tin tức hồi đáp, Tư Thản Sâm bên kia không có hành động gì mới, Phụ Vương đã phái người nghiêm mật theo dõi động tĩnh của hắn, có tin tức sẽ truyền lại ngay.

Phó Thư Bảo gật đầu:

- Hắn chính là một con độc xa giảo hoạt mà nhát gan, không có cơ hội một ngụm cắt chết người, hắn sẽ không tùy tiện xuất thủ, tiếp đến hắn xuất thủ, khẳng định đây là đội hình thực lực cực mạnh tới đối phó với chúng ta, chỉ là hắn suy tính thế nào đi nữa đều phải thất bại.


Hồ Nguyệt Thiền và Tiểu Thanh quay về làm gì, Chi Ni Nhã tự nhiên đã biết. Nàng bưng chén trà nóng tới trước mặt Phó Thư Bảo ôn nhu nói:

- Bảo ca, ngươi nên nghỉ ngơi một chút đi, ngươi ba ngày ở trong không gian khép kín này chưa hề ra ngoài, e là rất buồn bực, không bằng ta và ngươi ra ngoài đi dạo một chút, hít thở bầu không khí trong lành mát mẻ, nói không chừng tư duy linh hoạt khai thông, suy nghĩ thông suốt.

Chi Ni Nhã tuy không phải Luyện Lực Sĩ, nhưng nàng lý giải rất sâu đối với chức nghiệp Lực Luyện Sĩ. Nàng biết, Luyện Lực Sĩ kỳ thực là chức nghiệp có tính sáng tạo cực mạnh, không khác nghệ thuật gia là bao. Một kiện Lực Luyện Khí chính là một kiện tác phẩm nghệ thuật, hao tổn không biết bao nhiêu tâm huyết và trí tuệ của Luyện Lực Sĩ. Mấy thứ này, đôi khi cần có linh cảm, không có linh cảm, muốn làm cũng không làm được.

- Đi ra ngoài dạo một chút sao?

Phó Thư Bảo hờ hững nói chuyện, nhưng không hề suy nghĩ muốn ra ngoài đi dạo với Chi Ni Nhã. Lúc này là sau giờ ngọ, trước bữa cơm, hắn muốn lấy gia bản phác thảo có giá trị tới gặp Thánh Lan Vương, nếu như tới lúc đó còn chưa hoàn thành, hắn thực sự không thể ăn nói với Thánh Lan Vương.

Thánh Lan Vương là thần giữ của, lại trời sinh tính đa nghi rất dễ bị lay động, thật vất vả mới khiến hắn an tâm quyết định, để Chi Ni Nhã theo hắn, bây giờ hắn đã đáp ứng thỉnh cầu của chính mình để tổ chức tình báo và quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa tiến nhập Thánh Đóa Lan Quốc. Điều này khiến hắn rất lo lắng, nếu như tại chuyện luyện chế Lực Luyện Khí không thể khiến Thánh Lan Vương thỏa mãn, Thánh Lan Vương rất có thể thay đổi lật lại chuyện hắn đồng ý trước kia, thậm chí lại cất giấu bảo bối Chi Ni Nhã thêm lần nữa.

Nói vậy, sẽ rất khó gặp lại Chi Ni Nhã.

Trong lòng có lo lắng như vậy, Phó Thư Bảo lại càng nghĩ bây giờ phải tranh thủ thời gian trân quý với Chi Ni Nhã. Hắn đối với chuyện vô cùng trân quý gì đó, tới bây giờ chỉ có một phương thức xử lý duy nhất, đó chính là thỏa mãn hưởng thụ, thỏa mãn nắm giữ. Dưới tác dụng từ tiềm thức, ánh mắt hắn không kiềm chế nổi nhìn xuống đôi mông kiều mị.

Đó là đôi mông đẫy đà hở ra đường viền tuyệt vời, hình dạng rất tròn, bên trong có một chiến hào rất rõ ràng phân thành hai mảnh, trở thành hai vùng hoàn toàn phân biệt. Nàng khiến Phó Thư Bảo nghĩ tới tình huống đêm qua, thời gian đó, hắn cưỡi trên người công chúa, giống như cưới ngựa sung sướng chạy trên thảo nguyên, còn tay chưởng hắn cầm mã tiên không ngừng quất vào mông mã công chúa, hắn càng cần mẫn, mã công chúa lại càng nghiêng ngả, càng rên lên sung sướng.

Nằm trong tầm tay, cánh tay phải Phó Thư Bảo ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, bao phủ lên đôi mông màu mỡ. Năm ngón tay nhẹ nhàng tiến nhập chỗ trũng, khiến đôi mông non mịn theo đó thay đổi hình dạng, chịu bàn tay heo khinh bạc.

- Đừng...Người làm gì nha?

Cảm giác kỳ diệu truyền đến, Chi Ni Nhã nỉ non rên thành tiếng, dùng loại nhãn thần vô cùng kinh ngạc nhìn nam nhân kia làm chuyện xấu.

Phó Thư Bảo cười cười:

- Nàng không phải kêu ta đi giải sầu khơi thông tư duy sao? Ta phát giác đi dạo còn không hiệu quả bằng thăm dò bí mật trong thân thể nàng, lúc này tư duy của ta trở nên sinh động dị thường.

- Thật là, khó hiểu ah...Ngươi khoog phải nói, thời gian rất gấp sao? Tại sao còn tâm tư làm chuyện xấu đối với ta?

Đôi má lung đồng tiền ửng hồng. Ngượng ngùng, kiều mị, chứa rất nhiều loại tình cảm xoắn bện lại với nhau xuất hiện trên khuôn mặt nàng, hiển lộ trong ánh mắt nàng, thoáng liếc nhìn khiến ta cảm thấy mê hoặc.

Chi Ni Nhã và Hồ Nguyệt Thiền hoàn toàn ẩn chứa vẻ đẹp khác nhau, Hồ Nguyệt Thiền chính là bữa tiệc tình sắc tuyệt thế, Chi Ni Nhã là nồi thuốc bổ dưỡng thân thể, mùi thơm ngọt ngào giống như dòng suối ngọt.


Phó Thư Bảo không nhiều lời, mặc kệ thái độ Chi Ni Nhã kháng nghị hay ngầm đồng ý, hoặc là ngoài miệng một đằng trong lòng nghĩ một lẻo, hắn vẫn làm theo ý mình, để bàn tay to lợn linh hoạt bao phủ trên đôi mông đẹp, hoặc là lẻn sâu vào bên trong, hoặc chậm rãi vuốt ve. Sau cùng, một ngón tay từ khe sâu kia trượt vào trong, thăm dò tình hình bí ẩn bên trong. Một mảnh xúc tua mềm mại và ướt át giống như một con cá chuối vừa bị nấu chín, đổ thêm gia vị vào trong nước.

- Không được phép...Không nên...

Thanh âm Chi Ni Nhã trở nên mơ hồ, ngay cả nàng đều không rõ là “ Không được phép “ hay “ Không nên”.

Bất luận kháng nghị gì đó đều uổng phí.

Một hồi đại chiến ác liệt khởi nguồn từ vuốt ve diễn ra, mới đầu công chúa còn giả bộ từ chối nhưng không kiên trì lâu, để Phó Thư Bảo quỷ mị giở thủ đoạn ăn bữa tiệc quý giá nhất. Trước đó xem như không gian dao động nhẹ, sau khi trải qua một hồi đại chiến trở lên hỗn loạn, giấy vẽ rơi lả tả trên mặt đất, thậm chí một số giá đựng linh tài cũng bị đổ xuống đất, khiến các loại linh tài rơi lộn xộn xuống phía dưới.

Nhìn tràng diện hỗn loạn, Phó Thư Bảo thở một hơi thật dài, phiền muộn ba ngày qua đọng lại toàn bộ phóng ra ngoài.

- Ngươi nha, thực sự bại hoại tới cực điểm...Ngươi vừa mới hành động thực sự là nỏ Lực Luyện Khí, khiến ta không thể chống đỡ được...

Nằm trong lòng Phó Thư Bảo, thân thể mềm nhũn không có khí lực, trong miệng Chi Ni Nhã nhỏ giọng nói. Hành động nhưu vậy, trong lòng nàng rất rõ ràng, rất có thể dụ Phó Thư Bảo tiếp đến công kích mạnh mẽ, thế nhưng nàng không nhịn được phải làm như vậy, đó là một loại tâm tình cực kỳ mâu thuẫn. Giống như một người uống rượu, tham lam muốn uống rượu ngon, biết rõ uống thêm chén nữa sẽ say mềm không biết gì, nhưng nàng luôn luôn muốn tới chén rượu cuối cùng.

- Nàng nãy nói ta hành động giống cái gi?

Phó Thư Bảo bỗng nhiên toát lên một câu.

- Đáng ghét, chuyện mất hổ này...Tại sao còn muốn nói nữa?

Chi Ni Nhã kiều mị trắng mắt liếc nhìn Phó Thư Bảo.

- Không phải, ta đột nhiên nghĩ tới cái gì đó...Nàng không nói lại lần nữa là ta có thể nhớ.

Phó Thư Bảo nghiêm túc nói.

- Thật là...Ta nói, ngươi vừa nãy giống như nỏ Lực Luyện Khí...

Có lẽ là xấu hổ, Chi Ni Nhã vội vàng để trán ẩn nấp trong ngực Phó Thư Bảo, không dám nhìn nhãn thần hùng hổ kia..

- Chờ chút, ta và nàng giống như ngoạn ý này? Hoặc là ta giống như ngoạn ý này?

Cái gì và cái gì?

Trong lòng Chi Ni Nhã một mảnh hỗn loạn, vấn đề ngượng ngùng như vậy thực sự khó trả lời, nhưng lúc này nàng để thân thể mềm mại đặt lên hai chân Phó Thư Bảo, véo một cái nói:

- Lại nói giỡn...


Phó Thư Bảo bỗng nhiên cười ha hả:

- Lão tử nghĩ tới luyện chế Lực Luyện Khí gì đó tham gia đại hội Luyện Lực Sĩ thế giới! Tưởng nghĩ vỡ đầu, cuối cùng không tốn chút công sức!

- Bảo ca nghĩ tới cái gì?

Thấy bộ dáng Phó Thư Bảo vô cùng kích động, Chi Ni Nhã cũng khẽ kích động.

- Ta không có cách nào giải thích để nàng minh bạch.

Phó Thư Bảo lăn lông lốc trên mặt đất, nhặt tờ giấy trắng, ghé vào chiếc bàn, huy bút như bay, nhanh chóng vẽ lên bản sơ đồ phác thảo.

Chi Ni Nhã vùng vãy, trạm tới Phó Thư Bảo phía đối diện, đôi mắt đẹp nháy động không ngừng chằm chằm nhìn Phó Thư Bảo, nhìn bản vẽ phác thảo dần dần phát triển, hoàn thiện...

Chi Ni Nhã không cách nào nhìn rõ Phó Thư Bảo vẽ phác họa vật gì, nàng chỉ được chỉ dạy văn hóa cực tốt, đối với chức nghiệp Luyện Lực Sĩ nàng thực sự không thể minh bạch dù chỉ một điểm.

Công chúa tội nghiệp không hề phát giác thân thể chính mình từ trên xuống dưới không che lấp một điểm, mà bản sơ đồ phác họa Phó Thư Bảo vẽ giống như tình huống nàng và hắn quấn bện với nhau.

Thời gian như vậy trôi qua, mà không hề hay biết.

Thời điểm hoàng hôn, Phó Thư Bảo đã hoàn thành bản sơ đồ phác họa, mặt trên líu nhíu chỉ là khung hình kết cấu, thông số và chú thích, còn có một số công thức tính toán từ trước tới nay chưa từng gặp qua.

- Bảo ca, đây là Lực Luyện Khí gì ah?

Chi Ni Nhã luôn luôn quan tâm, ngay cả y phục cũng quên không mặc vào.

Phó Thư Bảo cười ha hả:

- Đạn đạo, đạn đạo Lực Luyện Khí.

- Càn quấy?

Chi Ni Nhã nửa ngày không hồi phục lại tinh thần.

Bịch! Một âm hưởng giòn tan vang lên, Phó Thư Bảo võ nhẹ lên đôi mông đẫy đà, vừa cười vừa nói:

- Mặc y phục vào đi, chúng ta tới bái kiến Phụ Vương, đến lúc đó nàng sẽ biết ta muốn luyện chế vật gì.

Sảm phẩm đến từ thế giới khoa học kỹ thuật văn minh, giải với công chúa về lực lượng chủ tể toàn bộ thế giới, khẳng định không thể giải thích. Thế nhưng, lúc này đây Phó Thư Bảo muốn hoàn thành kỳ tích trên thế giới này!

Một kỳ tích vĩ đại!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận