Thiên Tài Đọa Lạc

Tiếng bước chân nặng nề truyền ra, truyền đến từ lòng bàn chân quái
vật huyết sắc. Hai chân của hắn giống như một đôi thiết trụ nhưng lại
mang đến cho người khác cảm giác linh động cùng mềm mại của thân thể
huyết nhục. Thân thể của hắn, cường tráng thô to như cột nhà. Da thịt
của hắn, bên trong huyết sắc ẩn ẩn ánh lên vẻ sáng bóng của kim loại.
Thân thể của hắn cao gấp ba người thường. Hình dáng của hắn, đầu có hai
sừng, hai gò má huyết sắc, huyết sắc đồng tử, vừa đứng chỗ đó, hiển
nhiên đúng là Ma thần đến từ Luyện ngục.

Hình dạng như vậy, cũng
không phải là Phó Thư Bảo có thể diễn giải ra mà là trong quá trình
luyện chế xuất hiện một ít hiện tượng tiến hóa. Nói cách khác, Phó Thư
Bảo vừa mới bắt đầu luyện chế là hắn khắc họa hình dáng người thường,
nhưng trong quá trình luyện chế lại xảy ra tiến hóa không cách nào khống chế được, thế cho nên sau khi chấm dứt luyện chế, từ trong ba cái Luyện Mệnh đỉnh đi ra một tên quái vật như Ma thần này.

Nhưng càng làm Phó Thư Bảo giật mình chính là quái vật từ trong đỉnh đi ra, linh năng
cùng linh tính từ trên người hắn phát ra cùng lực lượng trường so với
lực lượng phân thân của hắn còn muốn cường hãn hơn ba phần!

- Chuyện này...

Phó Thư Bảo sững sờ tại chỗ, kết quả này, cũng không khỏi vượt xa quá dự đoán đi.

- Tham kiến chủ nhân!

Huyết sắc quái vật ồm ồm nói. Thanh âm của hắn trầm thấp khàn khàn, không trộn lẫn một tia sắc thái cảm giác gì.

- Ngươi...

Phó Thư Bảo vẫn đang ở trong cực độ rung động. Trên thực tế, đã tới bước
này rồi hắn vẫn phải còn cần dùng nguyên tố lạc biên tập lực chi phù văn trận liệt, hình thành luyện nô "máy tính sinh vật", như vậy mới được
xem là đại công cáo thành. Trước đó, luyện nô không có chuẩn bị tư duy
gì, sẽ càng không tự động nhảy ra nhận hắn làm chủ. Nhưng sự thật lại
hoàn toàn trái ngược, không cần tiến hành bước luyện chế cuối cùng,
luyện nô này đã có được tư duy cùng linh tính phi phàm.

Chẳng lẽ, còn không cần bước cuối cùng, hắn liền tự động tiến hóa, thành công rồi hả?

- Chủ nhân, thỉnh ban tên.

Huyết sắc luyện nô lần nữa ồm ồm nói.

Phó Thư Bảo cẩn thận mà quan sát nhất cử nhất động của huyết sắc luyện nô,
từng biểu lộ nhỏ nhất, ánh mắt biến hóa, nửa ngày sau mới nhàn nhạt nói
ra.

- Với tư cách là một luyện nô, ngươi tựa hồ thiếu khuyết lễ tiết a!? Quỳ xuống cho ta!

Trong đôi mắt huyết sắc luyện nô lập tức ánh lên một vòng hung quang, nhưng
mà vẫn quỳ xuống. Sau khi quỳ xuống ánh mắt của hắn nhìn về phía Phó Thư Bảo tràn ngập bất khuất cùng ngoan độc. Phản ứng hiện tại của hắn giống như là những kẻ tính cách âm tàn dưới trướng người khác tạm đem cừu hận che dấu trong lòng, sau đó mới bộc phát.

"Người này, cường đại
mà có được tính cách phi thường rõ ràng, ta luyện chế không thể nghi ngờ là phi thường thành công. Nhưng mà, một tên luyện nô như vậy lại có thể tùy thời phản chủ, cùng luyện nô tuyệt đối phục tùng rõ ràng không
giống..."


Bỏ qua vẻ hung bạo trong mắt huyết sắc luyện nô, trong nội tâm Phó Thư Bảo yên lặng tự hỏi. Nửa ngày sau, hắn mới nói thêm.

- Với tư cách là chủ nhân của ngươi, vì ngươi mà ban tên là nên làm, nhưng mà, trước đó...

- Cái gì?

Huyết sắc luyện nô có chút cảnh giác mà nhìn Phó Thư Bảo.

- Ta muốn ngươi tự sát!

Phó Thư Bảo cười lạnh, nói.

- Chấp hành đi, đây là chỉ lệnh đầu tiên của ta.

- Chủ nhân, ngươi có phải hay không hồ đồ rồi? Ngươi vừa mới đem ta luyện chế ra, rồi lại muốn ta tự sát, như thế nào có đạo lý như vậy?

Huyết sắc luyện nô căn bả không có chấp hành chỉ lệnh tự sát mà ngược lại sát ý trong mắt hắn càng thêm mãnh liệt hơn rồi.

Phó Thư Bảo lập tức có được phán đoán cuối cùng. Vô luận là luyện nô gì,
giá trị tồn tại lớn nhất và cũng là cơ bản nhất chính phải phục tùng hết thảy chỉ lệnh của chủ nhân, cho dù là tự sát. Nhưng mà, huyết sắc luyện nô tự mình tiến hóa này lại không có đặc điểm như vậy, chỉ lệnh thứ
nhất hắn đều không chấp hành!

Luyện nô như vậy, ngược lại đủ cường đại, nhưng mà dùng được gì chứ!?

- Không chấp hành sao?

Thanh âm khoan thai của Phó Thư Bảo chuyển sang lạnh lẽo.

- Hừ! Đi theo chủ nhân ngươi ngươi đó là khuất nhục lớn nhất của ta! Ngươi đi chết đi a!

Một lời còn chưa nói hết, huyết sắc luyện nô đang nửa quỳ trước mặt Phó Thư Bảo đột nhiên đứng dậy, một đôi bàn chân cực lớn đạp mạnh xuống, thân
thể theo đó như một tòa núi hướng Phó Thư Bảo đánh tới.

Cúi đầu,
thân thể phi tốc lao tới, sừng nhọn trên đầu bày ra tư thế chuẩn bị va
chạm. Lần công kích này, đúng là mang đậm tính chất của trâu rừng xung
phong rồi.

Phó Thư Bảo sẽ không thử dò xét chiêu này của huyết sắc luyện nô, bởi vì
Thiên Vũ thạch sức nặng thực tế rất lớn, năm khối Thiên Vũ thạch cấu
thành khung xương của hắn cùng đầu lâu và hai cái sừng, sức nặng thân
thể của hắn tính ra cũng không dưới năm vạn cân. Năm vạn cân phi tốc lao tới, đột nhiên đánh lên thân thể, kết quả là gì cũng không quá khó
tưởng tượng!

Đây không thể nghi ngờ, đây chả khác gì cùng một khối vẫn thạch từ trên trời rơi xuống va chạm!

- Ngươi cho rằng khí lực lớn, thể trọng lớn là có thể làm gì được ta sao?

Phó Thư Bảo cười lạnh một tiếng, mạnh mẽ đánh ra một quyền. Hư không chấn
động, một mảnh hỏa diễm hắc bạch giao nhau từ trên quyền đầu bốc lên,
hình thành một cái Kỳ Lân quyền thú dữ tợn gào thét, cuồng nộ hướng
huyết sắc luyện nô đánh tới.


- Ầm ầm!

Một tiếng nổ kịch
liệt vang lên ngay khi Kỳ Lân quyền thú cùng huyết sắc luyện nô va chạm. Bốn vách tường nhà kho dưới mặt đất bóng loáng lập tức bị sóng xung
kích đánh thành vô số "hố bom". Mái vòm trên đỉnh đầu lại trực tiếp bị
hất tung lên. Rừng trúc phía trên mất đi bùn đất mà nhao nhao bắn lên
trời, lại như mưa rào rơi xuống đất, thanh thế kinh người.

Chỉ va chạm một cái, Kỳ Lân quyền thú lập tức tan rã, hóa thành một đoàn hỏa
diễm hắc bạch mà biến mất vô hình. Huyết sắc luyện nô không chút tổn
thương nào, chỉ mạnh mẽ lui về sau ba bước, sau lại lập tức phóng lên.
Độ hung hãn của hắn quả nhiên chả khác gì Ma thần tà ác đến từ Luyện
ngục!

- Ha ha, giết ngươi rồi ta liền được tự do, ngươi nhất định phải chết!

Tiếng bước chân như sầm rền, mỗi bước chạy của huyết sắc luyện nô đều để lại
trên mặt đất một dấu chân cực lớn sâu tới một xích (0.33m). Mỗi một bước chạy của hắn mặt đất lại rung lên không ngớt.

- Vậy sao?

Phó Thư Bảo lần nữa xuất quyền, lúc này đây hắn lại dùng tới huyết nhục
quyền đầu, trực tiếp đánh tới cái trán của huyết sắc luyện nô.

Huyết sắc luyện nô tuy rằng cực kỳ cường hãn nhưng tóm lại chỉ là một
luyên nô mới "ra lò", căn bản không có kinh nghiệm chiến đấu gì, cũng
chưa từng học qua bất kỳ kỹ năng nào, tất cả đều là lỗ mãng, dùng bộ vị
cường hãn nhất của thân thể mà đi công kích mục tiêu. Hắn như vậy, làm
sao có thể thắng được Phó Thư Bảo nắm giữ Nguyên Nhất chiến kỹ đây này?

Một quyền nhìn như hời hợt nhưng lại bao phủ tất cả địa phương huyết sắc
luyện nô có thể di chuyển. Đầu của hắn ở đâu thì quyền đầu của Phó Thư
Bảo ở chỗ đó. Huyết sắc luyện nô mau lẹ hơn đi chăng nữa thì cũng không
cách nào nhanh bằng Phó Thư Bảo xé rách hư không, thi triển thuấn tức di động.

- Phốc!

Quyền đầu đánh lên trán của huyết sắc luyện nô, không có cảnh óc văng tung tóe, không có cảnh huyết nhục tán loạn,
tràng cảnh huyết tinh mà chỉ có một đạo thanh âm như kim loại rơi lên
mặt đất mà thôi.

Ngay thời điểm va chạm, một cỗ Hỗn Nguyên lực
thuần túy từ trong lòng bàn tay Phó Thư Bảo phát ra, rót vào não bộ của
huyết sắc luyện nô. Đại não mới ra đời, giống như một trang giấy. Giờ
khắc này, bên trên tờ giấy kia lại tràn ngập tà ác cùng hủy diệt.

- Nằm xuống cho ta!

Quát khẽ một tiếng, lực lượng rót vào, Phó Thư Bảo lập tức đem huyết sắc

luyện nô ép xuống mặt đất. Tay của hắn, giống như một tòa núi trăm vạn
cân, làm cho thân thể có được năm vạn cân của huyết sắc luyện nô không
cách nào chống lại được.

- Phanh!

Huyết sắc luyện nô không cam lòng mà ngã ra mặt đất. Ánh mắt của hắn tràn ngập không cam cùng
phẫn nộ, nhưng những thứ này dưới dưới càng nhiều Hỗn Nguyên lực rót vào đầu hắn, lập tức làm cho hắn chết ngất đi.

Hết thảy đều dừng lại. Nhìn nhà kho dưới mặt đất hoang tàn khắp nơi, Phó Thư Bảo lắc lắc đầu, liên tục cười khổ.

Dùng người sống luyện chế luyện nô, người khác có làm hay không, có thành
công hay không hắn không biết, nhưng mà đối với hắn mà nói, lúc này đây
lại là lần đầu tiên. Về phần thành công hay không, nhìn thực lực cường
hãn của huyết sắc luyện nô là đủ chứng minh rồi.

Không chỉ thành công, hơn nữa huyết sắc luyện nô tự động tiến hóa, thực lực vượt khỏi dự đoán lúc ban đầu của hắn.

Bất quá, thành công thì đã thành công rồi, nhưng mà đặc tính tà ác cùng
phản bội của nó lại khiến hắn đau đầu không thôi. Bất quá, cũng may,
những nhân tố mặt trái này sẽ được lực chi phù văn biên tập đạt được
thay đổi.

"Xem ra, việc dùng người kẻ ác luyện chế luyện nô thì
bản thân luyện nô cũng sẽ có đặc tính tà ác nhất định, ta không muốn
loại luyện nô này nhưng lại không thể đi săn bắt những người thiện lương còn sống để làm tài liệu được, xem ra sau này luyện chế cũng chỉ có thể dùng tới phương diện cài cắm lực chi phù văn biên tập rồi. Lúc này đây, liền dùng Hỏa chi nguyên tố lạc ấn lực chi phù văn biên tập a, đây cũng là thích hợp với luyện nô tính cách bạo lực huyết tinh."

Nhìn huyết sắc luyện nô nằm trên mặt đất, trong nội tâm Phó Thư Bảo tự hỏi đối sách.

Hắn muốn không phải chỉ là một tên huyết sắc luyện nô mà một lượng lớn
huyết sắc luyện nô. Đây chỉ là một cái mở đầu nho nhỏ, cho nên, thu thập kinh nghiệm là điều phi thường tất yếu.

Một mảnh huyền quang
theo song chưởng Phó Thư Bảo bay ra, nguyên một đám lực chi phù văn được Hỗn Nguyên lực ngưng luyện ra, rót vào não bộ huyết sắc luyện nô. Đây
là một quá trình hao tâm tổn sức cùng phức tạp.

Ước chừng cỡ bữa
cơm sau (30 phút), Phó Thư Bảo mới chấm dứt việc dùng Hỗn Nguyên lực
ngưng luyện lực chi phù văn. Tất cả lực chi phù văn được Hỗn Nguyên lực
ngưng luyện đều tiến nhập vào trong đại não của huyết sắc luyện nô, cũng được Hỏa chi nguyên tố lạc ấn hạ xuống bao lại, hình thành một cái hệ
thống đại não mới tinh.

- Có lẽ đã thanh tẩy hết thảy trong đại
não của hắn, cũng diễn giải ra nhân cách khác, không biết hắn sẽ biến
thành bộ dáng như thế nào đây?

Chấm dứt bước luyện chế cuối cùng, Phó Thư Bảo trong lòng cũng có chút thấp thỏm nhất định. Nếu như xuất
hiện tình cảnh ban nãy mà nói, hắn đối với kế hoạch dùng người sống
luyện chế luyện nô liền buông tha. Luyện nô tùy thời có thể phản công, ở sau lưng đâm một dao, cho dù là cường hãn tới cỡ nào thì cũng có tác
dụng gì đâu chứ?

- Hô...

Một tiếng hô hấp nặng nề từ trong miệng huyết sắc luyện nô vang lên, thân thể khổng lồ huyết sắc của hắn
bỗng nhiên nhúc nhích một cái, hai mắt lập tức mở ra.

Trong đôi
mắt kia không còn bạo lực cùng ngoan độc như trước mà chuyển thành một
loại lạnh lùng không chút cảm xúc nào. Hắn liếc nhìn Phó Thư Bảo, trầm
thấp nói ra.


- Chủ nhân, thỉnh ban tên.

So với trước, ngay cả giọng điệu cũng đều lộ ra vẻ cung kính hơn nhiều.

Nhìn phản ứng của huyết sắc luyện nô, hòn đá trong lòng Phó Thư Bảo rốt cuộc được hạ xuống, nhưng mà hắn vẫn còn tiếp tục thăm dò.

- Với tư cách là chủ nhân của ngươi, ta hiện tại muốn ngươi...

Dừng một chút, hắn nghiêm nghị nói ra.

- Hiện tại, tự sát a!

- Tuân mệnh, chủ nhân của ta.

Huyết sắc luyện nô đứng lên, trên người toát ra một mảnh huyết sắc hỏa diễm.
Nhất thời, khí lãng cực nóng từ trong nhà kho tàn phá không chịu nổi
sinh ra, quét qua từng tấc mọi địa phương.

Phó Thư Bảo chấn động trong lòng.

"Ngọn lửa này là do tác dụng của Hỏa chi nguyên tố lạc ấn, trải qua cài cắm vào, hắn so với lúc trước... càng mạnh hơn nữa!"

Lúc trước đã mạnh rồi, cường hãn ngang với Đại Vô Vũ Trụ chi lực sĩ, trải
qua một bước luyện chế cuối cùng này. Hiện tại, huyết sắc luyện nô thực
lực lần nữa gia tăng, đây chính là... Thứ Thần cấp lực sĩ sơ cấp cảnh
giới rồi!

- Hô!

Tiếng phá không vang lên, huyết sắc luyện
nô đang đứng thẳng liền đem hai quyền đầu nắm chặt hướng đầu lâu của hắn mà đánh tới. Quyền đầu của hắn, khung xương đều là do Thiên Vũ thạch
cứng rắn cùng tôn quý nhất cấu thành, cộng thêm lực lượng của hắn, dưới
một quyền này cái đầu với hai cái sừng kia xác đinh là sẽ bị đánh thành
cặn bã!

Dưa hấu từ trên cao rơi xuống là dạng gì, đầu của hắn sẽ biến thành cái dạng đó.

- Dừng tay!

Tại một khắc cuối cùng Phó Thư Bảo phát ra chỉ lệnh mới.

- Kết thúc mệnh lệnh.

- Rõ, chủ nhân.

Huyết sắc luyện nô thu tay lại, cung kính mà đứng ngay tại chỗ. Huyết sắc hỏa diễm trên người hắn cũng dần dần lui đi, bên trên làn da cũng không để
lại chút dấu vết bỏng rát nào.

Một màn thăm dò vừa nãy cũng đã đủ rồi, Phó Thư Bảo đã có được đáp án, hắn khẽ cười.

- Hỏa Nô, đây là tên của ngươi.

- Đa tạ chủ nhân ban tên.

Hỏa Nô rũ cái đầu của hắn xuống.

- Ha ha ha...

Phó Thư Bảo mới lúc này mới cất to tiếng cười.

Người sống luyện chế, thành công rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận