Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa


Ngụy quốc phu nhân nhìn thấy Lâm Lang tự nhiên chạy ra phá đám, đột nhiên lấy khăn tay che mặt, bật khóc: “Thật xin lỗi, Lâm Lang, chuyện này quả thực là con trai ta không đúng, thế nhưng ngươi có thể vì bà góa phụ đáng thương này tha cho con trai ta một lần được không? Các người biết không, Lão gia nhà ta mất sớm chính là vì cứu Hoàng thượng, để lại hai mẹ con ta khổ sở sống qua ngày.

Bao năm qua, ta cực khổ nuôi dưỡng con trai, lao lực quá độ, hao tổn tâm tư.

Hằng Nhi từ nhỏ thiếu thốn tình cảm của phụ thân, lớn lên tính cách ngang bướng, ta thân là mẫu thân nhưng yếu đuối không thể quản được nó.

Thế nhưng, các người đừng bức nó vào đường cùng được không? Nó làm chuyện sai trái, ta sẽ từ từ dạy dỗ, nó sẽ thay đổi.


Nếu như các người không cho nó một cơ hội, nó xong rồi, đến lúc đó ta làm gì có mặt mũi xuống Cửu tuyền gặp Phu quân của ta chứ?”
Nói đến đây, bà ta ngửa mặt lên trời, hét to: “Phu quân, là ta có lỗi với chàng, chàng đem Hằng Nhi phó thác cho ta nhưng ta lại dạy dỗ nó thành như vậy.

Nó làm việc xấu, ta là mẫu thân thì phải chịu trách nhiệm.

Nhưng chàng biết không? Những năm này một nữ nhân như ta nuôi nó lớn có bao nhiêu cực khổ, từng đống phân, từng bãi nước tiểu nuôi nó khôn lớn còn phải hứng chịu bao ức hiếp và khinh thường.

Mọi người đều mắng hắn là đứa trẻ không có Phụ thân, từ nhỏ đã bắt nạt nó, do đó nó trở nên tự ti, dưỡng thành một tính cách ngang ngạnh.

Những việc này đều là lỗi của ta, là ta không dạy dỗ nó tốt, ta đã tận lực rồi nhưng nay ta cũng bất lực rồi.”
Mọi người nghe thấy tiếng khóc của Ngụy quốc phu nhân, đột nhiên cảm thấy đồng cảm với bà ta.
Bà ta nói đúng, một quả phụ nuôi dưỡng một đứa trẻ quả thật là cũng không dễ dàng gì.
Thế nhưng bà ta là quốc công phu nhân, vẫn luôn sống an nhàn sung sướng, không dễ dàng, cũng không phải bọn họ mà chính là những bách tính này.

Do đó, cảm giác đồng tình của mọi người nhanh chóng tiêu tan.
Nếu không phải bà ta quá nuông chiều và dung túng, Giang Hằng này cũng không trở thành như vậy.
Không dạy dỗ con mình, Giang Hằng trở thành người như vậy là do Ngụy quốc phu nhân nuông chiều mà ra, bà ta phải chịu trách nhiệm về việc xấu mà con trai bà gây ra.
Nhưng bà ta đã thành khẩn thừa nhận lỗi sai, sự phẫn nỗ của mọi người đối với bà ta cũng không còn sâu nữa.
Lúc này, Ngụy quốc phu nhân đi về phía Tần Hồng, ghé vào tai ông ta nói nhỏ: “Tần đại nhân, ta biết con trai ta làm việc xấu, chúng ta có thể đến Điển Nghi Phủ nói chuyện riêng không? Ngài yên tâm, bồi thường một phân cũng không thiếu, ngài không phải vẫn muốn thăng quan tiến chức sao? Chỉ cần ngài tha thứ cho Hằng Nhi của ta, ta sẽ ở trước mặt Hoàng hậu nói tốt cho ngài vài câu, đến lúc đó, Hoàng hậu lên tiếng, việc ngài được thăng quan tiến chức là không phải chuyện nhỏ sao?”
Nếu nói tiền bạc và Thiên Sơn không thể khơi dậy được hứng thú của ông ta thì việc thăng quan tiến chức nhất định là điều ông ta mong muốn nhất.
Đàn ông đều muốn có được quyền thế, từng bước từng bước leo lên, làm người có quyền thế, có cuộc sống người người ngưỡng mộ.
Ông ta cũng không phải ngoại lệ.
Có lời hứa hẹn của Ngụy quốc phu nhân, ông ta cần gì quan tâm đến tâm trạng của Lâm Lang chứ, ông ta ta lại nói: “Để giữ thể diện cho Hoàng hậu, chúng ta nên vào phủ nói chuyện đi, người đâu đi trước dẫn đường, Lâm Lang, nàng đợi một chút, trước tiên lui xuống đi, để ta và phu nhân nói chuyện riêng.”
Lâm Lang thấy thế, nhất thời không phục, nàng kinh ngạc, xem ra Lão gia đã từ bỏ việc tìm lại công đạo cho nàng rồi.

Nàng lập tức nói: “Lão gia, vậy chuyện ta bị Giang Hằng ức hiếp, cứ thế bỏ qua sao? Ta bị ức hiếp rõ ràng như thế? Vậy thể diện của ta vứt đi đâu rồi?”
Tần Hồng nhanh chóng đến đỡ bả vai Lâm Lang, nhỏ giọng an ủi: “Lâm Lang, chuyện này không được để lộ ra ngoài, nếu để lộ sẽ ảnh hưởng đến danh dự của cả ta và nàng, nàng muốn ta sau này không còn mặt mũi gặp người khác sao? Nàng yên tâm, chỉ cần Quốc công phu nhân cho ta lợi ích, ta nhất định cho nàng là người đầu tiên hưởng thụ.

Quốc công phu nhân vừa mới đáp ứng ta, sẽ ở trước mặt Hoàng Hậu nói vài câu tốt đẹp cho ta, thăng chức cho ta.

Đến lúc đó, ta thăng quan rồi, địa vị của nàng không phải cũng tăng lên sao? Nếu như ta từ Quan tứ phẩm thành Quan tam phẩm, không phải nàng sẽ thành Tam phẩm phu nhân sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận