Thiên Tai Giáng Lâm Tôi Tích Trữ Hàng Tỷ Vật Tư Cầu Sống Sót


Đôi chân ngọc ngà thon dài, thẳng tắp dưới làn váy thướt tha.

Người phụ nữ chỉn chu và rất biết ăn diện.

Tất chân tiệp màu da, khó phân biệt nổi bằng mắt thường.

Giày cao gót tinh tế, lịch sự.
Nhận xét tổng quan, đối phương là một mỹ nữ trẻ tuổi, lạnh lùng.

Nếu đối phương độc thân, chắc cậu đã xin số điện thoại liên hệ và kết bạn wechat.

Đáng tiếc, bạn trai đương nhiệm kè kè kế bên.
HÌnh như cô nằm ngủ quá lâu, cơ bắp tê cứng, hành động chậm chạp và máy móc.

Mỗi việc nhặt chiếc túi xách tin hin cũng lật đật như con rối gỗ, khớp xương rệu rã.
Đẹp thì có đẹp nhưng thái độ lồi lõm, bất lịch sự.

Cô ta ngủ quên, cậu nhiệt tình nhắc tàu sắp cập bến.

Đối phương dưng dửng, không buồn hé răng cảm ơn.

Thậm chí không thèm trả lời lấy lệ "Dạ", "Vâng", "Thế à." Thái độ vô học, bất lịch sự.
Vân Giản hoàn toàn chẳng hay những trách móc và đánh giá của cậu thanh niên.

Cô háo hức mở túi, kiểm kê tài sản.
Ví tiền lẻ, thẻ ngân hàng, di động, đồ trang điểm size mini, sạc dự phòng, bao li xì nhiều loại mệnh giá.
Hộp quà hình chữ nhật đẹp đẽ, họa tiết sắc sảo, thoạt trông rất đắt đỏ chiếm nhiều diện tích nhất.
Vân Giản đẩy nút khóa, mở hộp.

Bộ trang sức nằm im lìm trên nền vải nhung.

Cô thở phào nhẹ nhõm.
Nhân dịp lần đầu tiên gặp mặt cha mẹ đôi bên, cô quần nát trung tâm thương mại, cẩn thận lựa chọn quà, định tặng mẹ Trình Duệ.


Không ai ngờ món quà ấy lại thành thiên phú dị bẩm của đôi nam nữ chính.
Tàu hỏa chưa cập bến Tân Ngô, cô chưa gặp các thành viên nhà họ Trịnh, Dĩ nhiên, hộp quà tặng vẫn toàn vẹn trong tay chủ nhân.
May mắn cô trọng sinh đúng thời điểm, chưa tặng quà, chưa phức tạp hóa vấn đề.

Bằng không, dù phải sử dụng mọi thủ đoạn, cô nhất định sẽ cướp nó về.
Danh dự là cái gì? Xấu hổ là cái gì? Xin lỗi, phận con tằm cái kiến thấp kém, đáy xã hội mạt thế như cô vốn ích kỷ.

Tồn tại là kim chỉ nam.
Cô sẽ chống mắt xem xem, đôi nam nữ chính luôn coi mình là trung tâm vũ trụ, nếu mất bàn tay vàng sẽ thảm hại cỡ nào.
Họ khổ liên quan éo gì đến cô?
Vân Giản hít sâu thở chậm, bình ổn nhịp tim.

Cô không dám chắc linh hồn cô đơn thuần quay ngược quá khứ hay đấng tạo hóa tái thiết lập trật tự thế giới, linh hồn cô gặp bug, may mắn giữ ký ức tương lai.
Hoặc giả thần linh tối thượng thương xót số phận cô hẩm hiu, phẩy tay cứu vớt.

Hoặc giả trăm ngàn nguyên nhân phi logic khác mà cô chẳng tài nào lường nổi.
Dù nguyên nhân gì, cô vẫn trân trọng cơ duyên tái sinh quý giá này.
Dây chuyền vàng ta sáng chóe chọe,đính ngọc phủy thúy vốn không phù hợp gu thẩm mỹ giới trẻ.

Cô đeo thứ đồ phô trương và khoe của ấy lên cổ, cất gọn hộp nhung, cảm ơn cậu thanh niên, nhanh nhẹn rời khoang tàu.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận