Thiên Tai Năm Thứ Mười Cùng Ta Đi Làm Ruộng


Nói xong hai điều kiện này, người tranh đoạt xếp hành nhận lãnh địa lập tức biến mất hơn phân nửa, những người đang xếp hàng cũng bắt đầu do dự không quyết đoán.

Người đàn ông cao lớn đứng đằng sau Hạ Thanh lớn tiếng hỏi: “Thị trưởng Đường, như thế nào mới tính là đạt tiêu chuẩn?”
Đường Chính Vinh mỉm cười: “Trong năm năm đầu tiên, mỗi năm lãnh địa tăng thêm diện tích trồng trọt thực vật có thể ăn trên hai mẫu là có thể coi như đạt tiêu chuẩn.


Một năm chỉ thêm hai mẫu, không quá khó! Người đàn ông thở phào nhẹ nhõm, Hạ Thanh cũng thả lỏng thần kinh căng thẳng của mình.

Nhìn thấy có mấy người rời đi lại quay về xếp hàng, trong lòng Đường Chính Vinh vô cùng đắc ý, vung tay lên nói: “Nghi thức phân lãnh địa đầu tiên của căn cứ Huy Tam chính thức bắt đầu.

Mọi người lãnh đến đất đai xong trong vòng hai tiếng đồng hồ đến trước cửa khu an toàn tập hợp, căn cứ sẽ cử xe đưa mọi người qua đó.



Đường Chính Vinh nói xong, Đường Lộ đã chờ đến mất kiên nhẫn từ lâu nhỏ giọng thúc giục cán bộ công nhân ngồi đằng sau bàn làm việc: “Nhanh lên.


Công nhân nam mặt trắng nõn lập tức cầm lấy giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, dùng hai tay đưa cho Đường Lộ: “Cô Đường, đây là của cô, mời cô nhận lấy.

Dựa theo quy định, người dân đầu tiên đến nhận lãnh địa có thể lãnh thêm đồ ăn cho hai tháng, phiền cô cầm lấy giấy chứng nhận đến phía bàn làm việc bên phải lĩnh đồ ăn, nguyên bộ vật tư và các loại hạt giống.


Đường Lộ giành đến giấy chứng nhận, lúc xoay người còn quay đầu liếc mắt người tiến hóa vừa dơ vừa hôi thối, trong mắt tràn ngập vẻ đắc ý.

Hạ Thanh nhìn thấy rõ giấy chứng nhận quyền sử dụng đất trong tay của Đường Lộ, sau khi nhìn thấy rõ bốn chữ “khu đất số 2”, tiến lên một bước đi đến trước bàn làm việc.

Công nhân nam kia cũng không thèm ngẩng đầu lên “Số thứ tự thân phận, tên họ.



Hạ Thanh nâng lên âm thanh hỏi ngược lại: “Dựa theo quy định, ba người đầu tiên có thể tự chủ chọn vùng đất mình muốn, nhận hai phần đồ ăn, có đúng không?”
“Ba người đầu tiên có thể tự do chọn vùng đất, còn được nhận hai phần đồ ăn hả? Thật sao?” Người đàn ông xếp thứ ba kinh ngạc hô to, hấp dẫn ánh mắt của mấy trăm người về phía này.

Ăn nói bậy bạ!
Công nhân nam nhíu mày ngẩng đầu, nhìn ánh mắt lạnh như băng của cô và thẻ bài màu xanh mà cô đeo, theo bản năng né tránh ánh mắt của cô, trán bắt đầu toát mồ hôi lạnh.

Nếu anh ta nói không có quy định này, người phụ nữ tiến hoá này chắc chắn sẽ lôi chuyện anh ta cung cấp thêm đồ ăn cho Đường Lộ ra để kiếm chuyện gây sự.

Nếu sự việc này bị làm lớn chuyện lôi đến trước mặt thiếu tướng Thích chủ căn cứ, anh ta không biết thị trưởng Đường sẽ như thế nào, nhưng anh ta chắc chắn sẽ không giữ được vị trí này nữa.

Cả gia đình bốn người của anh ta đều dựa vào công việc này của anh ta để ăn cơm nữa.

“Cô ăn nói…” Nghe Hạ Thanh nói, Đường Lộ đang lãnh lương thực quay đầu lại mắng ngay, nhưng vừa mới mở miệng đã bị bác cả đi ngang qua bên cạnh dùng ánh mắt có vẻ vô cùng lạnh nhạt nhìn thoáng qua, lập tức sợ hãi ngậm miệng lại ngay.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận