Thiên Tài Ngục Phi

Cái này có chút quá…. đơn giản rồi !

Thất tinh Linh Hoàng chỉ chăm chú nhìn Mộ Kình Thiên mà không để ý tới động
tác của hai người Tiểu Bạch và Tiểu Ngư, tới khi cảm thấy được sự bất
thường thì cũng không kịp rồi.

Tiểu Bạch và Tiểu Ngư đồng thời
nhỏ một giọt máu xuống, trận đồ chợt lóe lên rồi biến mất. Thất tinh
Linh Hoàng trở tay không kịp, trận đồ trên không trung truyền ra một lực lượng mạnh mẽ hung hăng đánh vào người hắn. Cả người đập mạnh vào thân
cổ thụ, phun ra một búng máu.

Tiểu Bạch nhìn về phía nam nhân mà chế giễu.

"A ! Ta lỡ tay, ta quên mất linh thú chúng ta có khả năng tự động giải trận đồ."

(À hem, trận đồ và trận pháp khác nhau. Trận pháp có mắt trận còn trận đồ thì không có mắt trận.)

Nam nhân nghe được hai chữ " linh thú " thì sắc mặt phức tạp, nếu biết có
linh thú đi cùng thì hắn đã gọi người bên Huyết đội cùng đi rồi, Sát đội chỉ phụ trách linh đồ nhưng hắn lại quá tự phụ, xem thường đối thủ.

Thất tinh Linh Hoàng đứng dậy, dù hắn không dùng được trận đồ thì sao chứ,
lão vẫn là một Linh Hoàng chính hiệu. Hắn không cần trận đồ vẫn có thể
hoàn thành nhiệm vụ.

Nghĩ xong một luồng thủy linh lực tỏa ra từ

người của Thất tinh Linh Hoàng, nương theo hai cánh tay hắn là hai con
thủy long uốn lượn.

Tiểu Ngư thấy vậy thì nụ cười càng sâu, "Chơi nước với ta ? Ngươi còn non tay lắm."

Tiểu Ngư khinh thường đứng trước mặt thủy long chờ thủy long đến, nam nhân
kia cũng đắc ý vênh mặt, chiêu này của hắn không biết đã miểu sát bao
nhiêu người rồi, một tên nhóc làm sao thoát được.

Nhưng làm cho
hắn thất vọng, thủy long đến trước mắt Tiểu Ngư thì chợt tan biến, cả
còn lại thủy linh lực lượng lờ xung quanh Tiểu Ngư. Khóe miệng cong cong của Tiểu Ngư trong làn linh lực càng thêm mờ ảo, đẹp đến mức không thể
tả được, vậy mà hắn lại cảm nhận được tử thần sắp đến gần.

Tiểu
Ngư vẫy tay một cái, một con thủy long thu nhỏ đã xuất hiện trên cánh
tay của hắn. Liếc nhìn thất tinh Linh Hoàng, Tiêu Nguyệt vận dụng lôi
linh lực, đem thủy ngư bao phủ trong một lớp lôi linh lực.

Nam
nhân nhìn thấy hình thái cũa thủy long thì âm thầm kêu không ổn, không
phải thủy linh càng lớn thì uy lực càng mạnh mà là áp xúc, chỉ khi áp
xúc càng mạnh thì uy lực của thủy long mới mạnh.

Nhìn con thủy

long của dài hai gang tay kia thì hắn đã muốn nhấc chân lên chạy. Chẳng
những áp xúc mạnh còn có thêm một lớp lôi linh lực. Không cần nói, uy
lực có thể nghĩ ra được.

Thất tinh Linh Hoàng hoảng sợ đứng đó,
hắn không thể nhất chân lên được, có một luồng uy áp cứ đè hắn xuống
phía dưới. Nhận ra được luồng uy áp quen thuộc, sắc mặt Thất tinh Linh
Hoàng trắng bệch.

"Linh… Linh…. Linh Thánh !"

Không sai,
cấp bậc hiện tại của Tiểu Ngư là Linh Thánh, là cấp bậc chỉ dưới Linh
Thần, số Linh Thánh trên đại lục cũng chưa đến 20 người.

Tiểu Ngư vừa định đem thủy long phát động thì một giọng nói chen ngang, "Dừng tay !"

Tiểu Ngư quay lại phía sau thì nhìn thấy Tiêu Nguyệt từ trên vòng tay của Mộ Kình Thiên nhảy xuống, nàng đang tiến về hướng của hắn. Tiểu Ngư cũng
biết Tiêu Nguyệt là chủ nhân của Chỉ Thiên nên cũng ngoan ngoãn nghe
theo.

Nhìn thấy Tiểu Ngư thu tay thì thất tinh Linh Hoàng thở
phào nhẹ nhõm định trốn đi thì phát hiện uy áp vẫn còn đó, hắn không thể di chuyển.

Tiêu Nguyệt đi đến trước mặt thất tinh Linh Hoàng,
lấy từ trong Hỗn Độn Giới Chỉ ra một lệnh bài màu xanh trông khá giống
với lệnh bài bên hông của thất tinh Linh Hoàng.

Tiêu Nguyệt chìa lệnh bài tới trước mặt Thất tinh Linh Hoàng.

"Đây là cái gì ?"

Thất tinh Linh hoàng nhìn thấy lệnh bài thì hai đồng tử co rút lại. "Đây…. đây là…"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận