Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Từ phủ đệ Bắc Thần đi ra ngoài, Vân Khê tâm sự nặng nề.

“Thiên Tuyệt, chàng biết Hách Liên đại ca tu luyện võ công gì không? Vì sao ta nhìn lại thấy nó giống tà môn như thế?”

“Ta cũng không rõ, nhưng nghe nói võ công của gia tộc Bắc Thần từ trước đến giờ đều rất lợi hại, người tu luyện có thể trong khoảng thời gian ngắn tăng thực lực lên, nhưng chiêu thức thường thường tàn nhẫn, tổn hại âm đức (người xưa cho rằng việc làm nhân đức ở dương gian đều được ghi công ở âm phủ). Võ công mà Hách Liên Tử Phong tu luyện chắc chắn là một trong số đó, nhưng võ công luôn chịu sự khống chế của con người, chỉ cần hắn không đi theo Tử Yêu trợ Trụ vi ngược( nối giáo cho giặc, giúp người xấu làm điều ác), tin tưởng sẽ không có điều gì đáng ngại.” Long Thiên Tuyệt nói.

“Chỉ hy vọng như thế.” Vân Khê chân mày nhíu chặt, từ đầu đến cuối không có yên tâm.

Xa xa, truyền đến một âm thanh đặc biệt, hấp dẫn lực chú ý của hai vợ chồng.

“Là tín hiệu của Thủy Quy tiền bối truyền tới, chẳng lẽ là Cung chủ muốn thừa dịp hỗn loạn mà chạy trốn?” Vân Khê ánh mắt sáng lên, lộ ra sát khí nồng đậm.

Lúc này, Tử Yêu đang cùng Các chủ quyết chiến, dựa vào thực lực của hai người, trong khoảng thời gian ngắn không thể nào phân ra thắng bại.

Cung chủ muốn nhân cơ hội này chạy trốn, mà nàng cũng đang muốn thừa dịp này loại bỏ Cung chủ, đã để cho bà ta liên tục đào thoát mấy lần, lần này, tuyệt đối không thể để cho bà ta đào thoát!

“Thiên Tuyệt, đi! Đi thanh lý môn hộ!”

Nói xong, hai vợ chồng thi triển Na Di thuật, trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.

Lấy thực lực của bọn họ bây giờ, thi triển Na Di thuật, đã không chỉ là di chuyển cự ly ngắn, cả gia tộc Bắc Thần, bọn họ có thể trong nháy mắt di chuyển đến các nơi khác nhau, nhưng điều kiện tiên quyết là, bọn họ phải thông thuộc địa hình của gia tộc Bắc Thần.

Hiện trường tỷ võ, vợ chồng Vân Khê vừa rời đi chỗ ngồi, Cung chủ lập tức đã nhận ra. Sự thù địch của Vân Khê đối với bà ta, bà ta hiểu rất rõ từ lúc bắt đầu đi vào cửa thành, lòng của bà ta vẫn luôn căng thẳng, Vân Khê rốt cuộc lúc nào sẽ ra tay với bà ta, bà ta không cách nào đoán được.

Tuyệt đối không thể bỏ mạng ở chỗ này!

Cho nên, vợ chồng Vân Khê vừa rời khỏi chỗ ngồi, Cung chủ cũng bắt đầu hành động, vì không muốn gây chú ý cho quá nhiều người, bà ta nói với cao thủ bên cạnh một tiếng, phải đi tiểu tiện một lúc, tạm thời rời đi hiện trường.

“Tông chủ rời đi vội vã như vậy, thật sự chỉ là đi tiểu tiện sao? Bà ta sẽ không phải là muốn……” Mấy vị cao thủ Nội tông cũng không đần, nhìn phương hướng Cung chủ rời đi, rõ ràng là hướng đi xuống núi, không nhịn được nổi lên lòng nghi ngờ.

“Đi, chúng ta theo sau nhìn một cái.”

Hai gã Nội tông cao thủ đi theo, còn lại mấy người tiếp tục ở lại hiện trường, quan sát tỷ võ.

Cung chủ một đường chạy chốn, càng lo lắng cho cái mạng nhỏ của mình, cảm giác của bà ta càng nhạy cảm. Phía sau có hai cái đuôi đuổi theo, thoáng cái bà ta đã nhận ra, lắc mình một cái, bà ta biến mất ở trên đường lớn.

Hai gã Nội tông cao thủ bước nhanh đuổi theo, trái phải quan sát, mất đi tung tích của bà ta.

“Không tốt, Tông chủ sợ là đã phát hiện ra chúng ta.”

“Làm sao bây giờ? Tiếp tục tìm người, hay là quay về quảng trường đang diễn ra tỷ võ?”

“Trước khi đến, Tông chủ đã phân phó, nhất định phải trông chừng Tông chủ mới, không thể để cho bà ta tự tiện rời đi tầm mắt của chúng ta. Thoạt nhìn Tông chủ đối với Tông chủ mới có mấy phần phòng bị, nghe nói còn cho giam lỏng người nhà của Tông chủ mới.”

“Ai, có lẽ người của gia tộc Bắc Thần nói đúng, Vân tộc chúng ta hiện tại……”

“Nói những thứ này để làm gì, có ích lợi gì? Hiện tại việc chúng ta phải làm là, trông chừng Tông chủ mới, nắm giữ ở hành tung của bà ta, không thể để cho bà ta thoát khỏi tầm mắt của chúng ta. Đi, đi cửa thành, muốn rời đi gia tộc Bắc Thần chỉ có con đường này, bà ta không thể không đi qua!”

Cung chủ ở trong bóng tối híp mắt, những tia lạnh lẽo tràn ra ngoài, gừng càng già càng cay, bà ta làm sao có thể ngờ đến mình có một ngày rơi vào trong tay của Tông chủ, còn giam con cái và chồng của bà ta?

Bây giờ mụ là thân bất do kỷ (bản thân không làm chủ được quyết định của mình).

Cho dù xảy ra chuyện gì, trước tiên phải rời khỏi gia tộc Bắc Thần rồi tính tiếp. Bị Tông chủ nắm trong tay, so với việc lập tức chết ở trong tay Vân Khê thì vẫn còn tốt hơn.

Ngoài cửa thành, Thủy Quy cự thú lười biếng gục ở cửa thành, thoải mái mà phơi nắng, khóe miệng bày không ít thức ăn, cũng là hạ nhân canh cửa sợ lão nhân gia nó đột nhiên nổi đóa, cố ý chuẩn bị cho nó, hi vọng lão nhân gia nó có thể thoải mái, bọn họ cũng có thể thoải mái.

Cung chủ ẩn thân ở một góc cửa thành, nhìn chằm chằm Thủy Quy cự thú hồi lâu, lúc trước thời điểm ở Vân Huyễn điện, bà cùng Thủy Quy coi như là lão hàng xóm, cùng nhau sinh sống mấy chục năm. Mặc dù không phải là mỗi ngày gặp nhau, nhưng Thủy Quy tuyệt đối liếc một cái có thể nhận ra bà.

Muốn thế nào, mới có thể tránh thoát ánh mắt Thủy Quy, thuận lợi từ cửa thành rời đi đây?

Cách đó không xa, có một nhóm cô gái mặc quần áo giành cho diễn viên múa từ bên trong cửa thành đi tới, đang muốn ra khỏi thành, các nàng mặc quần hở rốn, trên mặt mang khăn che mặt, giữa mi tâm có nốt chu sa rất xinh đẹp (mi tâm: điểm giữa hai đầu lông mày; chu sa: nốt ruồi màu đỏ; cách ăn mặc trang điểm này giống các cô gái Ấn Độ), cử chỉ rất phong tình, lẳng lơ. Các nàng do gia tộc Bắc Thần mời tới, vì muốn góp vui cho các tân khách, nhưng hiện trường tỷ võ đang chiến hỏa nồng đậm, các nàng tựa hồ không có đất dụng võ. Dưới dự hướng dẫn của ma ma nhóm múa, lục tục hướng phía ngoài cửa thành đi đến, cách cửa thành, có thể thấy có xe ngựa của các nàng đang đợi ở ngoài cửa thành.

Cung chủ ánh mắt sáng lên, đó là một cơ hội tốt, chỉ cần vào xe ngựa ngoài cửa thành, bà ta lập tức an toàn.

Mười sáu người của nhóm múa, đi tới đi tới, đột nhiên thiếu một người.

Ma ma quay đầu lại, kiểm tra nhân số, kinh ngạc nói: “Lục Phù đâu? Nàng chạy đi nơi nào? Không biết chúng ta đang vội vã lên xe ngựa sao? Thủy Liên, nhanh đi tìm Lục Phù đi!”

“Ta lập tức đi……” Không đợi người có tên gọi Thủy Liên đi xa, cách đó không xa liền phát hiện ra một người, Thủy Liên vui vẻ kêu lên, “Tới tới, Lục Phù tỷ tỷ tới!”

“Lục Phù tỷ tỷ, ngươi đi đâu vậy? Chúng ta đều đang tìm tỷ.” Nàng nhiệt tình cầm lấy cánh tay của người được gọi là Lục Phù, kéo nàng đến chỗ nhóm khiêu vũ đang đứng đợi, nửa đường, Lục Phù rút tay lại, toàn bộ khuôn mặt của nàng đều bị che lại chỉ để lộ ra một đôi mắt mang theo ánh mắt lạnh nhạt xa cách, ý nói người lạ chớ tới gần.

Thủy Liên hơi kinh ngạc, không hiểu nhìn về phía Lục Phù: “Lục Phù tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy? Mới không thấy tỷ một lúc, làm sao tỷ lại không giống với lúc trước?”

Thủy Liên cẩn thận đánh giá đối phương, kỳ quái phát hiện, da của đối phương tựa hồ thô ráp hơn trước rất nhiều, khóe mắt còn có nếp nhăn, nhìn thế nào cũng đều không giống với Lục Phù tỷ tỷ trước đây. Lục Phù ánh mắt mỉm cười nói nhanh chóng, chủ động cầm tay của đối phương, đè ép thanh âm nói: “Ta có chút mệt mỏi, tiếng nói cũng hơi khác, chúng ta vẫn là nhanh lên một chút ra khỏi thành thôi.”

“Hóa ra là như vậy.” Thủy Liên trong lòng mặc dù còn tồn tại một tia hoài nghi, nhưng đây rõ ràng chính là xiêm y của Lục Phù, chắc là không sai.

Hai người dắt nhau, hướng cửa thành đi tới.

“Nhanh chân lên! Mọi người nhanh chân lên chút cho ta, còn đứng đó mà dây dưa lằng nhằng.” Ma ma uốn éo vòng eo, dẫn đầu nhóm múa, vừa bước ra cửa thành một khắc, Thủy Quy vẫn gục trên mặt đất đột nhiên động, từ từ di chuyển, quay đầu.

“Ôi, làm ta sợ muốn chết! Con Rùa đen này của nhà ai không biết, sao lại nuôi lớn như vậy? Một năm không biết lãng phí bao nhiêu lương thực? Tao đạp a……” Ma ma dẫn đầu chỉ nghĩ nó là một con rùa đen bình thường, không sợ hãi chút nào, tiếp tục uốn éo vòng eo, vòng qua con Thủy Quy cự thú đi ra cửa thành.

Lục Phù ánh mắt căng thẳng, tập trung tinh thần nhìn một màn này, nếu ma ma dẫn đầu có thể bình an vô sự đi qua, thì bà cũng làm theo như vậy có thể sẽ qua.

Lúc ma ma dẫn đầu đi được một nửa, thấy ánh mắt của Thủy Quy cự thú vẫn nhìn chăm chú nàng, đang đánh giá nàng, nàng liếc mắt, đột nhiên đi ra phía trước, hướng lên mai rùa của Thủy Quy cự thú đạp một cước, trong miệng không ngừng mắng: “Con rùa đen chết tiệt, nhìn cái gì vậy? Chưa từng thấy mỹ nữ a?”

Nói xong, khẽ nguýt nó một cái, nàng tiếp tục lắc mông rời đi.

Hạ nhân canh cửa nhìn thấy hành động cùng lời nói lớn mật của ma ma dẫn đầu, mọi người thay nàng toát mồ hôi, thật là điếc không sợ súng, bọn họ lại không giống như vậy, bọn họ là thấy tận mắt Thủy Quy xuất hiện như thế nào, cho nên bọn họ bận rộn hầu hạ cũng không kịp, nào dám đi trêu chọc nó? Cũng chính là ma ma dẫn đầu hoàn toàn,từ đầu, không biết nó là thần thú, chỉ cho là con rùa kia được gia đình nào đó cho ăn quá nhiều dinh dưỡng, mới dám tùy ý đạp nó.

Thủy Quy cự thú buồn bực, cư nhiên bị một nữ nhân đá, hai mắt nhìn chằm chằm nữ nhân đang uốn éo cái eo nhỏ cùng cái mông yêu kiều của nàng, cái kia nhộn nhạo a, hai mắt nó sáng lên nhìn chằm chằm.

Cảm nhận được ánh mắt nóng rực đang nhìn chằm chằm sau lưng mình, ma ma dẫn đầu Vũ Nương đi nửa đường đột nhiên quay đầu lại, hướng về phía Thủy Quy cự thú trừng trừng nhìn nó: “Nhìn cái gì vậy? Con rùa háo sắc!”

Hai tay che cái mông yêu kiều của mình, ma ma lập tức bước nhanh đi về phía xe ngoài cửa thành.

Cứ như vậy thuận lợi đi qua?

Không chỉ hạ nhân canh cửa ngạc nhiên, Lục Phù cũng ngạc nhiên không kém.

Ghê tởm, thì ra là Thủy Quy cự thú kia vô dụng như thế, hóa ra từ đầu Vân Khê thiết lập ván cục là hù dọa bà ta, khiến cho bà ta không dám tùy ý đi ra khỏi thành. Sớm biết Thủy Quy cự thú chỉ muốn hù dọa bà ta, bà ta tùy tùy tiện tiện là có thể ra thành rồi, làm gì còn cần mặc vào hai xiêm y ngắn cũn cỡn như vậy, đánh mất thân phận của mình?

Không sai, hiện tại Lục Phù, chính là Cung chủ sau khi thay đổi quần áo.

Nghĩ bà ta tuổi cũng là một bó to, lại còn muốn học người ta cô nương mười lăm mười sáu tuổi, mặc vào xiêm y hở hang như vậy, rêu rao khắp nơi. Đây là nhục nhã lớn nhất đối với bà ta!

Song, vì mạng sống, bà cũng bất chấp.

Phía sau nhóm múa mọi người lắc mông đi tới rồi, Thủy Quy cự thú liếc những cô gái eo thon nhỏ cùng cái mông yêu kiều đi qua, hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm không có dừng lại, xem cái kia thích a!

Nếu như vẫn có phúc lợi tốt như vậy, nó tình nguyện ngày ngày canh giữ cửa thành.

Cuối cùng đến lượt hai người Thủy Liên và Lục Phù, Lục Phù cố ý đứng ở một bên Thủy Liên, từ góc độ này, vừa vặn có thể che lại ánh mắt của Thủy Quy cự thú. Chỉ cần có thể thuận lợi đi qua Thủy Quy cự thú, bà ta có thể thần không biết quỷ không hay rời đi gia tộc Bắc Thần.

Thành bại dựa vào nhất cử nhất động lúc này!

Thủy Quy cự thú nhìn hai vị mỹ nhân đi qua trước mắt nó, trong lòng nhộn nhạo a, quay đầu nhìn lại, chỉ còn lại một đôi mỹ nhân cuối cùng. Lần này, nó phải xem cẩn thận hơn một chút mới được, nếu không sẽ không được nhìn, tốt nhất có thể đem những mỹ nhân phía trước toàn bộ bắt trở lại, để cho các nàng đi lại một lần nữa.

Trong lúc Thủy Quy cự thú sắc híp mắt ánh mắt nhìn soi mói, hai người Thủy Liên cùng Lục Phù dìu nhau, từ từ dạo bước mà đến.

“Con rùa háo sắc!” Cung chủ dưới đáy lòng âm thầm mắng, bà ta đã là nữ nhân năm mươi tuổi, để cho bà ta học cách đi của cô nương mười lăm mười sáu tuổi, quả thực là một loại hành hạ đối với bà ta.

Nhưng, để có thể thuận lợi tránh được tầm mắt của Thủy Quy cự thú, bà nhịn.

Nếu không, một khi để cho Thủy Quy cự thú phát hiện hành tung của bà, rất nhanh, hai vợ chồng Vân Khê sẽ biết bà hướng cửa thành trốn đi. Bà bây giờ, hoàn toàn không có tự tin có thể đối phó được vợ chồng hai người bọn họ.

“Xoay a, xoay a, xoay a……”

Thủy Quy cự thú vừa nhìn, dưới đáy lòng lại nhộn nhạo a, hai mắt nó sáng lên nhìn chằm chằm.

Ui? Cái mông kia làm sao lại lớn như vậy chứ? Động tác xoay lại cứng ngắc, một chút cũng không nhìn được!

Ánh mắt đang sáng lên đột nhiên biến thành một cái tuyến, Thủy Quy cự thú bất mãn, phúc lợi của nó a……

Cặp mông to, eo thô, da thô ráp, nó càng nhìn càng ghét bỏ, đột nhiên mở miệng: “Chờ một chút!”

Thủy Quy cự thú đột nhiên mở miệng, đem mọi người tại chỗ giật nảy mình, nhất là ma ma dẫn đầu vừa mới lấy chân đạp nó một cái, bị làm cho sợ đến nỗi cả người lạnh run. Là một con rùa đen có thể mở miệng nói chuyện, thú có thể nói, không phải là yêu thú thì chính là thần thú…… Cái này xong, nó sẽ không phải hướng nàng trả thù chứ?

Những cô nương khác trong nhóm múa vừa đi qua cửa thành trong lòng cũng hoảng sợ, các nàng đi qua một con rùa đen có thể nói, còn giữ được mạng sống, coi như là vận may của các nàng.

Thủy Liên lúc này dừng ở trước mặt con Thủy Quy cự thú khoảng cách gần nhất, cả người run rẩy giống như cái sàng, sắp tè ra quần.

Cung chủ cũng là ngẩn ra, theo bản năng dừng bước, nàng không ngờ rằng Thủy Quy cự thú sẽ ở lúc này đột nhiên gọi bọn họ, chẳng lẽ là bà đã bị lộ sao?

Không nên a!

Cung chủ cứng nhắc đứng tại chỗ, không dám lộn xộn, sau đó nghe được Thủy Quy cự thú trong lỗ mũi phát ra bất mãn hừ lạnh: “Người đứng bên ngoài kia, làm sao ngươi lại xấu như vậy? Xấu như vậy làm sao có thể đi múa được?”

Dưới khăn che mặt, Cung chủ âm thầm cắn răng, thật ghê tởm! Này con rùa háo sắc kia, ngươi rốt cuộc muốn ồn ào cái gì?

“Ta nhìn ngươi cảm thấy rất quen mắt? Có phải đã gặp nhau ở nơi nào hay không?” Thủy Quy cự thú từ từ bò tới chỗ của bà ta, Thủy Liên hai mắt trợn trắng, bị dọa sợ đến nỗi ngất đi. Thân ảnh Cung chủ, thoáng cái liền rơi vào trong mắt của Thủy Quy cự thú, chung quy là cùng nhau làm hàng xóm láng giềng ở Vân Huyễn điện mấy chục năm, Thủy Quy cự thú liếc một cái lập tức nhận ra nàng, ngẩng đầu, hướng trên bầu trời thét dài, hướng chủ nhân của nó phát tín hiệu.

Cung chủ nóng nảy, một khi vợ chồng Vân Khê tiếp thu được tín hiệu của nó, rất nhanh sẽ chạy tới nơi này, bà phải nhanh chóng rời khỏi nơi đây mới được. Tung người, đang muốn nhảy lên rời đi, làn váy đột nhiên bị kéo lấy, nàng chỉ cần hơi dùng lực, váy sẽ từ trên người nàng rơi xuống. Bà tức giận trừng trừng hướng con rùa đen kia đang cắn váy nàng, này con rùa háo sắc kia, nó còn có thể hèn hạ thêm một chút nữa không?

Cung chủ vừa tức vừa vội, hiện tại bà đi cũng không được, không đi cũng không được, nếu đi, váy của bà nhất định sẽ rơi xuống, cái nét mặt già nua này của bà hoàn toàn sẽ bị đánh mất, nếu không đi, vợ chồng Vân Khê một khi đến, bà nhất định phải chết.

Trong lúc Cung chủ đang giãy dụa không biết nên chọn mất thể diện hay mất thể diện, đáng tiếc đã muộn, thời gian không có cho bà ta lựa chọn.

Dường như là tại lúc Thủy Quy cự thú phát ra một tiếng thét dài, vợ chồng Vân Khê và Long Thiên Tuyệt lập tức đến ngoài cửa thành. Xa xa, nhìn thấy trong miệng Thủy Quy cự thú đang ngậm váy cô nương trong nhóm múa, Vân Khê suýt nữa bị nước miếng của mình sặc chết.

Tình huống này là thế nào?

Vân Khê quan sát, thân ảnh cô gái bị Thủy Quy cự thú cắn mép váy rõ ràng cứng đờ.

Long Thiên Tuyệt kéo nhẹ ống tay áo của nàng, hướng nàng nháy mắt, Vân Khê nhất thời hiểu rõ.

“Thủy Quy tiền bối, ngài gửi tín hiệu gọi chúng ta về đây, chẳng lẽ chính là vì cho chúng ta nhìn thấy ngài đùa giỡn một vị cô nương đàng hoàng sao?”

“Ô ô ô……” Thủy Quy cự thú trong miệng ô ô kêu to, nó muốn nói chuyện, nhưng là nó cũng biết, một khi mình mở miệng nói, người bị nó ngậm váy trong miệng sẽ lập tức biến mất khỏi đây.

“Vị cô nương này, thật là không phải, Quy tiền bối nhà ta vạn năm nay chưa từng thấy qua mỹ nhân, khó được nhìn thấy ngươi như vậy một vị mỹ nhân quốc sắc thiên hương, khó tránh khỏi có chút thất thố, ngươi ngàn vạn lần không nên cùng nó so đo.” Vân Khê tiến lên phía trước nói.

“Ô ô ô ô……” Thủy Quy cự thú dùng sức ô ô, nó mới không phải con rùa chưa từng thấy mỹ nhân, không nên vũ nhục nó như vậy.

Cung chủ cả người nổi đầy da gà, bà ta hoài nghi, Vân Khê rốt cuộc có phát hiện ra bà ta hay không, tại sao toàn thân có cảm giác có cái gì không đúng?

Tay bà ta dùng sức kéo lấy mép váy của mình, nếu không phải sợ đi mất mặt, bà ta đã sớm đi bộ.

“Ngươi là ma ma của các nàng sao? Ngươi tới đây một chút!” Vân Khê hướng ma ma dẫn đầu ngoắt ngoắt tay, gọi nàng đến trước mặt.

Ma ma dẫn đầu kia cũng là người hiểu thế sự, thấy khí chất của Vân Khê không tầm thường, lập tức hướng nàng bày ra khuôn mặt tươi cười: “Phu nhân có cái gì phân phó?”

“Vị cô nương này của các ngươi tên gọi là gì, thân thể của cô nương ấy giá bao nhiêu?” Vân Khê chỉ vào Lục Phù nói.

Cung chủ cả người cứng đờ, một cử động cũng không dám.

“Nàng gọi Lục Phù, giá trị con người, cái này không tiện tiết lộ……” Ma ma dẫn đầu nở nụ cười, quay đầu nhìn về phía Lục Phù, không khỏi cau mày, “Chậc chậc, nha đầu này mấy ngày không có để ý dạy bảo, sao lại mập như thế? Ngươi nhìn ngươi đi, này cánh tay này eo, đều thô thành cái dạng gì rồi?”

Ma ma dẫn đầu liên tục nhéo cánh tay và ngang hông của Cung chủ, cau mày lộ rõ thái độ ghét bỏ.

Cung chủ mặt càng ngày càng đen, nữ nhân chết tiệt, ngươi nhéo một lần nữa xem?

Ma ma dẫn đầu liên tục khiêu khích năng lực nhẫn nại của bà ta, khiến cho Cung chủ không thể nhịn được nữa.

Vân Khê nhìn ở trong mắt, âm thầm nén cười, không nhịn được thêm muối thêm củi: “Ta thấy Lục Phù cô nương dáng người không tệ a, ít nhất so với lão bà bốn mươi năm mươi tuổi kia tốt hơn nhiều lắm rồi, ta lúc trước có gặp một lão bà bốn mươi năm mươi tuổi, dáng của bà ta người a, chậc chậc, thật là khó coi.”

Nàng tiến lên, cũng học bộ dáng của ma ma dẫn đầu, hung hăng nhéo cánh tay và ngang hông của Cung chủ: “Cánh tay của bà ta, thô gấp hai lần cánh tay này, hông của bà ta, quả thực chính là eo thùng nước, không thể phân biệt được rõ rốt cuộc nơi nào là cái mông, nơi nào là eo, chậc chậc, thật là thảm thiết a!”

Cánh tay và ngang hông của Cung chủ truyền đến một trận đau, gương mặt hết chuyển sang màu xanh lại tím, dưới khăn che mặt khóe miệng hung hăng co quắp, nghiến răng nghiến lợi.

“Ơ? Thanh âm gì vậy? Chẳng lẽ Lục Phù cô nương có thói quen tốn hơi thừa lời?” Vân Khê ra vẻ kinh ngạc, để sát vào đến Cung chủ trước mặt, vừa lắc đầu vừa thật lòng khuyên bảo, “Thân là một diễn viên múa, có thói quen như vậy, thật sự không tốt. Trưởng nhóm, ngươi nói xem đúng không?”

Ma ma dẫn đầu sắc mặt trầm xuống, nhìn về phía Cung chủ ánh mắt hung hiểm: “Ngươi chết tiệt nha đầu kia, ở trước mặt người ngoài mất thể diện như thế, sau khi trở về, xem ta trừng phạt ngươi như thế nào? Bộ dáng của ngươi như thế kia, sau này đừng mơ tưởng có thể kiếm sống được, sau khi trở về, lập tức hảo hảo mà đem thắt lưng thùng nước giảm xuống cho ta, một ngày không giảm, thì một ngày đừng nghĩ ăn cái gì!”

Ba một tiếng giòn vang, bàn tay của ma ma hung hăng đánh ở một chưởng ngang hông của Cung chủ, để lại dấu của năm ngón tay khổng lồ trên ngang hông của Cung chủ.

Vân Khê xấu xa câu môi cười, ánh mắt lấp lánh ngó chừng Cung chủ, nhìn bà ta rốt cuộc sẽ phản ứng như thế nào.

Long Thiên Tuyệt chứa đựng vẻ cười yếu ớt, nhìn Vân Khê không ngừng mà kích tướng Cung chủ, bộ dáng xấu xa kia, thật sự là khiến cho hắn yêu chết đi được. Hắn theo bản năng giơ tay ra cầm lấy bàn tay của Vân Khê, ngón cái nhẹ nhàng gãi ngứa trong lòng bàn tay của nàng, tựa hồ muốn nói, nàng Tiểu bại hoại……

Vân Khê khóe môi treo nụ cười xấu xa càng rõ ràng hơn.

Cung chủ rốt cục không nhịn được nữa, ánh mắt ngoan lệ trừng hướng ma ma, ma ma nhìn thấy ánh mắt khác thường của Lục Phù, nàng sợ hết hồn, lập tức cảm giác được cổ họng của mình bị thứ gì đó chèn vào cảm thấy không thở nổi.

“Ngươi đi chết đi!” Cung chủ vươn ra một chưởng, đột nhiên dồn lực, trút tất cả hướng về phía ma ma, sau đó nhéo ở cổ nàng.

“Cứu, cứu mạng ——” ma ma chỉ kịp kêu ra hai cái, ngay sau đó tắt thở trong tay của Cung chủ.

Những cô nương của nhóm múa bên cạnh xe ngựa rối rít hét lên, có ít người bị doạ sợ đến nỗi hôn mê bất tỉnh.

Vân Khê muốn xuất thủ, đáng tiếc đã muộn một bước, ánh mắt mỉm cười siết chặc, nhìn chăm chằm Cung chủ: “Ngươi rốt cục vẫn phải lộ ra con người thật của mình.”

“Vân Khê, ngươi muốn giết bổn tọa, không dễ dàng như vậy! A ——” Cung chủ đột nhiên hét lên một tiếng, váy của bà ta bị tung lên, sau đó toàn bộ bị xé nát, lộ ra hai đùi tuyết trắng……

Thủy Quy cự thú phi phi nhổ ra miếng vải trong miệng, thở hổn hển nói: “Ta đã nói mà làm sao lại có cô nàng xấu như vậy, hóa ra là bà già, phi phi, dơ bẩn đôi mắt của ta……”

Vẻ mặt ghét bỏ, Thủy Quy cự thú không nhịn được ói ra một ngụm nước miếng.

Cung chủ vừa bận rộn che dấu, vừa lạnh lùng trừng nó, lão rùa háo sắc chết tiệt, một ngày nào đó bà muốn dìm chết đuối nó!

“Ngươi hãy chờ đấy!” Cung chủ phi thân lên, hướng ngoài cửa thành thoát đi.

“Dơ bẩn ánh mắt lão nhân gia, còn muốn chạy trốn? Đứng lại cho ta!” Thủy Quy cự thú đột nhiên phát uy, toàn bộ thân thể cao lớn phi thân nhảy dựng lên, đuổi theo thân ảnh của Cung chủ.

Mọi người ở trên mặt đất, xa xa địa thấy một con rùa lớn bay ở trên bầu trời, đuổi theo một nữ nhân trần trụi hai bắp đùi, một màn này, quả thực đặc sắc cực kỳ, làm mù đôi mắt của mọi người.

“Là Tông chủ! Bà ta làm sao……” Đi tới cửa thành hai vị cao thủ Nội tông, nhìn thấy một màn này, nhận ra vị cô nương kia chính là Tông chủ của bọn họ, mọi người sắc mặt nhất thời đều tái đi.

Chuyện này quá mất thể diện?

Nếu để cho người trong giang hồ biết, Tông chủ của bọn họ giờ phút này để lộ hai bắp đùi, bị một con rùa lớn đuổi đến mức bộ dáng chật vật không chịu nổi, người Vân tộc bọn họ từ đó trở đi sợ là không ngẩng đầu lên được.

“Cho dù chuyện có như thế nào, bà ta tóm lại vẫn là Tông chủ mới của chúng ta, trước hết đi ngăn cản con rùa lớn kia rồi hãy nói.” Hai người sau khi bàn bạc, liền phi thân đuổi theo hướng một người một con rùa.

Vân Khê vốn còn muốn nhìn trò hay, ai ngờ đột nhiên lại nhô ra hai gã cao thủ của Vân tộc, nàng cùng Long Thiên tuyệt trao đổi ánh mắt, vợ chồng hai người chia làm hai đường, chia ra đi vòng vây hai gã cao thủ và đuổi theo Cung chủ.

Vân Khê tự nhiên là đuổi theo Cung chủ, muốn chạy? Cửa nhỏ cũng không có!

Vân Khê ánh mắt trong nháy mắt trở nên sắc bén, vài lần Na Di thuật, đã tiến tới gần đến phía sau Cung chủ, hai tay của nàng kết ấn, trong miệng lãnh khốc phun ra ba chữ: “Phong Ấn thuật!”

Hô ——

Không khí từ từ ngưng kết, ở chung quanh thân thể của Cung chủ, một vòng phong ấn khổng lồ trong nháy mắt thành hình, đem Cung chủ vững vàng bao lại.

Cung chủ đang bay nhanh, thoáng cái chậm lại, cánh tay của bà ta di chuyển một cách khó khăn, giống như là động tác đang bơi ở vùng nước nặng, chậm đến cực hạn, mà trên mặt nàng vẻ mặt cũng là chậm tới cực điểm, trên bộ mặt mỗi một khối da thịt nhảy lên, đều có thể nhìn được rõ ràng.

“Vân…… Khê…… Ngươi…… Làm…… Cái…… Gì…… Đối…… Với…… Ta?”

Thanh âm của bà ta bị ngắt quãng thành một chuỗi thanh âm kỳ quái.

Vân Khê từ từ phong ấn ở ngoài, hạ xuống trước mắt bà ta, mỉm cười nhìn bà ta nói: “Ngươi không phải là vẫn muốn kiến thức sự lợi hại của Tàn Hoa bí lục sao? Một chiêu này chính là chiêu thuật lợi hại thứ hai trong Tàn Hoa bí lục, tên là Phong Ấn thuật!”

“Thế nào? Cảm giác như thế nào? Ngươi nói một chút xem!” Vân Khê cười đến chói lọi.

“Phong…… Ấn…… Thuật……” Cung chủ chân mày từ từ nhăn lại, đợi nàng nói xong ba chữ, chân mày vẫn chỉ là dừng lại ở vị trí một nửa.

Vân Khê đáng tiếc lắc đầu: “Nói chuyện với ngươi quá mất sức, hãy để cho ta giải thích cho ngươi một chút chỗ lợi hại của Phong Ấn thuật. Cái gọi là Phong Ấn thuật, bao gồm không gian lĩnh vực Phong Ấn thuật và thời gian lĩnh vực Phong Ấn thuật, nói đến không gian lĩnh vực phong ấn, ví dụ như ngươi bây giờ vậy, bị vây trong một cái không gian hình tròn, nếu như ta không giải khai phong ấn, ngươi sẽ không có cách nào từ bên trong đi ra……”

Nàng đưa tay, chọc chọc dọc theo vòng phong ấn, vừa ngắm đôi chân trần trụi của bà ta, tiếp tục nói: ” Một ngày ta không giải khai phong ấn, thì một ngày ngươi sẽ giữ nguyên bộ dáng hiện tại, để cho tất cả mọi người được xem ngươi miễn phí ‘đôi đùi ngọc’ cùng ‘dáng người ma quỷ ’ của ngươi, vậy thì ngươi buôn bán lời rồi. Bởi vì giống như lão bà ngươi vậy, trên người thật sự không có gì đáng xem, cho dù dùng bạc mời người đến xem, cũng chưa chắc có người nguyện ý nhìn. Nhưng không sao, bởi vì có phong ấn của ta ở đây, mọi người vì tò mò, vẫn sẽ nhìn ngươi thêm mấy lần……”

Cung chủ mặt nhăn đến hai phần ba chân mày, lại từ từ giãn ra, tất cả cũng do nàng khiến cho bà ta tức chết.

Đây là đối với bà trần trụi nhục nhã a!

Bà đường đường là Tông chủ của Vân tộc, làm sao có thể chịu được sự đùa bỡn của mọi người coi mà như con khỉ mà đến xem đây?

Vân…… Khê, ta muốn giết ngươi!

Vân Khê không để ý tới sự phẫn nộ của bà ta, lại nói: “Còn về phong ấn lĩnh vực thơi gian? Ngươi bây giờ hẳn là nhận thức rất sâu đi? Đúng, chính là giống như ngươi bây giờ vậy, muốn mắng ta, muốn giết ta, đáng tiếc ngươi đang ở đây trong thời gian phong ấn so với thời gian bên ngoài chậm gấp mấy chục lần. Ngươi mới mắng ta một chữ, ta liền có thể mắng lại ngươi mười mấy chữ, ngươi muốn giết ta, cũng phải trước hết nghĩ biện pháp lao ra khỏi phong ấn mới được, chậc chậc…… Như thế xem ra, ngươi thật đáng thương nga!”

Thủy Quy cự thú dừng ở bên ngoài vòng phong ấn, nghe Vân Khê nói một phen, mồ hôi của nó chảy ròng ròng.

Đổi lại nếu nó là Cung chủ, nó hận không được tự vận mà chết, ai có thể chịu nổi những lời nói lạnh nhạt đả kích người như vậy của nàng?

“Vân…… Khê…… Không…… Được……Chết……Tử tế!” Cung chủ trước mặt dữ tợn cực kỳ.

Vân Khê khẽ mỉm cười, từ từ lui ra sau, nàng rút ra kiếm Tử Tiêu ở bên hông, không muốn lại cùng bà ta tiếp tục dông dài.

“Kiếm thứ nhất, là vì tất cả các cao thủ của Vân Huyễn điện, ngươi từ bỏ các nàng, đem các nàng coi không là gì, ngươi là phản đồ của Vân Huyễn điện! Ta đại biểu Vân Huyễn điện, xử trí ngươi cái phản đồ này!”

Kiếm Tử Tiêu giơ cao khỏi đỉnh đầu, mũi kiếm thả ra sáng như tuyết, có xu thế cắn nuốt trời đất.

Đôi con ngươi của Cung chủ từ từ mở lớn hơn, vẻ mặt hoảng sợ còn không có hoàn toàn bày ra, kiếm quang đột nhiên hung hăng rơi xuống, chém vào vòng phong ấn, cánh tay trái của Cung chủ bị kiếm quang bổ trúng, kiếm quang không có rơi xuống một phát, mà là giằng co một lúc, kèm theo thời gian trong phong ấn, một chút xíu giằng co này giống như một loại Lăng Trì đau đớn, ăn tươi nuốt sống thả chậm gấp mấy chục lần, khiến cho Cung chủ đau đến nỗi không muốn sống.

Cung chủ cho rằng đây chính là điều thống khổ nhất rồi, nhưng bà ta đã sai lầm rồi, bởi vì kiếm của Vân Khê lại một lần nữa giơ lên cao, kiếm thứ hai lại rơi xuống.

“Kiếm thứ hai, là vì Vân Trung Thịnh cùng phụ thân của hắn, ngươi không coi trọng tính mạng của chồng mình, nói giết liền giết, càng không để ý đến tình cảm của con mình, giết phụ thân của hắn. Ngươi không xứng trở thành mẫu thân, ta thấy bất công cho sự tổn thương của Thịnh công tử, cho ngươi một kiếm này!”

“A ——” kiếm thứ hai chém vào vị trí ngang hông của bà ta, lại là một loại giằng co đau đớn, khiến cho hông của bà ta đau đến nỗi muốn ngất đi, bà ta sợ hãi hô lên một tiếng.

Vân Khê lãnh khốc câu môi, đáy mắt tràn ra những tia sát ý, kiếm Tử Tiêu trong tay nàng, kiếm quang càng trướng càng thịnh, giống như là muốn đem tất cả ánh sáng trong trời đất đều thu nạp đến mũi kiếm.

“Một kiếm cuối cùng, là vì những người của bộ tộc cấm kỵ bị ngươi giết hại ——”

Kiếm quang vạch lên trên bầu trời một đường vòng cung, từ trên đỉnh đầu Cung chủ bổ xuống, đỉnh đầu Cung chủ bị kiếm quang bổ xuống, kiếm quang xen lẫn vết máu, đỉnh đầu của Cung chủ mở ra một chút xíu, cả người Cung chủ bị ba đạo kiếm quang từ từ tách ra, cả người chia năm xẻ bảy, cảnh tượng này kinh sợ tới cực điểm.

Phía sau, hai vị cao thủ Nội tông của Vân tộc thật vất vả chạy trốn từ trong tay Long Thiên Tuyệt, chạy tới, nhìn thấy một màn như vậy. Bọn họ sợ ngây người, giật mình ngay tại chỗ, quên mất phản ứng.

“Đây là…… Phong Ấn thuật của Vân tộc?”

“Trời ạ, thật sự là Phong Ấn thuật trong truyền thuyết! Nàng…… Nàng thế nhưng luyện thành.”

Long Thiên Tuyệt từ từ tiến tới gần đến phía sau hai người, hắn cố ý bỏ qua cho bọn họ, để cho bọn họ nhìn thấy một màn này, vì muốn làm cho bọn họ kinh sợ, để cho bọn họ thấy rõ ràng, rốt cuộc người nào mới có tư cách trở thành chủ nhân chân chính của Vân tộc!

“Các ngươi đoán không sai, đây chính là Phong Ấn thuật của Vân tộc!”

Long Thiên Tuyệt trả lời một cách khẳng định nghi vấn của bọn họ, hai gã cao thủ Nội tông há to miệng, thật lâu không có cách nào khép lại.

Vân Khê vung tay lên, đột nhiên thu hồi phong ấn, ba đạo kiếm quang như sét đánh xuống, trong nháy mắt đem thân ảnh của Cung chủ chém thành mấy mảnh, rơi khắp nơi trên mặt đất, không có cách nào ghép thành toàn thây.

Chết như vậy, tựa hồ vô cùng tàn nhẫn.

Nhưng Vân Khê không có chút nào đồng tình, bởi vì so với những người của bộ tộc cấm kỵ kia, so với mẫu thân của nàng chưa từng gặp mặt chết bởi trận đại kiếp nạn kia, so với những người bị chôn sống tàn bạo chết ở trọng động của ao sen, cái chết Cung chủ, quả thực là quá nhân từ rồi!

Bà ta, chết chưa hết tội!

Vân Khê tâm tình kích động chỉ trong chốc lát, từ từ khôi phục bình tĩnh, nàng đưa mắt nhìn một cái hướng khác, nơi đó chính là phương hướng của Vân Huyễn điện: “Cha, nữ nhi thay người báo thù, ngài có thể an tâm, mẫu thân ở trên trời cũng cảm thấy được an ủi.”

“Còn có Vân sư huynh, huynh cũng có thể an ủi được vong linh của phụ thân huynh.” Vân Khê thu hồi kiếm Tử Tiêu, quay đầu nhìn về phía hai gã cao thủ Nội tông còn đang ngu ngơ tại chỗ, mở miệng nói, “Trở về nói cho Tông chủ, hãy rửa cổ của mình chờ ta, sớm muộn gì ta cũng chặt cổ của bà ta xuống, vì Vân tộc thanh lý môn hộ!”

“Vân Khê, ngươi thích giết chóc như vậy, làm sao có tư cách trở thành lãnh tụ của Vân tộc? Ta khuyên ngươi hãy thu tay lại? Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn trông coi Vân Huyễn điện, tin tưởng Tông chủ sẽ không làm khó ngươi, nếu ngươi không an phận, Tông chủ cùng tất cả cao thủ Nội tông, cũng sẽ không bỏ qua ngươi!” Trong đó một gã cao thủ nói, thanh âm của hắn phát ra chiến ý.

Vân Khê cười lạnh một tiếng: “Thích giết chóc? Cũng là Tông chủ của các ngươi ép! Ngươi đi về hỏi bà ta, bà ta rốt cuộc đã làm những chuyện tốt gì? Bà ta một kẻ vong ân phụ nghĩa, lạm sát người vô tội, còn có tư cách trở thành Tông chủ, ta vì sao không thể?”

“Ngươi…… Ngươi đừng hòng chửi bới Tông chủ, Tông chủ cũng không phải loại người như ngươi nói!” Cao thủ run giọng phản bác.

Vân Khê không nhịn được liếc hắn một cái: “Các ngươi đã bị tư tưởng của bà ta độc hại, ta lười cùng với các ngươi tốn nước miếng, nể tình là đồng môn, các ngươi đi nói cho tất cả các cao thủ Nội tông của Vân tộc. Ta Vân Khê chỉ đối địch với một người là Tông chủ, tuyệt đối sẽ không lạm sát đồng môn, nhưng nếu có người muốn ngăn cản ta, ta tuyệt đối sẽ không nương tay!”

“Cút đi!” Vân Khê thanh âm lãnh khốc, không muốn nhìn thấy phản ứng của hai người kia nữa, đi tới bên người Long Thiên Tuyệt, cùng nhau hướng về hướng cửa thành chạy tới.

Giờ phút này, Tử Yêu cùng Các chủ chiến đấu, cũng không biết thế nào.

Trong lòng hai người bận tâm, nhanh chóng chạy về hiện trường tỷ võ.

Hai vị cao thủ Nội tông của Vân tộc nhìn phần thi thể còn lại của chân tay đã bị cụt cùng vết máu trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, trong khoảng thời gian ngắn, không biết nên thu thập làm sao, đến tột cùng là đem những phần còn lại của chân tay đã bị cụt thu lại mang về Vân tộc, hay là chôn ngay tại chỗ, hoặc là trực tiếp bỏ mặc……

“Thật khó khăn a? Không bằng lão nhân gia ta làm chuyện tốt, giúp các ngươi đem bà ta chôn!” Hai người hơi kinh hãi, Thủy Quy cự thú giờ phút này còn ở bên cạnh hai người bọn họ.

Chỉ nghe ầm ầm một tiếng nổ thật lớn, một tảng đá lớn dưới sư điều khiển của Thủy Quy cự thú, quay cuồng, đập vào mặt đất, đem phần còn lại của chân tay đã bị cụt Cung chủ toàn bộ chôn ở trong đó, hết thảy chân chính quy về bụi đất rồi!

Hai vị Nội tông cao thủ kinh hãi liếc mắt nhìn nhau, miệng co quắp, trở về chỗ của mình.

Trên bầu trời, bụi tung mù mịt, xung quanh ngọn núi, núi đá cũng bay lên, vây quanh hai người đang tỷ võ, lượn vòng với tốc độ kinh người, tạo thành một đạo nước xoáy.

Trên mặt đất mọi người đã không thấy rõ tình trạng tỷ võ cụ thể trên bầu trời, từng đợt cuồng phong đánh xuống, chà xát trên mặt mỗi người, khiến cho mọi người có cảm giác đau rát ở trên mặt, giống như là sau một khắc sẽ bị xé rách.

Hai người Vân Khê và Long Thiên Tuyệt tới hiện trường tỷ võ, nhìn thấy trước mắt một màn kịch liệt như vậy, tim của hai người có cảm giác nhảy lên tới cổ họng.

Trên bầu trời có nhiều tiếng rồng ngâm, đó là huyễn thú của Các chủ gọi ra, nghe thanh âm, có ít nhất chín con!

Cửu Long Tề Vũ, đó là Long huyết bảo điển của Long gia tu luyện tới cảnh giới tương đối cao mới có thể triệu hồi ra hình thái của huyễn thú, nhưng còn không phải là cao nhất, cảnh giới cao nhất hẳn là, gọi ra……

Trong lúc chín con rồng, giương nanh múa vuốt, xen kẽ, là những đoàn khí xinh đẹp màu tím, ma khí màu tím không ngừng biến hóa ở trên bầu trời, biến hóa ra các loại hình thái kỳ dị, khí thế kia có phần áp chế khí thế của chín con rồng.

Long Thiên Tuyệt vẻ mặt rối rắm, mắt thấy tình hình chiến đấu kịch liệt, âm thầm phân tích. Cũng chỉ có cao thủ cấp bậc giống như vợ chồng bọn họ, mới có thể thấy rõ ràng tình hình cuộc chiến đấu này.

Dĩ nhiên, bên trong hiện trường, trừ vợ chồng bọn họ ra, còn có những cao thủ đang núp trong núi kia, nững cao thủ của cuộc chiến vạn năm trước, cũng thấy được cuộc trận đại chiến này rất rõ ràng.

Trong lòng bàn tay bọn họ âm thầm đổ mồ hôi, bọn họ biết rõ, một khi Long Các chủ bị thua, bọn họ sắp phải đối mặt với cái gì. Không có gì khác, chỉ có Bắc Thần điên cuồng báo thù!

Long Các chủ một khi ngã xuống, bọn họ chính là người thứ hai, người thứ ba……

Trong sương mù, mấy người liếc nhau một cái, bọn họ không thể ngồi chờ chết, bọn họ muốn thừa cơ, trong lúc Bắc Thần không có phòng bị, liền xuống tay, cho hắn một kích trí mạng, khiến cho hắn hoàn toàn biến mất ở trên thế gian này, khiến cho hắn không có cách nào trở thành uy hiếp của bọn họ!

Mười mấy cỗ huyền khí mạnh mẽ đồng thời tích tụ lại, từ trong núi lao ra, luân phiên biến hóa, cuộn thành một cỗ huyền khí với lực lượng to lớn, công kích về hướng Tử Yêu đang trong trận quyết chiến.

Tử Yêu làm sao có thể ngờ đến, những kẻ gọi là quân tử, gọi là phe chính nghĩa, sẽ ở một cuộc quyết chiến công bằng, đột nhiên đánh lén hắn.

Hắn ngửa mặt lên trời gầm thét một tiếng, từ bên trong thân thể bộc phát ra cỗ lực lượng vô tận, dường như muốn hủy diệt trời đất.

“A —— các ngươi tất cả đi chết cho ta!”

Chỉ một thoáng, cả hội trường, bao gồm những ngọn núi xung quanh, toàn bộ đều chấn động. Dư âm của cuộc chân động đáng sợ, truyền vào trong tai mỗi người, khiến cho đa số người có mặt ở đây hôn mê bất tỉnh.

Cỗ Huyền khí với lực lượng to lớn bị lực lượng khổng lồ của Tử Yêu bắn ngược trở về.

Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! ——

Hơn mười đạo máu tươi như một cái ống hình trụ từ trên núi nối tiếp nhau phun ra.

Long Các chủ là người đứng gần Tử Yêu nhất, bị lực lượng cường đại của lão làm cho kinh sợ, cả người thoáng cái bay vụt ra khỏi mấy dặm, trong miệng máu tươi cũng phun ra.

“Các chủ!”

Hai người Vân Khê và Long Thiên Tuyệt đẩy ra áp lực cực lớn đang vây lấy hai người, bay về phía Long Các chủ rơi xuống.

Bọn họ biết, giờ phút này Tử Yêu đã bị chọc giận, những lão già ngu xuẩn vạn năm kia. Bọn họ cho rằng có thể thông qua loại phương pháp này để đánh lén Tử Yêu, giết chết lão, lại không nghĩ ngược lại là tự chịu diệt vong.

Bọn họ tinh tường nhìn thấy, Mộ Dung tôn giả bị chưởng lực lực mạnh của Tử Yêu, cả người cơ hồ không có phản kháng, từ trên núi rơi xuống. Một đời kiếm đạo tông sư, cứ như vậy mà bị diệt.

Không chỉ có ông ta, còn có mấy cao thủ vạn năm khác, cũng nhanh chóng bị lực lượng mạnh mẻ của Tử Yêu từ gian phòng trên núi hút đi ra ngoài, khi những đoàn khí màu tím xinh đẹp của lão công kích, một tên tiếp theo một tên tắt thơ rơi xuống núi.

“Các chủ, ngài không sao chứ?” Long Thiên Tuyệt vững vàng đón được Các chủ.

Long Các chủ khóe môi còn dính máu nhếch lên, hơi thở yếu ớt, bỗng nhiên thở thật dài: “Đã muộn, tiềm lực của Bắc Thần bởi vì hắn tức giận, bị kích phát ra ngoài một cách triệt để, từ đó về sau, không còn có người có thể ngăn cản hắn bước chân xưng bá Long Tường đại lục của hắn.”

Hai người Vân Khê và Long Thiên Tuyệt nghe được lời nói của Các chủ, trong lòng tràn ngập lo lắng, ngay cả Các chủ cũng nói như vậy, vậy thì khẳng định không sai. Ngay cả Các chủ đều không thể đánh bại Tử Yêu, vậy Vân Huyên…… Cõi đời này còn có thể có ai có thể ngăn cản Tử Yêu đây?

Chẳng lẽ, từ đó về sau, cả Long Tường đại lục, sẽ phải chịu cảnh máu chảy thành sông, Tử Yêu trở thành chúa tể thế giới sao?

Nghĩ đến điều này, ba người đều cảm thấy đáng sợ.

“Long gia sợ là giữ không được, giữ không được gia nghiệp, ít nhất phải giữ được người Long gia ……” Các chủ vẻ mặt đột nhiên nghiêm nghị, nói, “Tuyệt Nhi, ngươi nhanh chóng truyền tin đến Long gia, trong vòng ba ngày, mọi người Long gia phải rút lui khỏi thành Bàn Long! Ta cũng vậy phải tự mình trở về Tiêu Dao các một chuyến, để cho tất cả mọi người rút lui khỏi Tiêu Dao các……”

“Cái gì? Toàn bộ rút lui?” hai người Long Thiên Tuyệt và Vân Khê đồng loạt lộ ra vẻ mặt không thể tin được.

“Đúng, toàn bộ rút lui! Gia nghiệp cũng quan trọng, nhưng bảo vệ thực lực của Long gia, mới là quan trọng nhất, chỉ cần những tinh anh của Long gia còn, Long gia sớm muộn gì cũng có thể tái xuất giang hồ.” Lời nói của Các chủ rất có khí phách, khiến cho hai người Vân Khê và Long Thiên Tuyệt cơ hồ tìm không được lời nói để phản bác.

“Vậy chúng ta bây giờ đi đâu? Rời đi thành Bàn Long, chúng ta còn có thể đi nơi nào? Tử Yêu nếu muốn đối phó với Long gia chúng ta, chúng ta bất kể là chạy trốn tới nơi nào, lão đều có biện pháp tìm được chúng ta.” Long Thiên Tuyệt nói.

Vân Khê suy nghĩ một chút, đột nhiên nói: “Có một địa phương, Tử Yêu có lẽ tạm thời không đi.”

“Nơi nào?”

Vân Khê chân mày khẽ nhíu, dừng lại chốc lát, mới lạnh lùng phun ra bốn chữ: “Nội tông Vân tộc.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui