- Mộ Thiên Tuyết...
Lâm Minh ngây ra một hồi.
Từ sau khi chiếm được Ma Phương, trong lòng Lâm Minh liền có vô số câu hỏi. Hắn không ngừng tìm kiếm tinh huyết của người mạnh hơn cho Ma Phương cắn nuốt. Thứ nhất đương nhiên là vì đạt được mảnh vỡ trí nhớ trong Ma Phương, nhưng từ trong tiềm thức Lâm Minh cũng cực kỳ khát vọng biết được bí mật của Ma Phương.
Ma Phương là điểm mấu chốt sự quật khởi của Lâm Minh!
Tuy rằng đến Tiên Thiên, Toàn Đan về sau, Ma Phương kỳ thật cũng không mang đến cho Lâm Minh quá nhiều trợ giúp, Lâm Minh có thể có thành tựu hiện tại chính là dựa vào chính mình dốc sức, cố gắng và nghị lực. Nhưng không hề nghi ngờ chính là: Nếu không có Ma Phương, Lâm Minh hiện tại sợ là chỉ là một võ giả nhỏ bé của Thiên Vận Quốc, nhiều nhất tu đến Ngưng Mạch kỳ, Hậu Thiên kỳ, đó chính là cực hạn.
Là Ma Phương mang đến cho Lâm Minh tích lũy mới đầu, khiến hắn vượt qua một đoạn cuộc sống khó khăn nhất chỉ lấy tư chất bình định thiên tài.
Lâm Minh có thể xác nhận, Ma Phương là vật báu vô giá trong vũ trụ, hắn một mực muốn làm rõ Ma Phương rốt cuộc là cái gì, nó còn có công hiệu gì. Nếu như chỉ vẻn vẹn là hiệu quả tồn trữ mảnh vỡ trí nhớ, nó làm sao đến mức khiến cho nhiều đại năng Thần Vực như vậy tranh đoạt?
Trong đầu Lâm Minh xoay quanh không biết bao nhiêu dấu hỏi, nhưng là hắn lại không trực tiếp mở miệng hỏi. Bởi vì hắn còn không xác định tính toán của Mộ Thiên Tuyết rốt cuộc là cái gì. Nàng tuy rằng là mượn dùng lực lượng của mình mới khôi phục ý thức, nhưng ai biết nàng hiện tại có thể trực tiếp trở mặt hay không, dứt khoát chiếm cứ thân thể Nhan Nguyệt Nhi, cướp đi Ma Phương.
Nếu là nàng tính toán như vậy, Lâm Minh còn đi ngây ngô hỏi lai lịch của Ma Phương thì thật đáng cười. Biết nhiều nói không chừng sẽ bị giết người bịt miệng. Lâm Minh nhưng là ngay cả Tu La Vương đều không đối phó được huống chi là Mộ Thiên Tuyết.
Mộ Thiên Tuyết dường như nhìn ra kiêng kỵ trong lòng Lâm Minh, nhẹ giọng nói:
- Ngươi không cần khẩn trương. Lại nói tiếp, ta mặc dù ở trong Ma Phương ngủ say 5 vạn năm, nhưng là ý thức một mực vẫn còn. Từ khoảnh khắc ngươi nhận được Ma Phương, ta liền đã biết. Thần hồn của ta đã bị hao tổn nghiêm trọng, cần lực lượng của tinh huyết để khôi phục. Ta chỉ có thể hy vọng có một cường giả vì ta tìm kiếm tinh huyết khôi phục lực lượng thần hồn. Đương nhiên, nếu như là cường giả chính tay ta bồi dưỡng lên, hiệu quả tốt nhất. Chỉ có như vậy ta mới có thể tin được. Tính cách của ngươi ta rất vừa lòng. Làm việc quả cảm, sát phạt quyết đoán, sẽ không phạm sai lầm ngu xuẩn, cũng sẽ không lòng dạ đàn bà. Nhưng đồng thời cũng không phải vô tình vô nghĩa, hiểu được tri ân báo đáp, làm việc có điểm mấu chốt. Trọng yếu nhất là ý chí kiên định, một lòng truy tìm võ đạo đỉnh phong. Rất không tồi!
- Nguyên bản ta không ôm hy vọng gì đối với thiên phú của ngươi, nhưng không nghĩ tới ở mặt này ngươi cũng cho ta một sự ngạc nhiên vui mừng. Ngươi có thể lấy thân phận võ giả hạ giới đi đến một bước này, quả thật là kỳ tích.
Một phen lời của Mộ Thiên Tuyết lộ ra cho Lâm Minh rất nhiều tin tức. Quả nhiên trước kia mỗi lần mình có thể tiến vào không gian Ma Phương hấp thu mảnh vỡ linh hồn đều là Mộ Thiên Tuyết chủ đạo. Nàng có ý thức dẫn đạo mình đi tìm tinh huyết của cao thủ.
- Nhưng hiện tại Mộ cô nương tỉnh rồi, cô định...
Lâm Minh hỏi dò một câu.
Sau khi hắn nói ra những lời này, Mộ Thiên Tuyết hít sâu một hơi. Khoảnh khắc đó, một luồng khí lạnh vô hình tỏa ra, dung nham bên cạnh nàng đều ngừng lưu động, dường như sắp bị đóng băng lại.
- Ta muốn trọng tu thân thể, hoàn toàn khôi phục lại. Ngoài ra, những người năm đó hủy Thiên Vũ Thánh địa ta, ta muốn bọn họ hoàn toàn hủy diệt. Còn có Thiên Minh Tử, ta cũng sẽ khiến hắn hồn phi phách tán!
Khi Mộ Thiên Tuyết nói những lời này, con ngươi trong đôi mắt xinh đẹp ẩn chứa sát khí um tùm.
Lâm Minh nhìn mà trong lòng nhảy dựng. Mộ Thiên Tuyết này tuy rằng thanh lệ xuất trần, không ăn khói lửa nhân gian, nhưng kỳ thật trong lòng nàng lại sát phạt quyết đoán, ân oán rõ ràng!
Đây cũng là chuyện trong tình lý. Thiên Vũ Thánh địa năm đó khả năng trực tiếp do Mộ Thiên Tuyết chủ trì, ít nhất Mộ Thiên Tuyết cũng là một trong những cao tầng của Thiên Vũ Thánh địa.
- Thiên Minh Tử, hắn là... thực lực gì?
Lâm Minh không kìm nổi hỏi. Không hề nghi ngờ, Thiên Minh Tử chính là người áo đem suất lĩnh hơn vạn đại năng Thần Vực vây công Thiên Vũ Thánh địa kia. Mãi cho đến cuối cùng, Mộ Thiên Tuyết hiến tế linh hồn mượn dùng Ma Phương phát ra một đòn mạnh nhất cũng không thể làm gì được Thiên Minh Tử. Có thể thấy được sự cường đại của người này.
- Mới vào Giới Vương!
Mộ Thiên Tuyết gằn từng từ, mà thanh âm này rơi vào trong tai Lâm Minh lại khiến hắn hít một hơi khí lạnh. Tuy rằng sớm có phán đoánnhưung chân chính được xác nhận của Mộ Thiên Tuyết, hắn lại vẫn cảm thấy trong lòng chấn động.
Cường giả Giới Vương! Giữa Thánh chủ và Giới Vương có lạch trời không thể vượt qua. Toàn bộ Phượng tộc thượng cổ, lịch sử trăm triệu năm đều chưa từng xuất hiện Giới Vương!
Đương nhiên đây chủ yếu là bởi vì Phượng tộc thượng cổ nói đến cùng chỉ là Nhân tộc cấy ghép huyết mạch Cổ Phượng, cũng không phải hậu duệ Phượng tộc chân chính. Hậu duệ Thần thú chân chính, toàn bộ Thần Vực cũng không biết có hay không. Dù sao Thần Thú đều ít như vậy, lại vô cùng cao ngạo, làm sao có thể kết hợp cùng nhân loại, sinh ra hậu duệ. Nếu thật sự là loại người này, chỉ sợ chính là thiên tài khủng bố nhất trên đời.
Bởi vì Thần thú tượng trưng cho thân thể mạnh mẽ nhất và độ phù hợp pháp tắc. Mà nhân loại nghĩa là năng lực học tập mạnh mẽ nhất, hơn nữa còn có thể tu tập võ đạo. Người như vậy, thành tựu ngày sau khó thể tưởng tượng.
- Đây là tu vi của hắn 5 vạn năm trước? Như vậy hiện tại chẳng phải là càng cao?
Lâm Minh theo bản năng nói.
- Đúng vậy. Tuy nhiên vào 5 vạn năm trước, Thiên Minh Tử còn không có giới lớn chính thức thuộc về mình, chỉ là thống trị một thế giới cỡ trung, không tính là Đại Giới Vương, hẳn nên gọi là Giới chủ.
Mộ Thiên Tuyết từ từ nói ra những lời này, Lâm Minh nghe mà sửng sốt, ngay sau đó trong lòng hiểu rõ. Thần Vực tuy rằng chỉ có Giới Vương của 3000 giới lớn, đó là bởi vì Thần Vực chỉ có 3000 giới lớn, Giới Vương thủy chung ở vào trạng thái bão hòa. Giới Vương mới sinh ra không nhất định có thể được chia địa bàn, phải đợi Giới Vương cũ chết đi mới được. Hoặc là dứt khoát đi đánh bại một người, cướp lấy phạm vi thế lực của đối phương.
Nhưng muốn đánh bại một Giới Vương cũ nội tình sâu dày, nói dễ hơn làm. Tuổi của những Giới Vương này đều tính toán bằng đơn vị triệu năm, trong đó người thực lực thâm hậu, tuổi thọ sợ là có thể đạt tới mấy chục triệu năm!
Thần Vực sẽ có nhiều Giới Vương như vậy cũng không phải cường giả Giới Vương đầy đường, mà thật sự là bởi vì Thần Vực quá mức rộng lớn vô biên, số lượng sinh linh không thể tính toán. Hơn nữa tuổi thọ của những cường giả Giới Vương này vô cùng ngân nga, dùng thời gian chục triệu năm, thậm chí mấy chục triệu năm tích lũy. Như vậy mới có vẻ nhiều.
- Vậy cảnh giới của Mộ cô nương là...
Lâm Minh do dự một chút, vẫn không kìm nổi hỏi ra những lời này. Hắn quả thật muốn biết.
- Ta năm đó chỉ là nửa bước Giới Vương mà thôi, nói đến cùng vẫn là Thánh chủ. Ta kẹt ở một bước đó thật lâu lại chậm chạp không thể đột phá, đó là bởi vì...
Mộ Thiên Tuyết nói tới đây đột nhiên dừng lại, rồi sau đó nàng nhìn Lâm Minh, nói ra một câu khiến Lâm Minh trợn mắt há hốc mồm:
- Bởi vì ta... pháp thể song tu.
- Cái gì? Pháp... pháp thể song tu?
Lâm Minh trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn Mộ Thiên Tuyết trước mặt. Pháp thể song tu, cũng giống như hắn!
Thiên tài Thần Vực, cho dù là hạng thiên tư tuyệt đỉnh cũng rất hiếm lựa chọn pháp thể song tu. Bởi vì quy tắc của vùng trời đất này thay đổi rồi, đối với rất nhiều người mà nói, căn bản là mất nhiều hơn được. Cho dù ngươi là con cưng của trời trong con cưng của trời cũng không ngoại lệ.
Tiêu Đạo Cực, Xích Chiến Vân, Hỏa Phần Thiên, bao gồm cả Giới Vương hai đời Long tộc thượng cổ, không có một người là pháp thể song tu!
Lâm Minh sẽ đi lên con đường này, kỳ thật là bởi vì chính mình không hiểu sự gian nan của pháp thể song tu. Chờ đến lúc biết, Bát Môn Độn Giáp của hắn đều đã mở ra, nhưng là Mộ Thiên Tuyết không có khả năng không biết!
Biết sự gian nan của pháp thể song tu còn đi con đường này, chỉ có hai loại khả năng. Loại thứ nhất là người ngốc không biết lượng sức. Loại thứ hai chính là... Nàng (hắn) là một thiên tài tuyệt thế, trình độ thiên phú cao đến không thể tưởng tượng!
Không hề nghi ngờ, Mộ Thiên Tuyết chính là loại thứ hai. Nếu không nàng làm sao có thể trở thành Thánh nữ của Thiên Vũ Thánh địa. Mà nghe ra, Thiên Vũ Thánh địa này cũng là Thánh địa tuyệt đỉnh, thậm chí khả năng là Thánh địa cấp Giới Vương.
Đây cũng là điều trong tình lý. Nếu không loại đồ vật Ma Phương này làm sao lại rơi vào Thiên Vũ Thánh địa?
Mộ Thiên Tuyết mãi cho đến trước khi thân thể hủy diệt đều không thăng cấp Giới Vương, cũng không phải Mộ Thiên Tuyết thiên phú không được, mà hơn phân nửa là bởi vì nàng... tuổi không đủ!
Nàng là Thánh nữ của Thiên Vũ Thánh địa mà không phải Thánh chủ của Thiên Vũ Thánh địa. Thánh chủ hẳn là người chủ sự tuổi lớn hơn, bối phận cao hơn cùng với một số Thái thượng trưởng lão. Mà Mộ Thiên Tuyết năm đó hẳn chỉ là tiểu bối. Tiểu bối có thể tu đến nửa bước Giới Vương, thiên phú của nàng có thể nghĩ mà biết!
Lâm Minh trong nháy mắt nghĩ tới rất nhiều thứ.
- Thật không biết nàng rốt cuộc là huyết mạch gì, thể chất có gì đặc biệt?
Lâm Minh không kìm nổi trong lòng nghi hoặc. Hắn mới sẽ không cho rằng, huyết mạch bình thường nhất thiên phú sẽ đạt tới loại trình độ này. Ngay như chính Lâm Minh cũng đang không ngừng cải thiện huyết mạch và thể chất của mình.
Mộ Thiên Tuyết dường như không có ý định nói đến quá khứ huy hoàng của mình, nàng nói:
- Lâm Minh, ta lại không nghĩ tới, ngươi cũng sẽ đi lên con đường pháp thể song tu. Hơn nữa đã tiến hành đến loại trình độ này rồi. Con đường này gian nan cỡ nào, ta nghĩ ngươi cũng biết. Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có quyết định tiếp tục đi trên con đường pháp thể song tu này?
Lâm Minh sửng sốt một chút, sau đó kiên định gật đầu. Vứt bỏ mọi cố gắng lúc trước, đây tuyệt đối không phải phong cách của hắn. Hơn nữa nếu Mộ Thiên Tuyết năm đó cũng sẽ lựa chọn pháp thể song tu, như vậy chứng minh con đường này kỳ thật là đi được thông. Hơn nữa một khi đi thông là sẽ có ưu đãi thật lớn. Chỉ là quá trình gian nan vô cùng.
Đã có người có thể thử, mình vì sao không được! Chỉ là không biết, pháp thể song tu của Mộ Thiên Tuyết đến bước nào rồi? Có phải đã mở ra Đạo Cung Cửu Tinh trong truyền thuyết hay không?
- Được! Ta có thể giúp ngươi!
Mộ Thiên Tuyết lời ít ý nhiều.
Giúp ta?
Lâm Minh trong lòng khẽ động. Những lời này của Mộ Thiên Tuyết hiển nhiên bao hàm một tầng ý tứ khác!
Nàng đại khái không tính toán lấy đi Ma Phương, hẳn là nói trong một đoạn thời gian rất dài nàng tính toán đi cùng mình! Nếu không làm sao có thể giúp Lâm Minh hoàn thành pháp thể song tu?
Ngoài ra, hẳn là còn có một tầng ý tứ. Mộ Thiên Tuyết lúc trước giúp Lâm Minh là bởi vì ý thức của mình thức tỉnh. Hiện tại tiếp tục giúp Lâm Minh cũng tất nhiền còn có dụng ý khác.
Lâm Minh đảo mắt, hỏi:
- Cô có phải là tính toán muốn ta giúp cô báo thù?
Mộ Thiên Tuyết hơi hơi ngạc nhiên, ngay sau đó tán thưởng nhìn Lâm Minh một cái nói:
- Ngươi rất thông minh. Không sai, ngươi có lá gan này hay không?