Thiên Tài Tiên Đạo

Nghe Tiểu Ma Tiên hỏi vấn đề này khiến Lâm Minh chấn động, hắn hỏi ngược lại:

- Tại sao chúng ta lại cừu địch với nhau?

- Ta nói là nếu như.

Tiểu Ma Tiên không thuận theo.

Lâm Minh kỳ quái nhìn qua Tiểu Ma Tiên, thời điểm này Tiểu Ma Tiên vì sao còn hỏi vấn đề kỳ quái như thế.

- Ngươi nói chuyện không có ý nghĩa, sinh tử tuyệt cảnh, ngươi nghĩ những chuyện này làm gì?

Tiểu Ma Tiên nghe xong, sắc mặt trầm xuống, đột nhiên giọng nàng lạnh lẽo, nói: - Nếu như Yêu tộc cùng Ma tộc đều đứng đối lập với Nhân tộc thì sao? Nếu như hai đại chủng tộc chúng ta khi đó sinh tử tương kiến thì ngươi có giết ta không?

Tiểu Ma Tiên nói một câu này khiến Lâm Minh rùng mình, hắn lập tức hiểu Tiểu Ma Tiên nói gì.

Nhân tộc chiến đấu với Thánh tộc, Yêu tộc cùng Ma tộc đúng là không quan tâm tới, chúng gia nhập phe nào cũng khó nói, mà Tiểu Ma Tiên là nhân vật trọng yếu tương lai của Yêu tộc cùng Ma tộc, nàng thậm chí có thể chấp chưởng cả hai chủng tộc này.

Kể cả Thánh tộc đuổi giết lần này cũng chỉ nhắm vào Lâm Minh, mà không phải Tiểu Ma Tiên, nếu như Tiểu Ma Tiên bị Thánh tộc bắt lấy, bọn họ chỉ cưỡng ép làm quan hệ thông gia, mà không phải sát hại Tiểu Ma Tiên, ham huyết mạch trên người Tiểu Ma Tiên, dù sao so với hai chủng tộc liên hợp thì huyết mạch của Tiểu Ma Tiên hoàn toàn không có ý nghĩa.

Về phần cầm Tiểu Ma Tiên luyện dược, đây chẳng qua là tâm tư của Thiên Minh Tử mà thôi.

- Nói như vậy... Ma Thủy Thiên Tôn cùng Yêu Đế đã có khuynh hướng Thánh tộc?

Lâm Minh đột nhiên hỏi.

- Ta không biết, nhưng mà ta không thể cải biến quyết định của bọn họ.

Tiểu Ma Tiên nói chuyện và nhìn qua Lâm Minh.

- Ta hiểu rồi!

Lâm Minh giọng có chút trầm thấp, hắn trầm mặc rất lâu, dùng giọng trầm trọng nói:

- Ta không có khả năng khiến ngươi phản bội chủng tộc của mình, cũng ta cũng không thể phản bội chủng tộc của ta, đây không phải bởi vì cùng huyết mạch. Ta là vì thân nhân, bằng hữu, ân sư, bọn họ là nhân tộc, nếu như nhân loại cùng yêu ma đối lập, làm một thành viên của nhân tộc ta phải quyết đấu tới cùng.

Lâm Minh đã nhận ân trạch của Thần Mộng Thiên Tôn. Đồng thời kế thừa Hỗn Nguyên Thiên Tôn cùng Phong Thần Thiên Tôn truyền thừa, cho dù Hỗn Nguyên Thiên Tôn hay là Phong Thần Thiên Tôn. Bọn họ đều vì nhân tộc mà chết trận, Lâm Minh kế thừa di chí của bọn họ làm sao phản nhân tộc chứ?

- Nếu quả thực có một ngày ta và ngươi vì chủng tộc của mình mà chiến. Hơn nữa không có đường lui thì ta hy vọng ngươi không nên lưu thủ.

Lâm Minh nói như vậy, lẳng lặng nhìn qua ánh mắt Tiểu Ma Tiên, trong lúc nhất thời thân thể Tiểu Ma Tiên run nhẹ lên.

Ánh mắt của nàng rời rạc, ngây ngốc hồi lâu mới lúng túng nói:

- Ta hiểu!

Kỳ thật trước khi hỏi câu này Tiểu Ma Tiên đã sớm có đáp án trong lòng, nàng dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra câu trả lời của Lâm Minh, nếu không thì nàng cũng không quen Lâm Minh.

Nhưng mà chẳng biết tại sao nàng trời xui đất khiến lại hỏi ra vấn đề nằm trong lòng nhiều năm qua, dường như chỉ hỏi nó không vì cầu két quả, chỉ là vì hy vọng của mình.

Hết hy vọng!

Tiểu Ma Tiên nghĩ vậy, trong nội tâm cảm thấy đau đớn không hiểu.

Tiểu Ma Tiên có loại dự cảm, Yêu Đế cùng gia gia chỉ sợ có khuynh hướng Thánh tộc, bởi vì đột phá Chân Thần với Thiên Tôn đỉnh phong quá hấp dẫn!

Sau khi bọn họ ra khỏi Tu La Lộ thì chờ bọn họ là cái gì? Nàng cùng Lâm Minh mỗi người đi một ngả, lần sau gặp lại chính là cừu địch, sinh tử tương kiến sao?

Lâm Minh ở đại hoang cứu nàng, chín năm trong Uổng Tử Cốc cả ngày lẫn đêm bọn họ tay trong tay phá tan triều tịch, tình cảnh nhảy vào trong đại trận thần thú và Lâm Minh lâm nguy không sợ trong phấn mộ Bạch Khởi, từng cảnh hẳn phải chết hắn đều hóa giải được, đánh chết cường địch mạnh hơn hắn gấp mười lần.

Đầy đủ mọi thứ hiện ra trong đầu của Tiểu Ma Tiên, không ngừng quanh quẩn, lái đi không được, hình ảnh cuối cùng nhất chính là sau khi Lâm Minh trọng thương hai người hãm vào tuyệt cảnh mang khí tức bản thân độ cho nhau, cùng vượt qua khó khăn.

Trong lúc nhất thời, một cảm giác chua xót hiện ra trong lòng.

Đương nhiên Tiểu Ma Tiên không trông cậy vào Lâm Minh phản bội nhân loại, mà nàng cũng không phản bội yêu, ma.

Ngay từ đầu đã không có kết quả tốt. Đối với chuyện này Lâm Minh chỉ có thể trầm mặc.

Hắn rất hy vọng cho dù Yêu tộc, Ma tộc quan hệ với nhân tộc thế nào, Tiểu Ma Tiên đều có thể đứng chung với hắn, nhưng mà suy nghĩ ích kỷ này không thực tế, cho nên Lâm Minh căn bản không nói, vì vậy hắn chỉ có trầm mặc.

- Tiếp tục tu luyện đi, chỉ mong không ảnh hưởng tới tâm tình.

Tiểu Ma Tiên nhìn qua tinh hoa Hồng Mông linh châu trước mặt, cảm giác căn bản không tăng lên nổi.

Lâm Minh nhíu mày, mở miệng nói:

- Ngươi không nên hấp thu tinh hoaHồng Mông linh châu, tâm tình của ngươi bây giờ không thích hợp đột phá.

Đột phá Thần Quân là một đại sự, rất nhiều võ giả cần chuẩn bị mấy trăm năm, tắm rửa dâng hương, tĩnh tọa cầu xin vẫn thất bại, huống chi Tiểu Ma Tiên hiện tại tâm tình bất ổn, nhẹ thì đột phá thất bại, nặng thì năng lượng hỗn loạn tẩu hỏa nhập ma, tu vị bị hao tổn.

- Không! Ta có thể đột phá!

Tiểu Ma Tiên cố chấp nói ra.

- Vậy... Được rồi!

Lâm Minh vẫn đáp ứng, Tiểu Ma Tiên có thể đi đến một bước này là do năng lực và thiên phú xuất chúng, trên phương diện tu luyện nàng không kém Lâm Minh, cũng không cần Lâm Minh lo lắng, trong lòng tự hiểu rõ.

Lâm Minh ý niệm khẽ động, kết giới không gian chung quanh bị giải trừ, trong kết giới dưỡng thương còn được, nhưng tu luyện đột phá cảnh giới lại không được, bởi vì Tiểu Ma Tiên đột phá Thần Quân cảnh cần thể ngộ thiên địa pháp tắc, Lâm Minh phá Đạo Cung Cửu Tinh cũng cần khiến đạo cung của mình đối ứng Cửu Tinh, những chuyện này trong kết giới thời gian không thể hoàn thành.

Lâm Minh liên tục đánh ra mười đạo ấn quyết, vận chuyển Hồng Mông Thiên Đạo, từ trong Hồng Mông linh châu rút tinh hoa ra.

Khí huyết tinh hoa phân thành hai cổ, nó bay tới Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên.

Một khắc này Tiểu Ma Tiên tâm thần trấn định, bài trừ hết thảy tạp niệm, chuyên tâm đột phá.

Nàng có thể cảm giác được tinh hoa mắt Hồng Mông linh châu trước mặt mang theo ý chí hung lệ cũng không phải dễ hấp thu như vậy, một khi hàng phục không được thì kết quả chính là tẩu hỏa nhập ma.

Thời điểm này trong lòng bàn tay Lâm Minh xuất hiện viên đan dược lóng lánh, đây là Cửu Tinh Thiên Đan.

Năm đó Lâm Minh trước khi quay về Thiên Diễn đại lục, tại Ma Thủy Đại Thế Giới tao ngộ Thiên Minh Tử, nguyên nhân chính là do Cửu Tinh Thiên Đan, Cửu Tinh Thiên Đan tại Thần Vực đã thất truyền, chính là đan dược vô thượng dùng đột phá cảnh giới Đạo Cung Cửu Tinh, đương nhiên hiện tại hiệu quả của nó không lớn.

Về sau Lâm Minh bắt được đan phương Cửu Tinh Thiên Đan, do Thần Mộng Thiên Tôn sưu tập tài liệu, cũng luyện chế thành đan, hiện tại rốt cục cũng có công dụng.

Cửu Tinh Thiên Đan bị Lâm Minh nuốt vào, cùng lúc đó tinh hoa Hồng Mông linh châu hóa thành cự mãng, cũng tiến vào trong người Lâm Minh. Mang theo hung lệ táo bạo và khí tức vĩnh hằng.

Khí tức này không ngừng xông loạn trong kinh mạch của Lâm Minh, phảng giống như muốn phá tan kinh mạch của hắn, xé nát thân thể.

Ban đầu ở Vạn Cổ Ma Khanh, Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết hai người cộng lại mới hấp thu một thành tinh hoa của Hồng Mông linh châu, mà bây giờ trong mộ Bạch Khởi Lâm Minh một người dẫn hai thành vào người.

Lâm Minh dùng khí huyết bản thân áp chế tinh hoa của Hồng Mông linh châu, khít tức toàn thân của Lâm Minh hiện tại tiến vào chín huyệt vị, muốn ngưng tụ thành huyết châu.

Chín bộ vị trong người Lâm Minh hô ứng với lực lượng nào đó trong tinh không, Lâm Minh chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, sau một khắc hắn đi vào không gian đen kịt.

Không gian không có vật gì, chỉ có chín ngôi sao trên cao, chín ngôi sao này phân bố theo phương thức kỳ dị, tinh huy vô hạn chiếu sáng thế giới.

Bị hào quang chiếu vào người Lâm Minh chỉ cảm thấy huyết nhục xương cốt toàn thân giãn ra, ngàn vạn lỗ chân lông toàn thân và khiếu huyết mở ra, tùy ý cắn nuốt tinh quang, tinh quang tiến vào cơ thể, lực lượng sôi trào như sóng biển!

Lực lượng cường đại này khiến Lâm Minh cảm giác hắn cốt nhục, huyết mạch, kinh mạch đều lột xác, lực lượng thân thể tăng lên nhanh chóng.

Lâm Minh từ lúc đi vào Vạn Cổ Ma Khanh, hấp thu đại đế chi tâm đã lần đầu tiên nhìn thấy cảnh giới Đạo Cung Cửu Tinh, tiếp theo Hỗn Nguyên Thiên Cung, hấp thu tinh hoa của Hồng Mông linh châu, đụng chạm vào cảnh giới Đạo Cung Cửu Tinh.

Khi đó Lâm Minh chỉ mới ba mươi lăm tuổi, bây giờ đã qua tuổi năm mươi, thời gian trôi qua gần hai mươi năm!

Hai mươi năm tích lũy, Lâm Minh vẫn kẹt ở Đạo Cung Cửu Tinh, đủ loại cơ duyên kỳ ngộ đều bị hắn tích lũy xuống chỉ vì đột phá ngày hôm nay!

Nhưng mà đã như vậy Lâm Minh đột phá Đạo Cung Cửu Tinh cũng chỉ có một thành nắm chắc.

Nếu như Lâm Minh có thể trong hư không hắc ám hấp thu tinh quang, luyện hóa vào trong cơ thể, đây mới thực sự là cảnh giới Đạo Cung Cửu Tinh!

Lâm Minh nhìn thấy Đạo Cung Cửu Tinh cũng chỉ là hư ảnh, lúc này chỗ Lâm Minh ngồi xếp bằng có chín ngôi sao hiện ra, ánh sáng sáng ngời, Tiểu Ma Tiên cũng nhìn rõ ràng.

- Đạo Cung Cửu Tinh, thật sự là Đạo Cung Cửu Tinh!

Con mắt Tiểu Ma Tiên sáng ngời, nhưng mà nàng lúc này bất chấp sợ hãi thán phục, nàng còn phải tự mình hoàn thành, nhưng mà không biết là tích lũy chưa đủ hay là tâm tình hỗn loạn, tuy Tiểu Ma Tiên hiện tại hiện tại đang hấp thu tinh hoa của Hồng Mông linh châu, nhưng mà khoảng cách đột phá Thần Quân vẫn kém một đường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận