Thiên Tài Tiên Đạo

Chấp pháp đội của Thông Thiên tháp chính là đại biểu cho mười hai tôn chủ! Ai có gan dám tập kích?

Tập kích chấp pháp đội chẳng khác nào là đối nghịch với mười hai tôn chủ. Ở Thông Thiên tháp, mười hai tôn chủ chính là hoàng đế, nắm giữ quyền sinh sát trong tay!

Hiện tại, Lâm Minh đây là công nhiên đánh vào mặt tôn chủ.

Hơn nữa, tuy rằng đội viên chấp pháp đội thiên phú không cao, nhưng tuổi lớn như thế, bọn họ cũng không phải kẻ yếu, nếu không sao đủ năng lực làm chấp pháp ở tầng ba?

Nhưng vừa rồi, năm, sáu người cùng xông lên, bị Lâm Minh dùng ngón tay chém một kích đánh bay!

- Dùng ngón tay làm thương, một kích quét ngang chấp pháp đội!

- Thương mang kia thật khủng khiếp! Tuy không phải nhằm vào ta, nhưng chính ta cũng cảm thấy như mũi nhọn chọc vào lưng!

Võ giả chung quanh cũng không yếu, trong lòng thầm nghĩ nếu vừa rồi là mình đối mặt với một kích kia thì sẽ thế nào? Nhưng mà cho ra kết luận lại khiến bọn họ chán nản, hầu hết bọn họ đều tự nhận trước một kích đó hoàn toàn không có mảy may sức chống cự. Dù có một vài người cho rằng mình có thể tiếp được, nhưng sợ là cũng phải bị chút vết thương nhẹ.

Một kích này còn chỉ là Lâm Minh tiện tay đánh ra, ngay cả thương cũng chưa xuất ra!

- Lâm Minh! Ngươi... Ngươi muốn chết!

Đội trưởng chấp pháp đội ánh mắt như bốc hỏa, nhưng trong lòng hắn lại đang run rẩy, đang kêu khổ. Hắn mang theo đội ngũ đến, bị một kích của người ta quét ngang. Thế nhưng hắn cũng chỉ có thể đứng nhìn, không dám làm gì Lâm Minh.

Vừa rồi Lâm Minh không hạ sát thủ, nếu không những người này cũng không phải trọng thương hộc máu, mà là trực tiếp đầu rơi xuống đất!


Lâm Minh ở khu vực cấm đấu còn dám giết liên tiếp năm người, giết chấp pháp đội bọn hắn sợ là cũng làm được!

Hiện tại gã đội trưởng chấp pháp đội có thể nói là đâm lao phải theo lao, hoàn toàn không biết nên làm thế nào cho phải? Nhiều ánh mắt nhìn vào hắn như vậy, bị mất hết mặt mũi trước mặt mọi người, nếu ỉu xìu rời đi, vậy thì mất sạch con bà nó mặt mũi, về sau ở tầng ba này hắn còn làm thế nào chấp pháp.

Trốn cũng không được, tiếp tục chống lại cũng không xong... Thời điểm trong lòng gã đội trưởng chấp pháp đội đang đắng ngắt, đột nhiên vang lên một tràng tiếng bước chân ầm ĩ.

Quay đầu vừa thấy, một đội ngũ hơn mười võ giả tạo thành vọt lại đây, bọn họ mặc chiến giáp đồng phục thống nhất, thực lực cá nhân cùng tu vi so với chấp pháp đội tầng ba chỉ có hơn chứ không kém!

- Là vệ đội tầng bốn!

Những võ giả này sửng sốt ngẩn người. Vệ đội tầng bốn, kỳ thật tương đương với thân vệ đoàn của tôn chủ! Địa vị còn cao hơn chấp pháp đội.

“Tôn chủ đến ư?”.

Ở Thông Thiên tháp, không biết bao nhiêu năm chưa từng có cảnh tượng như vậy, kinh động tôn chủ!

- Tránh ra! Tất cả đều tránh ra!

Đội trưởng vệ đội tầng bốn quát lớn với mọi người. Tuy rằng thái độ cực kỳ thô bạo, nhưng ai cũng không dám nói nửa chữ không, nhao nhao thối lui ra ngoài, e sợ tốc độ của mình chậm.

Trong vòng vây quanh của vệ đội tầng bốn, một võ giả Ải Ma tộc mặc áo bào đen chậm rãi đi ra, hắn mặt đeo vẻ cười dữ tợn, lạnh lùng nhìn Lâm Minh.


Hắn đúng là Hắc Ám tôn chủ.

Tôn chủ!

Võ giả ở đây đều đồng tử co lại. Kỳ thật võ giả nhìn thấy tận mắt tôn chủ cũng không nhiều, nhưng chỉ riêng cảm thụ phần khí thế này, bọn họ cũng mơ hồ đoán được võ giả trước mắt đúng là một trong mười hai tôn chủ, là nhân vật kim tự tháp đỉnh cao nhất trong Thông Thiên tháp!

- Lâm Minh! Dường như chúng ta là lần đầu tiên gặp mặt!

Hắc Ám tôn chủ nói xong, trong mắt lóe ra sát khí.

Lúc này, Lâm Minh còn ngồi ăn thịt uống rượu trong tửu lâu, hắn nhìn thoáng qua Hắc Ám tôn chủ, buông đũa xuống chậm rãi đứng đối mặt với Hắc Ám tôn chủ, hắn cũng nghiêm túc lại.

- Ngài là Hắc Ám?

Gọi thẳng tên của tôn chủ, thật khiến võ giả ở chung quanh nghe mà trong lòng căng thẳng.

“Thật cuồng vọng!!”. Hắc Ám tôn chủ nheo ánh mắt nhìn Lâm Minh, cặp mắt hắn giống như lưỡi dao nhỏ như muốn nhìn thông suốt Lâm Minh: “Tiểu tử này, quả nhiên rất cường đại!”.

- Gọi thẳng tên ta, bất kính với ta, giết người ở khu cấm đấu, tập kích chấp pháp đội... Ngươi... Thật to gan lớn mật!

- Ta to gan lớn mật?


Lâm Minh bật cười:

- Hắc Ám, là ngài thuê lão già Ải Ma tộc kia bày ra Tỏa Không đại trận ở trước Vương Giả Tù Lung? Muốn vây sát ta ở Vương Giả Tù Lung? Ha ha... Nếu không phải Lâm mỗ ở trong khốn cảnh mạnh mẽ đột phá, sợ là đã chết ở Vương Giả Tù Lung rồi!

Lời nói của hắn hùng hổ bức người, phối hợp lực trường Tu La trong cơ thể hắn bùng phát ra, làm cho từng chữ từng chữ như tiếng chuông mộ cổ, chấn động lòng người.

- Cái gì?

Lâm Minh vừa nói ra, toàn trường đều kinh hãi!

Mấy ngày này Toa Qua luôn bận việc trong Vương Giả Tù Lung đã không là chuyện bí mật gì.

Một là nơi tu luyện trong Thông Thiên tháp đều là di tích thượng cổ, dù sao không có khả năng Toa Qua tới để chữa trị trận pháp, hắn không có bản lãnh này! Như vậy hắn ở bên trong nơi tu luyện đặc thù đó làm đi làm lại mấy ngày, rốt cuộc để làm gì?

Tiếp đó, sau khi Lâm Minh tiến vào Vương Giả Tù Lung một trăm lẻ tám ngày, Cũng khiến mọi người khiếp sợ rất nhiều, đồng thời cũng tràn ngập nghi hoặc, rốt cuộc Lâm Minh đã trải qua chuyện gì ở trong Vương Giả Tù Lung? Sao ở lâu như vậy?

Thứ ba, nếu Thông Thiên tháp nhận định Lâm Minh đã chết, vì sao Vương Giả Tù Lung lần lữa không mở ra?

Hết thảy điểm đáng ngờ, nhưng Lâm Minh vừa nói ra như thế, võ giả ở đây lập tức trong lòng chợt hiểu rõ. Bọn họ không phải kẻ ngốc, liên hệ các loại khả năng lại lập tức phán đoán ra, theo như lời Lâm Minh nói, hết tám chín phần mười là sự thật!

Mười hai tôn chủ là muốn vây chết Lâm Minh ở Vương Giả Tù Lung, nhưng không biết Lâm Minh dùng thủ đoạn gì, có thể còn sống đi ra!

Trong đó có Toa Qua bày ra Tỏa Không đại trận, cộng thêm môi trường phi nhân càng ngày càng ác liệt trong Vương Giả Tù Lung, Lâm Minh đúng là kiên cường sống một trăm lẻ tám ngày trong Vương Giả Tù Lung, tiếp theo phá trận đi ra!

Đây còn là người sao?

Âm mưu bị một câu của Lâm Minh nói toạc ra, sắc mặt Hắc Ám tôn chủ lập tức cực kỳ khó coi! Kế hoạch này của hắn, vốn là kế tuyệt sát, hắn nằm mộng cũng không nghĩ tới, dưới tình huống như vậy Lâm Minh vẫn có thể còn sống đi ra!


- Lâm Minh! Bản tôn mời Toa Qua đến, chẳng qua là khắc một cái Truyền Tống trận mới ở Vương Giả Tù Lung, dùng nó để thay đổi Đào Thoát phù, để võ giả tiến vào Vương Giả Tù Lung có được tỷ lệ chạy thoát lớn hơn! Ngươi tưởng ngươi là ai, đáng giá để bản tôn hao phí tâm cơ đối phó ngươi như thế sao?

Hắc Ám tôn chủ khinh thường nói.

Nhưng mà mặc cho vẻ khinh thường trên mặt Hắc Ám tôn chủ trông rất sống động cỡ nào, võ giả ở đây cũng hoàn toàn không ai tin lời giải thích của hắn, bọn họ không phải những đứa nhỏ dễ lừa gạt. Đương nhiên tuy rằng biết rõ chuyện xảy ra, bọn họ cũng không ai dám biểu lộ ra điều gì.

- Ha ha! Thật không?

Lâm Minh cười lạnh, ý trào phúng chứa trong mắt thật rõ ràng.

Hắc Ám tôn chủ theo bản năng nắm chặt nắm tay. Chuyện đã tới mức này, càng ngày càng khó giải quyết.

Nếu hôm nay hắn trực tiếp ra tay đối phó với Lâm Minh, tất nhiên có thể bắt giữ hoặc đánh chết Lâm Minh.

Nhưng bản thân hắn là kẻ đuối lý! Đến lúc đó, tất nhiên rơi vào một ác danh là tôn chủ muốn dùng mọi biện pháp bóp chết hết thiên tài trong Cực Tinh Thông Thiên tháp.

Danh tiếng của Cực Tinh Thông Thiên tháp, đúng là không chịu nổi tổn hại như vậy!

“Tiểu tử chết tiệt này!”. Hắc Ám mắng thầm trong lòng. Lúc này hắn đâm lao phải theo lao, trực tiếp ra tay đánh chết Lâm Minh không được, để yên cho Lâm Minh từ đó rời đi, đương nhiên càng không được.

Không thể xử lý!

Đúng lúc này, lại là một tràng tiếng bước chân đi vào, Hắc Ám tôn chủ quay lại nhìn, liền thấy ở cách đó không xa, ba người Diêm Si, Ma Ha, Khai Dương đang thi triển thân pháp bay tới nơi này.

Nhìn thấy ba người, Hắc Ám thầm vui mừng trong lòng, lợi dụng ba người bọn họ, đúng là một biện pháp giải quyết ổn thỏa!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận