- Tên của ngươi là gì?
Lâm Minh nhìn về phía nữ nhân này, lên tiếng hỏi.
Trong cặp mắt màu xám trắng của nàng hiện lên một tia hờ hững, đối với câu hỏi của Lâm Minh thì không có bất kỳ phản ứng nào.
Các khách mời tại đây cũng đều âm thầm lẩm bẩm, nữ nhân này rốt cuộc có chỗ đặc biệt gì, vì sao Lâm Minh lại dùng một thanh chìa khóa vào bí cảnh để đổi nàng về, mà Vương Nhất Thiện lại có vẻ rất không tình nguyện, dường như bị thiệt thòi vậy.
- Hạnh Hiên, ngươi dẫn nàng đi, cho người cởi bỏ cấm chế trong cơ thể nàng, sau đó nghỉ ngơi một phen, không nên quấy nhiễu nàng.
Lâm Minh cảm giác hiện tại tâm tình của cô gái này có chút vấn đề, cần làm dịu một thời gian, hãy hỏi nàng về thân thế và bí mật ngọc bội thì có vẻ tốt hơn.
Cô gái được đưa đi, các khách mời đều có chút thất vọng, ai cũng có tính tò mò cả, đều muốn xem một chút, nữ nhân này rốt cuộc có chỗ đặc biệt gì.
- Thật có lỗi, để các vị sợ hãi rồi, người đâu, thay bàn ghế đi, tiếp tục lễ mừng!
Lâm Minh hơi chắp tay, tỏ vẻ xin lỗi các khách mời.
Tiệc cưới bị người khác làm náo loạn một phen, vốn là chuyện rất mất mặt, nhưng vừa rồi Lâm Minh ra tay, cực kỳ lăng lệ, chẳng những không mất mặt, mà ngược lại còn làm cho uy vọng của hắn càng tăng thêm một chút, dường như hiện tại dùng danh hiệu “Nam Hải đệ nhất nhân” cũng đều không đủ để hình dung Lâm Minh.
- Chiến Linh của Lâm Minh chỉ còn kém một bước là đến cấp Thanh Đồng đại thành, hơn nữa Chiến Linh của hắn còn mang theo một thuộc tính kỳ dị, nếu không thì sẽ không thể dễ dàng đánh bại Vương Nhất Thiện như thế!
Lý Dật Phong phe phẩy cây quạt, càng thấy hứng thú hơn với Lâm Minh:
- Đó là một nhân tài, nếu có thể mượn sức cho Thất Tinh thần quốc, ắt là một trợ lực lớn!
- Công tử muốn lôi kéo hắn vào thần quốc ư?
Ở bên cạnh Lý Dật Phong, nha hoàn kia ngạc nhiên hỏi.
- Hắc hắc, hắn có môn phái, trực tiếp kéo hắn vào thần quốc thì không quá dễ dàng, tuấn kiệt trẻ tuổi như vậy chắc gì đã nguyện ý tiến vào thần quốc của chúng ta, cho dù mượn sức thì cũng không được, chỉ cần giao hảo với hắn thì cũng là không tồi rồi!
Theo tiếng nhᣠkhí vang lên, toàn bộ yến hội lại được tiếp tục tiến hành, lúc này, một thiếu niên nhảy đến giữa sân, cao giọng nói:
- Tại hạ Cực Không tông Mạc Thiệu Vân, muốn múa kiếm trợ hứng cho mọi người!
- Ha ha, một người múa kiếm thì rất không thú vị, tại hạ Thái Huyền điện Tôn Thái, cùng múa với các hạ, thế nào?
Lại có thêm một thiếu niên nhảy ra, cái gọi là cùng múa kỳ thật chính là luận bàn.
Đương nhiên, để đảm bảo tính biểu diễn, bọn họ sẽ ra sức dùng một vài chiêu thức hoa mỹ xinh đẹp.
Dựa theo truyền thống của Thiên Diễn đại lục, loại lễ mừng có quần anh tụ hội này chính là lúc để các đệ tử trẻ tuổi của đại môn phái thể hiện mình.
Lúc trước tại thọ yến của Thiên Quang thượng nhân, thì cũng có rất nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi lên sân khấu thi triển thân thủ, Lâm Minh cũng tại bữa tiệc kia mà lực áp quần hùng, phá âm mưu của Lôi Kinh Thiên, chém chết Lôi Mộ Bạch, từ đó mới bắt đầu vang danh tại Nam Thiên Vực.
Đương nhiên, hiện tại Lâm Minh đã vô tình từ một đệ tử trẻ tuổi trở thành nhân vật cấp bậc thủ lĩnh tông môn, mang danh tiếng Nam Hải đệ nhất nhân, đương nhiên hắn sẽ không còn luận bàn với đám tiểu bối này nữa.
Nhưng tiểu nha hoàn Thanh Nhi của Lý Dật Phong nhìn thấy cảnh này, cặp mắt lập tức sáng rực lên, nói thật ra, giao đấu của đám tiểu bối Nam Thiên Vực này thật sự không lọt vào mắt của Thanh Nhi, so với các tuấn kiệt trẻ tuổi của bốn đại thần quốc mà nói, thì đám người tại Nam Thiên Vực này căn bản không đáng nhắc tới, Lâm Minh hoàn toàn là một ngoại lệ.
- Hì hì, ta cũng đến thử xem.
Thanh Nhi nhảy lên sân đấu, nàng có tu vi Toàn Đan sơ kỳ, lập tức làm cho các tuấn kiệt tại đây giật mình, Lý Dật Phong chỉ đành cười khổ, bình thường trên yến hội, các võ giả bước ra so đấu đều là mười bảy, mười tám tuổi, tuổi của Thanh Nhi thì đã vượt quá rồi.
- Có ai đi lên không?
Thanh Nhi bước lên đài khiêu chiến, các đệ tử Nam Thiên Vực, Ngũ Hành Vực đều âm thầm kêu khổ, đối mặt với tiểu nha đầu này, tuổi trẻ đi lên thì chắc chắn sẽ bị “ngược đãi”, tuổi lớn thì lại không thể đi lên, lập tức khiến cho không khí trở nên tẻ nhạt.
- Ta đánh với ngươi.
Đúng lúc này, một thanh âm vang lên, Lam Thấm bước lên đài.
Lam Thấm tuổi ngang với Thanh Nhi, hai người lại đều là thiếu nữ xinh đẹp, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
- Cô gái áo lam tai nhọn kia là ai vậy?
- Hình như là bằng hữu của Lâm Thiếu Đế, chỉ là tuổi trẻ như vậy, cũng muốn tranh phong với đệ tử thần quốc ư?
Các khách mời đều nhao nhao nghị luận, Lam Thấm gần như là chưa có chút danh tiếng nào.
- Đối phương chính là võ giả Toàn Đan, cô gái áo lam này có thể thắng ư?
Là võ giả xuất thân Yêu Tinh tộc, tu vi của Lam Thấm là Yêu Vương nhất tinh đỉnh phong, kém một bước là tới Yêu Vương nhị tinh, nhưng do hệ thống tu luyện khác nhau, nên các khách mời tại đây căn bản không nhìn ra tu vi của Lam Thấm.
- Ngươi là ai?
Thanh Nhi cũng không nghĩ tới thật sự có người dám khiêu chiến mình, hơn nữa tuổi của đối phương lại ngang với mình, nếu không phải đã được thấy sự khủng bố của Lâm Minh, thì Thanh Nhi căn bản sẽ để đối phương vào mắt.
- Yêu Tinh tộc, Lam Ngân sâm lâm, Lam Thấm!
Lam Thấm báo ra tên của Lam Ngân thánh địa, điều này cũng không cần phải giấu, tại Thiên Diễn đại lục có rất nhiều dị tộc, chỉ riêng Nam Hải các tộc cũng đã nhiều đếm không xuể rồi, xuất hiện một Yêu Tinh tộc thì cũng chỉ làm cho người khác thấy ngạc nhiên một chút mà thôi.
- Cái gì mà Lam Ngân sâm lâm a? Chưa từng nghe qua!
- Có lẽ là một hòn đảo nào đó sâu trong Nam Hải, không ai biết tới, cũng có thể là rừng rậm dưới đáy biển, Yêu Tinh tộc thì ta vẫn lần đầu tiên được nghe thấy.
Các võ giả đều bàn luận, bọn họ tất nhiên chưa từng nghe qua danh tiếng của Lam Ngân thánh địa.
Lý Dật Phong phe phẩy cây quạt, kỳ thật hắn đã sớm chú ý tới Lam Thấm, Đoan Mộc Quần cùng Phong Thần rồi, ba người này hiển nhiên không phải là kẻ tầm thường, nhưng rốt cuộc có thực lực tới đâu thì hắn lại không nhìn ra được:
- Không biết dị tộc từ đâu tới đây, đạo tu luyện khá là quái dị, tuổi cũng không lớn hơn Thanh Nhi, biết rõ tu vi của Thanh Nhi mà vẫn dám khiêu chiến, xem ra cũng là một đỉnh cấp thiên tài!
Tuy rằng Thanh Nhi trên danh nghĩa là nha hoàn của Lý Dật Phong, nhưng thật ra cũng là một thiên tài khác họ của Thất Tinh thần quốc, tuy rằng thiên phú không so được với thần quốc hoàng tử, nhưng cũng không kém quá nhiều.
Nhìn thấy Lam Thấm và Thanh Nhi đi tới quảng trường, chuẩn bị thi triển thân thủ, Lâm Minh khẽ mỉm cười, Yêu Tinh tộc Yêu Vương nhất tinh còn mạnh hơn Toàn Đan sơ kỳ của nhân loại một chút, Lam Thấm còn là Yêu Vương nhất tinh đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể thăng cấp tới Yêu Vương nhị tinh, gần như tương đương với cường giả nhân loại Toàn Đan trung kỳ rồi.
Tu vi đã chiếm ưu thế, thiên phú của Lam Thấm lại gần bằng Đoan Mộc Quần, đây chẳng phải là đi khi dễ người khác hay sao.
Khi các khách mời đang nhao nhao bàn luận trận chiến này, Lam Thấm đã giao thủ với Thanh Nhi.
Vốn đại đa số mọi người không coi trọng Lam Thấm, nhưng kết quả lại làm cho họ trợn mắt há hốc mồm, chỉ vẻn vẹn ba chiêu, Lam Thấm đã đánh tan chiếc trâm cài tóc của Thanh Nhi.
Vốn Thanh Nhi rất tâm cao khí ngạo, làm sao có thể chịu được loại đả kích này, hơn nữa tuổi của đối phương cũng không lớn hơn mình, nàng lại càng thấy khó chịu hơn.
Trong lòng không phục, Thanh Nhi dùng toàn lực ứng phó, nhưng lại càng bại nhanh hơn, tu vi của Lam Thấm hoàn toàn áp chế Thanh Nhi, chỉ vẻn vẹn hai chiêu nữa, trường kiếm của Thanh Nhi đã bị Lam Thấm đánh bay, thắng bại đã rất rõ ràng rồi.
Trận chiến có kết quả nằm ngoài dự đoán này làm cho không khí của yến hội lập tức nóng bỏng hơn, mọi người đều bàn luận về đám người Lam Thấm, không có ai nghĩ tới buổi lễ mừng này của Lâm Minh lại có nhiều anh hào tuấn kiệt như vậy tụ tập.
Thanh Nhi cực kỳ buồn bực, bước về chỗ ngồi của mình, vốn nàng định lên sân khấu đại náo một phen, không ngờ được lại bị đánh cho mất hết mặt mũi.
- Đã bảo ngươi không nên coi nhẹ người khác rồi!
Lý Dật Phong cười, vỗ vỗ vai Thanh Nhi, vốn hắn đã đoán được nếu Lam Thấm dám đi lên, thì nhất định là có tin tưởng với thực lực của mình rồi, nhưng hắn lại không nghĩ tới đối phương chiến thắng Thanh Nhi dễ dàng đến vậy. Nhanh nhất tại # 𝙏 r 𝖴 m 𝙏 r 𝒖 y ệ n.𝘝N #
- Ngươi còn nói nữa, mặt mũi của ta đều mất hết rồi, thật không biết nữ nhân kia ăn cái gì mà lớn lên, căn bản không phải người mà!
Thanh Nhi nhỏ giọng lẩm bẩm, nàng cảm giác mặt mũi của mình không biết giấu vào đâu nữa.
- Nữ nhân này quả thật có lai lịch kỳ quái.
Lý Dật Phong vỗ vỗ cây quạt, trong mắt lóe sáng, vài bằng hữu này của Lâm Minh làm cho hắn vô cùng kinh ngạc, mình thật sự là coi thường anh hùng thiên hạ rồi, chỉ riêng cô gái áo lam này cũng đã ngang bằng với cấp bậc của thần quốc hoàng tử rồi, hai người còn lại chắc chắn cũng không tầm thường...
Ngoài Lâm Minh ra, Lý Dật Phong cũng bắt chú ý tới đám người Lam Thấm.
- Ha ha, sao vậy, Đoan Mộc huynh muốn đi bốn đại thần quốc một chuyến ư?
Thấy Lam Thấm ra tay, bộ dáng cực kỳ thoải mái, Lâm Minh liền dùng chân nguyên truyền âm nói với Đoan Mộc Quần, trận tỷ thí này có khả năng là do Đoan Mộc Quần chỉ định, để cho Lam Thấm giành lấy danh tiếng cho ba người bọn họ, làm bước đệm để bọn họ đi tới bốn đại thần quốc.
Tuấn kiệt trẻ tuổi của bốn đại thần quốc tập hợp, đám người Đoan Mộc Quần đi tới bốn đại thần quốc, tất nhiên phải kết bạn với những người này, so chiêu luận bàn cùng bọn họ thì mới có thể tiến bộ được, mà muốn kết bạn với những người này, vậy thì phải thể hiện ra thực lực thì mới được.
- Ân, tại hạ đang có ý này, đọc vạn quyển sách không bằng đi ngàn dặm đường, ba người chúng ta đến Thiên Diễn đại lục chính là để mở mang kiến thức, miễn cho trở thành ếch ngồi đáy giếng, bốn đại thần quốc là thánh địa của Thiên Diễn đại lục, chúng ta tất nhiên là muốn đi một chuyến.
- Ha ha, ta cũng định đi bốn đại thần quốc để kiến thức một phen, tuy nhiên... Phải đợi thêm mấy ngày nữa.
Lâm Minh cũng đã vạch ra kế hoạch trong tương lai rồi, đầu tiên là hắn muốn học Luyện Dược thuật và Minh Văn thuật, học một kỹ năng phụ trợ, làm tăng lên trình độ của linh hồn, con đường võ đạo càng về sau thì tác dụng của linh hồn sẽ càng rõ rệt hơn, chân nguyên cần linh hồn ý niệm để điều động, Chiến Linh cũng cần tinh thần chi hải để chứa đựng linh hồn mà yếu ớt thì thực lực tăng lên sẽ gặp phải bình cảnh.
Đây cũng là nguyên nhân mà rất nhiều Thần Vực đại năng đều có một vài kỹ năng phụ trợ, huống chi Lâm Minh tu luyện Bát Môn Độn Giáp, quả thật cũng cần rất nhiều dược liệu để luyện thể, toàn bộ trông cậy vào cơ duyên thì hiển nhiên là không thực tế.
Đế nghiên cứu Luyện Dược thuật thì cần rất nhiều tài liệu, từ tài liệu cấp thấp đến thiên tài địa bảo, nhu cầu cực kỳ nhiều, mấy thứ này rất khó tìm được đủ tại Nam Thiên Vực nho nhỏ này.
- Ta cũng đoán được Lâm huynh sẽ đi bốn đại thần quốc, tuy nhiên chúng ta định tự mình đi, thậm chí ba người chúng ta cũng có thể sẽ chia ra tới bốn đại thần quốc.
Đoan Mộc Quần mỉm cười nói.
Chênh lệch thực lực giữa bọn họ với Lâm Minh đã không nhỏ, chênh lệch này khiến cho họ không thể cùng nhau lịch lãm được, ví dụ như có bí cảnh mà Lâm Minh có thể đi vào được, nhưng chưa chắc bọn họ đã có thể đi vào được, mà bí cảnh bọn họ có thể đi vào, thì có thể Lâm Minh sẽ không có hứng thú gì.
- Ân, tốt, lần tiệc cưới này cũng là để tiễn Đoan Mộc huynh luôn!
Song tu đại điển của Lâm Minh kéo dài bảy ngày, trong bảy ngày này, Lâm Minh chỉ xuất hiện vào ngày đầu tiên để tự mình chiêu đãi khách mời, sau khi đều giao cho Mục Dục Hoàng xử lý.
Vào ban đêm, Lâm Minh đi tới động phòng của mình, mà lúc này, Mục Thiên Vũ mặc bộ áo cưới màu đỏ đã ngồi bên mép giường, đã chờ rất lâu rồi, bên cạnh Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên đang ngồi trước tấm gương đồng, cẩn thận trang điểm.