Thiên Tài Tiên Đạo

Hình xăm Thiên Ma bị cướp đoạt, thực lực của năm Tôn Chủ giảm đi, đồng thời sinh cơ của bọn họ đã giống như ngọn đèn trước gió, tuổi thọ cũng không còn bao lâu nữa, cơ bản đã trở thành phế nhân.

Đây là chỗ cường đại của Sát Thần Lực Trường, chém giết sinh cơ!

Tu La Lực Trường, áp bách thân thể, chân nguyên, nội tạng, linh hồn của đích nhân.

Sát Thân Lực Trường, giết chết nguồn gốc sinh mệnh của địch nhân.

Mà Đế Tôn Lực Trường là cái gì, Lâm Minh còn chưa biết, mà chỉ mơ hồ biết được nó là mạnh nhất trong ba đại lực tràng, nếu có thể kết hợp cả ba cái lại, hình thành Thiên Ma Lực Trường hoàn chỉnh, thì có thể trấn giết cả đại năng Thần Hải!

Thiên Ma Lực Trường này rất có thể liên quan tới vị Đại Đế vô danh

Trong Vạn Cô Ma Khanh kia, mà cấp bậc tu vi của vị Đại Đế này làđiều không thê phỏng đoán được, thậm chí còn có thê là nhân vật siêu phàm vượt qua cả Giới chủ tại Thân Vực!

Một ý niệm đã phế đi năm Tôn Chủ, Lâm Minh dường như làm một việc rất nhỏ nhặt, tiếp tục đi tới phía trước, hôm nay hắn đã có đủ thực lực, hắn muốn bước vào Con đường của Đe giả, vậy thì trực tiếp đi vào, thần ngăn giết thần, phật cản giết phật!

Khi Lâm Minh bước đi, đám thủ vệ kia đều sợ tới mức hai chân phát run, một ánh mắt tiêu diệt năm đại Tôn Chủ, đây... Đây vẫn còn là người hay sao? Đây quả thực là ác ma đến từ vực sâu, đối mặt với loại ác ma này, vậy mà ban đầu bọn họ còn muốn phối hợp với năm đại Tôn Chủ, vây giết đối phương, kiếm thêm một phần công lao.

Mắt thấy Lâm Minh đi tới, bọn họ không còn cả dũng khí để quay đầu chạy trốn, đối mặt với loại tồn tại này, một ý niệm có thê tiêu diệt bọn họ, dù có tốc độ nhanh gấp mười lần, gấp trăm lần đi nữa, cũng đến không trốn thoát được.

Từng thủ vệ đều chảy mô hôi lạnh, tứ chi như nhũn ra, kẻ có thực lựckhông cao thì đã ngôi phịch trên mặt đất, đợi khi Lâm Minh đi qua, bọn họ đều mặt vàng như đất, bị dọa vỡ mật.

- Người... Người kia có Thiên Ma 12 cánh, hắn là Thiên Ma 12 cánh!


Mười hai cánh là tồn tại trong truyền thuyết, cũng là điều cấm kỵ, không ai có thể nghĩ tới, người này lại có Thiên Ma 12 cánh!

- Hắn là Lâm Minh, năm năm trước bị Nguyên chủ đại nhân truy nã, hắn cũng dám trở về Huyết Sát Nguyên ư?

Lâm Minh thản nhiên bước trên Vân Tiêu Tháp tầng thứ tư, ờ trong này, hắn đã không bị bất kỳ ngăn cản nào nữa, một ánh mắt tiêu diệt năm tên Tôn Chủ, lúc này kẻ nào còn dám nhảy ra chịu chết nữa, cho dù tất cả cao thủ của Vân Tiêu Tháp đều xuất hiện, thì cũng bị giết chết chỉ trong nháy mắt.

Tầng thứ năm! Con đường của Đế giả, đã rất gần rồi.

Mà lúc này, tin tức Lâm Minh xuất hiện cũng được truyền tới Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên.

Ẩm...

Tay vịn của vương tọa mà Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên đang ngồi lập tức bị bóp nát thành mảnh nhỏ.

- Lâm Minh, hắn lại còn dám trờ về ư, hắn cho rằng đã tu thành thần thông, có thê ngự trị trên bản tôn hay sao, quả thực là buồn cười, ta liền cho hắn biết cái gì gọi là “ếch ngồi đáy giếng.”

Năm đó Lâm Minh rời khỏi Huyết Sát Nguyên, tu vi chỉ là Toàn Đan sơ kỳ mà thôi, năm năm thời gian có thê từ Toàn Đan sơ kỳ đột phá Mệnh vẫn thì phải là kỳ tài ngút trời mới được, hơn nữa còn phải liên tiếp trải qua đại cơ duyên thì mới có một tia hy vọng làm được.

Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên đoán rằng Lâm Minh có thể thật sự có số mệnh nghịch thiên, đạt tới Mệnh vẫn tầng một, mà tính cả thiên phú xuất chúng của hắn, thực lực chân chính có thê đã đạt tới Mệnh vẫn tầng năm. Cao thủ đỉnh cấp như vậy, trong nháy mắt miểu sát năm đại Tôn Chủ thì cũng là chuyện nhỏ.

Dù sao tại Huyết Sát Nguyên, Tôn Chủ cũng không đạt tới Mệnh vẫn hoặc Ma Vương tứ tinh, nếu không thì cũng có thể gặp phải nguyền rủa.

Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên đốt một tấm truyền âm phù, sau đó rời khỏi Huyết Sát Thần Điện, triển khai tốc độ cao nhất bay về phía Vân Tiêu Tháp!


- Cái gì? Để cho ta kéo dài thời gian ư? Để cho Lâm Minh không thể vào vào Con đường của Đế giả. Ta lấy cái gì để kéo dài đây!

Trong Vân Tiêu Tháp, Tháp chủ Vân Tiêu Tháp nhận được truyền âm phù của Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên, toàn thân chân động.

Thực lực của hắn tuy rằng mạnh hơn mười sáu Tôn Chủ, nhưng tuyệt đối không đạt được mức một ánh mắt có thể miểu sát năm đại Tôn Chủ được, đôi mặt với Lâm Minh, hắn chắc chắn sẽ chêt!

- Quả thực buồn cười, kéo dài cái chim a! Gặp phải loại quái vật này, lão tử dùng mạng ném vào thì cũng không tạo ra chút bọt nước nào cả!

Vân Tiêu Tháp chủ xuất thân từ Man tộc, lực lượng vô cùng lớn, bình thường cũng không sợ trời, không sợ đất, nhưng đối mặt với loại mệnh lệnh không có khả năng hoàn thành này, hắn lại không kiềm nôi mắng to một câu. Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên chạy từ Huyết SátThần Điện tới đây, nhanh nhất cũng cần một khắc, để cho hắn kéo dài một khắc, điều này làm sao có thể được?

- Nhưng Tháp chủ, đây là mệnh lệnh của Nguyên chủ, nếu chúng ta không đi lên, thì sẽ bị xử lý.

Bên cạnh Vân Tiêu Tháp chủ, một võ giả Ải Ma tộc nói, hắn là tâm phúc của Vân Tiêu Tháp chủ.

Quả thật, Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên cực kỳ tàn bạo, viphạm mệnh lệnh của hắn, thì kết cục sẽ phi thường thê thảm.

- Mẹ nó! Lão tử lần này đúng là xui xẻo tám đời! Thực lực chân chính của tiểu tử này không biết là bao nhiêu, e rằng còn có thể vượt cả Chuẩn đế, để cho lão tử cầm chân kẻ này ư!

Tháp chủ Vân Tiêu Tháp hùng hùng hổ hổ nói, nhưng cũng chỉ có thể kiên trì bước về phía Con đường của Đố giả.

Nhưng mà hắn vừa mới đi đến Con đường của Đế giả, chợt nghe một tiếng nổ vang lên, cấm chế phong bế Con đường của Đế giả đã bị Lâm Minh đâm một thưởng vỡ nát!


Những cấm chế này cũng không phải là cấm chế khi trước tại Thông Thiên Tháp, nếu không thì cho dù Lâm Minh có thực lực phong Đế, cũng không có khả năng mạnh mẽ phá vỡ được.

Nhưng dù vậy, những cấm chế này cũng chắc chắn tói mức làm cho kẻ khác phải líu lưõi, nhưng lại bị Lâm Minh nhẹ nhàng phá vỡ như vậy, Tháp chủ Vân Tiêu Tháp nhìn mà hết hon.

- Thiếu hiệp, xin dừng bước, có việc gì có thể thương lượng!

Tháp chủ Vân Tiêu Tháp cao giọng hô lên, ra sức làm cho giọng điệu có vẻ khách khí hơn, không đến mức chọc giận Lâm Minh, nhưng Lâm Minh chỉ nhìn hắn một cái, vẻ lạnh như băng này lập tức làm cho toàn thân hắn lạnh lẽo, giống như linh hồn cũng đều bị đông lại.

Sát Thần Lực Trường, chém chết sinh cơ, cho dù Lâm Minh không cố ý thúc dục, thì lực lượng của nó cũng không phải là thứ mà Tháp chủ Vân Tiêu Tháp có thể chịu đựng được.

Tháp chủ Vân Tiêu Tháp còn muốn cầm chân Lâm Minh một chút nữa, nói dài dòng cùng hắn một phen, nhưng hiện tại hắn lại không nói nên lời, hắn nuốt một ngụm nước miếng, khó khắn nói:

- Ngươi... Ngươi không biết pháp quyết mở ra trận pháp Con đường của Đế giả, không có biện pháp đi vào...

Khi nói chuyện, Tháp chủ Vân Tiêu Tháp lui vê sau vài bước, lui tới một khoảng cách thoạt nhìn có vẻ an toàn, khoảng cách này cũng chỉ mang lại chút an ủi tâm lý mà thôi, nếu Lâm Minh muốn giết hắn, ý niệm vừa động, hắn chắc chắn sẽ chết.

Tháp chủ Vân Tiêu Tháp còn đang định nói ra phương pháp mở ra ra trận pháp Con đường của Đế giả, định nói dài dòng một chút, làm cho Lâm Minh dừng lại tại đây lâu một chút nữa, coi như ứng phó qua mệnh lệnh của Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên, nhưng đúng lúc này, hắn lại thấy Lâm Minh không thèm để ý tới hắn, đã bước tới tầng ngoài trận pháp Con đường của Đế giả, sau đó hắn nghe thấy từng tiếng “ “rắc rắc” vang lên, trận pháp kia đang bị Lâm Minh phá vỡ.

- Cái gì?

Tháp chủ Vân Tiêu Tháp nuốt một ngụm nước miêng, ánh mắt trợn trừng lên, hắn hoàn toàn không thể nói được lời nào nữa! Lâm Minh quả thực là kẻ không gì không làm được.

Thực ra trận pháp bên ngoài Con đường của Đế giả chỉ là một cánh cửa đơn giản mà thôi, giống như cung điện của phàm nhân được lắp thêm một cánh cửa bình thường, căn bản là không khó mờ lắm, lúc trước mọi người phát hiện mười hai Thông Thiên Tháp cũng có thể mờ ra được, huống chi là Lâm Minh.

Vì thế, chỉ gần nửa nén hương, cánh cửa trận pháp Con đường của Đế giả đã bị Lâm Minh mở ra, hắn ung dung bước lên trên Tế đàn màu máu, bỏ ra một tia máu tươi, luồng sáng màu đỏ được bao phủ lên, cuốn Lâm Minh vào trong.

Tháp chủ Vân Tiêu Tháp và vài tên Tôn Chủ tại đây đều trợn trừng mắt, lại không làm gì được, Con đường của Đế giả này chỉ cho phép một người bước vào, Lâm Minh đã đi vào rồi, những người khác cũng đừng mơ tường đuôi theo được, mà chỉ có thể chờ hắn đi ra thôi.


Tháp chủ Vân Tiêu Tháp vội vàng phát ra một truyền âm phù để báo cáo cho Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên, sau đó hắn chỉ có thể chờ đợi lửa giận của Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên.

Chỉ vẻn vẹn một khắc sau, trên bầu trời vang lên tiếng âm bạo bén nhọn, ầm một tiếng, bên ngoài Vân Tiêu Tháp dường như xảy ra một vụ nổ lớn, Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên hạ xuống Vân Tiêu Thành, Tháp chủ Vân Tiêu Tháp và mười một tên Tôn Chủ may mắn còn sống sót vội vàng bước ra nghênh đón.

Trong mắt Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên hiện lên một tia sát khí, hắn biết rõ tính toán của Lâm Minh, trên thực tế sau khi phán đoán ra thực lực đại khái của Lâm Minh, hắn cũng không trông cậy vào việc Tháp chủ Vân Tiêu Tháp có thể ngăn lại được Lâm Minh.

- Lâm Minh, ngươi cho rằng tiến vào Con đường của Đế giả thì có thể phong Hoàng xưng Đế, thực lực vượt qua bản tôn ư? Ngươi quá ngây thơ rồi!

Khóe miệng Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên hiện lên một nụ cười:

- Cho rằng thông qua Con đường của Đế giả thì có thê phong Hoàng xưng Đế, nhưng ngươi cho rằng Con đường của Đe giả dễ thông qua như vậy ư? Ngươi quá nóng vội rồi, có lẽ ngươi đợi thêm hai mươi năm nữa, tu vi đạt tới Mệnh vẫn tầng năm, tầng sáu, thì không còn ai có thể ngăn cản ngươi thông qua Con đường của Đế giả nữa, nhưng hiện tại ngươi lại không có khả năng làm được điều đó. Bản tôn sẽ ở bên ngoài chờ ngươi, bố trí tốt đại trận để mai phục, ngươi chỉ giống như con cá trong chậu thôi, ta xem lần này ngươi có thể trốn như thế nào nữa!

Trong hơn 1 vạn năm qua, ngoài Bát vẫn Chiến Đế và một số ít người khác, căn bản không có ai đi thông được Con đường của Đế giả, bao gồm cả Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên cũng không thê thông qua được, muốn đi tới Con đường của Đế giả thì chăng những cần có đủ thực lực, hơn nữa, quan trọng nhất chính là được Con đường của Đế giả tán thành, không phải ai cũng đều có thể đi qua được.

Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên đương nhiên sẽ không nghi ngờthiên phú của Lâm Minh, nhưng tu vi của hắn quá thấp, lúc này mới qua năm năm, Lâm Minh cũng chỉ 24 tuổi mà thôi.

Cho dù thiên phú của ngươi được Con đường của Đế giả tán thành, thì thực lực cũng không đủ.

- Người đâu? B ày trận, đợi khi hắn đi ra Con đường của Đế giả, thì đó chính là lúc hắn phải chết!

Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên hạ mệnh lệnh xong, liền ngồixuống trước cửa Con đường của Đế giả, nhắm mắt dưỡng thần, điều chỉnh trạng thái của mình tới mức tốt nhất.

Lâm Minh đi vào từ nơi này, sớm muộn gì cũng phải đi ra từ đây, lần này hắn muốn tự mình ra tay, cần phải đánh chết Lâm Minh.

Lúc này, trong Con đường của Đế giả, Lâm Minh đứng trên Tế đàn màu đỏ giống như đúc Tế đàn tại cửa vào, trước mặt hắn hắn là một con đường thăng tắp rộng một trượng, con đường này giống như con đường âm hồn, lơ lửng giữa không trung, chạy thẳng tắp, dường nhưđi mãi cũng không đến cuối, ven đường không có thứ gì chống đỡ cả, dưới con đường này là vực sâu vạn trượng! Sâu không thấy đáy, thậm chí có thể nối với Vạn Cổ Ma Khanh, một khi ngã xuống, sẽ rơi vào tận địa tâm, vạn kiếp bất phục.

Hai bên con đường này, mỗi khi đi được mười trượng sẽ có một ngọn đèn dầu, đui đèn do Hắc Diệu Thạch khắc thành cũng lơ lửng giữa không trung, được một luồng lực lượng thần bí chống đỡ, đây là con đường ngọn đèn ý chí mà khi Lâm Minh lĩnh ngộ chiến linh, đã từng đi qua!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận