Thiên Tài Tiên Đạo

Lần này Ma Phương rung động làm cho trong lòng Lâm Minh cả kinh.

"Đó là... Ma Phương lại có kỳ dị kỳ dị với hạng liên hộ phù này?"

"Sao lại như thế, đây chỉ là một món Thánh khí cực phẩm, thứ cấp bậc này, không có giá trị đáng kể gì ở trước mặt Ma Phương, làm sao Ma Phương lại có phản ứng?"

"Nếu nói là bảo vật thần kỳ, như vậy người luyện chế nó, còn có trưởng lão Phượng Minh Cung sao lại không nhận ra?"

Trong lòng Lâm Minh xoay chuyển, nhưng mặt ngoài lại không có biểu hiện gì. Theo Tống Bách Phong thấy, Lâm Minh chỉ là đang cảm nhận tăng phúc ý chí của hạng liên hộ phù này.

- Thế nào, Lâm thiếu, hộ phù này cũng không tệ chứ, hơn nữa bản thân nó là vật phẩm trang sức dễ nhìn, đợi ngày sau ngài bước vào cảnh giới Thần Quân, tác dụng của hộ phù này kém đi, ngài hoàn toàn có thể thưởng nó cho hồng nhan tri kỷ. Nói tới, anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, lại có thiên phú cực cao như Lâm thiếu đây, sẽ có vô số mỹ nữ tuyệt sắc thiên tư xuất chúng sẽ tranh nhau làm thiếp thất cho ngài.

Tống Bách Phong lại liều mạng nịnh nọt, Lâm Minh lại không nghe vào một câu. Hắn hít sâu một hơi, mặt không đổi sắc thu hồi hộ phù, cười nói với Tống Bách Phong:


- Đa tạ Tống sư huynh đi cùng, Lâm mỗ cáo từ.

- Nào có, nào có, có chuyện gì ngài cứ việc dặn dò.

Tống Bách Phong cúi đầu khom lưng đưa tiễn Lâm Minh, thẳng đến khi Lâm Minh biến mất, hắn mới thở ra một hơi, lẩm bẩm:

- Cuối cùng cũng hóa giải ân oán lần trước, nhân vật như vậy, không nói ngày sau có thể trưởng thành đến cỡ nào, chỉ cần hắn có thể được khí linh Thánh Khí Các thưởng thức, ta cũng tuyệt đối không đắc tội nổi.

Tống Bách Phong trấn thủ Thánh Khí Các nhiều năm, hiểu quá rõ ánh mắt nhìn người của khí linh Thánh Khí Các. Những đệ tử Phượng Hoàng Điện còn có thể hoài nghi khí linh Thánh Khí Các phán đoán xuất hiện vấn đề hay không, nhưng Tống Bách Phong hiểu sâu sắc ánh mắt khí linh Thánh Khí Các độc ác cỡ nào. Thiên tài được nó nhận thức, trừ khi ngã xuống giữa đường, bằng không nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ!

Không nói tới Tống Bách Phong, Lâm Minh đã trở về chỗ mình bế quan, vì cam đoan an toàn tuyệt đối, ngay cả Phượng Tiên Cung cũng không đi.

Xâm nhập vào mật thất trong lòng đất dày đặc trận pháp, Lâm Minh lại bố trí mấy tầng trận pháp, lúc này mới cẩn thận lấy ra Thánh Giả Ý Chí kia, lật qua lật lại, cũng không thấy có gì kỳ quái.

Cảm giậc nhập vào, cũng không có cảm giác kỳ dị gì, đùng là không hiểu được vì sao Ma Phương lại có cảm ứng với nó.

Nhíu mày, Lâm Minh đeo hộ phù này lên cổ, muốn xem nó tăng phúc lựcý chí của mình. Nhưng vừa đeo hộ phù lên liền xảy ra chuyện bất ngờ, hộ phù bỗng lập tức chui vào ngực mình, tiếp đó biến mất như trâu đất xuống biển.

"Bị Ma Phương... nuốt mất rồi?"

Lâm Minh trừng to mắt, bình tĩnh cảm giác Ma Phương. Nhưng làm hắn thất vọng là hắn vẫn không cảm giác được gì, từ sau khi Ma Phương dung nhập thân thể Lâm Minh, liền như biến mất. Mặc kệ hắn chủ động liên hệ hay chia ra cảm giác tra xét cũng đều không tìm thấy bóng Ma Phương, thậm chí ngay cả khi hắn độ Mệnh Vẫn, chiết xuất cả người thành những hạt cơ bản, cũng hoàn toàn không tìm được Ma Phương.

Chỉ ở một ít tình huống đặc biệt, ví dụ như cung cấp tinh huyết cường giả cho Ma Phương, hay là bản thân Ma Phương bị khiêu khích uy nghiêm, nó mới đột nhiên phát uy thi triển lực lượng vượt xa hiểu biết của Lâm Minh, nhưng cũng chỉ trong vòng khoảng khắc.


Rốt cuộc hạng liên hộ phù này là gì? Vì sao bị Ma Phương nuốt đi?

Lâm Minh nhìn vào ngực mình, sợi dây đỏ gắn hộ phù vẫn còn đó, nó không bị Ma Phương hấp thu, nhưng đoạn nối liền hộ phù bị kéo đứt, đúng là công lao của Ma Phương.

Lâm Minh cầm lấy sợi dây đỏ này nhìn, dùng cảm giác phân tích tài liệu của nó.

Tốt xấu gì Lâm Minh cũng kế thừa trí nhớ Luyện Dược sư, Trận Pháp Sư Thần Vực, cùng với Ma đầu thượng cổ, cũng biết một ít tài liệu.

Vừa phân tích, Lâm Minh liền giật mình, sợi dây đỏ không có gì lạ này là dùng gân của Ứng long, trải qua dầu của gỗ Phan long ngâm luyện, lại trải qua đủ loại công nghệ luyện chế phức tạp mà thành.

Tuy rằng Ứng long không phải Thiên Long chân chính, huyết mạch Long tộc cũng rất đậm, vượt xa hung thú bình thường có dính huyết mạch Thần thú. Gân rồng như thế, tuy rằng chỉ dài có 1 xích, hơn nữa bị cắt ra, nhưng cũng hết sức quý giá!

Nhưng rõ ràng Ma Phương hoàn toàn không có hứng thú với sợi gân rồng làm thành dây đỏ này, hơn nữa cắt đứt nó nhẹ nhàng như không, trong lòng Lâm Minh hoàn toàn không chú ý.

Rõ ràng, giá trị của sợi dây đỏ bằng gân Ứng long này không thể so sánh được với bản thân hộ phù.

Lâm Minh trầm ngâm, lẩm bẩm:


- Nếu không đoán sai, đại năng tiền bối luyện chế hạng liên hộ phù này là ngẫu nhiên lấy được tài liệu, cũng không biết bản thân tài liệu này là gì, chỉ phát hiện nó có thuộc tính tăng phúc ý chí cùng linh hồn lực, liền luyện chế thành hộ phù Thánh Giả Ý Chí. Còn sợi dây này là về sau mới thêm vào, bản thân hộ phù có lẽ đã vượt xa Thánh khí cực phẩm, là một món di vật thái cổ. Nhưng rốt cuộc là gì, đại năng luyện khí kia cũng không biết, trưởng lão Phượng Minh Cung cũng không biết, đương nhiên ta càng không biết. Nhưng Ma Phương biết, nếu ta không có Ma Phương, cũng chỉ coi hạng liên hộ phù này là Thánh khí cực phẩm bình thường.

Nếu Lâm Minh muốn biết mọi thứ, nhưng đáng tiếc Ma Phương đã nuốt mất, nhưng không có biến đổi gì rõ ràng.

Ma Phương là khởi bước con đường võ đạo của Lâm Minh, là căn bản của hắn.

Dù nói Lâm Minh có được thành tựu hiện tại, bộ phận lớn là dựa vào tự hắn cố gắng cùng chém giết đổi lấy, Ma Phương cho hắn không nhiều, chỉ mang tới một ít mảnh vỡ trí nhớ của nhân vật cấp bậc như Ma Thủy Đại Đế, Phượng tiên tử. Bên trong những mảnh vỡ trí nhớ này ngoài Tà Thần lực ra, cũng không có gì lấy ra được.

Nhưng mà trong lòng Lâm Minh rõ ràng, lực lượng của Ma Phương còn xa mới phát huy được, nó tuyệt đối không chỉ có chút tác dụng đáng thương là cung cấp mảnh nhỏ linh hồn cho mình, lúc trước nó có thể dẫn tới mấy đại Thánh địa Thần Vực tranh giành, làm sao là vật phàm? Nên biết, toàn bộ thượng cổ Phượng tộc, 72 Phượng Minh Cung, thế lực lớn như vậy cộng lại cũng chỉ là một Thánh địa mà thôi!

Còn lúc tranh giành Ma Phương, tập hợp cao thủ mấy đại Thánh địa, trong những người này, nhân vật cấp bậc Phượng tiên tử chỉ là hạng dưới chót, lại đi lên trên cũng không thiếu nhân vật cấp bậc Cung chủ, Thái thượng trưởng lão, thậm chí là tộc trưởng thượng cổ Phượng tộc. Hơn một vạn đại năng đỉnh cấp, lại bị Thánh nữ Thiên Vũ Thánh địa một chiêu giết sạch!

Tu vi của Thánh nữ đã khủng bố vượt xa tưởng tượng của Lâm Minh, đương nhiên, nàng làm được điều này cũng là dựa vào uy lực khủng bố của Ma Phương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận