Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Vân Phong  kéo Vân Tường ra khỏi Bạch gia, tốc độ của mấy người vô cùng nhanh, để tránh cho đêm dài lắm mộng vẫn nên nhanh chóng rời đi mới được. Trên đường đi Vân Tường cũng không nói chuyện, chỉ tùy ý để Vân Phong dẫn mình đi về phía trước, ánh mắt âm thầm dò xét Vân Phong, trong lòng vô cùng nghi ngờ, rốt cuộc nàng có phải là người của Vân gia hay không? Nếu như phải tại sao nàng ta chưa từng thấy qua, nếu như không phải... Vậy tại sao lại rõ ràng tình huống cụ thể của Vân gia đến thế?

Mấy người rời khỏi Bạch gia được một khoảng cách, lúc này Vân Phong mới buông tay Vân Tường ra. Vân Tường muốn hỏi cái gì đó nhưng Vân Phong lại lắc đầu: “Có lời gì đợi ra khỏi Bạch thành này rồi nói sau.”

Vân Tường gật gật đầu, mấy người ra khỏi Bạch thành thuận lợi, xem ra gia chủ Bạch gia căn bản cũng không muốn vạch mặt vào lúc này. Có lẽ lão cũng có tự tin có thể tiếp tục dối trá với Vân gia sẽ không bị phát hiện. Dù sao thì Vân Tường cũng là vãn bối, lời nói của vãn bối thì có bao nhiêu độ tin cậy chứ? 

Ra khỏi Bạch thành mấy người đi một mạch về phía trước, cho đến sau khi cách Bạch thành một quãng rất xa, lúc này Vân Phong mới dừng lại, quay người nhìn Vân Tường cười.

Vân Tường thì lại nhíu mày mở miệng: “Ngươi rốt cuộc là người nào?”

Khúc Lam Y bất đắc dĩ lắc đầu, đầu óc của Vân Tường này quả thật có lúc rất linh hoạt, có khi  lại ngu dốt, cũng có khi bị sự thật đả kích hơi lớn nên hơn khiến nàng ta nhất thời không thể chấp nhận được mà thôi. Hắn quăng ánh mắt với Mộc Thương Hải, hai nam nhân liền đi đến ra chỗ khác, để lại không gian riêng cho cho Vân Phong và Vân Tường nói chuyện. 

“Ngươi cảm thấy ta là người như thế nào?” Vân Phong cười dịu dàng nhìn Vân Tường, vẻ mặt khí khái hào hùng của Vân Tường tuy có nghi ngờ nhưng Vân Phong tin chắc rằng trong lòng đã có đáp án.

“Ngươi nói cho ta biết tên của ngươi là Phong Vân… Phong Vân, Phong Vân… Quả nhiên nên đọc ngược lại sao?”

Đối với ánh mắt đen láy của Vân Tường, Vân Phong cười ha ha: “Phong Vân là ta, ta là Vân Phong.” 

“Vân…Vân Phong?” Vân Tường ngây người, trong đầu nhanh chóng hiện lên tất cả tên của mọi người trong Vân gia, nhưng cũng không tìm được tên này. Vân Phong? Vân gia không có người này. Rốt cuộc… Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Nhìn thần thái kinh ngạc của Vân Tường, Vân Phong kết luận, chuyện phân tán chi mạch của Vân gia cũng chỉ có những nhân vật bề trên của Vân gia mới biết được, mà những người tuổi trẻ này có lẽ đều không biết, căn bản cũng sẽ không nghĩ tới ở đại lục xa xôi này cũng tồn tại huyết mạch của Vân gia.

Nếu đã không biết thì sẽ có lý do không biết, ba vị trưởng lão không nói ra miệng cũng có lo nghĩ của mình, mình cũng không cần tiết lộ quá nhiều. 

“Ta thật sự họ Vân, trong thân thể của ta cũng chảy dòng máu của Vân gia như ngươi vậy.”

Đôi mắt đen kiên định của Vân Phong nhìn Vân Tường, Vân Tường vốn đối với Vân Phong có một cảm giác thân thiết, bây giờ vừa nói như vậy cũng đã có giải thích hợp lý, nếu như không phải nhất mạch tương thừa, huyết mạch tương liên, tại sao nàng ta có thể đối với một người lạ vừa gặp lại cảm thấy thân quen, thậm chí chủ động nói chuyện với nàng? Đó căn bản không giống phong cách hành sự của nàng ta?

“Ừ, ta tin ngươi.”  Vân Tường cuối cùng cũng gật đầu, cảm giác thân thiết của huyết mạch là không giả vờ được. Vân Tường tin tưởng trực giác của mình, nàng cũng tin tưởng Vân Phong trước mặt này cũng là người của Vân thị. 

Vân Phong cười, nàng biết ngay Vân Tường sẽ tin nàng.

“Vừa rồi thời cơ ngươi xuất hiện quá khéo, lúc nãy Bạch Chi Vu muốn ra tay với ta, chỉ có điều bị ngươi cắt đứt.”

Lúc nói lời này thần sắc nàng ta trở nên rất lạnh lùng. Vân Phong cũng như vậy, nghĩ nếu như hôm nay bản thân mình không đến kịp, nếu như chậm một bước, Vân Tường sẽ bị giẫm chết ở Bạch gia, chết trong tay lão già Bạch Chi Vu kia. 

“Bạch gia bỏ ra thời gian nhiều năm như vậy chỉ là vì diễn trò, ngược lại thì có thể nhịn được.” Vân Phong cười khẩy.

Lời nói của gia chủ Bạch gia quả thật nàng nghe rõ mồn một, không sót một chữ nào, tình hình đúng là tồi tệ giống như nàng nghĩ, sau lưng Vân gia đúng là có một tiểu nhân âm hiểm như thế.

“Nếu như không phải đúng lúc nghe thấylời nói của hắn và đại trưởng lão kia, đến nay ta vẫn sẽ mơ mơ màng màng.” Vân Tường nhìn về phía Vân Phong: “Đa số thế hệ trẻ thậm chí là thế hệ trước hơi có tư cách của Vân gia thì đều tin tưởng không nghi ngờ đối với Bạch gia, đều cho rằng Bạch gia là bạn bè trung thành nhất của Vân gia.” 

Vân Phong nhíu chặt mày, không ngờ tình hình bên trong của Vân gia lại như thế. Chẳng trách được lão già kia không sợ hãi, cho dù thả Vân Tường trở về, chỉ dựa vào lời nói của một mình nàng ta làm sao có thể lay động được sự tín nhiệm giả tạo được tích lũy qua thời gian dài như vậy. Nếu làm không tốt thì bởi vì những lời nói này của Vân Tường, rất có thể nàng ta sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, trở thành kẻ gây chia rẽ quan hệ giữa hai nhà Vân Bạch.

“Chỉ có điều ba vị trưởng lão chắc hẳn biết được dã tâm của lão thất phu ấy, nếu không... lời nói lộ ra kia cũng sẽ không xuất hiện, sẽ càng không bị ngươi nghe thấy.” Vân Phong mở miệng.

Vân Tường gật đầu: “Mặc dù, lúc đó Bạch Chi Vu cũng không nói lộ ra rõ ràng như hôm nay, nhưng cũng không che đậy được lòng muông dạ thú của lão. Thái độ của đại trưởng lão rất kiên quyết, lúc ấy cũng đã từ chối hắn, nhưng lão thất phu kia lại lấy đại hội tuyển chọn lần này hội làm áp chế... Thật đáng xấu hổ!” 


Lấy đại hội bình chọn làm uy hiếp? Chẳng lẽ lại là dùng cực phẩm khoáng thạch kia đổi lấy tư cách dự thi?

“Vốn áp chế của Bạch gia là cái gì?” Vân Phong mở miệng.

Vân Tường nghe xong chỉ có thể cười bất đắc dĩ: “Những thứ này ta cũng không biết rõ, chỉ sợ phải đi hỏi các trưởng bối rồi, chỉ có điều lần đại hội bình chọn này lại khiến cho ba vị trưởng lão phát sầu không ít, cụ thể ta không rõ, nhưng những trưởng bối kia ai cũng mang bộ dạng  nhăn mặt nhăn mày vô cùng khổ sở.” 

Vân Phong ở bên cạnh hơi suy tư, nếu như thật sự là bởi vì cực phẩm khoáng thạch mà bị quản chế ở Bạch gia, bây giờ có nàng ở đây căn bản không phải vấn đề. Mấu chốt chính là sợ vấn đề không xuất ra hiện ở khâu này.

“Tình huống hiện tại của Vân gia như thế nào? Triệu hồi sư... có bao nhiêu?”

Lời này của Vân Phong khiến cho Vân Tường nhíu chặt lông mày, nhìn thật sâu Vân Phong: “Thân là người của Vân gia ngươi nên biết huyết mạch chi lực mạch đặc biệt của Vân gia, mặc dù huyết mạch chi lực tồn tại nhưng thức tỉnh lại không nhiều lắm, Triệu hồi sư vẻn vẹn cũng chỉ có hai người.” 

Hai người? Vân Phong hơi há hốc mồm, thức tỉnh huyết mạch chi lực này không ngờ lại khó khăn như vậy? Tổng bộ Vân gia cũng chỉ vỏn vẹn có hai người Triệu hồi sư.

“Vậy... thực lực của bọn họ như thế nào?” 

Đây là vấn đề mấu chốt nhất của Vân Phong, đại hội bình chọn lần này nếu như bản thân Vân gia không chiếm ưu thế, vậy thì phải chịu thua thiệt lớn. 

Nói tới đây Vân Tường thở dài: “Tiêu Tiêu mới tiến vào cấp bậc Tôn Hoàng, mà Vân Lăng chỉ là Tôn Hoàng cấp hai.”

Vân Phong lập tức nhíu mày, mới vừa tiến vào cấp bậc Tôn Hoàng, còn có một là Tôn Hoàng cấp hai... Như vậy mặc dù thực lực của Triệu hồi sư không thấp, nhưng đại hội bình chọn vô cùng cấp bách, nếu thực lực như vậy  như tham gia đại hội bình chọn cũng chỉ tốn công vô ích.

“So sánh Triệu hồi sư với nhau, thực lực Chiến Sĩ và Ma pháp sư của Vân gia chắc hẳn tương đối cao.”  Vân Phong nhìn về phía Vân Tường. 

Vân Tường cười ha ha: “Ba vị trưởng lão của Vân gia đều là nhân vật cấp bậc Tôn Thần, là trụ cột của Vân gia chúng ta. Thực lực của các trưởng bối khác cũng không thấp, trong thế hệ trẻ ta cũng được xem như một người, còn có một Chiến Sĩ cũng là Tôn Hoàng cấp chín, còn ba người nữa thực lực khoảng chừng là Tôn Hoàng cấp tám.”

Vân Phong nghe đã cảm nhận được nền tảng thực lực của Vân gia, so sánh thực lực của những gia tộc khác ở mảnh đất này thì thực lực của Vân gia có thể nói là thứ nhất. Có lẽ chính là nền tảng thực lực này khiến cho Vân gia có thể đứng vững gót chân ở nơi này, mặc dù đã bị mấy thành khác chèn ép, nhưng cũng không dám dễ dàng hành động thiếu suy nghĩ. Mấy thành khác cũng biết kết cục của hành động thiếu suy nghĩ đối với Vân gia tất nhiên cũng không tốt. Diễn xuất của Bạch gia cũng có thể tìm ra lý do, nếu như không phải kiêng kị thực lực của Vân gia, thì sao phải cần hư tình giả ý, tiêu tốn nhiều công sức như vậy, trực tiếp dùng sức mạnh chẳng phải tốt hơn sao?

“Vậy những người khác thì sao?” Vân Phong hỏi một câu. 

Vân Tường bất đắc dĩ thở dài: “Theo lý thuyết tư chất của thế hệ trẻ tuổi  cũng không kém đến nỗi nào, nhưng chẳng biết tại sao thực lực tăng trưởng lại cực kỳ chậm, điều này cũng khiến cho ba vị trưởng lão bận tâm không ít.”

Một khi trong gia tộc xuất hiện đứt gãy thực lực, đó sẽ là chuyện đáng sợ nhất, nếu như thế hệ trẻ không thể tiếp tục sinh sôi nảy nở huyết mạch chi lực của Vân gia, như vậy tương lai của Vân gia từ đây về sau cũng không không còn gì để nói nữa rồi.

Nói đến đây Vân Phong đã ghi nhớ trong lòng tình hình đại khái của Vân gia, vừa rồi Vân Tường nhắc đến thực lực tăng trưởng quá chậm thông qua chuyện của Bạch gia gia chủ, trong lòng Vân Phong cũng có nhiều dấu chấm hỏi. Bạch gia trăm phương ngàn kế lấy lòng Vân gia, tiếp cận Vân gia nhiều năm như vậy, làm như vậy chính là vì huyết mạch Triệu hồi sư của Vân gia, một khi có được huyết mạch của Triệu hồi sư trong tay, Bạch gia sẽ làm như thế nào? Nghĩ tới đây sắc mặt Vân Phong lập tức tối sầm, căn bản không cần nghi ngờ nữa, Bạch Chi Vu tất nhiên sẽ tìm đúng cơ hội chiếm toàn bộ Vân gia thành của mình. Mà phương pháp nhanh nhất chính là khiến cho toàn thể thực lực của Vân gia trong lúc vô tình không ngừng trượt dốc thậm chí là dậm chân tại chỗ. 

Vân Phong nghĩ đến độc thủ bản thân mình đưa đến Khương gia kia, nếu như Bạch gia dùng thủ đoạn giống vậy đối phó Vân gia thì…

Vân Phong nắm bàn tay Vân Tường, nắm thật chặt. Đôi mắt đen khép lại, Vân Tường chỉ cảm thấy một luồng tinh thần lực cường đại thông qua bàn tay trực tiếp rót vào trong cơ thể mình, Vân Tường không có bất cứ chống cự nào để cho tinh thần lực của Vân Phong lưu chuyển trong cơ thể mình. Vân Phong mở hai mắt ra, không có, trong cơ thể Vân Tường không có bất kỳ thứ chiến khí ăn mòn nào tồn tại, hơn nữa khí mạch trong cơ thể nàng tương đối khỏe mạnh, hoàn toàn không gặp phải phá hoại nào.

Chẳng lẽ lại... Bạch gia xuống tay đối với người của Vân gia sao? Tư chất của Vân Tường được xem như thiên tài, nếu như ra tay trên người nàng ta thì lộ ra quá mức rõ ràng, cho nên Bạch gia chọn những người khác? Nghĩ tới đây chân mày Vân Phong nhíu chặt lại. 

“Vân, Vân Phong, ngươi làm sao vậy?” Vân Tường kêu lên cái tên Vân Phong này giống như có chút ngại ngùng.

Vân Phong ngước mắt lên cuối cùng cũng ép xuống đủ loại suy nghĩ trong lòng mình, khẽ cười một tiếng: “Không sao, xem ra là ta đã suy nghĩ nhiều.”


Vân Tường nghi ngờ nhướn mày, Vân Phong cười ha ha buông tay của nàng ra: “Ta thấy, ta nên giới thiệu bản thân mình một lần nữa, ta tên là Vân Phong, Phong Diệp trong lá phong, đến từ Vân gia trấn Xuân Phong ở Đông đại lục.” 

“Đông, Đông đại lục!” Vân Tường giật mình.

Vân Phong cười gật đầu: “Không sai, gia chủ Vân gia trấn Xuân Phong Vân Cảnh Đông đại lục là phụ thân của ta, ta có hai ca ca, đại ca tên là Vân Thăng, nhị ca tên là Vân Khởi, hiện giờ đại ca ta đã lập gia đình rồi.”

“Trời, trời ạ!” Vân Tường nghe thấy liền cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, nói không nên lời. Nếu có người nói cho nàng ta biết ở nơi đại lục xa xôi kia còn có người của Vân gia tồn tại nữa, nàng căn bản sẽ không tin, nhưng đây là người của Vân gia hàng thật giá thật, cứ đứng trước mặt của nàng ta như vậy. 

“Nhanh trở về nhà với ta.” Đột nhiên Vân Tường kéo tay Vân Phong: “Nếu ba vị trưởng lão biết, tất nhiên sẽ vô cùng mừng rỡ.” 

Vẻ mặt Vân Tường kích động, trên khuôn mặt khí khái hào hùng đều là nụ cười: “Đông đại lục… Ta thật sự không thể tưởng tượng được Đông đại lục còn người của Vân gia, Đông đại lục như thế nào? Giống với nơi này không? Còn Tây đại lục thì sao?”

Vân Phong cười nhìn dáng vẻ kích động của Vân Tường: “Nhà thì phải nhất định trở về, nhưng trước khi về ta còn một chuyện phải làm.” 

Tâm tình kích động Vân Tường đột nhiên bị Vân Phong cắt ngang: “Ngươi còn muốn làm chuyện gì? Hiện giờ không có chuyện gì quan trọng bằng việc ngươi phải trở về nhà.”

Vân Phong cười ha ha: “Ngươi về trước đi, ta làm xong chuyện này xong đương nhiên sẽ phải trở về nhà, còn nữa… Về phần Bạch gia, Vân gia phải hoàn toàn và đoạn tuyệt quan hệ với lão mới tốt.”

Vân Tường nghe nói như thế đột nhiên sắc mặt trầm xuống: “Ngươi vẫn còn muốn lấy sức của một mình để hoàn thành chuyện này? Chuyện này căn bản không đơn giản giống như ngươi nghĩ đâu, những năm Bạch gia dối trá nay đã khiến cho rất nhiều người của Vân gia bị che mắt, mặc dù trong lòng ba vị trưởng lão rõ ràng, nhưng cũng biết cho dù nói ra rồi, nhất định tộc nhân sẽ có chỗ bị bắn ngược trở lại, thậm chí... trong tộc cũng có người có mối quan hệ tốt với Bạch gia. Một khi chuyện này xử lý không tốt, Vân gia sẽ phải chia năm xẻ bảy. 

“Tất nhiên ta biết những chuyện này, nhưng hiện tại vẫn chưa đến lúc tháo lớp mặt nạ này của Bạch gia xuống, cứ để cho bọn họ tiếp tục dối trá là được, tuy nhiên ngoài việc dứt bỏ Bạch gia không nói, Vân gia còn phải tranh thủ những thế lực gia tộc khác, như vậy lúc đoạn tuyệt với Bạch gia, chúng ta cũng đã chiếm được thiên cơ.”

“Ý của ngươi nói là … bốn gia tộc kia?” Vân Tường ngạc nhiên trừng lớn hai mắt. Trong đầu của Vân Phong ngươi rốt cuộc là chứa cái gì chứ, vấn đề xa xôi như vậy không ngờ cũng đã nghĩ tới rồi.

“Gia tộc trung lập không thể tin tưởng, nhưng có thể qua lại thân mật với nhau, có thể tranh thủ, Bạch gia cho rằng không có bọn họ Vân gia chính là tướng không quân, ta muốn mạnh mẽ đáp trả một bạt tai.” 

“Cho dù muốn tranh thủ nhưng lại phải làm thế nào? Những gia tộc trung lập này có thể trung lập lâu như vậy, tất nhiên là cho dù bị dụ dỗ vô cùng cũng sẽ không dao động, một mình ngươi thì làm thế nào có thể thuyết phục bốn gia tộc kia? Hay là trước tiên chúng ta trở về nhà, chuyện này thương lượng lại với ba vị trưởng lão đi.” Vân Tường lo lắng Vân Phong quá lỗ mãng, nhưng Vân Phong lại cười ha ha, vẻ mặt tràn ngập tự tin.

“Nếu như ta nói lần này Vân gia nhất định sẽ là người đầu tiên vào Nội thành trên đại bình chọn?  Nếu như ta nói… Đây là lời mời đến từ Tôn hoàng Triệu hồi sư đa hệ cấp tám thì sao?”

Nhìn đôi mắt sáng lấp lánh trước mặt, Vân Tường chỉ cảm thấy trong lòng mạnh mẽ run lên: “Vân Phong, ngươi là…” 

Đôi môi đỏ mọng của Vân Phong nhếch lên: “Vân Tường, tin tưởng ta.”

Không cần nhiều lời, trong lòng Vân Tường chỉ có hai chữ tin tưởng, một cảm giác tín nhiệm tràn ngập trong lòng, khiến nàng ta không thể không tin tưởng. Người trước mặt này sẽ đưa Vân gia đến độ cao mà từ trước đến nay Vân gia chưa từng có được. Tôn Hoàng Triệu hồi sư đa hệ cấp tám. Nếu ba vị trưởng lão biết được tin tức này, sẽ khiến bọn họ mừng rỡ, điên cuồng cỡ nào.

“Ta tin ngươi.” Vân Tường gật đầu. 

Mặc dù chỉ có ba chữ, nhưng đối với Vân Phong mà nói như vậy đã đủ rồi. Nàng cần chính là sự tín nhiệm của người nhà.

“Lần này ta không phải cô đơn một mình, có hai người bọn họ làm bạn đương nhiên sẽ không sao, hơn nữa cho dù không thành công ta cũng sẽ không miễn cưỡng.” Vân Phong nói xong, Vân Tường giơ tay vỗ vai Vân Phong: “Ta về nhà trước, tin tức của ngươi ta sẽ nói cho ba vị trưởng lão biết. Ta ở Vân gia chờ ngươi trở lại.”

Vân Phong cười ha ha, cũng vỗ vỗ lên vai Vân Tường nói: “Được, chờ ta về nhà.” 


Đêm đó Vân Tường lên đường trở về Vân gia, trước khi đi giao giấy thông hành của Vân thành cho Vân Phong. Sau khi Vân Tường rời khỏi, Vân Phong tính toán thời gian, cách thời gian bắt đầu đại hội bình chọn còn năm tháng, bốn gia tộc trung lập kia không nhất định phải tranh thủ được. Nếu không lôi kéo được, nhưng có thể phát huy được hiệu quả lay động thì cũng tốt, chỉ cần khiến cho bốn gia tộc trung lập kia hiểu rõ, không đứng cùng chiến tuyến với Vân gia, thì cũng nên cố gắng giữ vững vị trí trung lập của mình.

Bạch gia và Vân gia tất nhiên sẽ đoạn tuyệt, đến lúc đó, bốn gia tộc trung lập kia chính là mấu chốt, đương nhiên không thể để cho Bạch gia tranh thủ được.

Vân Phong không về cùng Vân Tường khiến cho Khúc Lam Y hơi giật mình, hắn vốn cho là lần này phải cùng nhau về, nhưng lại không thể tưởng được Vân Phong lại để cho Vân Tường về trước: “Tiểu Phong Phong, nàng lại đang có chủ ý gì thế?” 

Khúc Lam Y tươi cười đi qua, khuôn mặt tuấn tú mang theo nụ cười yêu mị, dưới ánh trăng càng tỏ ra mê người hơn, Vân Phong nhếch môi: “Đi xem bốn thành trung lập kia một chút, sẵn tiện sửa lại thói quen của ta.”

Khúc Lam Y nhướn mày, đi bốn thành trung lập kia? Sửa thói quen?

Vân Phong cười ha ha, xoay ngược cổ tay lại, bốn chiếc nhẫn khế ước khác màu xuất hiện trong lòng bàn tay, Vân Phong đeo từng cái lên ngón tay. Khúc Lam Y hơi híp mắt nhìn động tác của nàng, Mộc Thương Hải bên cạnh cũng vô cùng giật mình. Vân Phong làm sao vậy? Trước đây nàng vô cùng khiêm tốn, ngay cả nhẫn khế ước cũng không thích đeo lên tay đấy. 

Vân Phong đeo xong tất cả nhẫn khế ước, bàn tay mạnh mẽ nắm chặt, lập tức toàn bộ tinh thần lực điên cuồng mạnh mẽ tuôn ra: “Xuất hiện đi!”

Theo tiếng quát khẽ, bốn ánh sáng trong nhẫn khế ước luồn lên, mang theo quầng sáng chói lọi rơi bên cạnh Vân Phong. Bốn ánh sáng hoàn toàn thay đổi, toàn bộ ma thú khế ước tứ hệ đều xuất hiện.

“Chủ nhân, không ngờ ngươi lại gọi tất cả chúng ta ra đây?”  

Lam Dực nhìn Yêu Yêu, Tiểu Hỏa và Nhị Lôi nữa, thường ngày Vân Phong triệu hồi cũng chỉ có một đến hai con, chưa từng gọi bốn con ra cùng một lúc. Trong thời kỳ Vân Phong chỉ khế ước ba con bọn chúng, cơ hội bọn chúng xuất hiện cùng lúc là rất ít, lần này là đã xảy ra chuyện gì sao?

“Tiểu Phong, có phải có người ăn hiếp ngươi không?”

Thân thể Yêu Yêu bổ nhào vào trong ngực Vân Phong, khuôn mặt nho nhỏ tràn đầy lo lắng nhìn Vân Phong, sợ Tiểu Phong nó thích bị người khác bắt nạt, Vân Phong ôm chặt Yêu Yêu sờ soạng khuôn mặt nhỏ nhắn của nó. 

“Không có người ức hiếp ta, mà là hiện giờ chúng ta phải đi ức hiếp người khác.”

“Vân Phong, ngươi giở trò gì?” 

Nhị Lôi cau mày hỏi một tiếng, tóc rèm cửa vẫn cứ ngăn trên sóng mũi. Vân Phong đã bảo nó sửa sang lại rất nhiều lần, nhưng Nhị Lôi không chịuuố. Cuối cùng bị Vân Phong ép buộc muốn tự mình ra tay, Nhị Lôi mới miễn cưỡng dùng cách nói  ảnh hưởng đến tạo hình bản thể mới có thể ngăn lại được, lúc ấy trong lòng Vân Phong suýt chút nữa vui đến lật trời, còn tạo hình của bản thể nữa chứ? Chỉ bằng dáng vẻ bản thể của Nhị Lôi, không cần bất cứ tạo hình gì cũng sẽ đạt đến hiệu quả giống nhau. 

“Chủ nhân, vậy còn chờ gì nữa, đi mau.” Tiểu Hỏa hưng phấn nói một câu, thân thể Hỏa Vân Lang ngẩng đầu hưng phấn kêu lên một tiếng, ức hiếp người khác mới tốt. Nó thích nhất là như vậy.

“Vân Phong, ngươi muốn làm gì?” Mộc Thương Hải hơi trợn mắt há hốc mồm nhìn ma thú tứ hệ trước mắt này, không ngờ nàng chỉ trong chốc lát lại triệu hồi tứ hệ ra? Chẳng lẽ lại muốn trực tiếp đẩy ngã bốn thành kia?

Vân Phong cất cao giọng cười, ôm Yêu Yêu trực tiếp nhảy lên lưng Tiểu Hỏa. Tiểu Hỏa lại hưng phấn kêu lên, lập tức chân đạp lên ngọn lửa bay lên không trung, đôi mắt màu xanh lam của Yêu Yêu tràn đầy hưng phấn. Lam Dực thấy vậy cũng chỉ cười dịu dàng, vươn hai cánh ra bay lên, Nhị Lôi thì hừ một tiếng, cơ bắp toàn thân kéo căng lên, từng con rắn nhỏ màu trắng bạc chen lẫn màu tím nồng đậm lượn lờ quây xung quanh, nó cũng bay lên theo. 

“Đi thôi, Mộc Thương Hải!”

Khúc Lam Y nói với Mộc Thương Hải xong, cũng nhảy người lên, đứng bên cạnh Vân Phong. Vân Phong nghiêng đầu nhìn hắn, hai người nhìn nhau cười. Mộc Thương Hải mặc dù hơi không hiểu nổi suy nghĩ của Vân Phong, nhưng hắn cũng phi thân lên, cho dù không hiểu thì như thế nào, hắn chỉ cần đi theo bên cạnh nàng là được rồi.

“Đi thôi, lần này không cần kiềm nén gì nữa.” Vân Phong vỗ cổ của Tiểu Hỏa. Tiểu Hỏa hưng phấn kêu lớn một tiếng, thân sói mang theo ánh lửa sáng rực phóng về phía trước. 

Nhị Lôi nghe nói như thế bỗng điên cuồng cười to: “Ha ha ha, không cần kìm nén? Lão tử thích những lời này.”

Hai cánh sau lưng Lam Dực bỗng chấn động, kèm theo một trận gió lốc mãnh liệt, trong nháy mắt Yêu Yêu biến thành hình thái ma thú. Nửa người đuôi cá hiện ra, khuôn mặt hóa nhỏ nhắn kia càng tỏ ra quyến rũ động lòng người, màu xanh đậm trong đôi mắt kia đột nhiên hóa thành một đường thẳng, con ngươi cũng ẩn tia sáng lạnh như băng.

Ma thú tứ hệ cộng thêm bản thân Vân Phong không có bất kỳ kìm nén gì, uy lực Tôn Hoàng cấp tám cùng nhau bộc phát. Trong tức khắc, không gian xung quanh hơi phát ra chấn động, Mộc Thương Hải ở một bên cảm thấy giật mình, chỉ dựa vào khí thế đã có thể khiến cho không gian xảy ra thay đổi, thật lợi hại. 

Một đêm này, khí thế cuồng bạo mãnh liệt, sự cường đại trên không trung quét qua, đạp nát mỗi tấc đất nó bước qua. Có biết bao nhiêu người ngẩng đầu nhìn khiếp sợ không thôi nhưng ngay cả dấu vết cũng không bắt được, có bao nhiêu cường giả khiếp sợ kinh hồn, lại có bao nhiêu cường giả nghĩ mà liên tục sợ hãi.

Ngồi trên lưng của Tiểu Hỏa, đôi mắt đen của Vân Phong nhìn về phía địa vực mênh mông vô tận phía trước, đôi môi đỏ mọng lạnh lùng nhếch lên. Cho tới nay nàng đều tự nói với mình phải khiêm tốn, mà bây giờ nàng một lần nữa phải phá bỏ, phải kiêu ngạo chính là bắt đầu từ giờ phút này. Nàng muốn cho những gia tộc lớn nhỏ của địa vực này một lần nữa xem trọng Vân gia. Nàng muốn cho tất cả những người khác trên địa vực này một lần nữa nhìn thẳng vào Vân gia.


Vân gia cũng không yếu đuối, cũng không hèn mọn, cũng không thể ức hiếp. 

Bởi vì Vân Phong nàng trở lại rồi!

Gần bầu trời của Nham thành - Một trong bốn thành lớn trung lập bỗng nhiên xuất hiện mấy ánh sáng rực rỡ xẹt qua. Một luồng áp lực kinh người ập xuống, tất cả các cường giả bên trong Nham thành bất chợp cảm thấy lạnh run. Đây là nhân vật lớn nào đại giá quang lâm thế? Không ngờ thanh thế lại tốt như vậy, luồng áp lực này quá mức kinh người.

Uy lực của năm Tôn Hoàng cấp tám chồng chất lên nhau, uy lực quả thật cao hơn cấp bậc Tôn Thần gấp mấy lần. 

Bên trong Nham gia cũng hoàn toàn rối loạn, tất cả mọi người đều như chim sợ cành cong, bọn họ đã trung lập rất lâu rồi, cũng đều bình an vô sự, đây cũng là chỗ tốt của thành trung lập không bị bất cứ bên nào ảnh hướng đến, nhưng lần này rốt cuộc là tại sao vậy? Đây là người ở phương nào tới? Là trận doanh của Khương gia hay Bạch gia và Vân gia?

Hiện giờ Thành chủ Nham thành cũng hoàn toàn không biết gì, nhưng hắn phản ứng rất nhanh, động tác nhanh chóng bay lên không trung, nghênh đón nhân vật lớn từ đường xa mà đến này. Thành chủ Nham thành đứng ở trên không cao giọng nói: “Không biết là nhân vật lớn nào giá lâm? Nham thành trước đến giờ đều là trung lập, quả thật đại nhân không cần như thế.”

Lời của Nham chủ Nham gia vừa dứt, chỉ thấy cách đó không xa có vài ánh sáng ngũ sắc đang lao đến, sao băng xẹt ngang trời, khí thế phi phàm. Gia chủ của Nham gia ổn định thân thể, sau khi hắn tới gần hoàn toàn trợn tròn mắt. 

Trên thân một con Hỏa Vân Lang khổng lồ, toàn thân đỏ rực có một thiếu nữ xinh đẹp đang ngồi, mà trong ngực nàng lại còn đang ôm một con bộ dáng nửa người nửa cá. Còn nữa, bên trái và bên phải của nàng còn có một nam nhân sau lưng có đôi cánh, còn có một đại hán cao lớn toàn thân toát ra tử khí kèm theo tiếng sét.

Đây, cuối cùng là nhân vật gì chứ, không ngờ lại là trận thế này? Trán của gia chủ Nham gia toát mồ hôi, toàn thân ông ta được đổ mổ hồi lạnh, khó giải quyết rồi, người tới hôm nay khó giải quyết vô cùng.

“Vị này…” Da mặt của gia chủ Nham gia hết sức miễn cưỡng. 

Vân Phong trên lưng Tiểu Hỏa nhảy xuống, buông Yêu Yêu trong ngực ra, đôi mắt sắc bén của gia chủ Nham gia nhìn thấy bốn chiếc nhẫn trên ngón tay của Vân Phong lập tức hai chân mềm nhũn.

Triệu hồi sư! Người này thế mà lại là Triệu hồi sư? Hơn nữa lại là Triệu hồi sư tứ hệ.

Gia chủ Nham gia cố gắng nuốt xuống một ngụm nước bọt: “Không biết, không biết... Tôn giả giá lâm là có chuyện gì?” 

Vân Phong cười ha ha, nhìn dáng vẻ cẩn thận, e sợ chọc giận nàng của nam nhân trung niên trước mặt này, đôi mắt đen toát ra sự lạnh lùng: “Ngươi thật là chủ gia phải Nham thành?”

“Dạ dạ là… chính là tại hạ.” Gia chủ Nham gia lập tức mở miệng trả lời, thân thể cũng cong xuống dưới. Hắn bây giờ ngay cả dũng khí để tiếp tục xem cũng không có, trong lòng cứ luôn bồn chồn, nhân vật lớn này rốt cuộc là là ai chứ, Triệu hồi sư, Triệu hồi sư… Chẳng lẽ lại là người của Vân gia?

Nghĩ tới đây gia chủ Nham gia lập tức phủ định, không thể nào, nếu như đúng là của Vân gia, nếu như Vân gia thật sự có nhân vật như thế  thì tại sao lại cần phải là dáng vẻ từng bước xuống dốc như thế chứ. Tuyệt đối không thể nào! 

“Mục đích hôm nay của ta rất đơn giản. Thái độ trung lập của Nham gia đã đủ lâu rồi, bây giờ cũng nên lựa chọn rồi.”

Vân Phong nói xong, lập tức trái tim của gia chủ Nham gia siết chặt, toàn thân lại toát ra một lớp mồ hôi lạnh: “Chuyện này…Chuyện này… Không biết Tôn Giả xưng hô như thế nào?”

Thân là thành trung lập, tất nhiên trải qua bị cưỡng ép dụ dỗ cũng không ít, nhưng Triệu hồi sư xuất mã đây là lần đầu tiên, lại là Triệu hồi sư đa hệ tự mình đến đây, khiến cho gia chủ Nham gia vẫn luôn bồn chồn, không thể đắc tội Triệu hồi sư, nhất là vị đứng trước mặt. Trước tiên phải làm cho rõ ràng tình hình trận doanh, nếu hắn trả lời thua, vậy thì tiêu rồi. 

“Hừ!” Đột nhiên Vân Phong hừ lạnh, thân thể của gia chủ Nham gia khẽ run lên: “Ta thân là Triệu hồi sư mà ngươi còn không biết ta là của nhà nào sao?”

Cổ họng khô khốc của gia chủ Nham gia chủ nói: “Này, này tại hạ… đoán không ra.”

Vân Phong cười khẩy, ma thú tứ hệ đứng bên cạnh khí thế phi phàm, bây giờ gia chủ Nham gia cũng không dám ngẩng đầu, cả hai nếu bàn về tuổi tác có thể nói là cách biệt một trời một vực, nhưng bây giờ gia chủ Nham gia lại e sợ như vậy, đây chính là uy hiếp của thực lực vi tôn mà. 

“Tên của ta là Vân Phong.”

Vân, Vân, Vân Phong! Gia chủ Nham chỉ cảm thấy đầu ong ong. Vân Phong, Vân gia, đúng là Vân gia kia. Mồ hôi to như hạt đậu nhỏ xuống: “Vân, Vân đại nhân...”

Vân gia lúc nào lại xuất ra nhiều thế hệ đó chứ? Vân gia đúng là huyết mạch Triệu hồi sư, nhưng thực sự chưa nghe nói có một nhân vật cường đại như thế này. Không hổ là Vân gia, huyết mạch Triệu hồi sư quả thật cường đại, quả thật là thứ người ta không thể ngờ tới. 

Giọng nói lạnh lùng của Vân Phong truyền đến, gia chủ Nham gia nghe xong chỉ cảm thấy trái tim co rụt lại, nặng nề thở dài.

“Ta tới hỏi ngươi một câu, là muốn cùng đứng một bên với Vân gia hay là muốn gặp nhau xem như kẻ thù với Vân gia ta?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận