Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Sau khi Vân Phong từ Hòa Bình trấn trở về tổng bộ Vân gia, mặt không biểu cảm đi vào phòng của mình bắt đầu chế tạo Vô Trọng dịch. Mộc Thương Hải cũng rất ăn ý mà không có hỏi Vân Phong câu nào, chỉ là yên lặng trông chừng ở bên ngoài. Bởi vì hành động lần này của Vân Phong cực kỳ nhanh, vẫn chưa có ai biết được tin nàng trở về Vân gia, việc luyện chế Vô Trọng dịch cũng cần hoàn cảnh yên tĩnh. Mười ngày đã trôi qua, Mộc Thương Hải đứng vững vàng như cây bách tùng ở bên ngoài phòng của Vân Phong, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng cũng giữ nguyên biểu cảm như vậy, cuối cùng cửa phòng bị đẩy ra nhẹ nhàng, Vân Phong đi ra đi từ bên trong, Mộc Thương Hải nhìn thấy lập tức nghênh đón, hơi lo lắng bởi vì mặt Vân Phong có chút tái nhợt.

“Không sao, dược tễ cấp bậc tông sư hai sao đúng là có chút hao tâm tổn sức, đối với ta mà nói vẫn có thể chịu được.” Vân Phong nở một nụ cười nhẹ nhàng, Nhục Cầu ở trên vai ngáp một cái, mặc dù Vân Phong có sự trợ giúp của Nhục Cầu, thực lực cũng có thể tăng lên Tôn Thần cấp ba, nhưng về phương diện dược tễ, nhất là dược tễ cấp bậc tông sư thì vẫn còn một đoạn đường dài phải đi. Việc chế tạo của dược tễ cấp bậc tông sư rất chắc chắn rằng tỷ lệ thành công cũng cực thấp, phương pháp chế tạo dược tễ tự chế của Vân Phong mặc dù nói có thể một thành công nhưng phải hao tổn một lượng tinh thần lực cực lớn, mỗi một lần chế tạo dược tễ cấp bậc tông sư đều phải tiêu hao tinh thần lực, tinh thần lực của Vân Phong lớn mạnh nhưng vẫn phải cẩn thận, cần giữ lại.

Vô Trọng dịch là cấp bậc tông sư hai sao, hơn nữa vẫn ở trong phạm vi mà Vân Phong có thể tiếp nhận được, điều này khiến Vân Phong yên tâm không ít, bằng không thì nàng thật sự phải hao tổn tâm trí suy nghĩ xem làm sao để hoàn thành Vô Trọng dịch trong thời gian ngắn nhất. 

“Người Vân gia có biết ta trở về không?”

Mộc Thương Hải lắc đầu: “Vẫn chưa biết, ba vị trưởng lão cũng không có tiết lộ với người khác, đoán chừng là muốn đặt sự cẩn thận lên hàng đầu, mấy năm nay Thân Đồ gia vẫn luôn quan sát Vân gia chặt chẽ.”

Vân Phong lạnh lùng nhếch môi: “Cách đợt thế lực tiến giai còn có hai mươi ngày, đoán chừng Thân Đồ gia đã bận đến túi bụi rồi, tới dòm ngó ta cũng vô dụng.” Vân Phong lấy dược tễ Vô Trọng vừa chế tạo xong ra: “Cũng may thời gian chế tạo dược tễ nằm trong dự tính của ta, Vân Tường vẫn còn kịp.” 

Mộc Thương Hải gật gật đầu, đôi mắt khác màu nhìn Vân Phong. Vân Phong cảm giác được cái nhìn chăm chú của Mộc Thương Hải: “Sao thế?” Nàng nhướn mày hỏi, nhưng Mộc Thương Hải lại khẽ lắc đầu: “Không có gì.”

Vân Phong cười ha ha: “Mấy năm nay không gặp Vân Tường, cũng không biết nàng ta với Bạch Khánh Phong như thế nào rồi, Tiêu Tiêu và Vân Lăng hẳn là có sự tăng tiến rất lớn dưới sự trợ giúp của Kim Đỉnh dịch, lực lượng của huyết mạch Triệu hồi sư Vân gia hẳn là nên tốt hơn trước.”

Trên mặt Mộc Thương Hải cuối cùng cũng lộ ra chút ý cười: “Thực lực của Vân Tiêu Tiêu và Vân Lăng đã đạt đến Tôn Hoàng cấp bốn.” 

Vân Phong hài lòng gật gật đầu: “Bọn họ đúng là có tiềm lực, ta đi thăm Vân Tường một chút.”

Hai người bay lên trời trực tiếp đến nơi ở của Vân Tường. Sau khi Vân Tường và Bạch Khánh Phong thành thân, Bạch Khánh Phong với tư cách ở rể vẫn luôn sống ở khu viện của Vân Tường, bản thân Bạch Khánh Phong cũng không để ý đến điều này. Lúc Vân Phong vừa mới đến nơi đã nhìn thấy Bạch Khánh Phong dường như đang bận bịu gì đó trong đình viện, Bạch Khánh Phong bỗng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Mộc Thương Hải và còn Vân Phong ở bên cạnh gã ta, lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng.

“Vân Phong, ngươi trở về rồi! Cũng thật là đúng lúc!” 

Câu nói này của Bạch Khánh Phong khiến cho Vân Phong khẽ nhíu mày, dường như câu này có ý sâu xa khác, hai người đáp xuống từ trên không, Bạch Khánh Phong vội càng đi tới: “Cũng may bây giờ ngươi đã quay về rồi, bằng không ta cũng thật sự không có cách nào khuyên can Tiểu Tường, bây giờ thì tốt rồi.”

“Rốt cuộc là thế nào vậy?” Vân Phong tháp giọng hỏi một câu, không lẽ Vân Tường gặp phải tình huống gì?

Bạch Khánh Phong cười ha ha, vừa muốn mở miệng nói chuyện thì Vân Tường đi ra từ trong phòng: “Đồ ngốc, chàng ở bên ngoài lâu như vậy làm gì… Vân Phong!” Một tiếng gọi chất chứa quá nhiều bất ngờ và sự mong đợi, Vân Phong chậm rãi xoay người lại liền nhìn thấy khuôn mặt khí khái hào hùng của Vân Tường lộ ra vẻ kích động không thể che giấu, môi đỏ khẽ cong lên: “Vân Tường.” 

Vân Tường lao qua như tên bắn, kéo mạnh Vân Phong rồi dùng hai tay ôm lấy, khóe môi của Vân Phong nở một nụ cười, cũng ôm lấy người Vân Tường, hai người ôm nhau có thể hiểu được tình cảm trong đáy lòng đối phương.

“Năm năm rồi, ngươi đi năm năm, hôm nay cuối cùng cũng trở về rồi!” Cánh tay của Vân Tường ôm hơi mạnh, Vân Phong khẽ cười, tay vỗ vỗ vai của nàng ta. Vân Tường hơi đẩy người nàng ra, đưa mắt nhìn Vân Phong mấy lần từ trên xuống dưới, liên tục lộ ra vẻ mừng rỡ.

“Khí tức của ngươi mạnh hơn lúc trước không ít… Chẳng lẽ ngươi đã đột phá cấp bậc Tôn Thần?!” Hai tay Vân Tường đè xuống vai Vân Phong, trong đáy mắt chứa đầy sự bất ngờ. Vân Phong cười gật gật đầu: “Đúng là đã đến cấp bậc Tôn Thần, ngươi cũng khá tốt, chỉ năm năm thôi đã chạm đến ngưỡng cửa của cấp bậc Tôn Thần rồi.” 


Vân Tường lập tức ngại ngùng cười cười: “Ta và ngươi căn bản không thể so sánh được, nhoáng một cái ngươi đã đi lên trước ta rồi, Vân Phong, ngươi thật sự rất giỏi!”

Vân Phong nhìn nụ cười khí thế hào hùng của Vân Tường, trong lòng dâng lên sự ấm áp, tay vỗ vỗ lên vai Vân Tường: “Tôn Hoàng thăng cấp Tôn Thần có nguy hiểm tương đối lớn, ngươi có chuẩn bị chưa?”

Biểu cảm của Vân Tường lập tức trở nên nghiêm túc: “Yên tâm, ba vị trưởng lão đã đưa Vô Trọng quả cho ta, có thể giảm bớt ba phần nguy hiểm.” 

Vân Phong cười ha ha, lấy Vô Trọng dịch ra, Bạch Khánh Phong nhìn thấy xong hai mắt không khỏi lóe sáng. Vô Trọng dịch, Vân Phong thế mà lại có thể chế tạo ra được cái này. Vân Phong đưa dược tễ cho Vân Tường, nàng ta cầm trong tay tò mò đảo qua một chút: “Đây lại là thứ gì vậy?”

“Đây là Vô Trọng quả, có công dụng giống Vô Trọng quả, có thể giúp được ngươi không ít lúc đột phá cấp bậc Tôn Thần.” Vân Phong thản nhiên nói một câu, tất nhiên Vân Tường biết Vô Trọng dịch này có tác dụng rất cao, không khỏi cảm kích nhìn về phía Vân Phong, nhưng Vân Phong lại lắc đầu: “Giữa ta và ngươi, không cần phải nói lời cảm tạ. Ngươi có thể thuận lợi tiến đến Tôn Thần là điều quá quan trọng với Vân gia.”

Vân Tường cũng không yểu điệu, cẩn thận cất Vô Trọng dịch vào rồi cười một cách cởi mở: “Cái này là đương nhiên! Ta nhất định sẽ nắm chắc cơ hội này, sau đó đấm bọn họ một trận bẹp dí trong đợt thế lực tiến giai.” 

Vân Phong vui vẻ bật cười, khi ở cùng với Vân Tường trong lòng thật sự vô cùng vui vẻ thoải mái, hai người đang cười vui vẻ thì Bạch Khánh Phong nãy giờ ở bên cạnh vẫn không nói chuyện bước tới, nhìn hai người với vẻ mặt nghiêm túc, vô cùng trịnh trọng mà mở miệng: “Vân Tường, nàng không thể tham gia thế lực tiến giai lần này.”

“Đồ ngốc, chàng nói cái gì?” Vân Tường nghe thấy những lời này lập tức nổi giận: “Nếu chàng dám ngăn cản ta, có tin ta ném chàng ra khỏi Vân gia không?”

Vân Phong nghi hoặc nhìn về phía Bạch Khánh Phong, bắt đầu từ lúc nãy gã dường như có lời muốn nói, nhưng lại không nghĩ đến câu đầu tiên thế mà lại là ngăn cản sao? Rốt cuộc Bạch Khánh Phong có ý gì? Sắc mặt của Bạch Khánh Phong tối sầm lại, nhưng vẫn rất kiên cường mở miệng: “Mặc kệ nàng nói gì, lần này nàng chính là không thể tham gia!” 

“Đồ ngốc, chàng…!” Vân Tường trừng mắt, rất tức giận nhìn Bạch Khánh Phong, Vân Phong mở miệng: “Nếu như không muốn Vân Tường tham gia, cũng nên đưa ra một lý do chứ.”

“Không sai! Ta cũng muốn xem xem đồ ngốc chàng dùng lý do gì mà dám ngăn cản ta.”

Bạch Khánh Phong thở dài bất đắc dĩ, tiếp theo là lắc đầu: “Vân Tường, nàng có thai rồi.” 

“…”

Yên lặng, Vân Tường trợn mắt há hốc mồm đứng tại chỗ, dường như vẫn chưa tiêu hóa được hàm ý trong câu nói này, Vân Phong thì lại giật mình, mãi sau đó mới nhìn qua bụng của Vân Tường, Mộc Thương Hải ở một bên vẫn là một khuôn mặt lạnh lùng, không có bất kỳ biểu cảm nào. Vân Tường hoàn toàn đờ ra cuối cùng cũng chậm rãi tỉnh táo lại: “Đồ ngốc, chàng vừa mới nói gì?”

Bạch Khánh Phong trưng ra vẻ mặt dịu dàng bước tới, kéo Vân Tường vào trong lòng mình, tay đặt lên bụng nàng ta chậm rãi xoa vài cái: “Ta nói, nàng có thai rồi, nơi này của nàng có hài tử của ta và nàng.” 

Vân Tường chớp mắt vài cái, vừa đưa mắt nhìn Vân Phong một cái bỗng chốc thân thể trở nên mềm nhũn, bất ngờ ngất đi. Vân Phong và Bạch Khánh Phong đều bị dọa sợ. Bạch Khánh Phong luống cuống tay chân bế ngang Vân Tường lên lao vào trong phòng, mà Vân Phong cũng đi vào theo với vẻ mặt căng thẳng, tim đã đập loạn lên. Vân Tường có thai rồi? Nói vậy thì Vân gia sắp có sinh mạng nhỏ ra đời rồi.

Hai người thật vất vả mới an bài Vân Tường ổn định, Bạch Khánh Phong hết sức lo lắng, sợ Vân Tường có chuyện gì, mà Vân Phong ở một bên thì yên lặng suy nghĩ. Vân Tường mang thai đương nhiên không thể tham gia thế lực tăng tiến, càng không thể nào đột phá cấp Tôn Thần trong giai đoạn này, hết thảy đều phải đợi đến sau khi hài tử bình an ra đời rồi hãy nói. Vân Tường chính là người có thực lực đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi của Vân gia, nếu như nàng ta không xuất chiến được, Vân gia sẽ phải phái ai trong thế hệ trẻ tuổi ra đấu đây? Mấy người khác vẫn có sự chênh lệch không nhỏ với Vân Tường, lần này Vân Phong định giúp Vân Tường đột phá Tôn Thần cho tốt để tham gia thi đấu, bây giờ xem ra mọi thứ đều phải bàn bạc kỹ lại rồi. Cho dù Vân Tường kiên quyết dự thi, nàng cũng sẽ không cho phép.

“Vân Phong, bây giờ ngươi đã hiểu ý lời nói của ta rồi chứ?” Bạch Khánh Phong nhìn Vân Phong, sau khi xác định Vân Tường chỉ ngất xỉu cũng yên tâm hơn, Vân Phong nhìn về phía Bạch Khánh Phong: “Ý của ngươi là, đợi ta quay về xuất chiến thay cho Vân Tường sao?” 


“Đúng là như vậy.” Bạch Khánh Phong gật đầu: “Vân Tường mang thai chưa đến một tháng, nhưng đang thời kỳ quan trọng, ta không thể để cho nàng ấy gặp phải bất cứ chuyện gì, cũng may ngươi quay về vào lúc này, Vân Tường không tham chiến thì Vân gia cũng sẽ không bị tổn thất gì.”

Nhưng Vân Phong lại nhíu chặt mày: “Vân Tường nhất định không thể tham chiến, điều này ta đồng ý, nhưng mà ngươi đừng quên thế lực tiến giai lần này có năm hạng mục, ta phải tham gia hạng mục chế dược thì tất nhiên là không thể tham gia thêm hạng mục khác nữa, mà Vân gia…”

“Ngươi không cần tham gia hạng mục chế dược.” Bạch Khánh Phong bình tĩnh mở miệng. Vân Phong nhướn mày, đúng rồi, Bạch Khánh Phong cũng là Dược tễ sư, nàng cũng suýt nữa quên mất chuyện này. Tuy nói thực lực chế dược của Bạch Khánh Phong không thấp, nhưng gã nhất định có thể trấn áp được những người khác sao? 

“Chớ xem thường ta.” Bạch Khánh Phong nhướn mày: “Về phương diện thực lực ta có thể không bằng người khác, nhưng trong phương diện chế dược, cũng không có mấy ai có thể thắng được ta!”

Vân Phong khẽ cười: “Ngươi phải biết được tầm quan trọng của thế lực tiến giai lần này đối với Vân gia, năm vòng thắng ba, trong hạng mục chế dược này, Vân gia nhất định phải thắng.”

Bạch Khánh Phong nhếch khóe môi: “Tất nhiên ta hiểu rõ, mặc dù ta làm dược tễ cấp bậc tông sư vẫn chưa được lưu loát, nhưng mà thành công cũng không phải việc gì khó.” 

Cấp bậc tông sư? Vân Phong ngạc nhiên, không thể ngờ được không chỉ có người Vân gia có được sự tiến bộ trong vòng năm năm, trình độ chế dược của Bạch Khánh Phong cũng đã tăng lên không ít. Nếu dược tễ cấp bậc tông sư không phải việc khó, nghĩ đến đối thủ duy nhất của Vân gia là Thân Đồ gia, nhiều nhất cũng sẽ là như vậy.

“Thân Đồ gia rất có khả năng sẽ mời viện trợ từ bên ngoài trong hạng mục này, ngươi phải chuẩn bị nhiều chút.” Vân Phong nghĩ đến người tranh giành Vô Trọng quả ở buổi đấu giá cũng là Thân Đồ gia, điều này cũng đã chứng minh Thân Đồ gia có sự tồn tại của Dược tễ sư có thể chế tạo ra Vô Trọng dược tễ: “Cấp bậc tông sư hai sao, ngươi muốn tham gia hạng mục chế dược thì phải đạt đến cấp bậc như vậy.”

Bạch Khánh Phong nhíu chặt cặp lông mày sắc bén: “Cấp bậc tông sư hai sao… xem ra Thân Đồ gia đúng là khó đối phó, mặc dù có chút khó khăn, nhưng ta sẽ cố gắng đạt tới.” Bạch Khánh Phong nhìn Vân Tường đang bất tỉnh, khóe mắt rưng rưng hiện ra một tia sáng dịu dàng. Trong lòng Vân Phong được an ủi, Bạch Khánh Phong làm tất cả mọi thứ đều vì Vân Tường, có được một người cùng bách niên giai lão như vậy, lúc trước Vân Tường đúng là không có nhìn lầm. 

“Nếu đã như vậy, hạng mục chế dược giao cho ngươi.” Về thực lực của Bạch Khánh Phong thì Vân Phong cũng đã rõ như ban ngày, thân phận của Bạch Khánh Phong cũng tất nhiên có thể, con rể của Vân gia đương nhiên không phải người ngoài. Nếu là như vậy thì mình tham chiến trong các hạng mục của thế hệ trẻ tuổi, Vân gia cũng sẽ không bị thiệt thòi.

“Đã nói cho ba vị trưởng lão biết tin Vân Tường có thai chưa?” Vân Phong hỏi, Bạch Khánh Phong lắc đầu: “Tạm thời ta chưa nói ai nghe hết, chính là sợ khi Tiểu Tường biết được sẽ có phản ứng tiêu cực gì, ngươi quay về rồi, rốt cuộc ta cũng hoàn toàn yên tâm.”

Vân Phong gật gật đầu, ba vị trưởng lão mà biết được tin tức này nhất định sẽ hết sức vui mừng, trên dưới Vân gia cũng nhất định sẽ vui mừng gấp bội. 

“Việc đột phá Tôn Thần đợi sau này hãy nói.”

“Tất nhiên rồi, mọi thứ đều phải đợi sau khi Tiểu Tường sinh xong.” Bạch Khánh Phong mở miệng, Vân Phong đứng dậy: “Ngươi chăm sóc Vân Tường cho tốt, ta đi trước đây.”

Bạch Khánh Phong cũng đứng lên: “Yên tâm, đương nhiên ta sẽ chăm sóc tốt cho nàng ấy, sẽ không có bất kỳ sai sót nào.” 

Vân Phong cười rồi xoay người rời đi, Mộc Thương Hải đi theo bên cạnh nghe thấy tiếng cười khe khẽ của Vân Phong: “Mộc Thương Hải, Vân gia lại có một sinh mạng nhỏ sắp ra đời rồi.” Trên mặt Vân Phong lộ ra sự mừng rỡ, Mộc Thương Hải cũng cong môi nở một nụ cười, Vân Phong nhìn về phía trước: “Vân gia trở lại vị trí gia tộc nhất đẳng lần nữa, coi như là quà gặp mặt của ta tặng cho hài tử này.”

Bởi vì Vân Tường có thai, người được lựa chọn tham gia thế lực tiến giai của Vân gia có sự thay đổi tương đối lớn. Vân Phong trực tiếp xuất chiến thay cho Vân Tường, cũng may còn có Bạch Khánh Phong, bằng không Vân gia trong hạng mục chế dược này căn bản không có được phần thắng nào, lúc trước rước được một người con rể biết chế dược, Vân gia cũng hết sức là may mắn.


Năm hạng mục, Vân gia đã nắm chắc phần chế dược và so tài của thế hệ trẻ tuổi, muốn kéo Thân Đồ gia rơi xuống ngựa mà không gặp phải chuyện ngoài ý muốn nào thì phải xem kỹ hạng mục thứ ba nhất định phải thắng này. Cuộc so tài giữa tộc trưởng tất nhiên là không thể, mặc dù ba vị trưởng lão của Vân gia không có yếu kém hơn Thân Đồ gia chủ, nhưng nếu như trong hạng mục này thực lực của trưởng lão bị sử dụng quá nhiều, quá liều mạng, một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, Vân gia nhất định sẽ tổn thất nghiêm trọng. Hạng mục so tài tộc trưởng này tất nhiên chỉ cần tùy tiện ứng phó là được, thực lực của ba vị trưởng lão Vân gia đều phải giữ lại trăm phần trăm, để phòng ngừa bất trắc. 

Tiếp theo là cuộc so tài của thê đội thứ hai (1), thực lực của thế hệ lớn tuổi Vân gia đều là giậm chân tại chỗ, cho dù có thể thông qua thủ đoạn đặc biệt để tăng tiến, hiệu quả cũng không có tốt được bao nhiêu, cũng rất dễ gây ra phiền phức không cần thiết sau này, hạng mục này cũng chỉ có thể nói là cố hết sức.

Chỉ còn lại hạng mục cuối cùng, so đấu nền tảng gia tộc, nền tảng gia tộc này phải đấu cái gì hiện giờ vẫn chưa biết, nếu như là so mức độ quý hiếm của đồ vật được lấy ra, Vân Phong tin rằng với sự tồn tại của Kim Đỉnh dịch nhất định sẽ khiến cho Vân gia có phần thắng rất lớn, dù sao một cây Kim Đỉnh thụ duy nhất đó của Thân Đồ gia đã bị Vân Phong nhổ ra, trong bảo kính của Thần Đồ gia cũng không còn lại bao nhiêu. Nền tảng gia tộc này trừ phi là bàn tay lớn chống đỡ sau lưng Thân Đồ gia chịu viện trợ thêm, bằng không thì Vân gia thắng chắc không nghi ngờ gì nữa.

Viện trợ thì có thể viện trợ cái gì? Vân Phong cười khẩy, kỳ trân dị bảo khắp thiên hạ này có lẽ có rất nhiều, nhưng thứ nàng sở hữu cũng tuyệt đối không ít hơn người khác, Tinh Thạch Thú cực phẩm, Long Điện, Chỉ Linh ngọc bội, còn có Kim Đỉnh thụ, một thứ bất kỳ trong số này đều đủ để khiến người đời khiếp sợ, càng đừng nói đến những con ma thú có huyết mạch phi phàm khác nhau mà Vân Phong khế ước. Ma thú của Triệu hồi sư tất nhiên cũng có thể tính là một phần của nền tảng gia tộc. Vân Phong cười, như vậy xem ra Thân Đồ gia về phương diện nền tảng này, cũng không sánh bằng Vân gia. 

Tin tức Vân Tường có thai và Vân Phong trở về đã lan truyền khắp Vân gia. Sự trở về của Vân Phong khiến cho người Vân gia đều thở phào nhẹ nhõm, tin Vân Tường mang thai làm cho người Vân gia vô cùng vui vẻ, ba vị trưởng lão cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng, trên dưới Vân gia đều hết sức mừng rỡ, nhất là đó là hài tử của Vân Tường.

Cũng chính bởi vì sinh mạng nhỏ sắp ra đời này, Vân Tường cũng không thể tự do hành động như trước nữa, biết được bản thân không được tham dự thế lực tiến giai lần này, trong lòng Vân Tường có chút không muốn, nhưng vì con của mình cũng chỉ có thể chấp nhận. Chỉ có điều nỗi bực tức này vẫn phải phát tiết ra, Bạch Khánh Phong đương nhiên trở thành nơi trút giận tốt nhất.

“Đều là tại tên ngốc chàng!” Có thể là bởi vì cảm xúc của thai phụ không quá ổn định, mỗi ngày trong đình viện của Vân Tường đều có thể sẽ truyền ra những âm thanh giống vậy. Mặc dù Bạch Khánh Phong bị coi như nơi trút giận, nhưng nụ cười trên mặt lại không có giảm đi tí nào, có thể chứng minh được gã ta tương đối thích thú. 

Sau khi tin tức Vân Phong trở về được truyền ra, người Vân gia cũng không có chút giấu giếm, hào phóng tuyên bố với bên ngoài rằng Vân Phong đã trở về. Tin tức Vân Phong về Nội vực khiến cho các gia tộc khác đều có chút kinh ngạc, vốn cho là Vân Phong sẽ không quay về, nhưng không ngờ đến vào giai đoạn quan trọng như vậy nàng lại trở về đúng hạn.

---

“Vân Phong quay về rồi?” Thân Đồ gia chủ vừa nghe thấy tin này liền ngây người, ngay sau đó trên trán đột nhiên nổi đầy gân xanh, lửa giận chưa biến mất trong năm năm nay vốn tưởng là sẽ không thể trút ra được, lại không nghĩ đến Vân Phong vậy mà còn dám nghênh ngang quay lại Nội vực. 

“Vâng, gia chủ, tin tức chính xác không sai.”

Thân Đồ gia chủ nắm chặt nắm đấm, ả ta cũng thông minh, biết kéo dài thời gian quay về, nếu như về sớm hơn một khoảng thời gian lão ta nhất định sẽ tìm một cơ hội đích thân đi tính sổ. Nhưng bây giờ thế lực tiến giai đang tới gần, thật sự không thể gây thêm chuyện nữa, trước tiên cũng chỉ có thể tạm thời tha cho Vân Phong. Nhưng mà sau thế lực tiến giai, lão ta tất nhiên sẽ đích thân tìm ả ta tính rõ khoản nợ này.

“Triển Ly đâu? Có phải trở về với ả ta không?” Huyệt thái dương của Thân Đồ gia chủ bỗng giật vài cái, nghĩ đến Triển Ly trong lòng cũng nghẹn một ngọn lửa vô danh, vậy mà nó dám giúp đỡ người ngoài cướp hết của mình. Đứa con này không cần cũng được! 

“Không nhìn thấy, lần này Vân Phong trở về một mình, bên cạnh cũng không có bất kỳ người nào.”

Thân Đồ gia chủ nghe xong cau mày lại, Triển Ly không có quay về Nội vực cũng coi như là trong dự liệu, tên nghịch tử đó sau này sẽ có nhiều cơ hội xử lý, bây giờ trước mắt là phải vượt qua được đại sự thế lực tiến giai này. Nếu đoán không sai Vân gia tất nhiên sẽ phát động khiêu chiến, mà lần này cũng là cơ hội để Thân Đồ và Vân gia giải quyết ân oán, được làm vua, thua làm giặc.

“Gia chủ, người của tộc Nạp Khê…” 

Đôi mắt của Thân Đồ gia chủ sáng lên: “Cực kỳ hoan nghênh, người của tộc Nạp Khê không dễ dàng hiện thế, mặc dù người đến lần này chỉ là một người trẻ tuổi, nhưng thực lực cũng không thể khinh thường. Nếu như có thể lôi kéo được mối quan hệ lần này, Thân Đồ gia sẽ có được nhiều hơn.”

“Vâng.”

Người bẩm báo tin tức lập tức đi xuống, Thân Đồ gia chủ dựa người lên thành ghế, trong đầu đều nghĩ đến chuyện của thế lực tiến giai lần này. Nếu như lần này Thân Đồ gia bị kéo xuống ngựa, tình cảnh sau này cũng sẽ không tốt được bao nhiêu, nhưng hiện tại tộc Nạp Khê vậy mà lại có người đến Nội vực, đây là điều mà Thân Đồ gia chủ không ngờ đến được, có tính là một cơ hội mà ông trời cho Thân Đồ gia không? Thân Đồ gia chủ nắm chặt hai nắm đấm lần này ta nhất định sẽ khiến cho các ngươi rời xa Nội vực mãi mãi. 

Một chỗ nào đó trong Thân Đồ gia, vị khách quý đến từ tộc Nạp Khê đang được cho ăn uống ngon miệng, cẩm y ngọc thực (2) trong phòng vô cùng xa hoa, nhưng người ngồi ở đó lại hết sức tức giận, vẻ mặt âm trầm, nghĩ đến buổi chạm mặt hôm nay với Vân Phong, lửa giận của Ngọc Liên liền dâng lên, cắn chặt môi dưới. Thật là một Vân Phong nghênh ngang, lời nói hôm nay của mình lại không có khiến cho ả ta tức giận, tâm tư của ả ta cũng rất trầm ổn, cũng không phải là người dễ đối phó.

Lần này là Ngọc Liên tự ý rời khỏi tộc Nạp Khê. Tộc Nạp Khê vốn dĩ ẩn thế, tộc nhân cũng không dễ dàng rời khỏi tộc, nhưng Ngọc Liên thông qua một số thủ đoạn đặc biệt mà biết được tin tức của Vân Phong, từ sớm đã rất gấp rút muốn thị uy với Vân Phong. Vốn cho rằng chỉ bằng dăm ba câu và thực lực của nàng ta thì đã có thể khiến cho Vân Phong ngoan ngoãn rút lui, nhưng lại không ngờ đến Vân Phong không hề có chút dao động nào.


“Sao Lam Y ca ca lại thích một nữ nhân như thế này?” Ngọc Liên tức tối nghiến răng nghiến lợi: “Tôn Thần cấp ba... làm sao mà xứng được!” Ngọc Liên vốn định dùng thực lực của mình giải quyết Vân Phong, nhưng nàng ta là tự ý đi ra, nếu gây ra chuyện ở nơi này bị tộc Nạp Khê biết được, hậu quả của nàng ta chỉ sợ là sẽ không tốt đến đâu. Mà Vân gia trước kia đúng là tương xứng với tộc Nạp Khê, trong lòng Ngọc Liên mặc dù tức giận nhưng vẫn có chút kiêng kị, giết Vân Phong nhất định sẽ dẫn đến sự thù hận của Vân gia, nếu như tộc Nạp Khê mà gặp rắc rối bởi vì nàng ta thì phàm là người của tộc Nạp Khê cũng sẽ không bỏ qua cho nàng ta. 

“Sớm muộn gì có một ngày…” Ngọc Liên oán hận nói một câu, không thể ra tay khiến nàng ta hết sức hậm hực, mà lần này tự ý ra ngoài cũng phải nhanh chóng trở về, bằng không bị phát hiện thì nguy mất, sau này nếu gặp được ả ta ở tộc Nạp Khê, nhất định sẽ không thủ hạ lưu tình. Trong lòng Ngọc Liên nghĩ như vậy, nhưng lại không biết được lúc Vân Phong đặt chân vào địa bàn của tộc Nạp Khê, sớm đã không còn là người mà Ngọc Liên nàng ta có thể sánh được, mà là một sự tồn tại khiến cho nàng ta phải ngưỡng mộ.

Ngày thế lực tiến giai rất nhanh đã đến, các đại gia tộc cũng đã giao nộp thư khiêu chiến, đúng là không ngoài sở liệu của Vân gia, tất cả các trận khiêu chiến đều không khác gì mấy so với dự đoán, mà người khiêu chiến Thân Đồ gia quả nhiên chỉ có mình Vân gia. Trong Nội vực cũng bởi vì lần thế lực tiến giai này mà càng thêm nhiệt liệt, Vân gia khiêu chiến Thân Đồ gia, rốt cuộc ai có thể ngồi lên vị trí gia tộc nhất đẳng này, thật sự hết sức căng thẳng.

Trong bầu không khí nhiệt liệt, thời điểm nghênh đón thế lực tiến giai cuối cùng cũng bắt đầu, bảy đại gia tộc trong Nội vực sẽ lại được sắp xếp lại lần nữa, thực lực đều sẽ được điều chỉnh lại, lần này không chỉ liên quan đến vị trí gia tộc nhất đẳng, mà còn là gia tộc nào sẽ phải bị trục xuất khỏi Nội vực. 

Địa điểm tổ chức thế lực tiến giai tọa lạc tại một địa vực rộng lớn trong Nội vực, bởi vì thế lực tiến giai liên quan đến lợi ích của các đại gia tộc, nên cũng không có cử hành ở địa bàn của một gia tộc nào. Địa vực rộng lớn này đã được cải tạo từ sớm, được dựng nên một võ đài tương đối rộng, diện tích của nơi quan sát trận đấu ở bốn phía cũng hết sức rộng lớn.

Bảy đại gia tộc căn cứ vào đẳng cấp khiêu chiến khác nhau mà chia ra thứ tự khiêu chiến, nhưng trình tự của các hạng mục lại không thay đổi. Nói cách khác, năm trận đấu chia ra tiến hành năm lần, mỗi một trận đấu bao gồm tất cả khiêu chiến. Ngày đầu tiên tiến hành hạng mục so tài tộc trưởng, trong đó bao gồm tam đẳng khiêu chiến nhị đẳng, cũng gồm cả tam đẳng khiêu chiến nhị đẳng, cũng không phải là hai gia tộc đối chiến, mà là thi đấu hết nội dung của cả năm hạng mục.

Trước khi thế lực tiến giai bắt đầu, cục diện đã hết sức sôi trào, khán giả đến từ các gia tộc lớn nhỏ trong Nội vực vô cùng nhiều, thế lực tiến giai trong Nội vực là một sự kiện lớn nổi tiếng, tận mắt chứng kiến địa vị của mấy đại gia tộc thay đổi cũng là một chuyện rất vinh hạnh. Địa điểm thi đấu của thế lực tiến giai đã nhanh chóng chật kín người, tất cả đều đang thảo luận kết quả cuối cùng của lần thế lực tiến giai này, thậm chí có người đã bắt đầu đánh cược. 

Bảy đại gia tộc lục tục đến đông đủ, chủ trì trận thế lực tiến giai này tất nhiên là gia tộc nhất đẳng – Thân Đồ gia, thế lực tăng tiến không có giám khảo tuyệt đối, bởi vì kết quả thi đấu vừa xem là biết được, cho nên người đến tham dự đều là người đánh giá. Lúc Thân Đồ gia chủ đi ra mang vẻ mặt rạng rỡ, nhìn trông vô cùng tự tin, dù sao hiện tại bản thân đang ở vị trí gia tộc nhất đẳng, về khí thế là không thể thua chút nào.

“Vân Phong, người ở bên cạnh Thân Đồ gia chủ hẳn là người của tộc Nạp Khê.” Mộc Thương Hải ở một bên nói nhỏ một câu, Vân Phong đưa mắt nhìn qua, là nàng ta ư? Người đến từ tộc Nạp Khê này chính là người đã khiêu khích, mở miệng sỉ nhục Vân Phong ở Hòa Bình trấn ngày hôm đó. Vân Phong chậm rãi nhếch khóe miệng, thật đúng là oan gia ngõ hẹp.

Ngọc Liên đứng bên cạnh Thân Đồ gia chủ, cảm nhận được ánh mắt của Vân Phong, đưa mắt nhìn sang vừa vặn chạm mắt với Vân Phong liền không khỏi có chút tức giận, nhất là nhìn thấy ý cười như có như không kia của Vân Phong. Vân Phong lạnh nhạt dời tầm mắt đi, nếu nữ nhân đó là người đến từ tộc Nạp Khê, tại sao lại không khoa trương tuyên truyền thân phận của nàng ta? Chắc hẳn là lén lút tới đây, mục đích đến đây… hơn phân nửa là vì nàng. 

“Nàng ta có địch ý với ngươi.” Sắc mặt của Mộc Thương Hải căng cứng, nhưng Vân Phong lại không quan tâm mà nhếch môi: “Không cần để ý đến nàng ta.”

“Nhưng mà…” Mộc Thương Hải nhìn Vân Phong, nàng không muốn hỏi một chút về Khúc Lam Y sao? Dù sao cũng là người của tộc Nạp Khê, không phải hỏi xong cũng sẽ yên tâm sao?

“Ta sẽ không hỏi, nếu muốn biết Lam Y thế nào, ta sẽ tự đi tìm chàng ấy!” Vân Phong mở miệng, Mộc Thương Hải kinh ngạc: “Vân Phong ngươi… định đến tộc Nạp Khê?” 

“Con dâu xấu cũng phải gặp cha mẹ chồng (3), huống chi đó là nơi chàng ấy sinh sống, tất nhiên ta phải đi một chuyến rồi.”

Mộc Thương Hải lộ ra vẻ khiếp sợ nhìn Vân Phong, chỉ sợ trong lòng nàng từ sớm đã có ý định này rồi, bước vào địa bàn của tộc Nạp Khê, đi gặp Khúc Lam Y, mà sự nguy hiểm trong đó tất nhiên nàng cũng hiểu rõ. Đôi mắt khác màu của Mộc Thương Hải lóe lên, khóe môi lộ ra ý cười, nàng chính là một người như vậy.

Thân Đồ gia chủ ở trên đài cuối cùng cũng nói xong, kèm theo một trận hoan hô nhiệt liệt ở xung quanh, thế lực tiến giai cũng chính thức bắt đầu. Vân Phong ngẩng đầu lên, lại lần nữa chạm mắt với Ngọc Liên, Ngọc Liên cười cười lạnh lùng, Vân Phong cũng đáp trả một nụ cười như vậy. Ngọc Liên khẽ giật mình, Vân Phong dời ánh mắt đi, tay nắm chặt lại. 

Ta muốn cho ngươi biết, Vân gia không phải là gia tộc mà ngươi có thể nghị luận. Ta muốn để cho người đời biết Vân gia sẽ từng bước trở về vị trí trước kia, đạt đến đỉnh cao mà người khác không cách nào vượt qua được.

***

(1) Thê đội: bộ phận của đội hình chiến đấu, được bố trí thành nhiều tuyến trước sau theo hình bậc thang. Thê đội thứ hai là tuyến ở phía sau yểm trợ cho thê đội thứ nhất. 

(2) Cẩm y ngọc thực: Dùng để diễn tả cuộc sống rất xa hoa.

(3) Con dâu xấu cũng phải gặp cha mẹ chồng: Diễn tả việc không thể giấu được, cuối cùng cũng sẽ lộ ra. Con dâu xấu hay đẹp cuối cùng cũng phải ra mắt gia đình chồng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận