Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Vân Phong thoải mái ngồi trên lưng Tiểu Hỏa, Tiểu Hỏa trên người da lông mềm mại lóng lánh đỏ sậm rực rỡ, Vân Phong không nén được lấy tay nhéo nhéo tai Tiểu Hỏa, Tiểu Hỏa chạy trốn, tai gập về phía sau siêu cấp đáng yêu, ngay cả Nhục Cầu cũng nhảy lên đầu Tiểu Hỏa, thân mình lông mượt nhích tới nhích lui trên đầu Tiểu Hỏa.

Tiểu Hỏa cảm nhận được động tác của Vân Phong, tuy có chút bất đắc dĩ cộng thêm căm tức, Vân Phong hiển nhiên là đem nó trở thành sủng vật, nhưng Vân Phong là chủ nhân chẳng còn cách nào khác, nhưng Nhục Cầu thì khiến Tiểu Hỏa bất mãn.

“Cục thịt, nếu không đi xuống ta một ngụm ăn ngươi!” Tiểu Hỏa vừa chạy vừa nói, Nhục Cầu nghe xong lắc mông, như khinh thường Tiểu Hỏa, Vân Phong nhìn cũng nhẹ giọng cười, bỗng nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn chăm chú, ý cười nháy mắt phục hồi, vỗ vỗ Tiểu Hỏa, Tiểu Hỏa lập tức ngừng lại.

Nhục Cầu lập tức lủi lên vai Vân Phong, mắt to nhìn chằm chằm nam nhân trước mắt này, mắt nhỏ đảo vài vòng.

“Vị tiểu hữu này, là nhân loại thiếu chủ mang về?”

Vân Phong nhìn nam nhân trước mặt này, nam nhân này mắt mang theo tính kế, ngay cả nụ cười đều dối trá đến cực điểm, Vân Phong cũng không nói thêm cái gì, gật đầu.

Nam nhân quét mắt nhìn cạnh Vân Phong còn có Tiểu Hỏa và Nhục Cầu, khi thấy trên ngón trỏ Vân Phong có Nhẫn khế ước màu đỏ bát mai, hơi thở dồn dập.

“Hóa ra tiểu hữu là Triệu hồi sư, thiếu chủ quả nhiên thật tinh mắt.” Nam nhân nịnh hót nở nụ cười, Vân Phong cũng cười cười, “Không biết ngươi tìm ta có chuyện gì?”

“Ha ha, tiểu hữu thật thẳng thắn, không biết tiểu hữu có hứng thú với Long điện của tộc ta không?”

Vân Phong nhìn nam nhân, từ từ nở nụ cười, “Long Điện?”

Nam nhân vừa nghe, thần sắc vui vẻ, “Đúng, Long Điện. Nơi đó có bảo vật tổ tiên lưu lại, không biết tiểu hữu có hứng thú ko a?”

Vân Phong cười mà không nói, nam nhân này hẳn là phe Hồng Long, nhiệt tình mời mình đi vào Long Điện, lại không nói nửa điểm đến vị Triệu hồi sư kia, xem ra là muốn mình thay bọn họ đi tìm, chủ ý này thật không tệ a.

“Đồ của Long tộc ta không có hứng thú.” Vân Phong nói, thấy nam nhân có chút cứng ngắc, “Tiểu hữu không nên nói thế, nhân loại không rõ nội tình Long tộc a, huống hồ Long Điện……”

“Ngươi chẳng lẽ không sợ bị ta thấy bảo vật, sau đó lấy đi sao?” Vân Phong thình lình nói một câu, nam nhân cười ha ha, “Tiểu hữu quá coi thường Long tộc, Long tộc bảo vật nào chỉ có một! Nếu có thứ tiểu hữu vừa ý, cứ việc cầm là được!”

Người này nói chuyện thật lớn tiếng, giống như hắn có thể làm chủ tất cả, Vân Phong khóe môi mang nụ cười, “Long tộc tự chắp tay tặng người bảo bối cũng thật ngạc nhiên a.”

“Tiểu hữu là người thiếu chủ mang về, tự nhiên cũng là bằng hữu của Long tộc, đưa cho bằng hữu một hai món lễ vật cũng là thường tình.”

Vân Phong cười, không nói gì, nam nhân nhìn thấy Vân Phong nghĩ đến nàng động tâm, lại ra sức cổ vũ, “Tiểu hữu nếu cảm thấy hứng thú, Hồng Long tộc chúng ta thật có thể giúp tiểu hữu việc này.”

Vân Phong cười lạnh một tiếng, giúp một việc? Lúc trước là nam nhân này năn nỉ mình đi Long Điện, bây giờ ngược lại mình cầu hắn giúp, thân phận này chuyển rất nhanh, đủ giảo hoạt.

“Hỗ trợ cái gì?” Vân Phong theo ý nam nhân hỏi một câu, nam nhân vừa nghe lập tức vui vẻ nhướng mày, “Tự nhiên phân cho tiểu hữu một danh ngạch.”

“À? Long Điện không phải của Long tộc à, đi vào còn phải có danh sách?”

Nam nhân cười chua sót, “Tiểu hữu quả thật không biết, Long Điện là nơi Tổ tiên Long tộc mai cốt, là một không gian thuần túy phong bế, bởi vì trăm ngàn năm biến hóa, không gian đã sinh ra thay đổi rất nhỏ, hung hiểm cũng không thể hiểu hết, Long tộc vốn huyết mạch ít, nếu một không cẩn thận liền toàn bộ chôn vùi thì hỏng, không gian kia cũng không phải ai cũng mở được, phải là thiếu chủ mới được.”

Vân Phong gật đầu, hóa ra là như vậy, “Danh ngạch do người quản lý?”

Nam nhân nghe nói, cười ha ha, “Điểm này tiểu hữu không cần lo lắng, danh ngạch vào Long Điện công khai cạnh tranh, chỉ cần tiểu hữu có thể về phe Hồng Long, vì Hồng Long xuất chiến, lấy thực lực tiểu hữu còn sợ không vào được danh ngạch sao?”

Vân Phong không có phản ứng gì, “Nếu danh ngạch cần tự lực, ta cũng có thể gia nhập Hắc Long không phải sao?”

Nam nhân thần sắc đông lạnh, thực hiển nhiên hắn không lường trước Vân Phong còn linh hoạt hơn hắn, “Này…… Nếu tiểu hữu gia nhập Hồng Long, tự nhiên có chỗ tốt hơn.”

“Ưu việt à?” Vân Phong nhíu mày, Long tộc vì mượn sức, lấy ra bảo bối đổi sao?

“Phải, ưu việt, đối với nhân loại mà nói, đồ này tiểu hữu cũng rất muốn.” Nam nhân cười ha ha, bàn tay một cuốn liền xuất hiện một viên đá tỏa sáng, Nhục Cầu vừa thấy, thân mình lập tức rục rịch, Vân Phong mắt lạnh trừng qua, Nhục Cầu giờ mới không cam lòng ở yên.

“Thế nào, tiểu hữu nhân loại, khoáng thạch cực phẩm bảo bối các ngươi tha thiết ước mơ, không phải sao?” Nam nhân híp mắt nhìn Vân Phong, lại phát hiện trên mặt Vân Phong là hờ hững, cảm thấy có chút xấu hổ.

“Ờ, đúng là như vậy, nhưng theo ta được biết, ma thú và nhân loại cũng vậy, Long tộc cũng không như thế sao?” Vân Phong nhíu mày, mắt mỉm cười nhìn nam nhân, lấy ra một quả khoáng thạch cực phẩm Hồng Long thực hiển nhiên có được mạch khoáng cực phẩm! Bằng không, khoáng thạch cực phẩm trân quý như thế, vì mượn sức một nhân loại, ra tay có hơi lớn.

“Lời tuy như thế, nhưng tiểu hữu nếu là bằng hữu Long tộc, cũng không ngại.” Nam nhân nói, cầm trong tay khoáng thạch cực phẩm đưa cho Vân Phong, Vân Phong không khách khí tiếp nhận, Nhục Cầu như hổ rình mồi trong ánh mắt là khoáng thạch cực phẩm.

“Tiểu hữu có vừa lòng lễ vật?” Nam nhân thấy Vân Phong nhận lấy, cười tủm tỉm hỏi một câu, Vân Phong cười nhẹ, “Đa tạ Hồng Long bộ tộc, nếu là tặng lễ vật cho ta, ta cũng không khách khí.”

“Ha ha, một khi đã như vậy, kia……”

“Nhưng, ta cũng không nhớ rõ đáp ứng Hồng Long chuyện gì.”

Nam nhân nghe đến đó, đột nhiên tối mặt, “Ngươi nói gì!”

“Đây là lễ vật tặng cho ta, không phải sao? Huống hồ ta căn bản chưa bao giờ phụ họa đề nghị của ngươi, không đúng sao?” mắt trong suốt của Vân Phong mang theo ý cười nhìn nam nhân, nữ tử dáng người mảnh khảnh đứng đó, khí phách dần dần tán ra, nam nhân nheo lại con ngươi, nhìn chằm chằm Vân Phong hồi lâu.

“Tiểu hữu ý là muốn gia nhập Hắc Long bộ tộc?”

“Ta cũng không nói muốn gia nhập phe nào.”

“Hừ! Tiểu hữu nếu đã có quyết định, coi như Hồng Long bộ tộc tự mình đa tình, tiểu hữu nghĩ cho kỹ, Hắc Long thực lực không bằng Hồng Long, nếu tiểu hữu muốn thay đổi chủ ý còn kịp!”

Vân Phong cười ha ha, ngón tay mềm nhẹ vuốt qua Nhục Cầu, “Đa tạ Hồng Long bộ tộc có hảo ý, Vân Phong nhớ kỹ.”

“Vân……!” Nam nhân nghe được tên Vân Phong, thân mình căng thẳng, “Hóa ra là Người Vân Gia, chẳng trách…… Hừ! Chúng ta đây đi trước!” Nam nhân lạnh lùng, cánh sau lưng mở ra, rất nhanh ngự không mà đi, Vân Phong híp mắt nhìn nam nhân rời đi, khinh thường cong môi, Hồng Long bộ tộc thật thủ đoạn, nếu không phải Sắc Kim đại thúc nói cho nàng nguyên do, nàng đã bị hù rồi, muốn lợi dụng nàng đi tìm đồ vị Triệu hồi sư kia lưu lại, sau đó lại sau lưng cho nàng một đao, nếu bây giờ đã biểu lộ lập trường, lần vào Long Điện này cũng không an phận.

“Na na, na na kia!” Nhục Cầu thân mình không ngừng cọ xát hai má Vân Phong, rất lấy lòng, Vân Phong bất đắc dĩ nhìn Nhục Cầu, bàn tay vừa chuyển, khoáng thạch cực phẩm liền xuất hiện tại lòng bàn tay, hai mắt Nhục Cầu đột nhiên sáng ngời, thân mình chuẩn xác nhảy lên trước, nhảy thẳng vào khoáng thạch cực phẩm kia.

Móng vuốt nhỏ nâng lên khoáng thạch cực phẩm, mắt to lóe sáng, giống dã thú chết đói thấy thịt, tiếp theo, chu cái miệng nhỏ, Vân Phong chỉ nhìn thấy răng nanh sắc nhọn, khoáng thạch cực phẩm đã bị Nhục Cầu toàn bộ liền nuốt xuống.

Tiểu Hỏa xem có chút mở to mắt, không tự giác nuốt nước miếng, “Nó ăn cái gì không tốt, sao lại ăn cái này……”

miệng Nhục Cầu phồng lên vì khoáng thạch, chỉ nghe thấy một tiếng “roạt roạt” “roạt roạt” truyền đến, chắc là tiếng khoáng thạch bị vỡ thành mảnh nhỏ, Nhục Cầu bên này ăn rất vui, không lâu sau, miệng đã sạch nhẵn, xem ra khối khoáng thạch đã bị nó ăn hết.

ngón tay Vân Phong bắn vào đầu Nhục Cầu, giờ phút này khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ thỏa mãn, giống như ăn đại tiệc, Vân Phong bất đắc dĩ cười cười, khoáng thạch này coi như tang vật, dù sao nàng cũng không muốn dùng, nó ăn là tốt nhất.

Nam nhân mở cánh bay cao kích động, hận nghiến răng ngứa lợi, “Hảo một nhân loại cứng mềm không ăn!” âm thầm nói xong, xuất ra Ngọc Thạch truyền âm, nam nhân thấp giọng mở miệng với Ngọc Thạch truyền âm, “Đại nhân, nàng cứng mềm không ăn, chúng ta làm sao bây giờ.”

Ngọc Thạch truyền âm một lát sau lóe ra vài ánh sáng, một tiếng khàn khàn vang lên, “Cứng mềm không ăn? Một khi đã như vậy liền trực tiếp khiến nàng biến mất khỏi Long Điện!”

“Dạ!” Nam nhân thu Ngọc Thạch truyền âm, tà tứ cuồng tiếu vài tiếng, nha đầu nhân loại, ngươi đã chọn đối nghịch cùng Hồng Long bộ tộc, khiến cho ngươi có vào không có ra!

Rất nhanh, cuộc thi vào Long Điện đã mở màn, quy tắc rất đơn giản, tổng cộng là mười danh ngạch, ngoài thiếu chủ Ngao Kim, bây giờ lại thêm một Vân Phong, danh ngạch đổi thành tám, Hồng Long và Hắc Long tranh đoạt tám danh ngạch, đều bằng bản sự, cho dù 1 phe toàn bộ đoạt đi, một phe khác cũng chỉ có giương mắt nhìn, tất cả dùng sức mạnh để nói chuyện!

Trên quảng trường to lớn của Long tộc, mấy tượng cự long hướng lên trời, thể hiện khí phách cùng uy nghiêm của Long tộc, Hắc Long cùng Hồng Long đã sớm đến đông đủ, chờ nơi này, hình thức trận đấu rất đơn giản, mỗi một phương phái ra đội ngũ bốn người tinh anh, lên trước tiến hành rút thăm chọn đối thủ, chỉ cần 1 bên thua thì bên kia có được danh ngạch.

Lần này tranh đoạt danh ngạch chỉ có một lần, bất luận ngươi sai lầm cũng được, khinh địch cũng thế, chỉ cần ngươi thua, như vậy danh ngạch sẽ bị đoạt đi, đây là trận đấu giải quyết dứt khoát!

Vân Phong vốn không nghĩ đến tham dự chuyện này, đến khi Long Điện mở ra nàng ngoan ngoãn theo vào không phải được rồi sao, cũng không tất yếu xem trận tranh đoạt này, nhưng Ngao Kim không nghĩ như vậy, sáng sớm đã trực tiếp kéo Vân Phong đến, giờ phút này Vân Phong bất đắc dĩ ngồi bên cạnh Ngao Kim, nhìn quảng trường có mấy trăm nhân vật Long tộc.

Xem ra, Long tộc đối ngoại đoàn kết, nhưng đối nội cũng không hài hòa, Hồng Long cùng Hắc Long nhìn đối phương không vừa mắt, mà Ngao Kim thiếu chủ long tộc lại cùng Hắc Long bộ tộc có vẻ thân mật, tự nhiên Hồng Long lại có chút điên tiết, thậm chí có chút nhiều cậu trai trẻ đã khí huyết tràn đầy.

Quang cảnh rất náo nhiệt, nước miếng trận cũng bay đầy trời, Ngao Kim cau mày đột nhiên hét lớn một tiếng, “Đều câm miệng cho lão tử! Nếu ai lắm lời nữa, lão tử rút gân hắn!”

Toàn trường nhất thời lặng ngắt như tờ, mọi người vừa rồi còn nói văng tung tóe lập tức tắt lửa, Ngao Kim thân phận kim long còn có thực lực của hắn có thể nói là kinh sợ toàn trường, kim long tới cấp bậc tôn giả, ai dám chọc!

“Hừ! Đều nghe đây! Tám danh ngạch, Mẹ kiếp bản sự! Nếu để lão tử phát hiện ai động tay động chân, lão tử không tha đâu nhé!” Ngao Kim đưa đồng tử màu vàng nhìn quét bốn phía một vòng, một số người trẻ tuổi thực lực kém Ngao Kim rất nhiều trắng bệch mặt, thành thật đứng nơi đó, một chữ cũng chẳng nói ra lời.

“Tốt lắm, rút thăm!” Thấy mọi người đã bị ngăn chặn, Ngao Kim rống lên một câu, Vân Phong nhìn, có chút cảm thấy không được tự nhiên, một nam nhân diện mạo tuấn mỹ gắt cổ rống lời thô tục, các ngươi có thể tưởng tượng được không?

Hồng Long cùng Hắc Long phân biệt phái ra tiểu đội tinh anh bốn người, Vân Phong nhìn thoáng qua, Hắc Long bên này có một người nàng quen, Tiểu Linh đã giao thủ cùng nàng ngày đó, như cảm nhận được ánh mắt Vân Phong, Tiểu Linh nhìn lại đây, lập tức hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi.

Rút thăm xong, ngay khi mọi người cùng đợi trận tranh đoạt danh ngạch này, Hồng Long bên này chàng thanh niên đầu lĩnh đột nhiên đi ra, đối mặt với Ngao Kim, lớn tiếng mở miệng.

“Thiếu chủ, vì sao năm nay thiếu một danh ngạch!”

Long tộc nhiều người không rõ khe khẽ nói thầm, thân phận Vân Phong cũng không phải tất cả mọi người đều biết, đối với việc đột nhiên thiếu một danh ngạch, tự nhiên có rất nhiều người khó hiểu, tự nhiên cần một lời giải thích, Vân Phong nhìn người trẻ tuổi Hồng Long bên này, thấy rõ mắt hắn đầy giận dữ và khinh thường.

Danh sách Long tộc thăm dò Long Điện vô cớ thiếu một, thật là khiến người ta khó hiểu, Ngao Kim trừng mắt nhìn người nói chuyện kia, “Lão tử nói 1 là 1, ngươi còn vô nghĩa cái gì, chạy về đi!”

Chàng thanh niên sửng sốt, Người Long tộc cũng bàn tán xôn xao bốn phía, các trưởng giả Hồng Long như buồn cười nhìn tình huống này, cảnh tượng như vậy đúng là bọn họ cần.

Khải trưởng lão Hắc Long bộ tộc đi ra, Vân Phong cũng đứng dậy, Ngao Kim như vậy mà có thể trở thành thiếu chủ, ngoài Nguyên nhân huyết Mạch, thì chẳng còn nguyên nhân nào, tính như thế mà không khiến Long tộc loạn long trời lở đất, đúng là không dễ.

“Thiếu danh ngạch là cho ta.” Vân Phong giành nói trước, quả nhiên nhận được vô số sát ý từ Long tộc, nàng thản nhiên tiếp lấy, nhìn chàng thanh niên không chớp mắt, có thể cảm nhận được giận dữ vô biên vô hạn từ hắn.

“Thiếu chủ, cho chúng ta một lời giải thích! Danh ngạch thăm dò Long Điện giao cho một nhân loại, đùa à!” Chàng thanh niên rống lớn, khiến nhiều Người Long tộc đều bừng lửa giận, Long Điện a, địa phương Tổ tiên Long tộc mai cốt, có thể nói là thánh địa của Long tộc, thế nào tùy tùy tiện liền liền cho nhân loại tư cách tiến vào!

“Mẹ kiếp! Đều câm miệng cho lão tử!” Ngao Kim hét lớn một tiếng, một tiếng rồng ngâm vang vọng cả quảng trường, mặt chàng thanh niên trực tiếp trắng bệch, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, xem ra bị thương không nhẹ.

“Thiếu chủ!” Khải trưởng lão vừa thấy Ngao Kim nổi giận, lập tức hô một câu, Ngao Kim giờ mới từ từ thu long uy, con ngươi màu vàng có bạo ngược, có tàn nhẫn, hắn là kim long, là Thiếu chủ long tộc, khi nào thì làm việc còn cần cho người khác lý do!

“Vị này do thiếu chủ mang về, không phải người khác, mà là Triệu hồi sư!” Khải trưởng lão cao giọng nói một câu, tất cả Người Long tộc nghe tin tức này đều ngẩn ra, tiếp theo tiếng nghị luận lại nổ ra!

“Triệu hồi sư? nhân loại thiếu chủ mang về là Triệu hồi sư?”

“Trời…… Triệu hồi sư lại một lần nữa đi vào Long Cốc!”

“Ta còn là lần đầu tiên nhìn thấy Triệu hồi sư a, Nhẫn khế ước của nàng đâu?”

“Thế Hỏa Vân Sói chính là khế ước ma thú của nàng đi……”

Hồng Long bên này, chàng thanh niên vừa nghe cũng sửng sốt, ánh mắt quét về phía Vân Phong, “Khải trưởng lão, ta có nghi vấn, nếu là Triệu hồi sư Nhẫn khế ước của nàng đâu?”

Khải trưởng lão quay đầu nhìn Vân Phong, phát hiện trên tay nàng không nhẫn có chút xấu hổ, Vân Phong cười cười, một chiếcnhẫn màu đỏ sậm liền xuất hiện trên tay, bên ngoài là dấu hiệu ngọn lửa bát mai tỏa sáng!

Thấy Nhẫn khế ước xuất hiện, tất cả Long tộc đều nín thở ngưng thần, Vân Phong bất đắc dĩ lắc đầu, “Nhẫn này đúng không?”

Chàng thanh niên theo bản năng gật đầu, Vân Phong không đeo nhẫn, mà trực tiếp đem nhẫn ném trở về, “Nếu thấy rồi, ngươi còn có nghi vấn nữa không?”

Chàng thanh niên thấy Vân Phong làm thế thì cả kinh, Long tộc khác cũng cảm thấy vạn phần kinh ngạc, nhưng có người đã thấp giọng, “Thấy không, nàng đem Nhẫn khế ước thu đi!”

“Ta nghe tổ tiên nói, vị Triệu hồi sư kia cũng như thế!”

“Nàng lại có thói quen giống như vị Triệu hồi sư kia, các ngươi nói có thể……”

Ngao Kim nghe tộc nhân nghị luận, gương mặt tuấn mỹ nở nụ cười, cũng không bảo bọn họ im lặng, mà vui vẻ ngồi kia, tùy ý bọn họ nói đi.

“Nếu là Triệu hồi sư, ta tự nhiên không nghi vấn, nhưng…… Thực lực của nàng có tư cách vào danh ngạch, ta phải hỏi!”

Vân Phong khẽ híp mắt, chàng thanh niên thực lực cùng Tiểu Linh tương xứng, chàng thanh niên vừa nói, Ngao Kim liền nhíu mày, trên mặt rồng thêm một tầng u ám, Vân Phong thấy vậy, cười cười, “Sắc Kim đại thúc, chuyện này đúng là nên chứng minh, ta đến tột cùng có thực lực được danh ngạch, cũng nên để bọn họ biết.”

Ngao Kim sửng sốt, “Ha ha ha, nha đầu kia, tốt! Đừng thủ hạ lưu tình, đánh cho hắn mông nở hoa là tốt nhất!”

Chàng thanh niên nghe nói như thế, thần sắc tối đi, nhìn Vân Phong ánh mắt càng bất hảo, Tiểu Linh nghe được lời nói của chàng thanh niên, “Ha ha” Một tiếng cười vui vẻ, Hắc Long ba người còn lại nhìn thấy tò mò hỏi một tiếng, “Linh tỷ, ngươi cười gì hả?”

Tiểu Linh cong khóe môi, nhìn Vân Phong theo trên đài cao đi xuống, còn có Tiểu Hỏa bên cạnh nàng, vui sướng khi người ta gặp họa nhìn về phía chàng thanh niên của Hồng Long bộ tộc, “Chờ coi đi, Duyên Vu sẽ hối hận.”

“A? Hối hận? Duyên Vu thực lực không khác Linh tỷ mà!”

“Đúng vậy đúng vậy, Triệu hồi sư cũng chỉ trình độ lục cấp……”

Tiểu Linh nghe đồng bạn nghị luận không thành tiếng, trình độ lục cấp? Tiểu nha đầu đã đến trình độ bát cấp, hơn nữa là ma pháp sư song hệ! Còn có tốc độ né tránh quỷ dị, ma pháp sư thêm vào phong nguyên tố, ma trảo cấp 9 cũng không có khả năng công kích nàng!

Hắc Long bộ tộc – ba người còn lại tuy không hiểu ý Tiểu Linh, cũng có chút chờ mong nhìn Vân Phong, mà Hồng Long bộ tộc hoàn toàn khinh bỉ thêm khinh thường, Duyên Vu nhìn bé gái xinh đẹp này, cười lạnh lùng, “Tưởng mang theo một sói, có thể thắng ta sao?”

Tiểu Hỏa nghe thế thì thấy bị vũ nhục, miệng sói gầm rú lên, rất muốn 1 móng vuốt đem nam chụp thành mảnh nhỏ! Duyên Vu lại đem ánh mắt nhìn lên vai Vân Phong, nhìn thấy Nhục Cầu thì sửng sốt, rồi ha ha nở nụ cười, người Hồng Long cũng ha ha nở nụ cười, giống như chờ xem Vân Phong chê cười, Nhục Cầu như nổi giận, Vân Phong đưa tay vuốt nó, “Thắng hay không, chỉ có đánh mới biết được.”

Duyên Vu đột nhiên đi lên trước, “Nhân loại, báo tên của ngươi.”

Vân Phong lạnh lùng cong khóe miệng, khẽ giương mắt nhìn Duyên Vu “Muốn biết tên của ta, trước báo tên của ngươi đi.”

Duyên Vu ngẩn ra, hừ lạnh một tiếng, “Hồng Long bộ tộc, Duyên Vu!”

Vân Phong mỉm cười, Nhục Cầu khinh thường quay mông vào Duyên Vu, Tiểu Hỏa cũng khinh thường hừ một tiếng, Duyên Vu không nhịn được xấu hổ, “Nhân loại bộ tộc, Vân Phong.”

Trong mắt Duyên Vu hiện lên ánh sáng tàn nhẫn, cổ tay vừa chuyển, một thanh trường thương liền xuất hiện trong tay! Mà trên trường thương tương khảm lục mai ma hạch! vũ khí Lục khổng lục tinh!

“Vân Phong, trên chiến trường sinh tử có số, đạo lý này ngươi hiểu không?”

Vân Phong cổ tay vừa chuyển, ma trượng lục khổng lục tinh nhỏ bé cũng vào tay, Duyên Vu thấy chuôi ma trượng này thì thần sắc trầm xuống, Vân Phong cầm chắc ma trượng, Tiểu Hỏa bên cạnh đã phát tiếng thú rống.

“Nói nhiều vô nghĩa, muốn đánh bắt đầu đi.”

Bên Long tộc có chút khẩn trương, Hắc Long tò mò Thực lực của Vân Phong đến tột cùng thế nào, “Các ngươi nói Duyên Vu có thắng không?”

“Có chứ, Duyên Vu là thiên tài của Hồng Long bộ tộc, cho tới bây giờ không thua ai……”

“Ờ phải, thực lực Duyên Vu đã siêu việt hơn cả thế hệ trước, xem Triệu hồi sư con người hẳn là trẻ con rồi, v2o;a1nh:cac.qttp một đứa trẻ có thể có bao thực lực?”

“Đó chẳng phải là đi chịu chết sao?”

“Ha ha, ai biết nhân loại kia nghĩ thế nào……”

Hồng Long thấy hai người giương cung bạt kiếm cũng không lo lắng, Duyên Vu là nhân vật kiệt xuất của Hồng Long bộ tộc, thiếu niên thiên tài cho tới bây giờ chưa từng chịu thua! Thất bại sẽ là nhân loại, cho dù người này là Triệu hồi sư, thì tính sao!

Duyên Đình bình tĩnh nhìn Duyên Vu, không lo lắng, nhìn Hắc Long khẩn trương, Duyên Đình thật có chút thích ý, nếu Duyên Vu có thể thuận tay loại nhân loại này, đó là không thể tốt hơn, như vậy tăng thêm một danh ngạch, về phần vị Triệu hồi sư kia lưu lại gì, hừ! Nếu con người này không có, hắn cũng không tin Hồng Long bộ tộc vẫn tìm không thấy!

“Nhân loại là tìm chết à…… Cùng Duyên Vu quyết đấu?”

“Ha ha ha, ta xem là tiểu nha đầu không biết trời cao đất rộng mà thôi, còn muốn tiến vào Long Điện, nàng còn chưa có tư cách này!”

“Ta cũng thấy thế, Long Điện đâu phải nơi con người đi vào, si tâm vọng tưởng!”

“Duyên Vu, đừng thủ hạ lưu tình!”

Hồng Long bên này náo nhiệt lên, Khải trưởng lão nhìn một màn này không biết làm sao, Hồng Long luôn luôn có chút đối nghịch cùng thiếu chủ, tuy kinh sợ thân phận thiếu chủ, nhưng đó chỉ là mặt ngoài thôi.

Ngao Kim ngồi phía trên chủ vị, híp mắt màu vàng nhìn Hồng Long, đáy lòng đã sớm dâng lên lửa giận, nhưng thấy Vân Phong khí định thần nhàn như vậy, Ngao Kim liền cười ra.

Khải trưởng lão bất đắc dĩ nhìn Ngao Kim, đây là trận đấu Long tộc chọn danh ngạch thăm dò Long Điện, thế nào lại đột nhiên diễn biến thành cái dạng này, xem thiếu chủ vạn phần chờ mong kìa, ai……

“Thiếu chủ, này……” Khải trưởng lão còn muốn nói gì, Ngao Kim vung bàn tay lên, “Dài dòng cái gì, nếu Hồng Long láo toét kia tự tìm tội, đừng trách lão tử không nhắc nhở bọn họ.”

Khải trưởng lão vừa nghe cũng hiểu thiếu chủ nhà mình chuẩn bị xem kịch vui, cũng có chút thương hại nhìn Duyên Vu, nha đầu kia thực lực tuy hắn cũng không quá rõ, nhưng có thể đánh cháu gái Tiểu Linh bức đến ‘bán long hóa bộ’ (hóa thành nửa rồng), còn khiến Tiểu Linh một lần bị nguy hiểm bủa vây, bản sự này, Duyên Vu sao thắng được.

Duyên Đình luôn luôn âm thầm quan sát thần sắc Ngao Kim cùng Khải trưởng lão, khi thấy ánh mắt Khải trưởng lão, cảm thấy có điểm khác lạ, nhưng cũng không rõ là gì.

Tiểu Linh nghe nhóm bên mình khe khẽ nói nhỏ, mắt to nhìn về phía Hồng Long bên kia, quả nhiên thấy ánh mắt khinh thường, lại lòng nở hoa, “Chậc chậc, chờ xem đi, Duyên Vu Hồng Long bộ tộc chưa từng chịu thua, lần này là đến hạn rồi……"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui