Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố

Chạm cột mốc 100 chap rồi, t/g cám ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ. Gửi ngàn nụ hôn gió tới mấy bạn của tui! Chúc đọc truyện vui vẻ. ~^^~
Năm đứa tụi nó vui vẻ tung tăng ra về. Zoey lôi điện thoại ra nhắn tin cho Ken “Cưng đưa Kate về nhà nhé! Tụi này về trước nghe! Cưng dám làm gì cô ấy, chị sẽ cắt đấy! Bye em!” (t/g hỏi nhỏ cái này xíu Zoey ơi, cắt là cắt cái gì vậy?)
Tới nhà nó thì phòng ai nấy về. Zoey vừa đóng cửa phòng, cả người tựa vào cánh cửa mà từ từ ngồi bệt xuống sàn. Ban sáng thì không sao… còn bây giờ, khi về phòng, không nghe tiếng léo nhéo của ai đó bên tai, đột nhiên nhỏ thấy nhớ quá! Đôi mắt cay xè mờ dần rồi nước mắt rơi. Nghe Jackson nói là Josh phải về quê chuyện gia đình, nhỏ trách bản thân vô tâm quá! Là bạn gái của Josh mà đến chuyện Josh là con ai, nhà ở đâu nhỏ cũng không biết. Buồn rầu, nhỏ chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt, tắm rửa, định leo lên giường ngủ thì điện thoại reo :
- Hey! Ngủ chưa cưng? – giọng bên kia đầu dây quen thuộc vô cùng, khiến bao nhiêu nỗi nhớ của Zoey bị sút cái veo bay đi mất. Nhưng nước mắt cứ chảy, bùng nổ, như cảm xúc của Zoey. Cô nàng đột nhiên trở thành đứa con nít muốn được papa quan tâm.
- Câm đi! Anh đã ở đâu từ sáng tới giờ?
- Làm em lo lắng hả? – giọng Josh có hơi cười.
- Ai thèm lo cho anh! Hức.
- Ấy!! Đừng khóc nhé! Anh về nhà vì có chút chuyện bận thôi! Sáng mai chắc chắn em sẽ thấy anh ở nhà Hana, nhé!
- Ừ. Nhớ nhé!
- Ok luôn! Giờ ngoan ngoãn ngủ ngon nha. Sáng mai vừa mở mắt ra sẽ thấy anh ngay!
- Vậy ngủ ngon. Mà… khoan…
- Hử? Chuyện gì?
- Không có gì, ngủ đi.
- Nói đi, chuyện gì?

- Anh… hát cho em nghe nhé!
- Hở! Hả? Hô… hô… Hahahahaha!!! – và Josh nhà ta cười như đười ươi hết 1 phút.
Zoey lạnh lùng tắt máy, hận mình đã phát ngôn gây sốc như vậy! Lúc này, nhỏ muốn tìm lỗ mà chui quá! Sáng mai gặp lại… ăn nói sao với nhóc đây?!! Zoey gào thét trong tuyệt vọng và câm lặng. Josh hơi sốc vì cô nàng man rợ, bạo lực chuyên đi hành hung người khác như Zoey cũng có những suy nghĩ lãng mạn như vậy, thế là nhóc gọi lại cho Zoey chơi luôn nguyên live show, trong khi nhỏ mở loa ngoài rồi nằm dài, nhắm mắt ngủ. Zoey mỉm cười. “Tuyệt vời! Giọng hát của Josh có khả năng ru ngủ cao quá, hệt giọng bà ngoại mình!”. Giọng Josh = giọng bà ngoại = máy ru ngủ. ==”. (Zoey à! Chị thật là bá đạo! T/g bái chị làm sư! – Đa tạ t/g! Hố hố!)
Quay lại nơi quán bar.
- Ha… hả? – Ken tròn mắt nhìn Kate.
- A…
Kate bối rối ngước nhìn Ken, trong khi cậu đang cuối xuống nhìn Kate, thế là nụ hôn thứ hai của Kate cũng bị Ken lấy đi mất.
Kate nhanh chóng đẩy Ken ra nhưng cậu lại kéo Kate lại và hôn cô nàng phát nữa _ một nụ hôn mãnh liệt. Bị Kate đẩy ột cái lọt ghế, Ken tức giận đứng phắt dậy nhìn Kate thét lên :
- Cô làm cái quái gì vậy? Chẳng phải cô thích tôi sao? Tôi hôn cô là cô lời chứ gì nữa?!
- Cậu thật quá đáng!
- Gì đây? Lại định bảo tôi bồi thường à? Cô cũng như mấy đứa con gái khác thôi, cũng thích tôi vì vẻ ngoài cả, có ngây thơ ngoan hiền gì đâu mà ra vẻ. Giả tạo đến thế là cùng. Lần này muốn gì? Tiền hả? Hay thật sự muốn tôi trả bằng cơ thể?
- Đừng có đánh đồng tôi với mấy nhỏ đó! Làm sao cậu biết tôi thích cậu chỉ vì vẻ bề ngoài hả?
- He! Cô thích tôi ngay từ lần đầu gặp cơ mà. Chưa tiếp xúc, chưa biết tính cách của tôi thế nào, mà cô thích tôi thì chắc chắn là do vẻ ngoài rồi! Ngụy biện vô ích.
- Ai nói lần đầu? Tôi có biết cậu đấy!

- Nói xuông! – mặc dù nói vậy, nhưng cơn giận của Ken cũng ít nhiều vơi đi trước khuôn mặt tức giận đến đỏ lên, trông như sắp khóc của Kate.
- Ken Gum. 10A1. Trường New Star. Chơi bóng rổ, bóng chuyền, bóng đá, cầu lông, tennis… Rất nổi tiếng với phụ nữ, tốt bụng, thích mèo!
- Oái! Tôi không có thích mèo? – Ken bối rối hét lên.
- Ồ… Điểm yếu. Tôi dùng nó để uy hiếp cậu được đấy!
- Đã nói không có! Nhưng… cô thật sự biết tôi ư?
- Tôi và cậu học chung trường.
- Nhưng… sao tôi lại tốt bụng và thích mèo được?
- Lần đầu tiên tôi gặp cậu… là ở sân sau trường. Khi đó, cậu đang trèo lên cây, hành động đó làm tôi chú ý đến cậu. Tôi phát hiện cậu đem trả con chim non về tổ. Lúc cậu trèo xuống, đầu tóc bù xù, rối rắm, còn vướng cả lá cây, quần áo thì xộc xệch, nhưng trông rất đáng yêu. Từ đó, tôi đã để ý cậu.
“Thịch”. Suy nghĩ của Ken: “Thịch? Tim mình mới đập mạnh vì cô ta sao? Ngu ngốc! Chắc do mình tưởng tượng thôi! Nhưng nụ cười hạnh phúc của cô ấy khi nói về mình khiến tim mình thực sự dao động! OMG! Đáng sợ quá! Cô ta là phù thủy ư?!!”
- Hôm đó, tôi phát hiện có một con mèo bị người ta bỏ rơi ngoài sân sau trường mình. Trông nó rất tội, nhưng tiếc là tôi không làm được gì! Chiều hôm đó trời mưa, tôi quay lại trường vì nhớ tới con mèo đã thấy cậu lấy áo của mình che cho nó, mỉm cười với nó. Lúc đó, chắc tôi đã bị thần cupid bắn ột phát rồi… Rồi những ngày sau đó, tôi thấy cậu thường lẻn đem thức ăn èo ra sân sau chơi với con mèo đó, rồi dần dần đám mèo đông hơn. Nhìn cậu có vẻ rất vui khi ngồi giữa bầy mèo.
- Còn cô trông có vẻ rất vui khi kể chuyện về tôi nhỉ? – Ken nói, ánh mắt nhìn Kate lấp láy tia cười.
Mặt Kate nóng ran, ngồi ngây người nhìn Ken chứ không dám nói tiếng nào nữa. Ken đưa li rượu cho Kate :
- Uống đi rồi tôi đưa về. Lệnh từ bà chị Zoey… và tôi cũng không yên tâm khi thấy cô về một mình.

- Ừ.
Đợi Kate uống xong, Ken cởi áo khoác ngoài choàng lên người Kate rồi kéo cô nàng ra ngoài, hộ tống về tận nhà. Trước cổng nhà Kate, khi cô nàng cảm ơn xong định quay bước vào nhà đã bị Ken kéo lại, nhẹ nhàng hôn lên tóc Kate, mỉm cười nói :
- Cô làm tôi chú ý đến. Có thể sẽ thành thích đấy! Ngủ ngon. Về đây!
Ken nói xong phóng đi để lại Kate ngây ngất con gà tây. (số phận Ken nhà ta đã được t/g định đoạt từ đầu là sẽ yêu người lớn tuổi hơn mà! Hế hế!)
Nhảy ngược về lại nhà nó, hắn và Kevin bé đang chơi trò chơi, mà kiểu gì thì kiểu, người thiệt cũng là nó. Nó trốn chạy đủ kiểu, thế là bị hắn nhìn với con mắt ý nói là “hô hô, em rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt chứ gì, được, anh cho em toại nguyện.” Thế là tình hình bây giờ rất chi là tình hình!
Trên chiếc giường rộng lớn của nó, nó bị hắn lấy chăn cuốn lại như cuộn sushi! Làm nó không nhúc nhích được luôn! Bên cạnh là hắn và Kevin bé mặt gian tà cực kì hằm hằm nhìn nhau :
- 1, 2, 3. Oẳn tù xì ra cái gì ra cái này!!
Hắn thua, Kevin bé thắng. Là vầy! Hai người này rủ nhau chơi oẳn tù xì, người thắng được hôn nó một cái.
Thế là Kevin bé thơm lên má nó một cái, tinh nghịch hỏi :
- Mama nè! Mama thích con hôn hơn, hay là papa hôn hơn?
- Tất nhiên là Kevin bé rồi! – nó ứ cần suy nghĩ, đáp luôn. Nó lườm hắn. Người nghĩ ra chuyện lấy nó làm phần thưởng là cái tên Kevin lớn này chứ ai! Hừ! Chờ đấy!
- Haha! Vậy con nhất định bảo vệ mama! Không để papa thắng lần nào luôn.
Và đúng thật, không biết vì hắn xúi quẩy, hay Kevin bé may mắn mà thằng bé thắng liên tiếp 9 lần rồi! Lần thứ 10 này, hắn nhất định báo thù.
- Oẳn tù xì!
Hắn thắng, Kevin bé thua. Thấy hắn hớn hở chạy về phía nó, Kevin bé ngảy ra can :
- Không cho papa hôn mama! Con hy sinh nè! Papa hôn con đi!

- Hahaha! Vậy con đừng trách nha! – hắn cười nói rồi rượt theo Kevin bé chạy lòng vòng trong phòng – À! Kevin bé nè! Papa có kế hoạch hay lắm, muốn nghe không?
- Gì papa?
- Lát nữa, con với papa cùng ra cây búa. Vậy là huề, cả hai có thể cùng hôn mama rồi! – hắn nói.
- Oa! Papa tuyệt quá!
- Ok! Chơi tiếp thôi! Oẳn tù xì.
Hắn và Kevin bé như kế hoạch đã định trước, huề rồi! Cả hai nhảy vào nó. Nó điên máu hét lên :
- Trời đất! Trễ rồi! Đi ngủ mau!!
- Dét sơ! – hắn và Kevin bé đồng thanh, tay đưa lên trán kiểu quân đội rồi tắt đèn đi ngủ.
Đợi Kevin bé ngủ say, hắn đẩy thằng nhóc qua chỗ mình, rồi nhảy qua nằm lên người nó. Hắn cười gian :
- Em dám la lên không? Kevin bé giật mình tỉnh giấc là không hay đâu!
- Anh là đồ lợi dụng!
- Lợi dụng gì! Nhìn nó hôn em 9 cái mà tức ghê! Giờ anh hôn em cho đỡ tức!
- U… a!! Buông ra.
- Haha! Không thoát được đâu cưng!
(mấy bạn cứ tự tưởng tượng những chuyện tiếp theo hen!)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận