(Số chap đẹp ghê =3)
Hắn gọi cho nó. Nó vui vẻ đáp :
- Alô?
- Em đang ở đâu? – hắn gấp gáp hỏi.
- Thì là quán cafe đối diện siêu thị… – nó khó hiểu đáp.
- Tại sao không ở nhà lại lang thang ra đó? – hắn nóng giận quát lên.
- Em đi mua đồ nấu ăn.
- Em đang ở cùng Daniel hả?
- Sao anh biết.
- Về đi! Anh sang đó rước em!
Hắn nói xong cúp máy, để lại nó khó hiểu. Daniel lẳng lặng khuấy li cafe đen trước mặt. Nó cất điện thoại vào túi xách, ngại ngùng nhìn Daniel, cười trừ:
- Tôi xin lỗi. Có việc gấp nên tôi phải về sớm.
- Vậy… em không muốn nghe anh kể về mối tình đầu của Kevin à?
- Dạ? – nó khựng lại.
…
Hắn vội vã chộp lấy cái áo khoác trên lưng ghế rồi phóng như bay ra khỏi phòng của CEO. Hắn chạy xuống sảnh, lấy chìa khóa xe. Mấy bà cô già trong công ty tiếc nuối nhìn vị chủ tịch trẻ tài năng rời đi bằng mô tô mà suýt soa.
“Daniel! Anh làm vậy là chính thức tuyên chiến với tôi.” – hắn nghiến răng lầm bầm.
Vừa đến quán cafe, hắn đã thấy nó tay xách tay mang đứng chờ, thấy hắn, nó nở một nụ cười thật tươi. Chỉ lo chú ý đến nó mà hắn không thấy Daniel đứng kế bên nhăn nhó.
Nó leo lên xe rồi hắn đưa nó đi mất. Cả hai bơ đẹp Daniel. Sau khi về đến nhà, nó chạy ngay vào bếp nấu ăn, hắn đi tắm rồi chui xuống bếp với nó.
Nó đang nếm canh, rất vừa miệng nên cười nhẹ, tay nó đột nhiên cảm thấy hơi ấm rồi tự đưa cái muỗng cao lên, kéo ra sau. Cả người nó được bao phủ bởi một mùi hương quen thuộc dễ chịu.
Hắn muốn nếm canh mà cầu kì. Không tự lấy giá nếm, lại cầm tay nó nếm bằng cái muỗng nó vừa nếm.
- Vợ thằng nào mà nấu ngon dữ vậy ta? – nó đùa, cười khúc khích.
- Thằng chồng già này nè. – hắn đùa lại. Tay hắn bắt đầu luồn qua siết eo nó, cằm tựa lên vai nó.
- Tránh ra xíu cho em cắt cái này đi. Vướng quá! – nó cáu mà như không.
Hắn ngậm ngùi ra bàn ăn ngồi, tay mân mê cọng hành mới chôm được. Hắn bắt đầu vào vấn đề:
- Ban nãy anh ta nói gì với em vậy?
- À. Không có gì… – tay cắt rau của nó hơi khựng lại rồi tiếp tục với vận tốc có thể cắt đôi ba con ruồi trong một giây.
- Ừ. – hắn đáp rồi cả căn bếp im lặng hẳn ngoại trừ tiếng lạch cạch của con dao liên tục nện xuống thớt, hắn lại lên tiếng – Cần anh giúp gì không?
- Không cần đâu, chỉ cần đợi nồi này sôi là ok rồi.
Thấy cái bầu không khí trong bếp quá dị, hắn lại lên tiếng.
- Vậy anh ra phòng khách xem phim nha.
- Anh ngồi đó đi, em dọn thức ăn luôn. Và em có chuyện cần hỏi.
…
- Chậc. Chắc hai đứa này lại tình tứ ở nhà rồi. Phim hết sớm quá, tụi mình làm gì đây? Chứ mà về nhà lại làm kì đà cản mũi! – Zoey cầm ly nước hút một hơi dài.
Mấy bạn trẻ của ta đang ở trong KFC vừa quất sạch cái bàn ăn à nhầm, những món trên bàn ăn.
- Chí lí. – Josh gật gù.
- Gez. Không nhẽ đi bar? – Zoey thở hắt ra.
- Thôi, có bé Kevin nè. – Julia bác bỏ.
- Vậy thôi mình đi chơi thú nhún đi! – đây là đề xuất của Jackson và anh chàng ngay lập tức bị cả đám soi.
- Mày tới cơn hả Darkness? – Josh đưa ánh nhìn mày – đến – trái – đất – với – mục – đích – gì quét từ trên xuống dưới anh.
- Thì lâu lâu trở về thời trẻ trâu cũng vui mà? – trái với suy nghĩ của mọi người, anh chàng vui vẻ đáp như thế.
- Ờ. Cũng được. – Julia hơi cười đáp.
- Thêm mày nữa hả Julia? – Zoey tròn mắt nhìn Julia.
- Anh ấy nói đúng mà? – Julia nhún vai đáp, còn quay sang Kevin bé – Đúng chứ Kevin?
- Dạ.
Thế là bốn đứa lớn dắt một đứa bé đi chơi thú nhún, còn hùng hồn leo lên xe tăng chụp hình up face. (= =”)
…
- Kể em nghe mối tình đầu của anh đi.
- Phụt.
Cơm canh gì trong miệng hắn gần như phun hết ra ngoài. Hắn nhìn nó ngạc nhiên yêu cầu giải thích. Nó bối rối lấy đũa vọc cơm, nói lại như cái máy:
- Em muốn nghe về mối tình đầu của anh.
- Sao đột nhiên em lại… có phải là Daniel đã…
- Anh ấy hỏi em có muốn nghe về mối tình đầu của anh không. Nếu nói em không tò mò là nói dối, nhưng em đã nói là không muốn. Em muốn chính anh kể.
- Thật ra thì đó là em… – hắn nói ngày càng nhỏ rồi đưa cơm lên miệng ăn lấy ăn để.
Mặc dù là nó bảo hắn kể, nhưng… khi nghe xong nó lại bối rối. Thế là trong bếp lại im phăng phắc dù không gian toàn màu hường.
…
Tối đó, hắn nhận được vài thông điệp từ Daniel. “Anh mày rất thích Hana. Mai lên sân thượng giải quyết.”
Hắn lười nhác, ngón tay nhanh nhẹn gõ trên bàn phím hai chữ “Ok”. Nó ngồi kế bên nhìn thấy thì tỏ ý bứt rứt, nó sợ là vì nó mà hai anh em hắn mất đoàn kết. Hắn quá hiểu nó đang nghĩ gì, vươn người sang hôn lên má nó một cái thế là tâm trạng xấu của nó chắp cánh bay xa.
…
Sân thượng trường New Star rất rộng, nên lộng gió. Nơi đây có cặp tình nhân đang âu yếm thì Daniel bước lên. Cậu liếc nhìn hai thằng ý (cặp tình nhân đấy ọ :3), hai thằng giật mình phóng xuống sân (ý là bằng cầu thang chớ hem phải nhảy xuống).
Lát sau, hắn từ từ bước lên, hai tay đút túi quần như đang thưởng thức cảnh đẹp.
Daniel nhìn hắn lạnh nhạt:
- Anh với mày chiến đi.
- Tại sao tôi phải chiến với anh khi nếu tôi thắng tôi lại chẳng được gì?
- Ồ, em đã trở thành một thằng nhóc kiêu căng và tự cao nhỉ?
- Tùy anh nghĩ sao cũng được, nhưng tôi muốn cảnh báo trước với anh,… đừng có nhọc công chia cắt tôi và Hana.
- Em đang đe dọa anh?
- Tôi chỉ đang khẳng định chủ quyền Hana là của tôi. – hắn thấp giọng đáp, rồi quay lưng bước đi.
- Ok. Anh sẽ không chia cắt nữa mà phá cho tan thành từng mảnh vụn. Cứ chờ đó…
…
- Cuộc thi văn nghệ mừng xuân đã có kết quả rồi. Lớp mình đậu hết cả hai tiết mục đấy! – Ave dõng dạc tự hào tuyên bố.
- Ô de! Có vậy chớ!
- Cho nên nhân tiết trống này, cô Gil (chủ nhiệm) dẫn lớp mình đi ăn chè!!!
- De!!!!
…
Thế là lại lần nữa, tập thể 11A1 leo rào đi ăn chè, hôm nay còn có sự góp mặt của cô Gil. Thực ra có thể lấy danh cô chủ nhiệm mà đi bằng cổng chính đàng hoàng nhưng bà cô bảo bả thích đi bằng đường trèo rào vì cho là thú vị hơn, bởi quan niệm của bả :”Càng khác người càng thú vị.”
Cả lớp nhìn cô giáo xì tin của mình xắn quần, quấn tà áo dài mà leo thực sự nhịn cười không được. Mà cô Gil làm sao leo giỏi bằng cái đám dày đặc kinh nghiệm này, nên có chút khó khăn. Nhưng nhờ sự giúp đỡ của mấy bạn nam cuối cùng cũng qua được.
Đáp được xuống đất, cô Gil thở dốc nhưng vẫn tươi cười dắt đám quỷ đi ăn chè.
Ăn muốn sập quán, lớp tụi nó chụp hình dìm nhau để up face. Cô Gil cũng tham gia quậy tưng bừng.
…
Tối đó, để Kevin bé ở nhà, sáu đứa đi bar chơi, sau lâu ngày vắng bóng…
Phillip và Ave niềm nở đón tiếp… Ừ đúng đấy! Ave.
- Ave??! Mày làm gì ở đây? – ba đứa tụi nó đồng thanh.
- Làm vợ của ông chủ. – Ave nháy mắt. Không tin được đây là lớp trưởng gương mẫu của lớp. “Phillip ơi! Anh làm hư lớp trưởng của tụi em rồi!”
Trùng hợp là hôm nay Ken và Kate cũng có mặt ở đó, thế là năm cặp ngồi huyên thuyên bất tận, cho đến khi có một thằng nghênh ngang đá tung cánh cửa kính của bar.
Thằng nào dám phá rối hôm nay là thằng đó nhọ rồi.
- Kêu Phillip ra đây! – thằng đó thét lên át luôn tiếng nhạc. Sau lưng thằng này bắt đầu xuất hiện nhiều thằng nữa.
Tất nhiên khi muốn đến bar Steward quấy rối cũng phải có lực lượng hùng hậu lắm.
- Mày là bang phó của Hirs? – Phillip ra mặt. Cái đám này từ đâu lò ra làm khách hàng sợ hãi bỏ chạy hết, nên ông chủ lúc này đang cực kì tức giận.
- Đúng! Nhưng giờ tao là bang chủ rồi!
- Ảnh hưởng gì đến hòa bình thế giới?
- Kêu bang chủ Dark và Telk ra đây!
- Mày kiếm tụi tao có việc gì? – hắn tay đút túi quần thong dong đi ra.
- Nếu mày không sợ thì sáu đứa bây đừng có dẫn theo đàn em mà đi theo tao. – tên đó nói rồi quay lưng bước đi.
- Hana ở lại đây đi. Anh Phillip đi cùng.
- Ừ. Cẩn thận. – không biết sao hôm nay nó ngoan đột xuất, ngay lập tức gật đầu.
Sáu người cùng ra sân trống sau bar cùng tên đó mà không biết đã phạm phải một sai lầm cực kì… à không, nói hơi quá, chắc là cỡ chừng hơi – nghiêm – trọng thôi.
Đọc tiếp Thiên thần, Ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố – Chương 114