Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố

Cả Julia và Charlie cùng hướng mắt về phía vật thể lạ chưa xác định vừa xuất hiện.
Cái vật đó từ lúc xuất hiện vẫn không nói gì, thản nhiên kéo Julia ra khỏi quán. Julia không kháng cự, ngoan ngoãn đi theo thì Charlie còn biết làm gì nữa, ngoài khó chịu trong lòng, anh buông một câu rồi thanh toán tiền nước, sau đó trở về công ty làm việc :
- Sẽ còn gặp lại, vợ yêu!

Julia nhìn sang Darkness _ cái vật thể đã kéo cô ra khỏi quán, cũng là người đang cau mày nhìn cô. Ái chà! Cái ánh mắt này là đang giận rồi. Biết sao giờ, bị bắt gặp kiểu này cứ như vợ đi ngoại tình bị chồng nhìn thấy ý. Ơ… cơ mà anh với cô có là cái gì của nhau đâu?
- Không ở nhà với tụi kia hả? – cô xuống nước hỏi.

- … – im lặng. Anh không nói gì, nhưng mà tính sát thương của cái im im đó rất chi là cao nha… Anh vẫn nhìn chằm chằm vào cô. Khuôn mặt lạnh lẽo, nhưng vô cùng đẹp trai làm mặt cô đỏ ửng.
- Nè… Đừng nhìn nữa! Thô lỗ! – Julia quay người bỏ đi, che giấu khuôn mặt hồng hồng, nhưng lại bị Darkness giữ tay lại.
- Là cách đó hả? Em đấu tranh bằng cách như vậy sao? – giọng của anh có hơi chua xót – Tôi biết là tôi không có là gì của em hết! Nhưng chẳng phải em đã nói không muốn cưới hắn sao? Dù quan hệ giữa tụi mình chỉ là số không, nhưng cũng phải tôn trọng tôi một chút, tại sao phải nói dối tôi là không thích?
- Tôi không nói dối! Anh buông tay ra! – Darkness siết chặt tay làm Julia đau nhói, cô gắt – Anh chỉ biết nhìn vào bề ngoài thôi! Tôi gặp anh ta là để nói đến chuyện hủy hôn đấy chứ? Tôi không biết ban nãy anh đã ở đâu mà kịp thời đến giúp tôi, nhưng anh không nghe, không biết thì đừng có trách tôi như vậy! Vả lại tại sao lại phải nói dối chứ?
Julia gạt tay anh ra rồi bỏ đi một nước. Khuôn mặt ngày càng đỏ. Đỏ lần này không phải do bối rối, mà là do tức giận.
- Vì tôi… thấy bất an. – giọng anh nhỏ xíu, lại ngày càng nhỏ hơn, nhưng cũng đủ để Julia nghe thấy. Cô khựng lại giây lát, nhưng vẫn tiếp tục bước đi. Darkness lặng người, cái dáng cao ráo của anh như trở nên mỏng manh và đơn độc hơn trong cái nắng của một sáng chủ nhật – Cũng biết là không là gì của nhau, thì mình tư cách đâu mà nói câu đó chứ?
Julia lại dừng chân, khẽ nhíu mày, quay lại anh :
- Dù gì cũng cảm ơn vì đã giúp tôi.
Hình ảnh dáng đứng cao ột mình trong nắng nhạt, khuôn mặt phảng phất nét buồn ấy, như nhát dao cứa trái tim cô thành từng mảnh. Trông anh thật đau đớn, làm trái tim cô cũng thật đau. Anh đúng thật tàn nhẫn, sao lại chưng khuôn mặt đó ra, làm cô phải nguôi giận?!
- Không có gì. – anh lười biếng đáp.

- Anh đến đây bằng xe phải không? – Julia hỏi, thấy Darkness gật đầu, cô tiếp lời – Vậy… cho tôi đi nhờ về nhà… nhé!
Darkness mỉm cười gật đầu. Hiểu rồi! Anh đã hiểu ý nghĩa của hành động đó là “Tôi không có giận anh.”

Darkness đưa Julia về nhà. Chưa vào đến nhà, tức là vừa bước vào sân đã nghe tiếng khóc thảm thiết của nó. Julia vội vã chạy vào, lòng thề sẽ giết đứa nào dám làm nó khóc. Nó đang ngồi trong phòng khách. Bên cạnh còn có ba người.
- Thôi nào… Nín đi! – Zoey ngồi cạnh nó an ủi.
Nó vẫn thút thít, vừa thấy Julia bước vào, nó tức nước vỡ bờ lại gào thét to hơn :
- Oa!! Sao mày không nói là mày không muốn? Là mày đang gặp khó khăn hả? Hức! Tao muốn giúp mày đây này. Mà mày cứ lầm lì chả nói gì cả! Vừa rồi mày đi đâu? Darkness nói mày… tự tử hả? Oa!!! Không được chết! Ở lại với tao!

- Anh nói cái gì vậy? Tao không có ngu mà tự tử ha! Mày dễ tin quá! – Julia cảm động ôm lấy nó, rồi ba đứa cùng thút thít.
Một lát sau, khi cả thảy đã bình tĩnh, Zoey rủ nó và Julia đi shopping, lâu rồi chưa tân trang lại tủ quần áo. Hai tuần rồi còn gì…! (Ặc! Mới có hai tuần mà chúng nó bảo lâu! Bó chân!). Ba chàng chúng ta khôn lõi bảo không muốn đi rồi phóng thẳng tới bar Steward, chứ đi theo để xách đồ cho ba nàng chắc!
Rồi nó, Julia và Zoey tiến thẳng đến chợ Bà Chiểu, bay sang chợ Bến Thành, xuống Chợ Lớn,… càn quét sạch những gì vừa ý trên đường đi. Hớ hớ! Đừng hỏi t/g vì sao chỉ toàn đi chợ chứ không phải là trung tâm thương mại! Tất nhiên là do tụi nó thích thế! Cơ mà vấn đề này đã được nêu ở những chap trước, mà t/g không nhớ là chap nào!
Trong khi ba mĩ nhân đang tung tăng vui vẻ thì phía ba mĩ nam có một cuộc gặp gỡ thú vị. Thế quái nào mà tình địch của ba chàng lại cùng đến nói chuyện vào cùng ngày cùng giờ như đã hẹn trước ý! À không, do Charlie quá bận nên đã cử tay sai thân cận đi giúp, hay là do sợ Darkness thì chỉ có người ý biết!
Hắn và Darkness đang ngồi vừa nhâm nhi ly rượu vừa nghe Josh đau đớn kể về cuộc đời thì Ken ở đâu mò tới, lôi hắn ra bãi gửi xe. Lát sau, tay sai của Charlie cũng lôi Darkness đến phòng làm việc _ tòa nhà thuộc tập đoàn Oen John. Cuối cùng chỉ còn lại Josh ngồi tự kỉ một mình, nhưng Phillip đâu nhẫn tâm nhìn tình địch cô đơn một mình bởi không lâu sau khi hai người kia đã đi, chàng Phillip đã tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận