Thiên Thần, Ác Quỷ Và Tiểu Thư Tung Tăng Trên Phố

Julia cúi gằm mặt, nhìn man rợ vô cùng, sát khí ngùn ngụt như sắp đi giết người ấy. Sau một hồi khủng bố tinh thần làm mặt mày Darkness trắng bệt, Julia lạnh lùng nói :
- Tôi không thích mấy vụ đó, nhưng mà mấy anh đưa tôi vào chuyện đã rồi thì biết sao được. – Julia nói xong để Darkness lại trong phòng mà bước ra ban công.
Darkness nghe giọng Julia biết chắc cô nàng đang giận, tim nhói đau. Cảm giác bất an trỗi dậy. Nhỡ như ngày mai, Julia từ chối tình cảm của Darkness vì giận thì anh biết làm thế nào? Rầu quá hóa liều, anh tiến lại dịu dàng ôm lấy cô từ phía sau.
Julia ngạc nhiên, định vùng ra. Anh khẽ tựa cằm vào đầu cô, thì thầm :
- Xin lỗi.
- Vì sao? – cô đứng yên, hỏi.
- Vì đã tự tiện quyết định. – giọng anh buồn bã.
- Không sao. Giờ anh yên tâm ngủ đi.
- Ừ. – Darkness ngoan ngoãn rời Julia quay đi ngủ… nhưng mà…
Julia cứ ngỡ Darkness về rồi, đứng hóng gió một lát rồi vào trong. Giật mình thấy cái gì chui trong chăn của mình mà nó nguyên cục bùi nhùi thế kia. Cô lao đến liên tục nện chân vào cái ‘cục’ đó. Cái ‘cục’ bất ngờ thò tay ra kéo cô ngã xuống giường. Anh lò đầu ra khỏi chăn cười đểu :
- Ngủ ở đây nhé!

- Mơ à? Cút!
- Haha! – Darkness cười sảng khoái khi thấy khuôn mặt vừa đỏ vừa bối rối của cô. Anh vươn người lên hôn vào trán cô rồi nhảy xuống giường – Ngủ ngon!
Đến khi Darkness đã ra khỏi phòng, tim của Julia không ngừng đập nhanh, mặt càng ngày càng nóng.
- Ôi. Cái tên chết tiệt!

Sáng hôm sau,…
Charlie đã chờ Julia từ sáng ở cổng công viên giải trí. Hôm nay cậu mặc áo sơmi trắng thư sinh với quần tụt đen, mặt hí ha hí hửng.
Tối hôm qua, khi gọi lại cho Julia, cứ ngỡ cô sẽ từ chối, ai ngờ cô đáp “Sáng mai 9h.”. Cậu ngay lập tức bảo thư kí dời hết các cuộc họp, cũng như gặp mặt đối tác, đêm qua thức trắng làm hết việc để hôm nay đi chơi.
Đúng 9h, Julia lò dò tới. Cô mặc cái đầm đen dài ngang gối, cổ cao, không tay, chân váy đầy ren, ngang bụng là dải lụa đen thắt hờ. Cổ áo có họa tiết khá bắt mắt. Cô đeo một sợi dây chuyền dài đến ngang ngực, mặt đầu lâu to chà bá cũng đen thui. Mái tóc đen mượt, thẳng, dài thả tung bay trong gió.
- Xin lỗi tới trễ. – Julia nói mặt không cảm xúc.

- Không, em đâu có trễ, tại tôi đến sớm thôi! Thôi! Đi vào trong chơi đi. – Charlie cười hiền.
Suốt cả buổi đi chơi hôm đó, Julia cứ lầm lì đi theo Charlie như con búp bê, lâu lâu ậm ừ đáp mấy câu hỏi của cậu, ngoài ra khuôn mặt không có xúc cảm nào.
Cô tất nhiên thấy áy náy. Charlie rất quan tâm, chăm sóc cô, cũng rất tốt với cô, hy sinh nhiều thứ vì cô, nhưng biết sao được, xác cô đi lơn tơn ở đây chứ mà hồn cô bay đi đâu mất từ tối hôm qua rồi.
Cả đêm qua cô trằn trọc ngủ không được. Cứ nghĩ tới ngủ, lại nghĩ tới cái giường, mà nghĩ tới cái giường, lại nhớ tới chuyện Darkness từng nằm trên đây, lại nghĩ tới anh, nghĩ tới cái ôm với nụ hôn trên trán ấy… Kết quả là ngủ không được.
Nhưng nhờ vậy mà cô đã quá rõ kết quả rồi. Không cần đi chơi cô cũng biết trái tim mình hướng về ai… Có phải cô đã quá nhẫn tâm khi đồng ý đi công viên cùng Charlie? Cô thở dài ngao ngán. Trời ạ! Cơ mà… hai người kia… quen quen vậy ta?
- Hana với Kevin?
- Em nói gì thế? – Charlie quay sang hỏi.
- K… Không có gì. – cô cười. Nhìn hai người này hợp đôi dễ sợ.
Đi quanh công viên, chơi, ăn, uống, Charlie đưa Julia về tận nhà nó. Cô vào nhà ngủ một mạch, cuộc hẹn của cô và Darkness là vào buổi chiều nên giờ chả biết làm gì.
Chuyển sang cuộc hẹn của nó và hắn nè!

Hôm qua, thấy nó khóc, hắn buồn theo. Lúc vào phòng nó chuẩn bị đi ngủ, hắn rủ nó đi công viên giải trí. Nó vui vẻ hẳn ra gật đầu cái rụp.
Thế mà sáng nay gọi hoài nó chả chịu thức dậy, làm hắn phải… làm một số hành động để kéo nó xuống giường.
Sáng thì lờ đờ vậy, chứ mà đến công viên thì tràn đầy năng lượng, tung tăng chạy nhảy khắp nơi. Hắn chậm rãi đi theo nó, chỉ cười. Cái dáng người thanh mảnh của nó trong cái đầm trắng dài ngang gối, áo khoác lửng màu trắng bên ngoài, mái tóc đen dài ngang lưng xõa tự nhiên, bốt trắng cao ngang mắt cá chân, trông như một thiên thần. Đi bên cạnh thiên thần là hắn _ một con quỷ máu lạnh. Hắn đen từ trên xuống dưới ngoài mái tóc đỏ hung dựng đứng, hắn chọn áo sơ mi đen gài có 4/6 số nút, quần jean tụt, cũng màu đen, mài bạc phía trước, vài sợi xích lủng lẳng, đến đôi bata cũng đen thui.
Hắn và nó đi cạnh nhau như hai cực của nam châm, hoàn toàn trái ngược, nhưng cũng cực nổi bật giữa nơi đông người ấy.
Hắn thấy nó là con nhỏ khó hiểu nha. Nó chơi đủ thứ trên trời dưới đất. Nó là đứa rủ đi chơi mấy trò cảm giác mạnh, nhưng rốt cuộc nó lại là đứa thét to hơn. Ăn kem cũng là nó muốn, nhưng mua rồi nó cầm cây kem bay nhảy chưa chịu ăn. Kem chảy, thế là hắn ăn luôn. Ăn kẹo bông gòn là nó muốn. Nhưng ăn thế nào mà mặt mũi dính tùm lum.
- Haha! Em ăn kiểu gì vậy hả? – hắn lấy tay quệt ít kẹo dính trên mặt nó rồi cho vào miệng ăn.
Mặt nó đỏ ửng, lắp ba lắp bắp :
- A… Anh… v… vừa… làm… cái… cái…
- Ăn đi! Cứ như con nít ấy! – hắn cười hạnh phúc nắm tay nó bước tiếp. Nếu nó và hắn bên nhau cả đời như vậy thì hắn không phải mệt mỏi khi phải nhớ nhung về nó nữa. Thật làm hắn muốn chiếm nó làm của riêng mà. Đi bên cạnh nó, hắn muốn hét to rằng nó là của hắn, cấm thằng nào dám lén phén lại gần nghe chưa!
Trong khi hắn hạnh phúc tràn trề thì nó bối rối, ngượng ngùng. Trong lòng nó, có cái gì đó đang trào ra, muốn phá hết mọi ranh giới để chiếm trọn trái tim nó. Trái tim mong manh yếu đuối sợ sẽ tổn thương khi quá yêu thương một người. Đối với nó, hắn là người tốt nhất thế giới. Nó sợ một ngày hắn sẽ buông tay nó, sợ trái tim nó sẽ vỡ, mà một khi đã vỡ thì rất khó hàn gắn lại được. Nhưng dù cho có vỡ tan đi chăng nữa. Đó là tương lai cơ mà. Tốt nhất cứ nên hưởng thụ thật trọn vẹn cái hiện tại hạnh phúc này để sau này không phải hối hận. Bên cạnh đó, nó bối rối vì… người ta cứ nhìn chằm chằm vào nó và hắn! Ôi trời ơi! Ngại chết mất!
Chơi đến chiều, hắn và nó về nhà bằng… xe buýt. Ý tưởng điên rồ này là của ai? Nó đấy! Nó bảo muốn đi thử một lần. Hắn chiều ý nó thế là hai người nắm tay dung dăng dung dẻ đi buýt…
Lúc hắn và nó về tới nhà, cũng là lúc Darkness sang phòng Julia gọi cô nàng.

- Julia. – gõ cửa – Julia! Julia? Em xong chưa?
Gọi hoài chả thấy đáp, anh mất kiên nhẫn, tự tiện mở cửa phòng bước vô. Đập vào mắt anh là một cái chuồng heo. Nói chưa nhỉ? Tuy bình thường Julia rất trầm tính và luôn giữ được hình tượng người con gái hoàn hảo, chững chạc, nhưng trong hai việc ăn, ngủ, cô rất trẻ con. Bằng chứng là bình thường rất ham ăn, cũng như lúc ngủ rất hay lăn. Cứ 10 đêm hết 8 đêm lọt giường. Trừ những hôm quá mệt mới không thể quét sạch mớ chăn gối.
Hiện tại là người cô dưới giường, nhưng hai chân lại trên giường. Gối, gấu bông tung tóe. Anh phì cười, đột nhiên trong tiềm thức xuất hiện một suy nghĩ :”Sau này cưới về, ngủ chung giường, cổ có đạp ình lọt không nhỉ? Thôi tới đó, ôm chặt thiệt chặt, sẽ không làm gì được mình!”
Tự tin với suy nghĩ đó, anh cười nhẹ lay lay Julia. Cô trở mình, miệng thì thầm, có lẽ là nói mớ :
- Darkness anh tránh ra… khỏi đầu tôi đi! Tim tôi kiệt sức mất.
Ngẩn ra giây lát, anh vui mừng, ôm lấy Julia, cuối xuống, nhẹ đặt lên môi cô một nụ hôn. Cô ngay lập tức tỉnh dậy, nhìn anh ngạc nhiên. Darkness cười:
- Mau mau chuẩn bị đi chơi với tôi!
Anh nói xong bỏ ra ngoài để Julia nằm ngơ ngác. Đầu óc cô vốn rất thông minh nhưng lại cực chậm tiêu trong những trường hợp này.
Nhưng có phải vừa rồi, anh vừa hôn cô? Julia đỏ mặt chạy vội vào nhà vệ sinh gào thét :
- Ôi cái nụ hôn đầu của tôi! A!!! Ơ! Nhưng mà sao giống công chúa ngủ trong rừng ý nhỉ? Ờ! Ê! Khoan! Không!!! Trời ơi!!!! Xấu hổ quá đi!!!
Đọc tiếp Thiên thần, Ác quỷ và tiểu thư tung tăng trên phố – Chương 79


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận