Thiên Thần Điện


Tiêu Thiên Sách cười như không cười nhìn Trần Hiên nói: "Nghe nói ngày mai cậu đi Trần Thục Trân xin làm mối, muốn thân thiết với Cao Vi Vi? Hơn nữa nghe Giang tổng nói, cậu hình như còn xin nghỉ trước ở công ty đế tháng sau cử hành hôn lễ? Ha hả...Xin lỗi, câu nghĩ tháng sau sẽ cùng Cao Vi Vi đám cưới à?"Trần Hiên nghe Tiêu Thiên Sách nói như vậy nhất thời liền kinh ngạc ngẩn đầu lên nhìn Tiêu Thiên Sách mà hỏi theo bản năng: "Đại nhân, sao ngài lại biết?""Làm càn! Nhanh câm miệng cho tôi! Đại nhân hỏi cậu cái gì mà cậu trả lời gì vậy hả, nơi này ai cho cậu gan lớn như vậy?".

Giang Bắc Thần thấy Trần hiện hỏi lại Tiêu Thiên Sách, giờ phút này mồ hôi lạnh đều chảy xuống, nhanh chóng quát lớn với Trần Hiên.Tiêu Thiên Sách xua tay nói: "Không sao..."Sau đó thân mình Tiêu Thiên Sách khom về phía trước, sắc mặt lại nghiền ngẫm nói với Trần Hiên: "Ha hả...Cậu nói xem sao tôi lại biết? Cậu đoán xem tôi là ai? Đoán xem tôi có quan hệ gì với Cao Vi Vi? Cậu lại đoán xem là ai muốn làm đám cưới đây, đoán đi..."Trần Hiên suy nghĩ một chút, sắc mặt theo đó biến đổi to lớn, ngón tay chỉ vào Tiêu Thiên Sách sợ hãi vạn phần nói: "Ngài ngài ngài...Ngài là Tiêu Thiên Sách, là người đàn ông mà Cao Vi Vi mang về, ngài ngài ngài..."Sau đó Trần Hiến ầm một tiếng ngã trên đất, cảm giác hai chân mình nhũn ra, ánh mắt không thể tin nhìn chằm chằm Tiêu Thiên Sách, nửa ngày còn không hồi hồn chỉ cảm thấy sợ hãi trong lòng đang điên cuồng sinh sôi...."Người đâu, lôi xuống, làm cho hắn biến mất đi!" - Giang Bắc Thần thấy Trần Hiên không biết điều như thế, liền nhanh chóng phân phó thuộc hạ ở phía sau...Lúc này Trần Hiên đột nhiên phản ứng lại, nhanh chóng quỳ lạy dập đầu với Tiêu Thiên Sách: "Đại nhân, thật xin lỗi, tôi thật sự không biết.


Tôi thật sự không biết Cao Vi Vi là vợ của ngài.

Nếu tôi biết, cho dù cho tôi một vạn lá gan tôi cũng không dám.

Đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng, tha mạng..."Lúc Trần Hiên đang kêu gào đã có hai cái bảo vệ đi tới, giữ chặt cơ thể hắn, kéo ra bên ngoài.Trần Hiên lại càng thêm sợ hãi, đừng nói là người sâu không lường được như Tiêu Thiên Sách, ông chủ của hắn – Giang Bắc Thần, tại Bắc Giang này đây cũng có một vạn loại phương pháp làm hắn hoàn toàn biến mất, chết không có chỗ chôn.Tiêu Thiên Sách mắt lạnh nhìn Trần Hiện đang bị kéo đi, lạikhông ngừng giãy dụa thảm thiết cầu xin tha thứ, anh thật sự rất muốn trực tiếp giết chết hắn.Nhưng mất một Trần Hiến như vậy, mẹ vợ tốt của anh sẽ có thể tìm ra người thứ hai.Nghĩ vậy, Tiêu Thiên Sách vẫy tay áo, làm cho Giang Bắc Thần kéo Trần Hiến lại đây.Trần Hiên thấy Tiêu Thiên Sách cho hắn quay lại, nhất thời vui mừng quá độ, hắn nhanh chóng quỳ gối trước mặt Tiêu Thiên Sách, không ngừng dập đầu khẩn cầu nói: "Đại nhân tha mạng, tha mang..."Tiêu Thiên Sách thở dài thật sâu, nhìn Trần Hiên nói: "Trần Hiên, thật sự lúc nãy tôi rất muốn cậu biến mất..."Trần Hiên là một người thông minh, hắn không dám mở miệng, tiếp tục dập đầu cầu xin Tiêu Thiên Sách, trong lòng chuẩn bị đem nỗi sợ nuốt vào bên trong.Tiêu Thiên Sách tiếp tục nói: "Bỏ đi, cho dù cậu biến mất.

Mẹ vợ tốt của tôi cũng sẽ tìm cho tôi thêm người thứ hai.


Phiền cũng đã phiền chết đi được, ngày mai cậu tiếp tục dựa theo hứa hẹn đi gặp mặt cô ấy, sau đó nói cậu xem cô ấy là bạn.

Nếu cậu can đảm dám lộ ra thân phận của tôi, ha ha..."Trần Hiên nhanh chóng lắc đầu: "Không dám, đại nhân, tôi không dám.

Tôi biết rồi, xin ngài yên tâm, tôi biết nên làm thế nào, tôi biết..."Giang Bắc Thần hừ lạnh một tiếng nhìn Trần Hiên nói: "Hừ, Trần Hiên, cậu tốt nhất không cần làm những việc tự cho mình là đúng, đừng quên cậu cũng không phải là cô nhi..." - Trên người Giang Bắc Thần tản ra sát khí, người đạt được vị trí như ông, có bao nhiêu là người nhân từ chứ?Trần Hiên lần thứ hai run rẩy thân mình, nhanh chóng liên tiếp cam đoan nói: "Không dám, không dám..."Tiêu Thiên Sách khoát tay áo, cho Trần Hiện cút.Hắn cũng rất phiền, nhưng rất nhiều chuyện từ từ rồi sẽ đến, có vài đồ vật không phải đơn giản dựa vào tiền vào quyền mà giải quyết.Giờ phút này trong đầu anh còn quanh quẩn đêm khuya hôm trước, Cao Vi Vi nói với nh một câu: "Tiêu Thiên Sách, anh và tôi...!căn bản không có tình cảm ..."Đúng vậy, căn bản không có tình cảm, Tiêu Thiên Sách anh nợ Cao Vi Vi rất nhiều...Cùng lúc đó, ở sân sau của câu lạc bộ, Thiên Nhất đang ngồi cùng với Cao Tiểu Dĩnh, trên bàn bày các loại điểm tâm mỹ vị.Nhưng mà cho dù là Thiên Nhất hay Cao Tiểu Dĩnh đều không có tâm trạng ăn.Im lặng thật lâu, Thiên Nhất thở dài thật sâu, ánh mắt phức tạp nhìn Cao Tiểu Dĩnh nói: "Cao tiểu thư, hôm nay cô không nên đến đây, hiện tại cô đã biết một vài chuyện không nên biết rồi.


Sau này đại ca của tôi sẽ thật bị động..."Cao Tiểu Dĩnh cũng biết hôm nay bản thân sai rồi nhưng giờphút này trong lòng cô nhiều nhất là chấn động, chấn động vô cùng lớn.Cô vừa nhìn Thiên Nhất vừa nói: "Thiên tiên sinh, thật xin lỗi, tôi biết sai rồi...""A...Thôi, việc đã đến nước này, còn xin Cao tiểu thư đừng nói với chị cô.

Đại ca, anh ấy cũng có khó xử, cũng không phải anh ấy không muốn nói rõ thân phận mình với các cô, anh ấy thật sự rất khó xử..." - Thiên Nhất lần nữa thở dài, sự phức tạp trong mắt quá sâu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận