Thiên Thần Ư? Chẳng Sao, Anh Vẫn Yêu Em !


Con xe dừng lại trước ngôi biệt thự HER FOUR LADY màu trắng lạnh lẽo.Tuyết Vy từ trên xe bước xuống,quay đầu lại,nói chào Ryu ròi vào nhà.
- Cảm ơn anh đã đưa tôi về,tạm biệt.- Tuyết Vy nhẹ nhàng nói.
- Bye.- Ryu trong xe nhin ra ngoài.Đáp trả Tuyết Vy ròi mau chóng bước vào nhà.
Thấy bóng xe của Ryu đã khuất dần,Tuyết Vy mói an tâm bước vào nhà.Nhanh nhanh bước chân vào nhà,vừa đặt chân tới cửa,ánh mắt như muốn giết người của Yến Nhi xuất hiện.Tuyết Vy sực nhớ lại vấ đề thì cười gượng.
- Hihi,Yến Nhi,tao xin lỗi mày.Lúc nãy tao bị đụng xe.- Tuyết Vy nuốt nước bọt,nhìn Yến Nhi với ánh mắt biết lỗi.
Yến Nhi không phản ứng,lấy tay cầm cổ áo của Tuyết Vy và lôi sòng sọc vào trong.Địa điểm dừng chân là căn phòng màu trắng khác,ánh đèn vàng lung linh chiếu làm các hình bóng mọi người in dưới mặt sàn.
Thả Tuyết Vy như một món đồ vật nào đó,Yến Nhi tức giận hét vào mặt Tuyết Vy.

- Mày làm gì mà lâu về vậy hả???
- Tao xin lỗi,lúc về trên đường phải chạm mặt với lề đường.- Tuyết Vy bĩu môi dễ thương.
- Chạm mặt cái gì???Tao cũng biết mày là thần nói phét rồi,khỏi biện minh.- Yến Nhi chóng nạnh nhìn Tuyết Vy.
- Tao có nói dối bao giờ đâu.- Tuyết vy thầm thì trong miệng.Yến Nhi nghe được Tuyết Vy thầm thì cái gì thì lớn giọng nói.
- Này,mày lẩm bẩm cái gì hả???cái chuyện về muộn tao còn chưa xử lí mày đó.- Yến Nhi chỉ vào mặt Tuyết Vy.Không chịu đựng nổi cái thái độ chỉ chỉ chỏ chỏ của Yến Nhi,Tuyết Vy cũng không kém tức giận mà hét lên.
- Này,mày quá đáng vừa thôi.Chuyện tao về muộn thì mày nói gì thì nói,mắng gì thì mắng nhưng tại sao mày lại chỉ chỏ vào mặt tao vậy hả???Tao cấm ai 'chỉ chỏ' trước mặt tao,kèm theo cả cái hành động.
Yến Nhi nhíu đôi mày rậm của mình lại,nhìn Tuyết Vy rồi sực nhớ lại cái quá khứ bi thương của Tuyết Vy thì hả họa.Không dám nhìn Yến Nhi nữa.Có một người chứng kiến cái màn kịch này,thấy hai bên đang tức giận tột độ,cô gái kia lên tiếng giải hòa.Nhưng ai biết,câu nói của cô lại chính là ngyên nhân làm hai cái đầu kia bùng nổ.
- Thôi,hai đứa bây dừng có 'chỉ chỉ,chỏ chỏ' thế này thế kia nữa.Con Tuyết Vy 'về muộn' thì nói với nó thôi,làm gì mà 'chỉ chỉ,chỏ chỏ' vào mặt nó vậy hả.
- NHƯ DI,MÀY MỚI NÓI CÁI GÌ HẢ???MUỐN CHẾT PHẢI KHÔNG???- Hai đôi dép thú đi trong nhà của Tuyết Vy và Yến Nhi chạm mặt,rồi lại đáp đất một cách hết sức là 'nhẹ nhàng'.
Cô nàng siêu quậy phá đó không ai khác chính là Như Di nhà ta đó.Không quan tâm hai cái bản mặt đang bóc khói nghi ngút của hai cô nàng kia,Như Di đứng phách dậy,phóng vèo một cái lên trên lầu.
Rầm...
Cánh cửa đóng lại một cách hết sức là nhẹ nhàng.Tiếng đóng cửa làm cho ngôi biệt thự hầu như rúng động.
- Mày mà xuống đây là mày chết với tao.Rừ..rừ...- Hai cô nàng ở dưới thầm thì,nhìn xuống cái điện thoại rung chuyển vì tin nhắn đến.Rôi quay qua nhìn nhau rồi gật đầu nham hiểm.Quên luôn cái chuyện về muộn của Tuyết Vy.
Vài phút sau...

Tuyết Vy và Yến Nhi rón rén bước chân thật nhẹ lên cầu thang.Đứng trước căn phòng có một cô gái đang núp mình trong chiếc chăn,Tuyết Vy vừa cười vừ nói:
- Như Di,Gia Huy đến tìm mày này.- Nói xong câu,Tuyết Vy bụm miệng cười khúc khích.
- Tụi bây đừng có ở đó mà lừa tao,không gì tự dưng ảnh qua đây làm gì chứ.- Như Di vẫn không thay đổi thư thế,hét vọng ra.
- À...ừ,hôm nay đâu có chuyện gì đâu mà Gia Huy đến nhở,có được cái cuộc hẹn đi chơi suối suối biển biển gì đó nhở...- Tuyết Vy quên lời,lúng túng quay qua Yến Nhi.
- Thác.- Thấy Tuyết Vy quay qua mình với đôi lông mày đang nhíu lại,Yến Nhi như hiểu ra vấn đề rồi thì thầm vào tai Tuyết Vy.
- Ừ...Nghe thấy không!!!
-...
Trong phòng không phát ra một tiếng động nào,Tuyết Vy và Yến Nhi cười không tiếng."Đúng kế hoạch.".Trong đầu hai người xuất hiện một dòng suy nghĩ giống nhau.
Được 5 phút sau,Như Di bước ra khỏi phòng với bộ dạng rụt rè,trang phục chỉnh tề.Bộ váy xòe,đi kèm là đôi giày búp bê cũng không kém phần dễ thương.Thấy Như Di,Tuyết Vy và Yến Nhi ném ánh mắt sắc lạnh đến Như Di.Cô thấy vậy thì lên tiếng:
- Tao xin lỗi,chờ tao đi chơi về rồi muốn đánh đập gì thì làm nha.- Như Di đưa ánh mắt long lanh đến Yến Nhi và Tuyết Vy.

- Cuối cùng mày cũng chịu ra à,chỉ có thằng chồng yêu quý của mày mới trừng trị được mày thôi.- Yến Nhi vừa nói vừ lấy tay đẩy mi tâm của Như Di ra sau.
Như Di bĩu môi dễ thương,gạt tay của Yến Nhi ra rồi quay qua Tuyết Vy lên giọng nịn hót khiến Tuyết Vy dựng tóc gáy:
- Tuyết Vy.
- No no no,đừng có ở đó mà dụ dỗ tao.Tao còn phải xử mày cái tội nhắc đến nỗi đau quá khứ của tao nữa chứ,ngu gì mà mềm lòng giữa cái đôi mắt long lanh giả tạo đó.- Tuyết vy dơ ngón chỏ lên đưa qua đưa lại.
- Hơ...Hơ...
Như Di cười méo mó.Gì chứ???Đụng đến Tuyết Vy thì không ổn.36 kế,chạy là thượng sách.Nghĩ là làm,Như Di liền co chân lên chạy vụt đi.
-----------------------END CHAPTER 25----------------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận