Một khắc này thân thể Ý Thiên chấn động, nhanh chóng thúc dục tiên khí Hồng Vân Tráo, bảo vệ mọi người vào bên trong.
Sóng xung kích mạnh mẽ đánh vào phòng ngự của Hồng Vân Tráo, thân thể Ý Thiên lay động, trên mặt đầy khiếp sợ, khóe miệng đắng chát.
- Phi Vũ, đã xảy ra chuyện gì?
Cầm cánh tay của Ý Thiên, Mộ Dung Tiểu Dạ ổn định thân hình, hỏi ra nghi vấn trong lòng mọi người.
Ý Thiên cười khổ nói:
- Nếu ta không đoán sai, hỏa diễm hình người to lớn vừa rồi chính là chân thân của Xích Vân Tử Thần giá lâm. Về phần Đại Hồng Ưng, đoán chừng chính là tới từ Phượng Hoàng Thần Điện, cách không giao chiến với nhau, sóng xung kích hủy thiên diệt địa, không thể địch nổi.
Mã Chí Viễn tắc luỡi nói:
- Cách xa nhau ngàn dặm, uy lực còn kinh người như thế. Nếu như đặt mình ở gần đó, chẳng phải ngay cả Vũ Đế cũng phải chết không nghi ngờ.
Ngọc Linh Lung nhắc nhở:
- Xích Vân Tử Thần hiện thân, chúng ta phải nhanh chóng rời đi.
Ý Thiên hơi cân nhắc chuyện này, liền tiếp thu nhắc nhở của Ngọc Linh Lung, thúc dục tiên khí Hồng Vân Tráo, trong nháy mắt biến thành hào quang, biến mất trong hư không.
Thời điểm này Đại Hồng Ưng trên bầu trời sớm biến mất tung tích, hỏa diễm hình người cao mấy ngàn trượng biến mất.
Nhưng mà hỏa diễm hừng hực thủ hộ nơi này kể rõ chuyện đã xảy ra.
Gió, gió thổi vù vù, xích vân sa mạc hoàn toàn yên tĩnh.
Trải qua Vũ Đế Dương Mục truyền công, tu vị Tả Thiên Huệ chủ kí sinh của Vi Tinh Nghi, được như nguyện tấn thăng lên Thánh Hoàng, từ nay về sau bước vào cảnh giới Thánh Hoàng.
Sau khi tấn chức, Tả Thiên Huệ vận dụng Vi Tinh Nghi càng thêm thành thạo, trình độ dung hợp với Vi Tinh Nghi càng tiến thêm một bước, thân thể có biến hóa to lớn.
Sau khi nhìn qua Tả Thiên Huệ tấn chức, ánh mắt Phi Phàm công tử quái dị, nghiêng mắt nhìn qua Dương Mục, phát ra một đám ý thức hỏi thăm.
- Cấm chế trong người của nàng vẫn nguyên vẹn, có thể hoàn toàn khống chế không?
Dương Mục nhìn qua Phi Phàm công tử, ý niệm đáp lại là khẳng định.
- Yên tâm, cho dù tu vị Thánh Hoàng cũng không cách nào thoát khỏi khống chế của chúng ta đâu.
Phi Phàm công tử thoáng an tâm, lúc này thúc giục Tả Thiên Huệ, bảo nàng thúc dục tiên khí Vi Tinh Nghi, tiến về trước tìm kiếm Vô Biên Hoang Thành.
Tấn chức Thánh Hoàng thì khí chất của Tả Thiên Huệ biến hóa rất lớn, trên gương mặt xinh đẹp mỉm cười vui vẻ, khẽ cười nói:
- Công tử đừng vội, ta cảm ứng xem Vô Biên Hoang Thành nằm trong khu vực màu tím hay là khu vực màu xanh lá.
Hai mắt nhắm lại, hào quang quanh người Tả Thiên Huệ hội tụ lại, vô số quang điểm hội tụ lại chấn động nhiều lần, khiến người ta có cảm giác phập phồng.
Loại cảnh tượng này này khác với kết giới, kết giới phòng ngự có mặt ngoài bóng loáng, nguyên lực kết nối chặt chẽ, không giữ lại chút khe hở nào.
Hào quang trên người Tả Thiên Huệ hội tụ thành quang điểm, chấn động cao thấp khó dò, vĩnh viễn không dừng lại, giống như đang phân tích, suy tính, thăm dò nơi nào đó.
Phi Phàm công tử, Dương Mục, Nghiêm Tu Vũ, thanh sam khách đều mật thiết lưu ý Tả Thiên Huệ, chỉ cảm thấy nàng thần bí quỷ dị, cho người ta cảm giác nhìn không thấu.
Một lát sau hào quang trên người Tả Thiên Huệ tự động biến mất, ánh mắt mỉm cười nhìn qua Phi Phàm công tử, cười nói:
- Tìm được, Vô Biên Hoang Thành nằm trong khu vực màu xanh lá. Cụ thể ở đâu còn phải dò xét khoảng cách gần.
Nghiêm Tu Vũ liếc mắt nhìn phía trước, hỏi:
- Ngươi có thể nghĩ cách tránh qua Xích Vân Tử Thần không?
Tả Thiên Huệ tự tin nói:
- Yên tâm, chỉ cần thúc dục Vi Tinh Nghi là có thể xảo diệu che dấu khí tức của chúng ta, sẽ không kinh động Xích Vân Tử Thần.
Phi Phàm công tử cười nói:
- Rất tốt, chúng ta xuất phát.
Dưới sự dẫn dắt của Tả Thiên Huệ, Phi Phàm công tử năm người lặng lẽ rời đi, đi thẳng tới khu vực màu xanh lá tron xích vân sa mạc, tìm kiếm Vô Biên Hoang Thành.
Rất nhanh năm người tiến tới gần khu vực Xích Vân Tử Thần thủ hộ, do Tả Thiên Huệ thúc dục tiên khí Vi Tinh Nghi bao vây năm người vào trong, trực tiếp lẻn vào lòng đất, im ắng tiến tới gần khu vực xanh lá.
Nhưng mà trong thời khắc này mộtđạo khí tức bao phủ trên không khu vực Xích Vân Tử Thần thủ hộ, khiến cho vô số cao thủ tranh đoạt Vô Biên Hoang Thành chú ý.
Đó là Ý Thiên tại phát giác được khí tức của Tả Thiên Huệ biến mất, cố ý tiết lộ phạm vi đại khái của Vô Biên Hoang Thành, dùng kết một hòn đá ném hai con chim, mượn đao giết người.
Tả Thiên Huệ cảm ứng được biến hóa này, lúc này nói cho người bên cạnh.
Phi Phàm công tử Đoạn Thiên Đức tức giận, giọng căm hận nói:
- Đáng giận, là ta tiết lộ tin tức này, ta tuyệt đối không bỏ qua cho người này.
Nghiêm Tu Vũ nhắc nhở:
- Không nên tức giận, chúng ta nên cân nhắc là ai nhìn chằm chằm vào chúng ta.
Dương Mục an ủi:
- Không cần phải tức giận, cho dù chúng ta tìm được Vô Biên Hoang Thành, không có Chú Kiếm Đỉnh cũng không mở cửa ra. Ngược lại người tiết lộ tin tức, cử động này của hắn chính là mượn đao giết người, làm cho Xích Vân Tử Thần đi đối phó những người kia, do đó suy yếu thực lực của bọn họ.
Phi Phàm công tử suy nghĩ cũng đúng, lúc này không có tức giận, mệnh lệnh Tả Thiên Huệ tiến lên cẩn thận, quyết không làm kinh động Xích Vân Tử Thần.
Vi Tinh Nghi có thể thấy rõ vật nhỏ, tìm kiếm sinh cơ.
Tả Thiên Huệ tấn chức Thánh Hoàng thì dung hợp với Vi Tinh Nghi thêm một bước sâu sắc, năng lực cảm ứng mạnh hơn trước kia mấy lần.
Với tư cách chủ kí sinh của Vi Tinh Nghi, Tả Thiên Huệ sau khi dung hợp với tiên khí, tiên lực trong người chậm rãi thức tỉnh.
Tuy nàng hiện tại bị người ta chế trụ, nhưng nàng cũng hiểu được Phi Phàm công tử đang lợi dụng mình mà thôi.
Tả Thiên Huệ là người thông minh, tự nhiên sẽ không lấy trứng chọi đá.
Hơn nữa Tả Thiên Huệ cũng hiểu nếu muốn thoát khỏi khống chế, tìm được Vô Biên Hoang Thành là cách tốt nhất.
Bởi vì nguyên nhân này, Tả Thiên Huệ biểu hiện ra trung thành và tận tâm, tranh thủ tín nhiệm của bọn họ, âm thầm tìm kiếm thời cơ thoát khốn.
Ý Thiên mang theo mọi người rời khỏi khu vực Xích Vân Tử Thần thủ hộ, đi thêm ba trăm dặm tới một cồn cát.
Thu hồi tiên khí Hồng Vân Tráo, Ý Thiên thả mọi người ra, một người nhìn qua phương vị của Xích Vân Tử Thần.
Vừa rồi Xích Vân Tử Thần giao thủ với Phượng Hoàng Thần Điện, tuy chỉ có một chiêu, lại lay động nhân tâm, nội tâm của Ý Thiên sinh ra điềm xấu.
Đối với Xích Vân Tử Thần, Ý Thiên đặc biệt quan tâm, bởi vì trong lòng hắn cất giấu một bí mật chưa bao giờ nói với người nào khác.
Lúc nãy Xích Vân Tử Thần hiện thân, mặc dù chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, triển lộ thực lực như một góc băng sơn, thực sự làm cho Ý Thiên cảm thấy khiếp sợ.
- Thiếu gia, ngươi có tâm sự?
Nhìn qua bóng lưng của Ý Thiên, Lan Hinh nhẹ giọng hỏi thăm.
Ý Thiên phức tạp cười cười, nhìn qua mọi người, thản nhiên nói:
- Ta hiện tại bắt đầu lo lắng, chúng ta đi như vậy mục tiêu quá lớn, ta sợ vô lực bảo vệ tốt các ngươi.
Tiêu Minh Nguyệt khẽ thở dài:
- Ngươi là đang lo lắng gặp gỡ Xích Vân Tử Thần, sợ lúc đó không thể chiếu cố chúng ta đúng không?
Nhìn qua mọi người, ánh mắt Ý Thiên nhìn qua người Trần Ngọc Lan cùng Mộc Thanh Thư.
- Ta đang suy nghĩ, có lẽ nên an bài một ít người quay về, không đáng đều ở lại chỗ này.
Mộ Dung Tiểu Dạ hỏi:
- Ngươi ý định cho ai trở về?
Ý Thiên trầm ngâm nói:
- Ta định cho Minh Nguyệt a di mang theo Trần Ngọc Lan cùng Mộc Thanh Thư quay về Phi Vân thành, Mã Chí Viễn cũng quay về hay ở lại nơi đây.
Từ tình hình trước mắt mà nói, cao thủ Huyền Hoàng ở chỗ này tử vong cao tới 90%.
Ý Thiên một chuyến mười người, cao thủ Huyền Hoàng chỉ còn bốn người, nếu không phải được Ý Thiên bảo hộ, sớm đã chết ở trong tay người khác.
Hôm nay cao thủ cướp đoạt Vô Biên Hoang Thành đã kinh động Xích Vân Tử Thần, mà phương vị đại khái của Vô Biên Hoang Thành cũng đã tập trung rồi.
Kế tiếp sắp bắt đầu tranh đoạt kịch liệt, tuy Ý Thiên tự phụ bất phàm, nhưng cũng không cam đoan mọi người được an toàn.
Tiêu Minh Nguyệt có thể nhận ra tâm tình của Ý Thiên, trầm giọng nói:
- Tốt, ta sẽ dẫn bọn họ quay về Phi Vân thành, chờ tin tốt của các ngươi.
Trần Ngọc Lan cùng Mộc Thanh Thư không có dị nghị gì, hai người cũng hiểu xích vân sa mạc vô cùng hung hiểm, không có Ý Thiên đáp ứng, bọn họ sẽ không nguyện ý ở nơi này thêm một lát nào nữa..
Trên mặt Mã Chí Viễn ra vẻ do dự, hắn cũng không muốn trở về, nhưng hôm nay xích vân sa mạc xác thực nguy hiểm, đã có không ít cao thủ Thánh Hoàng chết ở chỗ này,
Suy tư một lát, Mã Chí Viễn có quyết định.
- Ta hiện tại quay về Phi Vân thành, đợi đến lúc Vô Biên Hoang Thành có tin tức thì ta sẽ quay về.
Ý Thiên nghiêm mặt nói:
- Yên tâm, tìm được Vô Biên Hoang Thành thì ta sẽ thông báo với các ngươi. Hiện tại chúng ta sẽ mang các ngươi rời khỏi xích vân sa mạc, trên đường nhớ phải cẩn thận.
Ý Thiên gọi Tiêu Minh Nguyệt, Trần Ngọc Lan, Mộc Thanh Thư, Mã Chí Viễn bốn người tới bên người, cẩn thận dặn dò vài câu, liền mệnh lệnh Trần Ngọc Lan thúc dục tiên khí Phá Không Vũ, quay về Phi Vân thành.
Mượn nhờ tiên khí đi đầu rời khỏi xích vân sa mạc, đây là phương thức ổn thỏa nhất.
Chỉ cần ra khỏi xích vân sa mạc, dùng thực lực của bốn người, trừ khi gặp gỡ Vũ Đế, nếu không sẽ không gặp nguy hiểm gì cả.
Cất bước tiễn bốn người, Ý Thiên nhìn qua Ngọc Linh Lung, Từ Nhược Hoa, Lan Hinh, Mộ Dung Tiểu Dạ, Đoan Mộc Thanh Vân, năm nữ xinh đẹp như hoa, trừ Đoan Mộc Thanh Vân là cao thủ Huyền Hoàng ra, những người còn lại đều là Thánh Hoàng.
Trong năm nữ, thân phận Đoan Mộc Thanh Vân đặc biệt, bốn người còn lại thì có cảm tình thâm hậu với Ý Thiên.
Thấy ánh mắt khác thường của Ý Thiên, Từ Nhược Hoa hỏi:
- Như thế nào?
Ý Thiên lắc đầu nói:
- Không có gì, ta có ý định đi tìm Long Dao Châu hỏi một câu, tình huống của nàng quá quỷ dị, thân thể đầy tà mị. Vì cân nhắc an toàn, ta sẽ đưa các ngươi đi trước tới chỗ sư tỷ, chờ ta gặp Long Dao Châu thì ta sẽ quay về tìm các ngươi.
Lan Hinh nghi vấn nói:
- Thiếu gia vì cái gì không mang bọn ta đi cùng?
Ý Thiên giải thích nói:
- Từ tình huống của Long Dao Châu hiện tại mà nhìn, tính cách của nàng biến hóa quá lớn. Hôm nay nàng hiện thân trong xích vân sa mạc, tu vị tăng vọt hơn trước kia rất nhiều, cảm giác cũng trở nên tà dị, ta không muốn các ngươi chọc giận nàng. Chờ ta hiểu rõ tình huống của nàng xong, ta sẽ nói cho các ngươi biết là được.
Mộ Dung Tiểu Dạ dặn dò:
- Ngươi đi một mình như thế, nhớ phải cẩn thận đấy.
Ý Thiên nghe vậy cười cười, gật đầu đáp lại, lập tức đảo mắt bắt được phương vị của sư tỷ Lý Nhược Nhiên, mang theo Ngọc Linh Lung, Từ Nhược Hoa năm người đi thẳng tới bên ngoài hai trăm dặm.
Sau khi gặp mặt, Ý Thiên cùng sư tỷ nói vài câu đơn giản, lập tức tạm biệt mọi người rời đi.
Phi hành sát đất, Ý Thiên sưu tìm khí tức của Long Dao Châu, kết quả không có thu hoạch gì, làm cho Ý Thiên cảm thấy ngoài ý muốn, không hiểu nổi Long Dao Châu che dấu khí tức bản thân.
Trước mắt trong xích vân sa mạc cao thủ như mây, rất nhiều cao thủ đều tận lực thu liễm khí tức, sóng ý niệm bình thường căn bản không thể dò xét.
Ý Thiên thúc dục Thiên Tâm ý thức, kết hợp Vạn Vật Vô Cực, mượn nhờ thiên địa vạn vật chi lực tìm kiếm các nơi, rất nhanh liền phát hiện rất nhiều cao thủ, nhưng lại không thấy thân ảnh của Long Dao Châu ơ đâu cả.
Kết quả này làm cho Ý Thiên cảm thấy kinh ngạc, đối với Long Dao Châu kế thừa người trong Tuyết Hồn Động chẳng khác gì người mới quen.
Trên bầu trời, Ý Thiên khinh thường thiên địa, tình huống cả xích vân sa mạc hiện rõ trong mắt của hắn, một thân ảnh quen thuộc hiện ra trong đầu của hắn, phân bố ở các hướng khác nhau.
Ý Thiên hiểu đại khái, sau khi Xích Vân Tử Thần hiện thân thì rất nhiều cao thủ rời khỏi khu vực này, hiển nhiên không dám dễ dàng tiến vào, cũng không muốn trêu chọc Xích Vân Tử Thần.
Ý niệm tập trung vào khu vực màu tím và màu xanh, Ý Thiên tiến hành dò xét đơn giản khu vực này, phát hiện trừ màu sắc bên ngoài của hạt cát ra, dường như không có biến hóa quá lớn.
Ngoài ra Ý Thiên cũng không cảm ứng được khí tức của Xích Vân Tử Thần, giống như nó chưa từng xuất hiện, không có chút dấu vết nào cả.
Trầm tư một lát, Ý Thiên không muốn buông tha như thế, vì vậy nhằm vào hai khu vực đặc biệt, triển khai xâm nhập cẩn thận dò xét.
Ý Thiên hôm nay nắm giữ nhiều cách dò xét, có thể dễ dàng dùng nguyên lực dò xét, cũng có thể dễ dàng dùng ý niệm dò xét, cũng có thể mang nguyên lực và ý niệm kết hợp lại.
Ngoài ra lực lượng bản thân và lực lượng thiên địa vạn vật mang kết hợp lại sẽ cấu thành phương thức dò xét như Thiên Tâm ý thức, Vạn Vật Vô Cực.
Giờ phút này Ý Thiên đang thúc dục Thiên Tâm ý thức, kết hợp Vạn Vật Vô Cực, mượn nhờ thiên địa vạn vật phối hợp ý niệm dò xét, tiến hành dò xét khu vực màu tím và màu xanh này.
Rất nhanh Ý Thiên ở trong khu vực màu tím tìm được khí tức Long Dao Châu lưu lại, chuyện này khiến Ý Thiên cảm thấy ngoài ý muốn, chẳng lẽ Long Dao Châu tiến vào khu vực màu tím, hoặc là bị khốn ở đây?
Tiến thêm một bước dò xét, Ý Thiên phát hiện trong khu vực màu tím rất quỷ dị, tồn tại một loại từ trường đặc thù quấy nhiễu Ý Thiên dò xét.
Nếm thử mấy lần, Ý Thiên không có phát hiện mới, trên mặt trầm tư.
Nếu như Long Dao Châu thực ở khu vực màu tím, nàng phát hiện cái gì, hay là bị vây khốn ở đây?
Mặc kệ là nguyên nhân gì, Ý Thiên cũng không thể không quan tâm, chỉ vì có Xích Vân Tử Thần thủ hộ bên trong mới không dám dễ dàng tiến tới gần.
Thu hồi suy nghĩ, Ý Thiên quay đầu lưu ý hoàn cảnh chung quanh một chút.
Động tác vốn quen thuộc, ai ngờ Ý Thiên quay đầu lại thì phát hiện một màn kinh người.
Trong sa mạc mênh mông, một vật to lớn kinh thiên không một chút tiếng động tới sau lưng Ý Thiên, không mang theo chút khí tức nào cả.