Ở gần có đám người Hoa Vô Khuyết, Tả Tuấn Hi, Hắc Vũ, Nam Cung Tuấn Trì, Vương Phi Dật cũng chú ý mật thiết chuyện này, cũng đang tìm kiếm tung tích của Xích Vân Tử Thần.
Thời điểm này có hai tiếng kêu thảm thiết vang vọng khiến người ta chú ý, chỉ thấy Gia Luật Tuấn Tài cùng Thiên Hoa Vũ Tuấn song song chết trong miệng Hỏa Linh Quy, làm cho khổ chiến càng thêm thảm thiết.
Giữa không trung, Long Dao Châu dừng ở trung ương biển lửa, trên dung mạo xinh đẹp băng hàn, bộ dáng ngàn năm không thay đổi
Tử Hoa thánh nữ biểu lộ bình tĩnh, làm như không thấy với mọi chuyện, cho người ta cảm giác nhìn không thấu.
Hoa Vô Khuyết lưu ý phản ứng của Tử Hoa thánh nữ, hắn nhíu mày lại, nói với người bên cạnh:
- Xem bộ dạng như vậy, muốn kéo Tử Hoa thánh nữ kéo xuống nước chỉ sợ không dễ dàng, chúng ta nên nghĩ biện pháp xông qua khu vực Xích Vân Tử Thần thủ hộ đi.
Sắc mặt Hoa Cửu Công ngưng trọng nói:
- Xích Vân Tử Thần vô cùng khủng bố, dùng thực lực của ta, cho dù liên thủ với Phương Hoành Dực, Vương Phi Dật cũng không cách nào vượt qua.
Phương Hoành Dực không nói, Vương Phi Dật vẻ mặt đắng chát, hiển nhiên đối mặt Xích Vân Tử Thần thì cao thủ Vũ Đế cũng cảm thấy đau đầu.
Dương Viêm lưu ý cao thủ ở gần, nói:
- Những người này đều là vì Vô Biên Hoang Thành mà tới, chúng ta nên cho bọn họ đi tiên phong, hấp dẫn chú ý của Xích Vân Tử Thần, sau đó chúng ta thừa cơ xuyên qua khu vực này.
Vương Phi Dật khẽ nói:
- Ngươi nghĩ thì đúng là dễ dàng, Xích Vân Tử Thần phân thân vô số, đừng nói chút người này, cho dù nhiều hơn gấp mấy lần cũng không vượt qua được.
Xích Vân Tử Thần là hung thú đứng đầu trong xích vân sa mạc, lai lịch cụ thể không ai biết được, nhưng hung danh lớn lao, chấn nhiếp Cửu Châu.
Giờ phút này Xích Vân Tử Thần ẩn mà không hiện, làm cho người ta không dám dễ dàng tiến vào, mà mà cột sáng thông thiên trong khu vực màu xanh biến mất, tràng cảnh ảo ảnh hiện ra, vô cùng mê người.
Trong toàn trường, mà Cửu Đầu Linh Xà không quan tâm tới Vô Biên Hoang Thành, nó đang hưng phấn chém giết Hỏa Linh Quy.
Trừ Cửu Đầu Linh Xà không quan tâm Vô Biên Hoang Thành thì mọi người đang nghi thần nghi quỷ, cân nhắc sách lược, đột nhiên phát ra tiếng gào rú chói tai, nhanh chóng bày ra tư thái đề cao cảnh giác..
Một khắc này Ngọc Linh Lung đột nhiên mở miệng:
- Mọi người cẩn thận, Xích Vân Tử Thần đến.
Lời này giống như sấm sét giữa trời quang, khiến cho tất cả mọi người chú ý cao độ, Hỏa Linh Quy cũng đột nhiên đình chỉ công kích, nhao nhao thối lui.
Giữa không trung Hoa Thiên Vũ gì Hỏa Dực Xà đang giao chiến cũng dừng lại, Vạn Kiếm Cung Thiên Tinh Thất Tuyệt Kiếm Trận bị một lực lượng xé rách dễ dàng, Hỏa Dực Xà bị nhốt trong đó bỏ chạy thục mạng, trong nháy mắt đã không còn bóng dáng.
Hoa Thiên Vũ vừa sợ lại kỳ, sắc mặt trở nên ngưng trọng, hiển nhiên bị Xích Vân Tử Thần hiển thị thực lực làm khiếp sợ.
Đám cao thủ gần đó cũng lưu ý tình huống của Xích Vân Tử Thần.
Ngọc Linh Lung thu hồi Cửu Đầu Linh Xà, ánh mắt ngưng trọng nhìn qua biển lửa, tuy không nhìn thấy tung tích của Xích Vân Tử Thần, nhưng cũng cảm nhận được khí thế đáng sợ của nó.
Lan Hinh nhìn Long Dao Châu, nói khẽ:
- Thiếu gia nói là đi tìm nàng, tại sao nàng hiện tại xuất hiện ở đây, thiếu gia vì sao không thấy bóng dáng đâu cả?
Từ Nhược Hoa nhìn qua Long Dao Châu trầm ngâm nói:
- Ta vận dụng tâm thuật cảm ứng một chút, ba giờ trước Dao Châu không có gặp mặt Phi Vũ, điều này nói rõ Phi Vũ đã gặp chuyện khác.
Hoa Thiên Vũ thu hồi kiếm trận, phi thân tới bên cạnh Long Dao Châu, nhắc nhở:
- Long cô nương cẩn thận, Xích Vân Tử Thần vô cùng lợi hại, ngươi lẻ loi một mình, không bằng chúng ta liên thủ chiếu ứng lẫn nhau.
Long Dao Châu nhìn Hoa Thiên Vũ, trên gương mặt lạnh lùng không mang biểu tình, đã không đồng ý cũng không cự tuyệt, làm cho người ta không đoán được tâm tư của nàng.
Mái tóc của Tử Hoa thánh nữ không gió tự bay, bộ dáng phiêu dật xuất trần, cho người ta cảm giác bồng bềnh như tiên.
Dường như cảm ứng được khí tức gì đó, Tử Hoa thánh nữ quay đầu nhìn qua bên phải, nhìn thấy đám người Nam Cung Lục Vân, chưởng kiếm song tuyệt Mã Hồng Ba, Câu Hồn Ma Địch cùng với Đông Phương Tiếu xuất hiện.
Bốn Vũ Đế đồng thời hiện thân, ánh mắt nhất trí nhìn qua cột sáng thông thiên trong khu vực màu xanh lá, ảo ảnh trong đó biến hóa thật nhanh, dường như đang ám chỉ cái gì.
Lúc bốn Vũ Đế hiện thân thì một đoàn hỏa diễm đỏ thẫm bay lên, chiếu rọi Cửu Châu.
Thân ảnh ấy cao lớn vượt qua mười trượng, hỏa diễm vờn quanh thân thể, từ đầu tới đuôi không có một tia tạp sắc, hoàn toàn là một hỏa nhân.
Nhìn kỹ hỏa nhân thân cao mười trượng, hỏa diễm bừng bừng này đang bao quanh một nữ nhân, dáng người cao gầy, đường cong mê người, có dung mạo tuyệt thế, đôi mắt màu xanh biết mang theo khí chất hấp dẫn, làm cho người ta không nhịn được bị hấp dẫn thật sâu.
Nữ nhân này không mảnh vải, hỏa diễm che phủ toàn thân, dáng người hoàn mỹ vô hạn, cho người ta cảm giác hấp dẫn trí mạng.
Đứng trên bầu trời, dưới chân nữ nhân này là hỏa diễm hừng hực, chúng giống như vật phụ trợ giúp nữ nhân này càng xinh đẹp, cao lớn, uy nghiêm, khí phách.
Nhìn qua mỹ nhân như lửa này, mọi người phản ứng không giống nhau, nhưng tuyệt đại người ở đây mang thần sắc khó tin.
- Đây là Xích Vân Tử Thần? Có khả năng sao?
Nghi vấn như vậy xuất hiện trong tâm của mọi người, hiển nhiên mọi người ai cũng không dám tin tưởng Xích Vân Tử Thần trong truyền thuyết, một nữ nhân xinh đẹp như vậy có lực hấp dẫn trí mạng.
Ánh mắt Long Dao Châu khẽ biến, đáy mắt mang theo nét hưng phấn.
Tử Hoa thánh nữ đôi nhíu mày, chuyện này với nàng mà nói quá kỳ lạ.
Hắc Vũ thì vô cùng nôn nóng, lông vũ quanh người bắt đầu bốc cháy, dần dần chuyển hóa làm màu đỏ, khí thế tăng lên cao.
Hoa Thiên Vũ vẻ mặt khiếp sợ, kết giới phòng ngự bên ngoài cơ thể áp súc tầng tầng, hắn không ngừng lui ra phía sau.
Cao thủ còn lại như Nam Cung Tuấn Trì, Nam Cung Lục Vân, Câu Hồn Ma Địch, Hoa Cửu Công, Phương Hoành Dực, Vương Phi Dật, Mã Hồng Ba, Đông Phương Tiếu, Tả Tuấn Hi thần sắc ngưng trọng, vô ý thức lui ra phía sau.
Lý Nhược Nhiên biểu lộ quái dị, nàng có cảm ứng đặc thù với Xích Vân Tử Thần, dường như cả hai có quan hệ nói không rõ ràng.
Thời điểm này cột sáng thông thiên tỏa ra khí tức thần thánh, tiến thêm một bước kích thích mọi người ở đây.
Xích Vân Tử Thần đứng trên bầu trời, ánh mắt tập trung Long Dao Châu, chuyện này làm cho nhiều người khó hiểu.
Lan Hinh vẻ mặt lo lắng, giờ này khắc này thiếu gia tung tích không rõ, chủ nhân lại không ở bên ngoài, Vô Biên Hoang Thành hiện thế, chỉ dựa vào chính mình, làm sao cướp đoạt thần khí với người khác?
Nghĩ vậy Lan Hinh âm thầm liên hệ với Nam Cung Uyển Nghi, hiện tại nàng có tu vị Thánh Hoàng nên nhanh chóng liên hệ với Nam Cung Uyển Nghi ở Phi Vân thành, cũng nói tất cả chuyện xảy ra.
Đạt được Lan Hinh đưa tin, Phi Vân thành trong Nam Cung Uyển Nghi nhanh chóng khởi hành, dùng không gian định vị tiến thẳng tới xích vân sa mạc.
Hoa Vô Khuyết lưu ý cao thủ Vũ Đế ở đây, cũng hơi động ám chỉ.
- Vô Biên Hoang Thành sắp hiện thế, nếu tiến tới trễ thì Vô Biên Hoang Thành sẽ rơi vào trong tay của người khác. Ở chỗ giằng co với nhau, còn không bằng mọi người liên thủ, trước xông qua cửa ải này, sau đó bằng bổn sự.
Hoa Cửu Công nói:
- Công tử nói có lý, chúng ta nên đi.
Kẻ xướng người hoạ, đây là kế sách của Hoa Vô Khuyết, nhưng lại cần Hoa Cửu Công, Phương Hoành Dực, Vương Phi Dật ba Vũ Đế phối hợp mới được.
Giờ phút này ba Vũ Đế đồng thời hành động, mang theo Hoa Vô Khuyết dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào khu vực màu xanh lá, lập tức khiến cho Xích Vân Tử Thần chú ý, phân ra ba đạo phân thân.
Phân thân của Xích Vân Tử Thần tất cả đều là nữ nhân, trừ lớn nhỏ khác nhau ra còn lại đều nhất trí.
Chân thân của Xích Vân Tử Thần cao chừng mười trượng, mà phân thân chỉ cao bằng người bình thường.
Ba đạo phân thân ngăn cản ba Vũ Đế, song phương giao phong lần đầu, Hoa Cửu Côngba Vũ Đế đều bị đánh bay, giận dữ rống gào thét, trọng thương tại thân.
Kết quả như vậy khiến người ta khiếp sợ, ai cũng không nghĩ ra chỉ là phân thân lại có thể dễ dàng trọng thương ba Huyền Đế.
Cao thủ ở đây hoàn toàn yên tĩnh, người trong lòng vốn có may mắn, giờ phút này đổ mồ hôi lạnh, không dám lỗ mảng.
Phương Hoành Dực lui ra phía sau trăm trượng, khóe miệng có máu tươi chảy ra ngoài, ngẩng đầu nhìn qua sắc trời, đột nhiên cắn nát ngón tay, vẽ đồ án trong hư không, thúc dục pháp quyết truyền tin nào đó.
Hắc Vũ thấy thế, bật thốt lên:
- Liệt Dương Thần Điện Húc Nhật Truyền Tấn, Phượng Hoàng Thần Điện há bại bởi các ngươi.
Bay lên trời, Hắc Vũ hóa thành hồng ưng, hỏa diễm thiêu đốt quanh người, lúc này trên bầu trời có hồng vân hiện ra.
Đến lúc đó hào quang trong hồng vân đại chấn, một cánh cửa kim quang vạn trượng chậm rãi mở ra, đối diện Xích Vân Tử Thần.
Bên này trên đầu Phương Hoành Dực hư không đột nhiên mở ra, một đoàn hào quang chói mắt xuất hiện, tản mát khí thế tuyệt cường.
Trong trung ương của hào quang, một tinh cầu chuyển động tỏa ra hào quang vạn trượng, lập tức hội tụ thành cột sáng chói mắt, bắn thẳng tới chỗ Xích Vân Tử Thần.
Cảm thấy được tình huống của Phương Hoành Dực cùng Hắc Vũ, Xích Vân Tử Thần đưa ánh mắt nhìn qua người Long Dao Châu, chuyển qua Hắc Vũ cùng Phương Hoành Dực.
Mà vào lúc này long Dao Châu dường như tìm được sơ hở của Xích Vân Tử Thần, đột nhiên khởi xướng tiến công, bạch quang quanh người tỏa sáng, vô số hàn khí tư trên trời giáng xuống, hình thành một băng long cực lớn, gào thét lao tới.
Đầu băng long này dài mấy ngàn trượng, hình thể thô hơn mười trượng, một đầu rồng cứng như sắt, há mồm phun ra hàn băng vạn năm, ý đồ nuốt Xích Vân Tử Thần.
Trên đầu Hắc Vũ có cánh cửa tỏa ra hào quang vạn trượng, một phượng trảo to lớn tỏa ra, mang theo khí thế xé rách thiên địa trảo vào đầu của Xích Vân Tử Thần.
Đối mặt ba người công kích, Xích Vân Tử Thần cũng không có hiển lộ khủng hoảng cái gì, nàng chỉ giơ tay lên cao, biển lửa to như vậy, vô số hỏa diễm hội tụ nhanh chóng, bên ngoài thân của nàng có hỏa nhân thật nhỏ hiện ra, số lượng vượt qua mấy trăm vạn, vây quanh nàng xoay tròn thật nhanh, hình thành một quang giới phòng ngự.
Một khắc này Lý Nhược Nhiên lớn tiếng nói:
- Đi mau, đây là cơ hội duy nhất.
Tay trái vung lên, Lý Nhược Nhiên mang theo mọi người lóe lên rồi biến mất, dùng tốc độ nhanh nhất, thừa dịp Xích Vân Tử Thần ra tay thì xuyên qua phòng ngự của nàng.
Cùng thời khắc đó Câu Hồn Ma Địch, Nam Cung Lục Vân, Nam Cung Tuấn Trì, Mã Hồng Ba, Đông Phương Tiếu, Tả Tuấn Hi, Hoa Vô Khuyết cũng hành động, nắm chặt cơ hội này dùng tốc độ nhanh nhất xuyên qua biển lửa, tiến vào khu vực màu xanh lá.
Tử Hoa thánh nữ bất động, Hoa Thiên Vũ cũng không có rời đi, mà là nắm giữ tình huống của Long Dao Châu, trong mắt tràn ngập lo lắng.
Hắc Vũ cùng Phương Hoành Dực triển khai bí thuật của mình, mượn nhờ Liệt Dương Thần Điện cùng Phượng Hoàng Thần Điện xuyên qua hư không, triển khai công kích với Xích Vân Tử Thần.
Loại phương pháp xuyên qua hư không này có nhiêu hạn chế, cao thủ của hai thần điện có khả năng phát huy thực lực phụ thuộc vào rất nhiều nhân tố, bình thường chỉ có thể phát huy năm thành thực lực là rất nhiều.
Nhưng mà như thế cũng đủ chấn nhiếp người khác. Nhưng đối thủ mà các cao thủ này đối mặt chính là Xích Vân Tử Thần.
Trong nháy mắt ba đạo công kích đánh lên người của Xích Vân Tử Thần, khiến cho nàng lay động, kết giới phòng ngự bên ngoài thân bị nghiền nát, nhưng công kích của ba phương cũng dừng lại.
Xích Vân Tử Thần quay đầu nhìn qua đám cao thủ biến mất trong biển lửa, đáy mắt xuát hiện thần sắc cười nhạo, cũng không có phí công cố sức tiến hành chặn đường, mà là đặt chú ý lên người của Long Dao Châu, Phương Hoành Dực, Hắc Vũ.
Phi thân trở ra, bạch quang hội tụ quanh người của Long Dao Châu, một đầu hồng hoang dị thú Băng Ly hiện ra trên đầu của nàng, thời khắc nào cũng tỏa ra hàn khí, đối lập rõ ràng với hỏa diễm hừng hực quanh người Xích Vân Tử Thần.
Nhìn qua Băng Ly khổng lồ trên không trung, Xích Vân Tử Thần khẽ nói:
- Địch nhân vốn có gặp nhau, hữu tử vô sinh, đáng tiếc tích lũy của ngươi còn quá yếu.
Long Dao Châu cười lạnh nói:
- Không tốt như vậy đâu, ta trời sinh tương khắc với ngươi, nhất định sẽ đả bại ngươi.
Xích Vân Tử Thần khinh thường nói:
- Thủy hỏa chi lực, tương sinh tương khắc, bằng vào thực lực. Cho dù cho ngươi tu luyện thêm một ngàn năm, ngươi cũng thua không nghi ngờ.
Long Dao Châu lãnh khốc nói:
- Ứng chiến chi đạo phải kết hợp với thiên thời địa lợi nhân hòa, giờ phút này có cao thủ của Liệt Dương Thần Điện cùng Phượng Hoàng Thần Điện tương trợ, chẳng biết hươu chết vào tay ai đâu.
Long Dao Châu bay thẳng đến chân trời, lại tương hợp với Băng Ly, kết hợp với nhau, thi triển ra nhân thú hợp nhất.
Phương Hoành Dực cùng Hắc Vũ toàn lực thi triển hư không xuyên thấu, mượn nhờ lực lượng cao thủ của thần điện tiếp tục công kích với Xích Vân Tử Thần.
Lúc này một đám hào quang lóe lên rồi biến mất, khiến cho Xích Vân Tử Thần cùng Tử Hoa thánh nữ chú ý.
Đó là Nam Cung Uyển Nghi ở cách đó ngàn dặm, trong một chớp mắt nàng xuyên qua khu vực này, tiến vào khu vực màu xanh lá.
Lúc gặp thoáng qua Xích Vân Tử Thần, Nam Cung Uyển Nghi cũng sinh ra cảm ứng tâm linh đặc thù, điểm này có quan hệ tới Chu Tước thánh thể, chi tiết của Xích Vân Tử Thần ra sao?
Nếu như đã sính ra cảm ứng với Lý Nhược Nhiên, lại có thể khiến Nam Cung Uyển Nghi sinh ra cảm ứng, chỉ còn Long Dao Châu là địch nhân vốn có?
Thời điểm Xích Vân Tử Thần cùng đám người Long Dao Châu chiến đấu với nhau, trong khu vực màu xanh lá phát sinh chuyện không tưởng tượng nổi.
Đầu tiên là Vi Tinh Nghi trên người Tả Thiên Huệ dưới tình huống không dấu hiệu đã tự vận hành, bạo lộ phương vị của Vô Biên Hoang Thành.
Không lâu sau đó sa mạc Phi Long cùng Vệ Thiên Minh kết bạn mà đến, dùng phương thức không muốn người ta biết tránh đi Xích Vân Tử Thần cảm ứng, mang theo Công Tôn Duy Ngã đi tới gần khu vực có Vô Biên Hoang Thành.