Thiên Thánh

Những thứ này chỉ là đồ chơi con nít, chính thức làm cho Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng kinh tâm là, trong huyệt động có ba huyết vụ, chúng không ngừng biến ảo hình thái khác nhau.

Huyết vụ đầu tiêu phiêu phù trong không trung, đường kính hai trượng, có hình thái huyết khô lâu, giống như một con huyết ma.

Đoàn huyết vụ thứ hai xoay quanh vách tường, đường kính ước một trượng, thỉnh thoảng quay cuồn, dường như đang che dấu bảo hộ cái gì đó.

Đoàn huyết vụ thứ ba ở giữa huyệt động, đường kính vượt qua ba trượng, mơ hồ có thể nhìn thấy quan tài lớn trong huyết vụ, tản mát ra khí tức huyết tinh, tà ác, khủng bố, tử vong.

Giờ phút này vô số cỗ xương khô trong động di động rất nhanh, như có ý thức vây quanh Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng vào bên trong.

Từng quỷ khí màu đen và nhiều đóa hỏa diễm đỏ thẫm giao thoa với nhau, tạo thành một trận pháp, tự động vận chuyển, lập tức thiên hôn địa ám, quỷ khóc thần gào thét, vô số vong hồn oán linh tiến công Ý Thiên.

Tuy Duyến Y Mộng là thánh nữ thần điện, nhưng cũng chỉ là thiếu nữ mà thôi, đối mặt tràng cảnh khủng bố này thì vô ý thức lo lắng.

Ý Thiên nhíu mày, Hồng Vân Tráo được hắn khống chế căng ra thành hình quả bóng, bảo hộ Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng bên trong.

- Nơi này khí huyết sát quá mạnh, làm lòng tâm thần rung chuyển, rất dễ hãm nhập ma đạo, chúng ta nên nghĩ cách đi ra.

Duyến Y Mộng than nhẹ nói:

- Ngươi có bao nhiêu phần nắm chắc? 

Ý Thiên lưu ý tình huống bốn phía, nói khẽ: 

- Hiện tại còn khó mà nói, tình huống nơi này quá quỷ dị, lại không người hỏi đến, nói rõ trong này có huyền cơ khác.

Duyến Y Mộng nói: 

- Đây là Thiên Nhất sơn mạch, là khu vực của Tử phủ, từ lời của Lạc Ngọc Kiều nói lúc trước có thể biết được, Tử phủ khẳng định biết rõ nơi đây có cái gì, nhưng bọn họ lại nghiêm lệnh cho đệ tử không được tới gần, nói rõ bọn họ cũng không làm gì được nơi đây, nếu không sẽ không dễ dàng tha thứ cho lực lượng tà ác sinh tồn ở nơi này.

Ý Thiên cười khổ nói: 

- Nếu thật sự là như thế, chúng ta hôm nay vừa ra khỏi long đàm thì vào hổ huyệt rồi, đúng là khó sống mà.

Lúc này những vong linh trong động bắt đầu triển khai công kích điên cuồng, không ngừng trùng kích phòng ngự của Hồng Vân Tráo, khiến Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng lay động bất định, cơ hồ đứng không vững, chỉ có dựa vào nhau mà đi tiếp.

Bên ngoài Hồng Vân Tráo, huyết vụ đỏ thẫm không ngừng quay cuồng, sớm đã bao vây hai người Ý Thiên vào trong, cũng dần dần tiến công, ý đồ công phá phòng ngự của tiên khí.

Những huyết vụ này ẩn chứa huyết sát dáng sợ, có thể ăn mòn tiên linh của tiên khí, vô cùng đáng sợ.

Ý Thiên hiểu được điểm này nhờ tin tức Hồng Vân Tráo phản hồi lại, lúc này mới nói với Duyến Y Mộng.


- Khí huyết sát này có thể ăn mòn tiên linh của tiên khí, nói rõ cũng không phải là khí huyết sát bình thường, vô cùng có khả năng là phệ huyết ma nguyên của Huyết Linh tông trong truyền thuyết.

Ý Thiên hiếu kỳ nói: 

- Huyết Linh tông là tông môn tu chân chân sao?

Duyến Y Mộng nói: 

- Đã từng là thế, rất nhiều năm trước cũng đã diệt vong.

Ý Thiên nghi vấn nói: 

- Đã diệt vong, sao ngươi hoài nghi khí huyết sát này là huyết phệ ma nguyên của Huyết Linh tông chứ?

Duyến Y Mộng cười cười, ánh mắt nhu hòa nhìn qua Ý Thiên, nói khẽ: 

- Xem ra ngươi không hiểu tình huống Vân Hoang đại lục hay là hiểu quá ít đây, tại Vân Hoang đại lục này, Bát Cực Thần Điện thống ngự Vân Hoang vạn năm, không có bất cứ lực lượng nào có thể đối kháng. Nhưng mà Bát Cực Thần Điện đại biểu cho phương chính nghĩa, chuyện này người nào cũng biết. Những thế lực tà ác trên Vân Hoang đại lục cũng rất ít khi trường thịnh không suy.

Ý Thiên hỏi: 

- Là Bát Cực Thần Điện vẫn chèn ép sao?

Duyến Y Mộng gật đầu nói:

- Trừ Bát Cực Thần Điện, còn có lực lượng nào khác sao? Huyết Linh tông từng là môn phái nổi danh của Đạo Châu, có thể so sánh với Thiên môn Tử phủ, mà Huyết Linh Phệ Hồn Thuật của bọn họ có chút tà ác, cuối cùng lại bị Tam Thanh Thần Điện phái người diệt. Theo ta biết, Huyết Linh tông năm đó có tông môn nằm ở Thiên Nhất sơn mạch này, khai phái tổ sư nghe nói là một con huyết viên, sau đó bị Tam Thanh Thần Điện gọi nó là ma viên.

Ý Thiên kinh ngạc nói: 

- Huyết viên, ma viên, chẳng lẽ đây chính là nơi phát tích của Huyết Linh tông hay sao?

Duyến Y Mộng trầm ngâm nói: 

- Chuyện này khó mà nói, nhưng đoán chừng có khả năng nhất định.

Ý Thiên cau mày nói: 

- Giả thiết nơi này chính là nơi khai phái của Huyết Linh tông, như vậy khí huyết sát này chính là huyết phệ ma nguyên, ngươi có biết cách phá giải hay không?

Duyến Y Mộng chần chờ nói: 

- Chuyện năm đó Tam Thanh Thần Điện tiêu diệt Huyết Linh tông, thần điện có ghi chú chuyên môn, ta nhớ đoạn cuối cùng có nói, nói là Huyết Linh tông cũng không hoàn toàn bị trảm thảo trừ căn, còn có dư nghiệt may mắn còn sống. Nếu như ghi lại là thật, đây chắc có lẽ là nơi không phải nơi khai phái của Huyết Linh tông, mà là nơi dư nghiệt ẩn nấp.


Ý Thiên đồng ý nói: 

- Ngươi phân tích có đạo lý, trong động này có quan tài huyết sắc, ta có thể cảm ứng được trong đó có khí tức đáng sợ, chắc chắn có cao thủ đang ở bên trong.

Lời còn bên tai của hai người, đột nhiên kết giói phòng ngự của Hồng Vân Tráo sinh ra chấn động lớn, tiếng nổ điếc tai và khủng bố truyền vào tai của mọi người.

- Thiên đường có cửa ngươi không đi, địa ngục không lối ngươi lại vào, đúng là trời cũng giúp ta.

Một cực lớn huyết sắc thân ảnh hiện ra tại Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng trước mặt, cái kia Huyết Ảnh cao lớn bưu hãn, lớn lên hung thần ác sát, ba phần giống người bảy phần giống quỷ, hiển nhiên chính là một cái lớn huyết vượn.

Tâm thần Ý Thiên chấn động, toàn lực thúc dục Hồng Vân Tráo gia cố phòng ngự, trầm giọng nói: 

- Xem ra ngươi đoán đúng rồi, chúng ta gặp phải huyết viên.

Thần sắc Duyến Y Mộng nghiêm túc, nhắc nhở.

- Căn cứ Tam Thanh Thần Điện ghi lại, huyết viên là dị chủng thượng cổ, được truyền thừa huyết mạch Huyết Đào Kim Viên, có được thân thể bất tử. Tam Thanh Thần Điện từng phái năm đại cao thủ vây giết nó, cũng không thể tiêu diệt nó.

Sắc mặt Ý Thiên khẽ biến, hỏi: 

- Chiếu theo lời ngươi nói, Tam Thanh Thần Điện cũng không làm gì được nó?

Duyến Y Mộng trầm ngâm nói: 

- Muốn nói không làm gì được nó thì quá khoa trương rồi. Nhưng trên Vân Hoang đại lục này, Tam Thanh Thần Điện nếu muốn giết ma viên này phải thúc dục thần khí, nếu không đúng là không dễ dàng gì.

Tiếng vang lớn vang lên, chấn đắc Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng tam hồn xuất khiếu, bảy phách hoảng sợ, nguyên lực quanh người chấn động không thôi, song song bị nội thương.

Ý Thiên chửi bới một tiếng, cảm giác được Hồng Vân Tráo đang thừa nhận áp lực lớn lao, khí huyết sát khủng bố kia đột nhiên tới gần, khí huyết sát này mang theo lực ăn mòn vô cùng đáng sợ, nó hóa thành cây xiên ba chỉa đâm vào Hồng Vân Tráo của Ý Thiên.

Duyến Y Mộng thấy thế cả kinh, bật thốt lên nói:

- Coi chừng, đây là Xuyên Tâm Thứ của Huyết Linh tông, nhuệ khí khó ngăn cản, vô kiên bất tồi, năm đó Tam Thanh Thần Điện có không ít cao thủ chết dưới Xuyên Tâm Thứ. Nghe nói đây là tà binh thượng cổ, có thể đâm thủng phòng ngự cửu cấp tiên khí.

Câu câu sau cùng, Ý Thiên không cần nghe cũng đã biết rõ, hắn được tiên linh phản hồi tin tức, Xuyên Tâm Thứ này hung tâần ác sát, làm cho cửu cấp tiên khí Hồng Vân Tráo run rẩy, vô ý thức muốn trốn chết.

Cười khổ một tiếng, Ý Thiên đề phòng Hồng Vân Tráo bị Xuyên Tâm Thứ làm tổn hại, không thể không thu hồi Hồng Vân Tráo, trong động tràn ngập khí huyết sát, mang theo Duyến Y Mộng di động rất nhanh.

Vì bảo vệ Duyến Y Mộng, Ý Thiên đem Hồng Vân Tráo biến thành một kiện áo giáp diễm lệ, mặc lên người Duyến Y Mộng, lập tức tôn lên đường cong và vóc dáng cân đối của nàng.


Trong huyệt động này, một đầu huyết viên tóc đỏ cao chừng hai mét, tay cầm Xuyên Tâm Thứ hiện ra, miệng lớn dính đầy máu, múa tà binh trong tay, tiến hành đuổi giết Ý Thiên.

Ý Thiên dễ dàng lưu ý tình huống này, quang tài trong huyệt động cũng xốc lên, đoàn huyết vụ trên vách đá cũng biến mất không thấy gì nữa, chỉ có huyết vụ ở giữa không trung là vẫn còn.

Bốn phía xương khô qua lại, quỷ khí huyết sắc du động cao thấp, đã không còn phân biệt được thứ gì cả, phong kín đường ra, hình thành khu vực huyết sát, đoạn tuyệt đường lui của Ý Thiên.

Duyến Y Mộng có Hồng Vân Tráo hộ thể cho nên không sợ khí huyết sát này xâm nhập, ngược lại thỉnh thoảng nhắc nhở Ý Thiên nên né tránh như thế nào, hai người đồng tâm hiệp lực, gian nan duy trì trò đuổi giết trong huyệt động.

Huyết viên gào thét dữ tợn, âm thanh rung trời đất, giọng khủng bố của nó xoắn giết tất cả, khí huyết của Ý Thiên :quay cuồng, trọng thương thổ huyết.

Duyến Y Mộng thập phần lo lắng, nhưng lại bất lực, nàng truy cầu vô vi chi đạo, tu luyện Ngọc Thanh Vô Thượng Chân Quyết, không mang theo pháp bảo tá trợ, cũng không có binh khí hỗ trợ, bởi vậy trên người cũng không mang theo pháp khí gì.

Hôm nay nhìn qua Ý Thiên bị huyết viên đuổi giết tới bước đường cùng, Duyến Y Mộng không thể giúp được cái gì, trong nội tâm có cảm giác áy náy.

Ý Thiên tức giận muốn chết, di động nhanh chóng trong không gian nhỏ hẹp này, Xuyên Tâm Thứ không ngừng theo sát phía sau, lần lượt đánh vào hư không, khí lưu chán động mạnh, làm cho Ý Thiên thân ảnh lay động, khó có thể ổn định thân thể.

Trong hoàn cảnh đặc thù, Ý Thiên trọng thương tại thân, đối mặt với huyết viên khủng bố như thế này, uy lực Xuyên Tâm thứ tuyệt luân, cơ hồ không có chút sức chống cự nào cả.

So sánh với lúc trước nghênh chiến cao thủ của Thiên môn Tử phủ, Ý Thiên lần này càng chật vật, Thiên Tâm ý thức vận chuyển tốc độ nhanh nhất, huyền diệu khó giải thích tránh né huyết viên đuổi giết, còn phải suy nghĩ kế sách thật nhanh.

Đặt mình trong khu vực phong bế, Ý Thiên rất nhiều pháp quyết không thể phát huy tác dụng, cộng thêm trọng thương, tu vị thực lực giảm bớt đi nhiều, trong tay huyết viên là tà binh thượng cổ, Ý Thiên quả thực giống như người suy yếu gặp tử thần, không thể ngờ không thể làm gì.

Thổ huyết chạy như điên, Ý Thiên nghị lực kinh người, huyết viên nổi trận lôi đình, quanh thân tản mát ra khí thế khủng bố, trực tiếp đông thời không lại, khí lưu người lưu động.

Ý Thiên cảm thấy được nguy hiểm, hắn tức giận mắng một tiếng, tay trái đánh ra một chưởng, lòng bàn tay có ký hiệu chữ 'diệt' hiển hiện, đến mức không gian chấn động, ngạnh kháng xé rách không gian, đạt được tự do tạm thời.

Hai mắt huyết viên trợn tròn, trong ánh mắt huyết hòng đầy sát khí, lạnh lùng nói: 

- Diệt tuyệt chi lực, ngươi rốt cuộc là ai?

Ý Thiên không nói, hắn di động trong huyệt động rất nhanh, bị trận pháp ảnh hưởng, khu vực hắn hoạt động giảm dần.

Nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình huyết viên đột nhiên tăng vọt mấy lần, Xuyên Tâm Thứ trong tay bắn ra hào quang màu đen, có thể cố hóa không gian.

Thân thể Ý Thiên lay động, bị khí thế của huyết viên làm bị thương, khí tức thoáng cái chợt giảm mấy lần, trong ánh mắt có hào quang đắng chát hiện ra.

Tại Nam Dương này, Ý Thiên từng phong quang bực nào.

Thế nhưng mà đi vào Đạo Châu thì tất cả biến hóa, trở thành long vào nước cạn, hổ xuống đòng bằng.

Đặc biệt là hiện tại lâm vào cảnh sống chêt trước mắt, lâm vào tuyệt vọng.

Huyết viên bước ra một bước, huyệt động chấn động, khí lưu bắn ra khéến thân thể Ý Thiên đông cứng, khiến hắn vô lực trốn chết.

Sắc mặt Duyến Y Mộng kinh biến, bật thốt lên nói: 

- Ý Thiên, ngươi làm thế nào?

Cười khổ, Ý Thiên nói: 


- Tạm thời còn không chết được, sau đó thì khó nói.

Lăng không bay lên, Ý Thiên thi triển Hấp Tinh Hóa Hồn Đại Pháp cưỡng ép hút khí huyết sát vào trong người, dùng nó đổi lấy không gian hoạt động, đem Duyến Y Mộng kéo đến bên cạnh.

Huyết viên nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, hung ác nói: 

- Lúc này ngươi chết chắc!

Ý Thiên không chỗ có thể trốn, nhưng ánh mắt mắt lấp lánh, hiển nhiên vẫn còn cố gắng cuối cùng, không muốn chết trong tay của huyết viên.

Thời điểm này trên người Duyến Y Mộng tỏa ra hào quang thần thánh, trên gương mặt xinh xắn mang theo tươi cười đón nhận cái chết.

- Ta thay ngươi ngăn cản một chút, chính ngươi tìm cơ hội trốn đi.

Đưa lưng về phía Ý Thiên, Duyến Y Mộng ngữ khí bình thản, giờ phúc này khôi phục khí độ như ban đầu.

Ý Thiên ngoài ý muốn, hắn kinh ngạc, còn có cảm giác ôn hòa bao phủ nội tâm của hắn.

Cánh tay trái vừa thu lại, Ý Thiên kéo Duyến Y Mộng vào trong ngực, trầm giọng nói: 

- Đừng xúc động, chúng ta vẫn chưa đi tới mức sơn cùng thủy tận đâu, chúng ta còn có thể đánh cược một lần.

Duyến Y Mộng nghi vấn, giờ này khắc này đã là lúc sơn cùng thủy tận, Ý Thiên còn có thể làm gì?

Thời điểm Duyến Y Mộng trầm tư thì huyết viên cao lớn tới gần, tay trái quét ngang, ý định trực tiếp bắt hai người vào trong tay của mình.

Một khắc này quanh người Ý Thiên có hào quang lóng lánh hiện ra, trong tình huống không có đường lui, đột nhiên hắn tế Âm Dương tuyền.

Nhưng thấy hào quang màu xanh lóe lên, Âm Dương tuyền từ trong người Ý Thiên bay ra ngoài, hóa thành ao nước nhỏ hai ba trượng, quay chung quanh người của Ý Thiên cùng Duyến Y Mộng thật nhanh,

Thời điểm Âm Dương tuyền xuất hiện thì tay trái huyết viên cũng chụp tới, vừa vặn đâm vào dương tuyền.

Đến lúc đó chỉ nghe huyết viên nổi giận gầm lên một tiếng, nhanh chóng thu bàn tay trái lại, nó giống như gặp phải quỷ, đột nhiên nhảy ra xa tránh né.

Âm Dương tuyền chính là thiên địa âm dương chi khí biến thành, có thể ăn mòn tất cả sinh mệnh thể không còn thuần dương thuần âm, trừ phi là có thể chất thần cách tuyệt thế vô song như Ý Thiên.

Duyến Y Mộng thấy thế, hoảng sợ nói: 

- Đây là Âm Dương tuyền?

Ý Thiên gật đầu nói: 

- Đúng là Âm Dương tuyền, ta quên Âm Dương tuyền có lẽ có trợ giúp cho ngươi, có thể gia tốc ngươi chữa thương, đi thôi.

Tay trái vung lên, Ý Thiên thu Duyến Y Mộng ném vào âm tuyền, băng thanh ngọc khiết mà ươợc Huyền Âm chi khí thoải mái thì nội thương gì cũng nhanh chóng biến thành tốt đẹp, tu vị thực lực cũng tăng lên trong quá trình khôi phục.

Huyết viên gào thét, nó hơi e ngại Âm Dương tuyền, cũng có không cam lòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận