Thời điểm này Đoạt Hồn Thú cánh vàng thét dài một tiếng, thân thể hóa thành tro tàn, nguyên thần đang giãy dụa đau khổ trên không trung, bị vô số ý niệm vây khốn bên trong.
Ý Thiên lúc này đã hạ quyết tâm, Vạn Vật Vô Cực phối hợp ý niệm công kích, không giết địch nhân không bỏ qua.
Tà Đồng hét lên điên cuồng, lục lạc đồng trên đầu dưới ăn mòn đáng sợ của Vạn Vật Vô Cực đang từ từ biến nhỏ lại.
Mỗi một lần thu nhỏ lại thân thể Tà Đồng run rẩy thêm một lần, khóe miệng máu tươi tràn ra, thương thế trong người nặng hơn, trở nên yếu ớt.
Ánh mắt Ý Thiên như đuốc, thần uy khó lường, nhưng mà trong lòng của hắn hiểu được, chính mình kỳ thật cũng chống lại rất vất vả.
Rất nhanh Đoạt Hồn Thú cánh vàng chết đi, cơ hồ tất cả công kích đều rơi vào người của Tà Đồng, hắn vừa sợ vừa giận, không thể không thi triển tuyệt kỹ bảo vệ tính mạng, triệu hoán cao thủ của Cửu U Ma Thú Môn, mở thông đạo thời không, đào tẩu.
- Xú tiểu tử ngươi nhớ kỹ cho ta, ta tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi đâu.
Ánh sáng nhạt lóe lên, Tà Đồng trốn vào trong đường hầm thời không do cao thủ Cửu U Ma Thú Môn mở ra, trong nháy mắt biến mất.
Ý Thiên thở ra một hơi, thu hồi thế công, thân thể vô lực ngã xuống, lại bị Duyến Y Mộng ôm cổ.
Khi Ý Thiên ngã xuống, hiện tượng thiên văn dị biến trong nháy mắt khôi phục, vài đạo ý thức phá không bay tới, đang tra xét nơi này.
Sắc mặt Duyến Y Mộng biến hóa, ôm Ý Thiên lóe lên rồi biến mất, sau một khắc đang ở trong tòa núi sâu không biết tên.
Lúc này Ý Thiên hết sức yếu ớt, ánh mắt ảm đạm mang theo vài phần đắng chát, nói:
- Làm phiền thánh nữ chiếu cố ta, thật sự là...
Duyến Y Mộng lắc đầu nói:
- Không nên gọi ta là thánh nữ, gọi ta là Y Mộng.
Ý Thiên khổ sở nói:
- Quá thân mật, ta sẽ không thể quên được.
Duyến Y Mộng nhìn con mắt Ý Thiên, hỏi:
- Ngươi muốn quên tất cả hay sao?
Ý Thiên chần chờ nói:
- Ta không biết, hoặc có lẽ bây giờ muốn quên cũng trễ rồi.
Trả lời như thế khiến cho Duyến Y Mộng cười, nàng tìm một tảng đá ngồi xuống, nhẹ nhàng để Ý Thiên nằm ngang, để cho hắn nằm trên đùi của mình.
Ý Thiên nhìn qua Duyến Y Mộng mỉm cười, khẽ thở dài:
- Nếu để cho cao thủ Tam Thanh Thần Điện nhìn thấy, khẳng định lại nói ta lừa gạt thánh nữ của bọn họ, khi đó ta sẽ không được an bình.
Duyến Y Mộng trợn mắt nhìn Ý Thiên, mang theo tư thái nữ nhi, mắng:
- Ngươi còn nói, nếu ngươi không trêu chọc Liệt Dương Thần Điện Ứng Thải Liên, làm gì chọc ra phiền toái như thế này?
Sắc mặt Ý Thiên biến hóa, hắn nhớ lại, cười khổ nói:
- Ta làm sao muốn trêu chọc nàng ah, ta cũng không có cách nào. Nếu không phải nàng nổi giận truy sát ta, chúng ta làm gì xông vào trong Huyết Dục Linh Giới, há xảy ra chuyện dây dưa với nhau?
Duyến Y Mộng ôn nhu nói:
Đã qua rồi, bỏ đi, thương thế của ngươi hiện tại rất nghiêm trọng, chúng ta nên tìm nơi tốt cho ngươi chữa thương đi.
Ý Thiên hỏi:
- Đây là đâu, ta cảm giác không phải Thiên Nhất sơn mạch.
Duyến Y Mộng trầm ngâm nói:
- Đây là Đạo Châu Tề quốc Nguyên Linh Sơn, là tông môn của Kỳ Vật Phái. Kỳ Vật Phái dùng thu nạp kỳ vật trong thiên hạ làm tôn chỉ, có rất nhiều linh thảo tiên dược, thương thế của ngưởi rất nghiêm trọng, ta muốn mang ngươi tới đây tìm linh dược.
Ý Thiên kinh nghi nói:
- Tìm dược?
Duyến Y Mộng phức tạp cười cười, nói khẽ:
- Đừng hỏi nhiều, tới lúc đó ngươi sẽ biết rõ, đi thôi.
Đứng dậy, Duyến Y Mộng lóe lên rồi biến mất, mang theo Ý Thiên lặng lẽ biến mất trong núi rừng.
Kỳ Vật Phái nằm trong cảnh nội Đạo Châu Tề quốc, tọa lạc trên Nguyên Linh Sơn, là môn phái trung đẳng không lớn không nhỏ.
Kỳ Vật Phái thực lực không tính là mạnh mẽ, nhưng trận pháp phòng ngự của Nguyên Linh Sơn nổi danh khắp thiên hạ, đó là tường đồng vách sắt.
Kỳ Vật Phái thu nạp không ít kỳ vật trong thiên hạ, dùng tiên thảo linh dược nổi danh nhất, rất nhiều môn phái đều mộ danh đến đây xin thuốc, nhưng phải có điều kiện trao đổi.
Bởi vì vậy mà Kỳ Vật Phái đắc tội không ít người, vẫn bị các đại môn phái nhìn chằm chằm vào.
Cũng may Nguyên Linh Sơn phòng ngự rất mạnh, không phải vạn bất đắc dĩ, cao thủ môn phái khác sẽ không xông vào đây.
Trước mắt Duyến Y Mộng mang theo Ý Thiên đi tới chân núi Nguyên Linh Sơn, nhìn qua đỉnh núi bi sương mù che phủ, có thể thấy được từng đạo kim quang bắn ra xa xa, đó là trận pháp hộ sơn của Kỳ Vật Phái.
Ý Thiên dường như nhìn thấy một gốc đại thụ, nhìn qua mây Nguyên Linh Sơn trong mây mù, cảm giác nơi này thập phần quỷ dị, chính mình lại không nhìn thấy linh khí chấn động, nói rõ có người thiết kế phong tỏa không gian đặc thù, che đậy linh lực chấn động lại.
Duyến Y Mộng đứng bên cạnh Ý Thiên, ánh mắt lập loè nhìn qua đỉnh núi, nàng đang âm thầm thăm dò trận pháp của Nguyên Linh Sơn.
Một lát sau Duyến Y Mộng thu hồi ánh mắt, nói khẽ:
- Phòng ngự của Nguyên Linh Sơn quả nhiên danh bất hư truyền, muốn tự do ra vào đúng là quá khó khăn.
Ý Thiên cười nói:
- Muốn vào ra không khó, mấu chốt là muốn người ta không phát hiện là quá khó.
Duyến Y Mộng phức tạp cười cười, không có đáp lời.
Lúc này trăng đã lên ngọn cây, màn đêm tiến tới, hơi lạnh bao phủ núi rừng, cho người ta cảm giác tịch mịch nói không nên lời.
Ý Thiên quan sát hồi lâu, nói khẽ:
- Trận pháp phòng ngự của Nguyên Linh Sơn có quan hệ tới tiên khí, cũng không phải là trận pháp bảo hộ đơn thuần.
Duyến Y Mộng thanh nhã nói:
- Đạo Châu bảy nước, môn phái mấy ngàn, các loại linh khí, tiên khí số lượng cũng không ít, đây lại là nơi tập trung nhiều người luyện khí nhất Vân Hoang đại lục. Tại Vân Hoang đại lục này phật môn và đạo môn là hai nơi tập trung luyện khí, trong đó đạo môn thứ nhất, phật môn thứ hai.
Những chuyện này Ý Thiên có nghe thấy, nhưng hắn không quá rõ ràng, có quan hệ tới luyện khí hắn không biết bao nhiêu cả.
- Tự tiện xông vào Nguyên Linh Sơn nguy hiểm quá lớn, chúng ta cùng nhau đi thử vận khí đi, ta thấy còn không bằng tìm nơi ẩn nấp, nhiều tìm chút thời giờ, như vậy rất tốt.
Duyến Y Mộng nói:
- Ngươi bị thần khí của Liệt Dương Thần Điện gây thương tích, dưới tình huống bình thường, thương thế này không cách nào khỏi hẳn. Ta nghe nói Kỳ Vật Phái có một gốc Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa, là đệ nhất kỳ vật của Vân Hoang, nghe nói có thể trị hết tổn thương do thần khí gây ra.
Ý Thiên hiếu kỳ nói:
- Hàn Tinh Thiên Hồn Hoa, tại sao cái tên này ta chưa từng nghe qua?
Duyến Y Mộng cười nói:
- Hoa này rất quỷ dị, chính là vật mang điềm xấu, người biết lai lịch của nó phần lớn sẽ không nói tới. Kỳ Vật Phái xem vật này chính là trấn tông chi bảo, gieo trồng trong địa tâm hàn tuyền, bố trí cơ quan trùng trùng điệp điệp, tùy thời nào cũng có cao thủ gác. Cửu U Ma Thú Môn nhiều lần cho cao thủ tới cướp, kết quả đều không công mà lui.
Ý Thiên nghi vấn nói:
- Nếu phòng ngự cẩn mật như thế, chúng ta chẳng phải cũng không có cơ hội ra tay?
Duyến Y Mộng trầm ngâm nói:
- Chúng ta chỉ có thể đánh cược vận khí một lần, xem đêm nay có cao thủ tới cướp Thúy Ngọc Thiên Tham hay không!
Ý Thiên hiếu kỳ nói:
- Thúy Ngọc Thiên Tham là cái gì?
Duyến Y Mộng nói:
- Đó là tiên sâm vạn năm, tên là Thúy Ngọc Thiên Tham, cũng là trọng bảo của Kỳ Vật Phái, vẫn chú ý tới ngươi, thường xuyên có cao thủ các môn phái tới cướp đoạt, nếu hôm nay có người tới thì chúng ta có thể thừa dịp hư mà vào.
Ý Thiên nghi vấn nói:
- Tiên sâm vạn năm không tính là gì, tại sao cướp đoạt như vậy?
Duyến Y Mộng giải thích nói:
- Thúy Ngọc Thiên Tham đã sớm thành tinh, nhưng dù sao nó cũng là thiên địa linh khí tạo thành, nếu có thể thôn phệ luyện hóa nó, thậm chí có thể trực tiếp phi thăng Bát Cực Thần Châu.
Nghe được phi thăng Bát Cực Thần Châu, Ý Thiên đột nhiên có hứng thú, hỏi:
- Dưới tình huống bình thường, làm thế nào có thể phi thăng Bát Cực Thần Châu, Vân Hoang đại lục cùng Bát Cực Thần Châu có quan hệ như thế nào?
Duyến Y Mộng hơi ngoài ý muốn, dường như không thể ngờ Ý Thiên không biết chuyện này.
Nhưng mà cẩn thận nghĩ lại, chuyện này không xem vào đâu, dù sao Vân Hoang đại lục này người chính thức hiểu được cách phi thăng Bát Cực Thần Châu vẫn quá ít.
- Bát Cực Thần Châu là thế giới tu tiên, Vân Hoang đại lục là thế giới tu chân, đây là hai thế giới hoàn toàn khác nhau, nhưng lại tồn tại liên quan hiển nhiên.
- Liên quan thế nào?
Duyến Y Mộng cười nhạt một tiếng, ánh mắt nhìn ra xa xa, nói:
- Người tu chân ở Vân Hoang đại lục này tu vị đạt tới trình độ nhất định có thể phi thăng Bát Cực Thần Châu, bước vào hàng ngũ tu tiên. Dưới tình huống bình thường, người tu chân muốn đạt tới cảnh giới Võ Thánh đỉnh phong mới có hi vọng phi thăng Bát Cực Thần châu. Trên Vũ Thánh chính là hàng ngũ tu tiên, nhưng ở tại Bát Cực Thần Châu mà nói chính là cấp bậc thấp nhất.
Ý Thiên hiếu kỳ nói:
- Như thế nào mới phi thăng? Tu vị đủ thì tự động phi thăng sao?
Duyến Y Mộng cười nói:
- Đương nhiên sẽ không đơn giản như vậy, nếu không Bát Cực Thần Điện há có thể thống trị Vân Hoang vạn năm? Theo ta biết, Vân Hoang đại lục tài nguyên thiếu thốn, muốn tu luyện đến cảnh giới Vũ Thánh là không có khả năng, trừ phi có cơ duyên nghịch thiên, hoặc là chiếm được tài nguyên. Trên Vân Hoang đại lụcnày không cách nào tu luyện tới Vũ Tiên, đây là cực hạn của hoàn cảnh, dù ai cũng không cách nào cải biến. Đương nhiên, tiên nhân của Bát Cực Thần Châu có thể tới Vân Hoang đại lục, nhưng thực lực giảm đi rất nhiều, sẽ rớt xuống cảnh giới Vũ Thánh, bởi vậy bọn họ bình thường đều không muốn tới đây.
- Bát Cực Thần Châu cùng Vân Hoang đại lục là hai giới khác nhau, nhưng mà cũng có tương thông với nhau, dù sao Vân Hoang đại lục là khởi nguyên chi địa, là căn nguyên của ngàn vạn sinh linh. Tại Vân Hoang đại lục này Bát Cực Thần Điện thống ngự tứ phương, đó là bởi vì Bát Cực Thần Điện lệ thuộc tám đại tiên phái của Bát Cực Thần Châu, đại biểu tám thế lực lớn. Bát Cực Thần Điện xuất hiện tại Vân Hoang đại lục chính là vì trấn thủ thông đạo giữa Vân Hoang đại lục cùng Bát Cực Thần Châu. Muốn phi thăng tới Bát Cực Thần Châu thì nhất định phải đi thông đạo của Bát Cực Thần Điện, nếu không cũng chỉ có thể từ Chuyển Sinh Môn đi vào Bát Cực Thần Châu.
Ý Thiên kinh nghi nói:
- Chuyển Sinh Môn, đây không phải là một trong bảy đại thần tích ở Vân Hoang sao, làm sao có quan hệ tới Bát Cực Thần Châu?
Duyến Y Mộng nói:
- Theo ta biết, Vân Hoang đại lục cùng Bát Cực Thần Châu có ngăn cách với nhau, có chín chỗ thông đạo tương liên, Chuyển Sinh Môn là một trong số đó. Trừ Chuyển Sinh Môn, còn lại tám thông đạo phân biệt bị Bát Cực Thần Điện chiếm cứ, muốn phi thăng Bát Cực Thần Châu, nhất định phải thông qua Bát Cực Thần Điện, nếu không khó càng thêm khó.
Ý Thiên nghe thế xem như hiểu rõ.
- Ngươi nói cho dù tu luyện tới Vũ Thánh đỉnh phong là được tư cách phi thăng Bát Cực Thần Châu, nhưng không tìm ra thông đạo cũng chẳng dùng được gì? Mà cả Vân Hoang đại lục chỉ có chín thông đạo, trừ Chuyển Sinh Môn, tám chỗ còn lại bị Bát Cực Thần Điện phân biệt chiếm cứ?
Duyến Y Mộng cảm khái nói:
- Đây là căn bản Bát Cực Thần Điện hùng bá vạn năm, thông đạo là điều kiện cần thiết giúp Bát Cực Thần Châu cường thịnh, nguyên nhân là do Bát Cực Thần Châu vận chuyển nhân tài, nắm giữ Vân Hoang đại lục có ngoài chín thành tài nguyên cộng thêm có Bát Cực Thần Châu làm chỗ dựa, ai cũng không làm gì được Bát Cực Thần Điện. Đương nhiên, phi thăng Bát Cực Thần Châu cần thỏa mãn rất nhiều điều kiện, trong đó đáng sợ nhất chính là trải qua thiên phạt trong quá trình phi thăng, rất nhiều cao thủ sẽ chết trong thiên phạt.
Ý Thiên hỏi:
- Thiên phạt giống như thiên kiếp người tu chân tấn chức hay sao?
Duyến Y Mộng gật đầu, quay đầu nhìn qua xa xa, trong bầu trời đêm có mấy đạo hào quang tới gần, thẳng đến chỗ Nguyên Linh Sơn.
Ý Thiên cũng phát hiện vầng sáng kia, phát hiện đó là một con chim lớn hỏa hồng.
Dưới bóng đêm, một đầu chim lửa toàn thân sáng ngời xuất hiện, nâng đuôi cánh thật dài, vạch phá tấm màn đen, dẫn động tứ phương.
Ý Thiên hơi ngoài ý muốn, cảnh này quá lộ liễu, sợ người trong thiên hạ không biết tới mình.
Trong nháy mắt chim lửa nhìn quyaNguyên Linh Sơn, há miệng bắn ra một cột lửa, lập tức đốt nửa đỉnh núi, khiến cho bầu trời đêm bừng sáng.
Mà đúng vào lúc này, Ý Thiên cảm giác được mặt đất dưới chân run rẩy, đó là kêt quả của sinh vật cỡ lớn di chuyển bên dưới.
Ánh mắt Duyến Y Mộng khẽ biến, thấp giọng nói:
- Cơ hội tới, nhưng không ngờ nó đáng sợ hơn những gì ta đã nghĩ.
Vừa mới dứt lời, trong đêm tối đột nhiên có một đạo hào quang bắn lên trời, một con hắc xà vô cùng to lớn từ dưới đất bắn lên cao, đứng vững trên không trung mấy ngàn trượng, cũng đứng ngang hàng với chím lửa.
Quanh người con hắc xà này có lân giáp bao phủ, hiện ra hào quang xanh sẫm, đầu rắn cực lớn hình vuông, trên đầu không có sừng nhưng mà hai mắt đỏ như đèn lồng, vừa nhìn qua đã biết tánh khí cuồng bạo.
Nhưng mà sau khi chim lửa dừng lại trên không trung, cánh lửa vung vẩy, phạm vi bao phủ hơn mười dặm, giờ phút này nó quya đầu nhìn qua hắc xà, giống như nhìn thấy đối thủ truyền kiếp.
Ánh mắt Ý Thiên cổ quái nhìn qua hai con quái thú, phát hiện trên đỉnh đầu của hắc xà vậy lại có một quỷ ảnh toàn thân đen nhánh, giống như u linh đứng đó, tản mát ra hương vị âm trầm, khủng bố.
Mà trên lưng của chim lửa có hai thân ảnh đang đứng, dưới ánh lửa chiếu rọi thấy rõ dung mạo.
Duyến Y Mộng biểu lộ ngưng trọng, thấp giọng nói:
- Hắc xà cùng chim lửa đều là một trong thập đại hung thú của linh giới, hắc xà chính là thượng cổ dị thú Hắc Giáp Vương Xà, đứng hàng thứ tư trong thập đại hung thú linh dị giới. Chim lửa xuất thân từ Hỏa Diệm sơn, được xưng là Huyết Dực Thiên Ưng, đứng hàng thứ ba trong thập đại hung thú...
Trong khi nói chuyện, tại hướng khác của Nguyên Linh Sơn có một con rết khổng lồ toàn thân đỏ sậm xuất hiện, thân hình to lớn đứng vững trong màn đêm, toàn thân tản mát khí tức hung tàn quỷ dị.