Thiên Thánh

Thông qua dò xét sơ bộ, Ý Thiên nắm giữ một ít tình huống, khóe miệng mỉm cười.

- Đi thôi, chúng ta đi đỉnh núi.

Dãy núi uốn lượn, dọc theo đường núi dốc đứng, đám người Ý Thiên tiếp
tục đi lên phía trước, trên đường đi đều có bóng dáng thiện nam tín nữ.

Kiếm Vô Địch cảm khái nói:

- Nơi đây đúng là nhiều người, Phật Châu không giống U Châu chút nào.

Kiếm Vô Địch là người U Châu, lần đầu tiên tới Phật Châu, tự nhiên là lòng có cảm khái.

Tô Nhã Ngọc nói:

- Phật Châu lễ phật hành hương cực thịnh, người tu phật nếu được chúng
nhân tín ngưỡng, thu lấy tín ngưỡng lực, đối với phật hiệu có tăng lên
rất rõ ràng.

Từ Nhược Hoa nói:

- Ta có thể cảm ứng được tín ngưỡng lực nồng đậm ở đây, đây là một loại niệm lực, có trợ giúp lớn cho tâm thuật của ta.

Liễu Như Nguyệt nói:

- Đã như vậy, ngươi phải nắm chặt cơ hội, hảo hảo tu luyện ah.

Từ Nhược Hoa gật đầu, trên đường đi tới đây hấp thu niệm lực, nhưng mà không phải quá nhanh.

Sau một nén hương, đám người Ý Thiên đi tới bên ngoài miếu thờ, phát hiện một thân ảnh quen thuộc.

- Mau nhìn, là Phi Phàm công tử, bên cạnh có một ni cô!

Giọng của Tiêu Minh Nguyệt khiến mọi người chú ý, nhưng thấy trong miếu
thờ bên cạnh Phi Phàm công tử có ni cô chừng ba mươi mấy tuổi, hai người dường như đang nói cái gì đó.

Đột nhiên Phi Phàm công tử quay đầu lại, vừa vặn trông thấy đám người Ý
Thiên, trên gương mặt mang theo nét vui vẻ lạ thường, cảnh này khiến mọi người không hiểu.

Chư Cát Đằng Huy nhận ra Phi Phàm công tử, cười lạnh nói:

- Nhìn nụ cười âm trầm của hắn thì khẳng định có âm mưu gì đang chờ chúng ta.

Lạc Ngọc Kiều là người ngay thẳng, khẽ nói:

- Sợ hắn làm gì, nếu không trực tiếp bắt hắn, chậm rãi ép hỏi.

Ý Thiên cười nói:

- Không vội, nếu tới thì cũng nên xem bọn chúng có bịp bợm gì đã.

Tiếp tục lên núi, Ý Thiên mang theo mọi người đi chừng nửa canh giờ, rốt cục đi lên đỉnh Cửu Hoa Sơn.

Ở đây có ba miếu thờ, phân bố hình tam giác, trung giang là một quảng trường lớn, hội tụ mấy vạn người.

Nhìn qua một màn này, Ý Thiên biểu lộ quái dị, mọi người sợ hãi thán phục không thôi.

Trương Tuyết nói:

- Tình huống hôm nay quái dị, chúng ta nên cẩn thận.

Nam Cung Tú Vân không nói, Triệu Phi Loan cùng Ngô Nhã Cầm tắc không rõ
ràng cho lắm, chỉ có Tô Nhã Ngọc cùng Tiêu Minh Nguyệt dường như cảm ứng được khí tức nguy hiểm.


Tào Băng Oánh đứng bên cạnh Ý Thiên, tùy thời chuẩn bị phát động phòng
ngự, tấn chức Nguyên Đế cho nên Tào Băng Oánh vận dụng trận pháp tới mức lô hỏa thuần thanh.

Kiếm Vô Địch hiếu kỳ nhìn qua bốn phía, nghi vấn nói:

- Hiên Viên thế gia đã ước định nơi đây, vì sao không thấy bóng dáng.

Ý Thiên lạnh nhạt nói:

- Cao thủ Hiên Viên thế gia đã tới, đang ở trong một miếu thờ. Bọn họ
hẳn phát hiện tình huống không đúng nên không có hiện thân.

Kiếm Vô Địch nghi ngờ nói:

- Hào khí không đúng? Sao ta không thấy?

Liễu Như Nguyệt nói:

- Ta cảm thấy được có người Bát Cực Thần Điện chúng quanh, bọn chúng đang giám thị chúng ta.

Tô Nhã Ngọc nói:

- Không chỉ có người của Bát Cực Thần Điện, còn có một ít thân ảnh quen thuộc.

Tào Băng Oánh nói:

- Địch không động, ta không động, nơi này có rất nhiều người hành hương, cũng không thích hợp giao chiến, đoán chừng Bát Cực Thần Điện cũng
không dám như thế nào.

Ý Thiên nhìn qua Từ Nhược Hoa, cười nói:

- Đến đây ta giúp ngươi một tay. Giúp tâm thuật của ngươi tăng thêm một bậc.

Từ Nhược Hoa khó hiểu, nhưng lập tức cảm ứng được niệm lực không ngừng
rót vào trong người của nàng, nàng lặp tức vứt bỏ tạp niệm, chuyên tâm
tu luyện.

Giờ khắc này Ý Thiên thúc dục Vạn Vật Vô Cực, thu tín ngưỡng của ngàn
vạn tín đồ chung quanh Cửu Hoa Sơn hội tụ vào trên người của Từ Nhược
Hoa, giúp nàng tu luyện thật tốt.

Những tín ngưỡng lực này đối tượng là phật tổ, có ý thức gia tăng lên người tượng phật trong chùa miếu, lại bị Ý Thiên âm thầm gian lận, nửa
đường dẫn đạo rót vào trên người Từ Nhược Hoa.

Điểm này Trương Tuyết thập phần rõ ràng, mà một ít cao tăng trên Cửu Hoa Sơn cũng có phát giác.

Nhưng mà tới lúc những cao tăng này tỉnh ngộ và muốn vãn hồi đã quá chậm rồi.

Ý Thiên có Vạn Vật Vô Cực huyền diệu tuyệt luân, một khi phát động thì
tùy tâm sở dục, khống chế thiên địa, tự nhiên sẽ không dễ dàng phá giải.

Từ Nhược Hoa ngồi xếp bằng tại chỗ, phật quang hội tụ quanh người, vô số kim quang bao phủ người nàng giống như phật tổ hiển linh.

Một khắc này thiện nam tính nữ nhìn thấy Từ Nhược Hoa bộc phát kim
quang, đều cho rằng nàng là thánh nữ phật môn, nhao nhao quỳ lạy nàng,
mang tín ngưỡng rót vào người của nàng.

Kể từ đó Từ Nhược Hoa lập tức đột phá bình chướng, từ Huyễn Đế tấn thăng làm Ảnh Đế, đây là tăng vọt về chất.

Ảnh Đế thiên kiếp hình thành trên không trung, dọa hỏng rất nhiều thiện nam tín nữ.

Mà khi những thiên kiếp kia tác dụng lên người Từ Nhược Hoa thì bị nàng

hấp thu, những người hành hương càng tin vững chắc Từ Nhược Hoa chính là đại năng phật môn, có khả năng là thánh nữ chuyển thế, trong nội tâm
thành kính càng đậm, tín ngưỡng lực càng mạnh hơn nữa, thúc đẩy Từ
Nhược Hoa tăng thực lực như bão táp.

Ý Thiên vui vẻ ra mặt, dùng loại phương thức này tăng tu vị của Từ Nhược Hoa tuyệt đối ngoài ý muốn của mọi người.

Càng làm cho Ý Thiên kinh ngạc là, giờ phút này tín ngưỡng lực của ngàn
vạn người hội tụ vào người Từ Nhược Hoa, sau khi nàng vừa tấn chức Ảnh
Đế, tu vị tiếp tục tăng vọt, rất nhanh đạt tới Ảnh Đế đỉnh phong, rất có dấu vết đột phá.

Vũ Thánh cùng Vũ Đế có cách biệt một trời một vực, cũng không phải dễ dàng tăng lên như vậy.

Mặc dù có năng lượng sung túc cũng cần có cơ hội

Từ Nhược Hoa giờ phút này tâm vô tạp niệm, tiến vào cảnh giới không
minh, vô số niệm lực vờn quanh người của nàng, giống như một bàn tay nhỏ bé vuốt ve tâm linh của nàng.

Một khắc này Từ Nhược Hoa cảm ứng cực kỳ mẫn cảm, vô hạn phóng đại tâm
linh chấn động, lập tức bao phủ Cửu Hoa Sơn, khắc sâu vào trong đầu của
mỗi người ở chung quanh.

Loại cảm thụ thiên địa chí lý kỳ diệu này làm cho Từ Nhược Hoa lập tức
cảm thấy được không ổn, bởi vì những gương mặt trong đó có không ít
gương mặt quen thuộc, kể cả Phi Phàm công tử, Mộc Thanh Y, Duyến Nhược
Thủy, U Mộng Điệp, Mai Nhược Tuyết.

Mặt khác Ngọc Thuần Dương, Lý Đạo Nhất đã ở Cửu Hoa Sơn, Cao Dương cùng
Câu Hồn Ma Địch đang ở trên đám mây cũng không có tránh được Từ Nhược
Hoa cảm ứng.

Ngoài ra Hiên Viên Minh Chí đang ở trên Cửu Hoa Sơn đang đứng trong một góc miếu thờ.

Cảm thấy được tình huống không ổn, Từ Nhược Hoa từ trong cảnh giới không minh tỉnh lại, mất đi cơ hội tấn chức Vũ Thánh.

Đương nhiên giờ này khắc này cũng không thích hợp, cho nên Từ Nhược Hoa cũng không có tiếc hận.

Mở to mắt, Từ Nhược Hoa nhìn qua Ý Thiên, thấp giọng nói:

- Nơi này có cao thủ Bát Cực Thần Điện, bọn chúng biết rõ hành tung của chúng ta.

Ý Thiên cười nói:

- Ta biết rõ, dù sao chúng ta chuẩn bị gặp cao thủ Bát Cực Thần Điện, ngươi không cần lo lắng.

Từ Nhược Hoa sững sờ, nhưng
không có hỏi nhiều, nàng hiện tại tấn chức thành Ảnh Đế, đã là Ảnh Đế
đỉnh phong, lòng tự tin cũng tăng lên rất nhiều.

Bởi vì Ảnh Đế thiên kiếp cho nên rất nhiều cao thủ hội tụ quanh đỉnh Cửu Hoa Sơn, tình thế càng trở nên quái dị.

Trong đám người, gương mặt quen thuộc dần dần rõ ràng, đầu tiên là U
Mộng Điệp cùng Mộc Thanh Y, tiếp theo là Phi Phàm công tử, Mai Nhược
Tuyết, Duyến Nhược Thủy.

Những người này từ các phương vị khác nhau, đang lưu ý tình huống đoàn người Ý Thiên.

Lúc nàyÝ Thiên có nhiều người, mà tu vị cao thấp không đều, từ Thánh Đế đến Ảnh Đế, khoảng cách rất lớn.

Ý Thiên không thèm để ý, ngược lại đưa ánh mắt nhìn vào cửa miếu thờ,
chỉ thấy Hiên Viên Minh Chí chậm rãi đi ra, trên gương mặt tuấn lãng mỉm cười mê người.


Bên cạnh Hiên Viên Minh Chí còn có hai cao thủ đi theo, chính là Vũ Thánh.

Mà Ý Thiên biết, Hiên Viên Minh Chí chính là sơ cấp Vũ Thánh, mà hai
người bên cạnh hắn bộ dáng chừng bốn năm mươi tuổi, toàn thân tỏa ra khí phách vương giả, đoán chừng ít nhất đều là sơ cấp Vũ Thánh.

Hiên Viên thế gia thoáng cái phái ra ba Vũ Thánh, thành ý bực này không ai hoài nghi.

Nhưng mà lựa chọn tại Cửu Hoa Sơn dường như có huyền cơ khác. Hiên Viên Minh Chí nhìn qua Ý Thiên gật gật đầu, truyền âm nói:

- Nơi này có cao thủ Bát Cực Thần Điện, ngươi nên cẩn thận một chút, hợp tác của chúng ta hữu hiệu, sau đó ta tại Đào Hoa Cốc phía tây nam ba
trăm dặm chờ ngươi.

Nói xong câu này, Hiên Viên Minh Chí liền mang theo hai Vũ Thánh rời khỏi Cửu Hoa Sơn, theo nhiều người hành hương rời đi.

Ý Thiên mỉm cười gật đầu, không có vạch trần quan hệ của nhau, bởi vì không phải thời cơ tốt nhất.

Quét mắt nhìn qua đám người Duyến Nhược Thủy, U Mộng Điệp cùng Mai Nhược Tuyết, Ý Thiên mỉm cười mê người, lập tức mang theo mọi người đi xuống
chân núi.

Cửu Hoa Sơn rất lớn, trừ nhiều miếu thờ ra, cũng không có thiếu u cốc núi rừng.

Ý Thiên cố ý mang theo mọi người đi tới rừng rậm, đám người chú ý mật thiết sau lưng vô cùng vui vẻ.

Một lát sau đi tới một sơn cốc xa xôi, cao thủ Bát Cực Thần Điện rốt cục hiện thân.

Trước đó tại bên ngoài Hỏa Linh Thành, cao thủ Bát Cực Thần Điện bởi vì
Trương Tuyết xuất hiện cho nên thất bại trong gang tấc, còn tổn thất
không ít Ảnh Đế cùng Huyễn Đế.

Hôm nay địa điểm đổi thành Cửu Hoa Sơn, cao thủ Bát Cực Thần Điện hội tụ lần nữa, vây đám người Ý Thiên vào trong sơn cốc.

Lúc này trừ Bát Cực Thần Điện ra, còn có nhiều người quen khác.

Đầu tiên là Phi Phàm công tử, bên cạnh còn có ni cô, nhìn qua chừng ba mươi bảy tuổi, lại có phần có vài phần tư sắc.

Tiếp theo Câu Hồn Ma Địch cùng Cửu U Ma Thú Môn Tà Đồng, hai người xuất hiện trong sơn cốc, một bộ dáng xem náo nhiệt.

Thứ ba là Vân Châu Thiên Ma giáo, do Cao Dương suất lĩnh, có năm người.

Lần trước cao thủ bị Ý Thiên trọng thương, dẫn xuất Thiên Ma giáo chủ.

Hôm nay Cao Dương không chỉ thương thế khỏi hẳn, mà lại tu vị tăng nhiều, đã đạt tới Ảnh Đế, chuyện này khiến Ý Thiên kinh ngạc.

Cao Dương có bốn cao thủ đi theo, hai người là Ảnh Đế, hai vị là Huyễn
Đế, đây chính là thực lực trung kiên của Thiên Ma giáo, không thể coi
thường.

Thứ tư là Thiên Thủy Thần Kiếm U Mộng Điệp cùng sư muội Mộc Thanh Y,
hai người hiện thân ngoài sơn cốc, xa xa lưu ý tình huống của Ý Thiên
cùng Bát Cực Thần Điện.

Thứ năm là U Châu Cổ Kiếm Tông Yến Phi Hoa, bên người có lão giả Cổ Kiếm Tông.

Những người này đối với Ý Thiên mà nói, phần lớn xem như người quen, tuy nhiên 80% đều là địch nhân, U Điệp Mộng cùng Ý Thiên quan hệ xem như
thân mật.

Lần này bên phía Bát Cực Thần Điện tình huống khác biệt lần trước.

Vạn Phật Thần Điện không có thánh nữ Tử Hoa xuất hiện, mà chuyển biến
thành một võ tăng cao lớn, người xưng Đồ Phật, có được tu vị sơ cấp Vũ
Thánh.

Khô Diệp Phật cùng Quy Nghiệp Tôn Giả đi theo, ba người phối hợp thành một tổ.

Thiên Long Thần Điện có Hoàng Kim Thánh Long, bên người có một mỹ phụ,
chính là cao thủ Ảnh Đế, tên là Chung Uyển Ngọc, chính là sư phó thánh
nữ Dực Kiều Long, là cao thủ long tộc.

Liệt Dương Thần Điện có hai người tới, chính là sơ cấp Vũ Thánh Liễu Như Thiên cùng Hồng Sư Thiên Tôn.

Huyền Âm Thần Điện có ba người tới, theo thứ tự là Phi Tuyết Tiên Cơ,
Thiên Tuyết lão mẫu, Mai Nhược Tuyết, tổ hợp khiến người ta kỳ quái.


Mai Nhược Tuyết chính là thánh nữ, chỉ có tu vị Nguyên Đế, căn bản là
không phải đối thủ Ý Thiên, mang theo nàng vây quét Ý Thiên, chẳng phải
là vừa vặn đưa đồ ăn cho Ý Thiên?

Vạn Kiếm Thần Điện có ba người, tất cả đều là gương mặt quen thuộc,
chính là Tinh Thần Kiếm Quân, Tuyết Hoa Thần Kiếm Diệp Vô Tình, Tư Không Thiên Túng.

Hư Không Thần Điện ba người, Vũ Thánh Huyền Không, Ảnh Đế Mị Ảnh, Huyễn Đế Thái Vô Tôn Giả.

Phượng Hoàng Thần Điện hai người, một là Vũ Thánh Huyền Anh, một khác là Ảnh Đế Diều Hâu.

Tam Thanh Thần Điện sáu người, trừ Duyến Nhược Thủy ra, Huyền Minh Thiên Sư, Đạo Tế, Đạo Huyền Tôn Giả là người lúc trước vây công Ý Thiên, hai
người khác là Ngọc Thuần Dương cùng Lý Đạo Nhất.

Thống kê sơ lược, lần này Bát Cực Thần Điện phái hai mươi bốn cao thủ
tới, thực lực chỉnh thể còn không bằng lần trước, cộng thêm cao thủ khác nhìn chằm chằm vào, Bát Cực Thần Điện phái ra một chút nhân thủ là tìm
mất mặt hay có mục đích khác?

Trương Tuyết thanh nhã nói:

- Nhân số không ít ah, nhưng thực lựccòn không có mạnh bao nhiêu cả,

Sắc mặt Nam Cung Tú Vân biến hóa, tuy nàng là Ảnh Đế, nhưng lần đầu tiên gặp cảnh tượng này cho nên vẫn bận tâm.

Đám người Từ Nhược Hoa, Liễu Như Nguyệt tương đối bình tĩnh, Kiếm Vô Địch thì hơi lo lắng, Chư Cát Đằng Huy thì sắc mặt âm trầm.

Ý Thiên hờ hững cười lạnh, khinh thường nói:

- Chỉ chút người này các ngươi cũng dám đi tới tìm cái chết sao?

Hoàng Kim Thánh Long quát:

- Làm càn! Ngươi cho rằng ngươi có vận khí tốt nữa sao?

Chung Uyển Ngọc nhìn chằm chằm vào Ý Thiên, giọng căm hận nói:

- Nhanh chóng thả Dực Kiều Long ra, nếu không Thiên Long Thần Điện sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Tư Không Thiên Túng quát:

- Ý Thiên, mau thả sư muội Trình Xuân Hoa của ta ra, ta có thể cân nhắc cho ngươi toàn thây.

Ngọc Thuần Dương cười lạnh nói:

- Hôm nay có ta không có ngươi.

Lý Đạo Nhất khẽ nói:

- Ta nhất định sẽ giết ngươi!

Ý Thiên cười to nói:

- Muốn giết ta, tới đây đi, xem các ngươi có bản lãnh đó hay không?

Vạn Phật Thần Điện Đồ Phật nhìn qua Ý Thiên. Trầm giọng nói:

- Ý Thiên, khổ hải khôn cùng, quay đầu là bờ. Chỉ cần ngươi buông bụi trần, ngã phật sẽ thu lưu ngươi.

Liễu Như Nguyệt cười lạnh nói:

- Ít giả bộ, giữa chúng ta chỉ có được làm vua thua làm giặc, có thủ đoạn gì cứ dùng ra đi.

Đồ Phật tức giận nói:

- Cuồng vọng, ngươi thực cho rằng chúng ta không làm gì được ngươi sao?

Lời nói vẫn còn bên tai, quang ảnh thoáng hiện ra trên không trung, một cổ phật toàn thân bao phủ trong kim quang hiện ra.

Lúc này mọi người cho rằng đây là pháp bảo.

Thế nhưng mà nhìn kỹ thì nó không phải là pháp bảo. Mà là một hòa thượng pháp tướng trang nghiêm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận