Thiên Tống

Âu Dương cười nói:

" Này chỉ sợ rằng không phải do Quận Vương. Hạ quan biết, sau một trận chiến Tây Bắc này hoàng thượng có ý thiết trí ở Xu Mật Viện một Quân Cơ xứ."

" Quân Cơ xứ?"

" Đúng vậy. Chủ yếu là các vấn đề về chiến lược. Chẳng hạn như lúc ấy đánh Tây Hạ dùng phương pháp hao tổn, làm hao hết quốc lực của người Tây Hạ. Nhưng chiêu này cũng không dùng được với người Liêu. Vậy muốn đánh với người Liêu thì phải thế nào? Quận Vương nhìn xem thử, người của Xu Mật Viện này đều là chưa từng trải qua chiến trường, cho dù có cũng đều không quen thuộc với địa vực Hà Bắc, cho dù có người quen thuộc địa vực Hà Bắc nhưng lại không có ánh mắt chiến lược, thường xuyên cầu cho đánh thắng mà thôi."

Âu Dương nói:

" Hoàng thượng nói, cuộc chiến này cần phải có kế hoạch. Giống như xây nhà vậy, muốn xây được nhà tốt, cột trụ phải cao bao nhiêu, xà nhà phải lớn bao nhiêu, phòng khách ở đâu... Nếu như là đi một bước nhìn một bước thì hôm nay xây cột trước kết quả phát hiện cột trụ chen đến phòng khách, vậy phòng khách chỉ có thể chuyển hướng về sau lại phát hiện phía sau là xà, như vậy tiếp tục thật không dễ làm. Lại nhìn ngày trước đánh trận đường này ra bên này, đường nọ ra bên kia, có mấy đường thanh thế tụ tập rất cao, nhưng lại có mấy đường lại không có mục tiêu gì. Thấy một kẻ địch liền giết một người, hoặc thấy một tòa thành liền chiếm một tòa."

Đồng Quán gật đầu:

" Có lý, Hoàng thượng anh minh. Chẳng hạn như một trận chiến Tây Bắc với Tây Hạ, bổn vương cảm thấy vẫn là có chứa nhiều may mắn. Nếu ngay từ lúc đầu đã có tính toán thì có thể không cần phải thủ huyện Thiên Hoàng. Phòng ngự hai châu Qua, Sa bạc nhược yếu kém có thể chiếm được hai châu này, đại quân của người Tây Hạ tới cứu có thể khiến hắn phải chạy một đoạn đường dày. Đương nhiên Hoàng thượng ra quyết định chiếm được huyện Thiên Hoàng không thể không nói là một chiêu hay."

Âu Dương chắp tay nói:

" Năm đó nếu có Quận Vương ở trong triều tọa trấn, sợ rằng lúc này bắt được không chỉ có bảy châu mà thôi, có thể triệt để đuổi người Tây Hạ đến phía bắc hoang vu rồi."

Đồng Quán vội vàng khách khí nói:

" Âu đại nhân cất nhắc."

Âu Dương thở dài nói:

" Đáng tiếc, Hoàng thượng vẫn một mực tìm không được người thích hợp để xây dựng Quân Cơ xứ này. Hoàng thượng nói, Quân Cơ xứ liên quan đến Quốc Vận Đại Tống, thiên hạ có thể lĩnh nơi này chỉ có ba người. Người đầu tiên là Hàn Thế Trung Hàn Tướng quân, nhưng hiện đang vì triều đình xây dựng con đường tơ lụa, rồi sau đó còn phải duy trì con đường này, Hàn Tướng quân không cách nào phân thân được lại nói Tây Bắc mới bình định đại khái, cũng không dám đổi tướng dễ dàng. Người thứ hai là lão tướng quân Chủng Sư Trung, đáng tiếc lão tướng quân năm nay tuổi đã cao, ngay cả bản đồ cũng thấy không rõ lắm. Mà còn người thứ ba chính là... Quận Vương."

" Bổn vương?"

" Đúng vậy, Quận Vương tâm tư cẩn thận, mà Quận Vương ở trong năm Chính Hòa đã dẫn Đại tướng quân, bốn lộ binh Tây Hạ. Đối với tất cả quân lộ rõ như lòng bàn tay. Đối với địa hình phía bắc cũng có sự hiểu biết sâu sắc. Với tính tình người Liêu lại nhìn thấu triệt, lại thêm uy vọng trong quân, là một sự lựa chọn lớn."

" Quân Cơ xứ, cũng nghe rất có ý tứ."

Đồng Quán khẽ gật đầu, đây là một ngành bày mưu nghĩ kế. Hắn là một hoạn quan ham cái gì? Tiền? Nữ nhân? Đều không phải, đương nhiên là quyền lợi. Mà căn cứ vào sự miêu tả của Âu Dương, quyền lợi của Quân Cơ xứ này có thể thống lĩnh tam quân.

Nói đến cái đó bảo không động tâm là chuyện không thể nào. Đương nhiên cũng so không được bản thân ở Tây quân làm thổ hoàng đế, có điều Đồng Quán cũng hiểu rõ ý tứ ở lời nói của Âu Dương. Xem ra bản thân cho dù muốn về lại Tây quân, sợ rằng cũng làm không được. Đồng Quán nói:

" Đồng mỗ thân chịu hoàng ân mấy chục năm, Hoàng thượng nói đi đâu Đồng mỗ dĩ nhiên là sẽ đi đến đó."

" Nghe tiếng Quận Vương trung tâm đã lâu. Hạ quan bội phục. Hạ quan lấy trà thay rượu kính Quận Vương một chén."

" Chậm, uống trà thì không có ý nghĩa lắm."

Đồng Quán hô:

Người đâu, chuẩn bị tiệc rượu, bổn vương muốn cùng Âu đại nhân nâng ly một phen."

Hiếm thấy hồ đồ thật ra thì cũng chính là ý tứ này, biết rõ triều đình muốn xuống tay với mình, lúc này giả bộ hồ đồ, cảm ơn ân đức cũng không phải là một chuyện xấu.

Còn nữa bây giờ còn gọi lễ, nếu bản thân không đáp ứng hoặc là như thế nào thì sau đó cũng chỉ có thể dụng binh. Hơn nữa lại nói dựa theo ý tứ của Âu Dương, không chỉ có vương không thu lại mà cả quan cũng không giáng xuống.

Tửu lượng của Âu Dương không bằng Đồng Quán, còn chưa tới buổi trưa đã bị thả về. Đồng Quán thấy vậy ha ha cười một tiếng, bảo Trương Tam Lý Tứ đỡ Âu Dương về nghỉ ngơi. Vừa ra khỏi Đồng phủ, Âu Dương liền tỉnh:

"Mẹ nó, cũng may sớm giả chết một chút. Người này tửu lượng không phải bình thường đâu."

Trương Tam cười nói:

"Người làm binh vốn gian trá, đại nhân ở trên tiệc rượu bình thường đã thắng Đồng Quán một ván."

" Chưa chắc, hắn là có hoài nghi, có điều không muốn đi tìm phiền phức mà thôi. Nếu ta say, bất kể là thật hay giả vẫn cứ coi như ta là say. Đồng Quán làm người không tệ, từ điểm đó kỳ thật cũng nhìn ra được. Nếu đổi lại mấy người các ngươi chưa uống say đã phải khiến người khác đi trước rồi."

" Thật đúng là vậy. Năm trước uống rượu, Vương Ngũ lấy cớ lão bà một mình ở nhà, đứa nhỏ ngã bệnh. Cuối cùng nóng nảy nói nhà bị cháy, nhưng chúng ta cứng rắn không cho hắn về. Sau lại Vương Ngũ phải chịu đau khổ, bị lão bà bắt quỳ trên sàn nhà ba ngày. Ngẫm lại khi đó chúng ta nên giả ngu, nếu hắn không muốn nói hắn sợ lão bà chúng ta cứ coi như hắn lấy cớ đi. Cứ như vậy hai bên đều có thể xuống đài được."

" Cho nên ván này ta không có thắng, hắn cũng không có thua."

Âu Dương vẫn có chút say nói:

" Đồng Quán này coi như là một nhân tài, Hoàng thượng cũng là người biết chuyện. Phải giúp thuộc hạ tìm đúng vị trí. Vẫn là uống nhiều quá tác dụng chậm ghê gớm thật."

Nói xong lời này, bị gió thổi qua, Âu Dương nôn ra.

Một con ngựa từ ta tới, trang phục Đại Nội, sau khi xuống ngựa nói:

" Hoàng thượng có chỉ mời Âu đại nhân."

Âu Dương ha ha cười một tiếng:

" Ngươi xem ta như vậy còn có thể đi gặp Hoàng thượng sao? Ngươi là ai? Giấy căn cước lấy ra xem thử?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui