Thiên Tống

Trương Tam vội nói:

" Đại nhân, đại nhân nhà ta như vậy thật không có cách gặp Hoàng thượng được. Không bằng tỉnh rượu rồi nói sau."

"Cũng được."

Lý Tứ thấy nội vệ đi rồi nói:

" Đại nhân vẫn là bại bởi Đồng Quán, người ta hạ độc thủ, chuyên dùng rượu tác dụng chậm."

" Ta đoán sáng sớm hắn đã đoán được đại nhân sẽ giả say, kết quả liền say thật. Bây giờ đoán chừng còn rất đắc ý."

Trương Tam nói:

"Dìu về thôi."

...

Triệu Ngọc cười nhìn Âu Dương đang xoa xoa huyệt Thái Dương:

" Uống rượu say?"

" Dạ, nhức đầu, muốn nôn."

Âu Dương ghét nhất cảm giác này, đây là tình trạng uống rượu hại đến thân thể mới gặp phải."

" Chuyện thế nào rồi?"

" Theo như vi thần thấy, Đồng Quán hẳn là không có vấn đề. Nếu không sẽ không mượn rượu chơi trò xiếc nhỏ này với vi thần."

Âu Dương bên này vừa lên đã bắt đầu giả say, nhưng không nghĩ đến người ta dùng là rượu ủ nhiều năm, còn rất khách khí nói thời hạn không đủ xin tha thứ. Kết quả sau lại càng uống càng cảm giác đau đầu.

Chết tiệt Đồng Quán còn tốt bụng mở cửa sổ để cho mình hóng gió thanh tỉnh một chút, chẳng lẽ hắn không biết người uống rượu không thể để trúng gió sao?

Triệu Ngọc rất hài lòng gật đầu:

" Trẫm càng lúc càng cảm thấy bên cạnh không thể không có ngươi. Ngươi thật không muốn thượng triều sao?"

" Vi thần bây giờ là quan địa phương, bệ hạ có sủng ái tin tưởng người khác cũng sẽ không quá so đo. Một khi vào triều vậy vi thần nói lời nào cũng sẽ bị hiểu lầm là ý tứ của bệ hạ. Hoặc là cùng phụ họa, hoặc là tấn công bầy đàn. Vi thần nếu như có lai lịch như Thái tướng thì đương nhiên không sao cả. Nhưng vi thần lúc này tuổi hình như vẫn còn có chút quá sớm."

" Cũng có đạo lý."

Triệu Ngọc đồng ý, rất nhiều quan viên chưa có vào triều thì ở bên ngoài cũng không tệ lắm. Nhưng sau khi vào triều kết giao lui tới phức tạp, chính kiến không thống nhất, luôn sẽ cải biến rất nhiều.

Như Âu Dương như vậy rất tốt, một tri huyện không có người làm khó hắn, hắn cũng không cần kết giao lui tới đại thần gì. Dương Bình lại gần, có việc gọi tới là được.

" Bệ hạ thánh minh, một quan viên tốt làm ra thành tích tốt cũng phải có một hoàn cảnh tốt. Chẳng hạn như Tông Trạch đại nhân đã nói, hắn lúc mới vào huyện nghèo làm tri huyện, nha dịch tố chất thấp, không có người nào biết chữ, mà còn chủ bộ lại là một tửu quỷ, trong tay hắn căn bản không hề có một người có thể dùng được. Một huyện mặc dù không lớn, nhưng tuyệt đối không nhỏ. Ngoại trừ huyện thành còn có nông thôn, rơi vào đường cùng hắn chỉ có thể tự lực cánh sinh."

Âu Dương nói:

" Vi thần cảm thấy nâng cao tố chất nha dịch cơ sở là trọng yếu nhất, dù sao những người này là trực tiếp giao tiếp với bách tính. Mà bệ hạ cũng biết, Tống triều từ khi khai quốc đến nay, bạo dân khởi nghĩa mấy lần, nếu người phía dưới có thể làm tốt chuyện của mình, vi thần nghĩ chắc hẳn là đã không sinh ra chuyện như thế."

Triệu Ngọc hỏi:

" Ngươi có ý kiến gì không?"

" Đầu tiên là tăng bổng lộc cho bọn nha dịch. Mà nay có nhiều chỗ nha dịch một năm chỉ được bảy quan tiền công, nếu nuôi cả nhà thì căn bản không có cách gì để sống nổi cả, chỉ có thể là hoặc cấu kết với quan viên, hoặc đi bắt nạt dân lành. Nhưng với vòng tuần hoàn ác tính hoàn cảnh như thế thương nhân không dám tới, nơi đây liền càng ngày càng nghèo. Bệ hạ xem mấy châu huyện ổn đinh ở Đại Tống ngày nay, cái nào cũng là lén nâng đãi ngộ cho bọn nha dịch, hoặc là trực tiếp đưa tiền, hoặc là thêm vào trợ cấp."

"Nhân lúc thảo luận ngươi có vào triều hay không, vậy để ngươi vây quanh nha dịch đi."

Triệu Ngọc nói:

" Trẫm không sợ nói thẳng với ngươi, nha dịch này người nhanh nhẹn đều là tiện nghiệp. Ngươi Dương Bình một nhà coi như xong, những người khác cũng tìm cách sau lưng. Biết vì sao không? Bởi vì người phân ba bảy loại. Cho dù là Âu Dương ngươi cũng cho là như thế. Không biết chữ thì ngay cả quyền lợi đăng ký hộ khẩu cũng không có, nữ nhân chân bó quan phủ không trợ cấp thuế phú, ngay cả sanh con cũng không được hưởng thụ phúc lợi của quan phủ. Tuy rằng ngươi muốn thúc đẩy hai chuyện này, nhưng ngươi đừng quên ngươi cũng phân biệt đẳng cấp của người khác. Triều đình bên này cũng giống như vậy, ngươi cũng đã biết vì sao triều đình phải hạn chế tăng lữ rồi chứ?"

Âu Dương ngẫm lại nói:

" Tôn đạo chứ?"

" Không đúng, bởi vì tăng lữ không nộp thuế, không lao dịch. Nếu như không thêm vào hạn chế, sương quân chiêu mộ từ chỗ nào? Đất đai ai sẽ đi khai hoang? Ngươi cho rằng ai không muốn có thể không làm mà hưởng?"

Triệu Ngọc nói:

" Như ngươi nói nha dịch bình thường, tố chất nha dịch thấp, nhưng nếu đem những người có tố chất cao giống như ngươi đưa vào làm nha dịch, ngươi có cảm thấy lãng phí không. Ngươi có biết rằng ngày nay mỗi nơi đều khuyết thiếu người tố chất tố chất như lời ngươi nói không? Như Dương Bình của ngươi, quả thật không tệ. Nhưng Dương Bình của ngươi tại sao lại không cống hiến nhân tài cho Đại Tống? Ba năm nay, cấm quân không có người Dương Bình, sương quân cũng không có người Dương Bình, nhưng mà dân cư hàng năm lại gấp bội. Nhưng ngươi một xu cũng không nộp thuế. Ngươi có biết Dương Bình tại sao lại giàu có thế không? Không phải là Âu Dương ngươi có bản lĩnh, mà là Dương Bình đang cướp bóc. Các ngươi chèn ép bao nhiêu sản nghiệp của Đông Kinh cùng Thọ Châu, lại bỏ vào trong túi không biết bao nhiêu lợi lộc. Chẳng lẽ ngươi nghĩ trẫm quả thật không nhìn thấy sao?"

Âu Dương nói:

" Bệ hạ, vi thần không ừ bừa. Vi thần quả thật điều khiển mọi người thu mua sản nghiệp. Nhưng bệ hạ dường như cũng biết, trước đó thị trường mỗi người mỗi ngày cho ra một thương phẩm, bây giờ chia đều mỗi người mỗi ngày ra ba thương phẩm. Thành phẩm sản xuất giảm xuống, lại thêm kỹ thuật hoàn thiện. Chất lượng cùng giá cả đều là trước kia không cách nào so sánh. Đương nhiên quả thật có bộ phận người phá sản, còn tự sát. Nhưng nếu như không có chiếm đoạt cùng cạnh tranh, xã hội là không có tiến bộ."

" Trẫm biết, trẫm cũng biết cống hiến của Dương Bình ở chiến sự Tây Bắc, và hiệp hội thương nghiệp Dương Bình sau chiến sự. Nhưng thương nhân cống hiến đều là mong muốn được nhận hồi báo."

"..."

Âu Dương trầm mặc một hồi:

" Không lợi không dậy sớm, đây không chỉ để nói thương nhân. Cho dù nha dịch Dương Bình không có tiền lương hấp dẫn kia, bọn họ cũng sẽ không tự hạn chế."

" Nói đến trọng điểm, chính là chữ lợi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui