Thiên Tống

Quan phục chuẩn bị cho Âu Dương lại có chút phiền toái, mặc dù đã thăng về thất phẩm, nhưng phía sau đi theo đều là lục phẩm ngũ phẩm, cũng có chút không ra thể thống gì. Nhưng việc này không phải Âu Dương không thể đảm nhiệm. Dựa theo nhiều người hồi báo, Âu Dương là một người duy nhất có thể biết được chọn lựa người chiến đấu cho hạm đội Hàng Châu. Đương nhiên, bọn họ không biết là, Âu Dương mỗi lần lên lớp trọng điểm đều phải nói lý thuyết. Cuối cùng Triệu Ngọc rõ ràng không biết, trực tiếp phê chuẩn, để cho nhóm người này nhanh chóng lên đường.

Lộ thường trực hai tư, Giám Tư và Soái Tư, Giám Tư phân làm Tào Tư, Hiến Tư và Thương Tư. Soái Tư chính là Kinh Lược An Phủ Tư. Trưởng quan là An Phủ Sứ. Mà Tiết Độ Sứ là võ quan cao nhất của các lộ. Đương nhiên phức tạp trong chức quan đời Tống khá là phức tạp.

Nhạc Phi bây giờ là thị lang Kinh Lược An Phủ Soái Tư. Quan này không tính lớn, trên mặt các lão già bên trên đều thông minh, Nhạc Phi muốn làm gì thì làm đó, không can thiệp và hỏi đến chuyện hạm đội. Hải Châu, Dương Châu, Phúc Châu là ba quân cảng lớn và quân doanh của hạm đội Hàng Châu. Nơi đoàn kiểm tra tới trước chính là Hải Châu, theo kế hoạch hạm đội xuôi nam đi theo nghênh đón, cho đến khi đến Phúc Châu, kết thúc tuần tra.

Quan viên các Tư khác đều tới đón tiếp, lão đầu Soái Tư thoái thác thân thể của mình không khỏe, để Nhạc Phi thay thế tiếp đãi. Mà ở quân doanh Hải Châu xem xét, Âu Dương liền không vui. Âu Dương hỏi:

” Vì sao không thống nhất phục sức?”

“?”

Mọi người không rõ.

” Đất liền là đất liền, biển là biển. Hải quân đường nhiên phải có phục sức thống nhất của mình.”

Thật ra Âu Dương với trang phục cấm quân cũng không hài lòng lắm. Áo khoác của bộ này, mặc vào đẹp mắt, vừa chạy bộ đã phất phới theo gió, nhưng không thực dụng. Âu Dương nói:

” Thuỷ thủ ở biển, quần áo tất nhiên phải chịu mòn dễ giặt, còn giày, nếu giày vải, gặp nước biển, tất nhiên thấm nước, đợi xoay một vòng trở về, chân này cũng biến thành thịt khô rồi.”

Nhạc Phi vội hỏi:

” Tiên sinh người xem thế nào?”

” Ừm… Theo ta được biết, hiệp hội thương nghiệp Dương Bình ở Tây Lương châu có giày da gia công, không ngại thì đi đặt mấy vạn đôi đi.”

” Đại nhân nói chí phải.”

Một đám quan viên phụ họa.

Âu Dương biết bọn họ nghĩ cái gì, nhất định là nghĩ xưởng giày da buôn bán không tốt, cho nên bản thân lấy tư làm công. Âu Dương cười nói:

” Có điều, cũng cần các ngươi đặt mới được.”

Vốn định chiếu cố các ngươi, các ngươi đã muốn nghĩ như vậy, thì tự mình nghĩ biện pháp đi.

Cảng không có vấn đề gì khác, không xa chính là hậu cần chi viện sương quân doanh. Binh lực cảnh vệ ba nghìn bộ kỵ hỗn hợp. Âu Dương chỉ là nói:

” Người chọn vài điểm, tương lai vận chuyển trọng pháo thiết lập pháo đài gia tăng phòng ngự cảng.”

Dựa theo tiêu chuẩn trước mắt, chỉ cần công nghệ chế tạo tăng tiến, đại pháo vẫn có thể bắn rất xa rất xa.

“Dạ”

Phụ trách ghi chép của Soái Tư đáp một tiếng. Có điều cũng nhìn ra được, Nhạc Phi có dồn tinh lực đến phòng thủ cảng. Đội thuyền phải sửa chữa, tiếp tế, một khi bị đánh lén, chỉ có thể là dựa vào lực lượng phản ứng nhanh đường bộ để phòng ngự.

Tiếp theo Âu Dương cùng bộ phận quan viên leo lên hạm chỉ huy – hiệu Nhạc Phi, quan viên khác đều tự phân công đến đội thuyền. Dựa theo suy nghĩ của Âu Dương, tên gọi của tất cả đội thuyền dùng thuyền trưởng để mệnh danh. Mỗi thuyền tạo thành đội hình làm tám chiến thuyền, hai chiếc tàu tiếp tế. Âu Dương trước tiên đi qua kiểm tra, thuyền trưởng đều là quen biết, hơn nữa là đệ tử bài vở cũng không tệ lắm. Có điều có hai chiếc chiến thuyền không hề có tên, hỏi thăm biết được, hai thuyền này còn chưa định thuyền trưởng, tạm thời do soái hạm trực tiếp chưởng quản. Âu Dương gật đầu, nguồn mộ lính vấn đề không lớn, nhưng nguồn tướng thì có chút trống rỗng. Hơn trăm tiến sĩ này, không thích hợp không nằm ở số ít.

Thuyền này vừa mở một canh giờ, đại bộ phận quan viên đã ngã gục. Nhạc Phi hỏi thăm Âu Dương:

” Tiên sinh, có phải là cho thuyền chậm lại không? Đệ tử mới vừa lên thuyền cũng hôn mê mấy ngày, biết được mùi vị trong đó.”

” Thuyền này là để đánh trận, cũng không phải du lịch.”

Âu Dương nói:

” Ta xem đây không giống là trận hình chiến đấu?”

” Tiên sinh minh xét, đây là làm cho đẹp mắt thôi.”

Nhạc Phi nói:

” Đương nhiên không thể dàn thành một hàng chữ nhất. Tiên sinh thấy đó, hai chiếc kia là chiến hạm bên trái hướng mười giờ, một khi có cảnh báo, đầu tiên là rời khỏi hạm đội vòng qua từ mặt mười giờ. Trong đội hình chiến đấu, đương nhiên là ưu tiên bảo vệ tàu tiếp tế cùng kỳ hạm. Lúc này nếu để diễn luyện trận hình, đệ tử sợ các vị vị đại nhân thân thể chịu không nỗi. Tiên sinh yên tâm, đệ tử tất nhiên không dám có một ngày lười biếng.”

” Chỉ có điều ta muốn xem.”

Âu Dương cười ha hả nói:

” Gần đây không phải có không ít thuyền buôn lậu sao? Lát nữa bao vây một con thuyền cho ta xem.”

” Tiên sinh, nhưng mà những thuyền kia…”

Nhạc Phi nhỏ giọng nói:

” Triều đình có dặn dò riêng.”

” Bắt, không đánh chìm.”

” Vâng, tiên sinh.”

Nhạc Phi hạ lệnh:

” Nổ pháo, tín hiệu cờ, tất cả đội thuyền chuẩn bị tùy thời tiếp địch. Vọng thủ lên đài.”

” Vâng.”

Âu Dương thấy rất đã, nổ pháo, vọng thủ của chín chiến hạm còn lại đi lên vị trí quan sát. Rồi sau đó tín hiệu cờ vung lên, mười thuyền bắt đầu đều tự tiến vào vị trí. Về phần các quan viên vẫn còn đang chóng mặt… Dù sao cũng không phải mình chóng mặt.

Cũng là vận khí tốt, mới đi một canh giờ, thì có thân binh Nhạc Phi đến phòng thuyền trưởng báo cáo:

“Báo hướng chín giờ trước thuyền hiện không rõ thuyền, nghi là thuyền hàng.”

” Nói với các huynh đệ, đây là tiên sinh khảo sát năng lực tác chiến của chúng ta. Xem thuyền thành chiến hạm địch, không cho phép nã pháo đánh trúng thuyền địch.”

Tiếp theo còn phối hợp, thuyền nào đó bảo vệ tàu tiếp tế, thuyền nào đó hợp tác bao vây, thuyền nào đó chiếm đoạt thượng phong để đề phòng viện quân địch, thuyền nào đó chiếm đoạt lên thuyền, thuyền nào đó phối hợp tác chiến.

Âu Dương nghe mới lạ, những tín hiệu cờ này vẫn là bọn Nhạc Phi dựa vào căn cơ của chính mình để thiết kế ra, có tiền đồ. Âu Dương khen:

” Tốt, người đâu, đi kéo sử quan ghi chép đã hôn mê dậy.”

” Tiên sinh, nhờ có ngài dạy bảo tín hiệu cờ, nếu không chủ tướng ta đây cũng không thể hạ được mệnh lệnh phức tạp như thế. Cũng không thể nào khiến toàn bộ đội hình phối hợp.”

” Sư phụ dẫn vào cửa, tu hành ở bản thân.”

Hạm đội vừa động, vài quan viên lớn lên bên biển cố nhịn khó chịu lên boong tàu quan sát. Vừa rồi trông thấy phía tây xuất hiện một chấm đen, ba thuyền đứng trước một chia làm ba. Một thuyền đi chậm, hai thuyền bên cạnh bao vây xung quanh, trước sau xem thuyền kia thành kẻ địch. Mà thấy bên cạnh, tàu tiếp tế gắt gao bám theo kỳ hạm, còn có ba thuyền thành hình tam giác tiến hành bảo vệ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui