Ba người đến phòng họp ngồi, thời gian phỏng vấn chỉ mất nửa tiếng.
Không thể không nói, năng lực ứng biến và tài năng của Tống Ngưng Y đã vượt khỏi kỳ vọng của Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm, rốt cuộc cô ấy đã đắc tội ai mà phải đi vào bước đường chỉ có thể chọn công ty nhỏ như của các cô vậy?
“Quên mất không hỏi cô Tống, hiện giờ cô đang ở đâu vậy?”
Tống Ngưng Y đang định đứng lên, nhưng nghe thấy Thẩm Thiên Trường hỏi thì lại ngồi xuống: “Hiện nay tôi đang ở khu Vân Bắc, bây giờ nhà trường không cho ở trong trường nữa nên tôi đã thuê một căn phòng ở gần trường.
”
Thẩm Thiên Trường gật đầu thầm nghĩ, khoảng cách từ Đại học A đến đây cũng không phải là ngắn: “Vậy nếu đến đây làm việc, thời gian đi đi về về một ngày của cô Tống sẽ mất bao lâu?”
“Tôi đi tàu điện ngầm cần khoảng một tiếng đồng hồ.
”
Thẩm Thiên Trường gật đầu: “Được rồi, không còn vấn đề gì nữa rồi.
”
Tống Ngưng Y đứng dậy, quay người đi về phía cửa.
“Cô Tống, cho dù kết quả ngày mai có ra sao thì tôi vẫn luôn đánh giá cao về cô.
”
Tống Ngưng Y quay đầu bèn nhìn thấy Thẩm Thiên Trường ngồi ở đầu bàn bên kia đang mỉm cười với mình.
Cô biết câu nói này đã thể hiện sự công nhận với mình, cô mỉm cười đáp lại: “Cảm ơn.
”
Sau khi Tống Ngưng Y đi, Trần Tử Nhiễm nhìn Thẩm Thiên Trường với vẻ hứng thú: “Xem ra Tiểu Tống này khiến Tổng Giám đốc Thẩm rất vừa ý.
”
Thẩm Thiên Trường trợn mắt nhìn cô nàng, rõ ràng là cùng tuổi mà cứ phải nói với giọng bà cụ non.
“Đúng là rất tốt nhưng lại hơi thiếu kinh nghiệm, đợi lát nữa phỏng vấn xong rồi quyết định.
”
“Vậy vừa rồi cậu hỏi người ta ở đâu là có ý gì thế?”
“Nói cho cậu biết sau.
”
Hai người phỏng vấn xong Tống Ngưng Y, trong lúc chờ đợi người tiếp theo, Thẩm Thiên Trường vào nhà vệ sinh, đang rửa tay thì thấy Trần Tử Nhiễm đứng ở ngoài cửa.
“Mau mở điện thoại ra xem đi, người phụ nữ ngu ngốc đó của nhà họ Thẩm bị trả đũa rồi.
”
Người phụ nữ ngu ngốc? Là Thẩm Thiên Vũ sao?
Thẩm Thiên Trường mở điện thoại ra xem, một tin tức được đè cử lập tức nhảy ra: “Cháu gái ruột của hiệu trưởng trường Đại học A có cuộc sống riêng tư hỗn loạn, đêm hôm thuê phòng thác loạn với ba người đàn ông!”
***
Vì tối hôm qua là lần đầu tiên Thẩm Thiên Vũ “báo thù” Thẩm Thiên Trường, thế nên cô ta vui vẻ đi chơi với Diêu Mộng Đồng đến tận sáng sớm ngày hôm sau mới về đến nhà họ Thẩm.
Vừa bước vào cửa đã nhìn thấy Thẩm Thiên Việt đang ngồi trên xô pha trong phòng khách với vẻ mặt âm u lạnh lẽo.
Vốn dĩ cô ta tưởng rằng lúc này mọi người đã đi làm hết nên mới cố ý chọn giờ này để về, nhưng không ngờ lại chạm mặt Thẩm Thiên Việt!
Thẩm Thiên Vũ cắn răng bước lên chào hỏi: “Hôm nay anh Cả không đi làm ạ?”
Thẩm Thiên Vũ thấy Thẩm Thiên Việt không nói gì thì tưởng anh ta đang giận mình đi cả đêm không về, cô ta vội vàng giải thích: “Tối hôm qua bạn em sinh nhật, bọn em đi ăn sinh nhật về muộn quá cho nên đã ngủ lại nhà cô ấy, anh cả đừng nói với mẹ em nhé!”
Giọng nói của cô ta còn đem theo chút làm nũng, trước nay Thẩm Thiên Việt luôn mềm lòng bởi chiêu này của cô ta, chỉ cần cô ta làm nũng thì Thẩm Thiên Việt sẽ không truy xét đến cùng cô ta nữa.
Nhưng Thẩm Thiên Việt vừa nghe xong, sắc mặt lại càng âm u hơn, anh ta nhìn dáng vẻ như không có chuyện gì xảy ra của Thẩm Thiên Vũ thì càng giận dữ: “Ai cho phép em làm như thế?”
Thẩm Thiên Vũ lấy lòng: “Anh Cả, hôm qua vì muộn quá em mới ngủ lại nhà bạn chứ không phải em cố ý không về đâu…”
“Thẩm Thiên Vũ, rốt cuộc tối qua em đã làm gì? Có phải là cần anh giúp em kể lại hay không?” Thẩm Thiên Việt dứt khoát cắt ngang lời cô ta.
Thẩm Thiên Vũ sừng người, tối hôm qua cô ta làm gì à, chẳng phải là sau khi báo thù người phụ nữ đê tiện Thẩm Thiên Trường kia xong thì đi ăn mừng với Diêu Mộng Đồng hay sao?
Chẳng lẽ, chẳng lẽ anh Cả đang nói đến chuyện của Thẩm Thiên Trường? Chẳng lẽ Thẩm Thiên Trường đi mách lẻo với anh Cả rồi sao?
Cô ta bắt đầu hoang mang, muốn lấy điện thoại ra hỏi xem rốt cuộc là chuyện gì nhưng phát hiện điện thoại đã sập nguồn từ bao giờ.
.