Trần Tử Nhiễm đứng bật dậy khỏi ghế: “Ôi chao, thế giới này nhỏ bé thật đấy, đi hết một vòng kết quả toàn gặp là người quen cũ.
”
Thẩm Thiên Trường cũng cảm thấy hơi bất ngờ: “Cậu quen à Tiểu Nhiễm?”
“Ừ, nếu tớ nhớ không nhầm thì tớ và Tạ Lan Doãn cũng có thể coi là bạn cùng trường, lúc đó vì thân phận con gái riêng nên bị đồn thổi khắp trường, cũng từng bị cô lập rất nhiều, hơn nữa Tạ Yến còn thường xuyên cho người đến bắt nạt cô ấy, bị tớ bắt gặp nhiều lần lắm, có lần tớ tức quá nên đã tìm tên Tạ Yến đó đánh cho một trận…” Hơn nữa lần đó còn đánh gãy mũi của Tạ Yến, khiến anh ta phải nằm viện cả tháng trời.
Những người có mặt đều nhìn Trần Tử Nhiễm với vẻ không còn gì để nói, thế này đâu thể gọi là người quen cũ được chứ, rõ ràng là kẻ thù cũ mà…
“Mọi người đừng tiu nghỉu thế chứ, tuy rằng tôi và Tạ Yến từng có khúc mắc trong quá khứ nhưng tôi cũng từng giúp Tạ Lan Doãn mà, tôi và cô ấy còn là bạn học cũ, hơn nữa chẳng phải A Tống vừa nói cô ấy luôn bị Tạ Yến chèn ép sao, chúng ta và cô ấy cũng coi như người cùng chiến tuyến rồi.
”
“Tổng Giám đốc Tiểu Trần nói cũng khá có lý, Tạ Yến đang là Tổng Giám đốc của Tông Húc, cũng có thể coi là người tiếp xúc trực tiếp của Năng lượng Viễn Thông, cho dù chúng ta trực tiếp đến tìm Tạ Yến thì khả năng bị từ chối cũng sẽ cao hơn.
” Hà Tịch phân tích.
Thẩm Thiên Trường suy nghĩ giây lát rồi nói: “Tiểu Nhiễm, cậu có thể liên lạc trực tiếp với Tạ Lan Doãn không?”
Trần Tử Nhiễm cười cực kỳ tự tin: “Không vấn đề, cứ giao nhiệm vụ hẹn Tạ Lan Doãn cho tớ, bao giờ, tối nay được không?”
“Nhanh quá…” Thẩm Thiên Trường toát mồ hôi.
Cuối cùng, mọi người quyết định hẹn riêng Tạ Lan Doãn vào thứ tư, xem ý cô ấy thế nào.
Đang chuẩn bị tan họp thì Tôn Vũ Hinh của bộ phận nhân sự đến gõ cửa, nói là nhân viên tiêu thụ đã hẹn phỏng vấn từ trước đang chờ ở tầng 10 rồi, hỏi bọn họ có muốn đích thân đến phỏng vấn hay không.
Thẩm Thiên Trường chỉ để Hà Tịch và Triệu Duệ qua đó, cô và Trần Tử Nhiễm vốn cũng không quá am hiểu về bộ phận hợp đồng giao ngay cho nên dứt khoát để Hà Tịch đi.
***
Cùng lúc đó, Tập đoàn Lục Đạt cũng kết thúc cuộc họp lãnh đạo cấp cao.
Các lãnh đạo cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm bởi vì tất cả mọi người đều cảm thấy bầu không khí trong cuộc họp ngày hôm nay cực kỳ dị thường, rõ ràng Lục Chi Cửu nghiêm túc hơn mọi ngày, thậm chí chỉ vì một sai sót nhỏ mà đã trách mắng một lãnh đạo nào đó rất nặng nề.
Trong phòng họp đã giải tán, Lục Chi Cửu lạnh lùng hỏi Tần Phong: “Lúc nào thì cậu đến Tập đoàn Trừng Phong?”
Tần Phong hơi ngẩn người, hiển nhiên là không ngờ mới sáng ra Lục Chi Cửu đã bảo mình đến Tập đoàn Trừng Phong.
“Tổng Giám đốc Lục, tôi và bên đó đã hẹn là hai giờ chiều nay.
” Hãy vào ngontinhhay.
com.
com để đọc truyện nhanh hơn!
Lục Chi Cửu nhíu mày: “Sao lại muộn như thế?”
Tần Phong nhất thời cạn lời, anh coi chuyện đến Tập đoàn Trừng Phong là công việc bình thường nên cũng hẹn thời gian như bình thường.
“Bây giờ qua đó luôn đi, nếu bên đó không có thời gian thì lấy danh nghĩa cổ đông để gặp.
”
Sự gấp gáp của Lục Chi Cửu vượt khỏi tưởng tượng của Tần Phong, anh không khỏi toát mồ hôi hột, nhưng dường như anh cũng không thể từ chối hành vi lấy việc công xử lý chuyện riêng này của Lục Chi Cửu.
Nửa tiếng sau.
Tần Phong đến Tập đoàn Trừng Phong, tuy rằng đến sớm hơn so với thời gian hẹn nhưng bên đó cũng dành cho anh nửa tiếng.
Tần Phong được thư ký dẫn thẳng lên phòng Tổng Giám đốc của Trừng Phong, cuối cùng cũng gặp được Trần Tử Mặc.
Nửa năm trước vì vấn đề nội bộ, có cổ đông muốn lập tức rút vốn đầu tư, Tập đoàn Trừng Phong đối mặt với nguy cơ thiếu vốn, cuối cùng Trần Tử Mặc âm thầm tìm đến Tập đoàn Lục Đạt, lấy 10% cổ phần của Tập đoàn Trừng Phong ra để trao đổi, sau đó Tập đoàn Lục Đạt bí mật rót vốn vào Trừng Phong mới có thể làm cho lòng người yên ổn.
.